Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chui đầu vào lưới 9

Phiên bản Dịch · 902 chữ

Hiện tại ông bà nội không còn nữa, Thiệu Lăng đối với cha mẹ của hắn lại càng không có thái độ gì tốt. Nếu bọn họ vọng tưởng lấy được cái gì hắn sẽ không khách khí cho bọn họ biết địa vị của bọn họ ở đâu. Chuyển nhà chuyện này hắn thật ra không muốn gạt những người này, chủ yếu là cho dù hắn không nói thì những người này sớm hay muộn cũng sẽ biết.Rốt cuộc trên danh nghĩa bọn họ vẫn là người một nhà.

Luôn có một số người đặc biệt “Hảo tâm”.

Cho nên không bằng Thiệu Lăng nói thẳng, dù sao hắn không vui, ai cũng đừng nghĩ tiến vào.

Trước hay sau thì vẫn biết, bọn họ lại tự mình tìm tới cửa, Thiệu Lăng liền không chút khách khí, sức lao động miễn phí hắn có ngu mới không cần. Năm nay là năm bổn mạng Thiệu Lăng hai mươi tư tuổi, sống hơn hai mươi năm cha mẹ còn chưa từng vì hắn làm ra bất cứ chuyện gì.Bây giờ nhìn xem tiền này uy lực thật lớn khiến những người bỏ rơi hắn năm đó phải quay lại nịnh nọt hắn.

Thiệu Lăng vừa lái xe trong miệng vừa hát điệp khúc.

Đi không xa liền nhìn thấy một chiếc xe mới tinh đi song song với xe bọn họ. Lái xe là một người phụ nữ cô ta ghét bỏ mà nhìn thoáng qua chiếc minibus của bọn họ, sau đó hướng về phía cửa sổ xe nơi Lê Thư Hân ngồi cười khiêu khích.

Lê Thư Hân: “……” Nữ chính này ở đâu tới vậy?

Cô đều có chút không nhớ được người phụ nữ này là ai, người này còn hướng cô đắc ý?

Có điều Lê Thư Hân không quen biết cũng không sao Thiệu Lăng hắn biết người này.

Hắn cười khinh một tiếng, nói: “ Vợ của Thiệu Bằng có bằng lái rồi sao? Không có còn dám lái xe.”

Vừa nói như vậy Lê Thư Hân nhớ tới người kia là ai. Đây là vợ của Thiệu Bằng tên là Trương Nhã Hân, bởi vì cùng tên “Hân” lại gả vào thôn cùng một năm cho nên Trương Nhã Hân khắp nơi đều phải so với Lê Thư Hân.

Kỳ thật Thiệu Bằng lớn hơn Thiệu Lăng bảy tám tuổi nhưng Thiệu Bằng kết hôn muộn Thiệu Lăng lại kết hôn sớm, cuối cùng thành ra kết hôn cùng một năm.

Theo lý thuyết, nhà của Thiệu Bằng điều kiện khá hơn nhiều nhà của Thiệu Lăng, Trương Nhã Hân đáng lẽ không có gì phải tranh với Lê Thư Hân nhưng có một số người chính là kỳ quái như vậy, không thể hiểu tại sao chán ghét người khác.

Trương Nhã Hân chính là như vậy. Cô ta cực kì chướng mắt Lê Thư Hân.

Lê Thư Hân đối với Trương Nhã Hân cũng không có ấn tượng gì, trong thôn bọn họ người mà cô ấn tượng sâu nhất chỉ có Tô Tuyết Liên. Quan hệ bọn họ không tồi còn những người khác đều đã phai nhạt. Lê Thư Hân hơi hơi cúi đầu biểu tình không rõ.

Thiệu Lăng nhìn thấy lập tức nói: “Mấy ngày này anh không có việc gì vừa hay để anh ở nhà trông con em cũng học lái xe đi.”

Lê Thư Hân: “A?”

Thiệu Lăng: “Có cái bằng lái xe cũng tiện đi lại.”

Lê Thư Hân gật đầu: “ Anh nói đúng.”

Kỳ thật kiếp trước Lê Thư Hân đã biết lái xe, bất quá Lê Thư Hân cũng không phải một người gan lớn không có bằng lái tự nhiên sẽ không lái xe tìm chết khắp nơi.

Cô nói: “ Vậy được, để ngày kia em đi báo danh.”

Lê Thư Hân vươn ra ngoài cửa sổ nhìn về phía trước vậy mà nhìn thấy Trương Nhã Hân đang chạy xe còn rất nhanh, một lát liền không thấy thân ảnh, Lê Thư Hân hoảng sợ: “ Cô ta không có bằng lái còn có thể lái xe chạy khắp nơi như thế?”

Thiệu Lăng đáp: “ Khoe khoang.”

Thiệu Lăng cực kì chướng mắt Trương Nhã Hân, hắn nhìn thấy Trương Nhã Hân cùng vài người trong thôn đi Hồng Kông mua trang sức lại không rủ vợ mình, mạc danh cảm thấy vợ mình bị bọn họ xem thường. Hắn hừ một tiếng, nói: “A Hân, chờ thêm mấy ngày nữa chúng ta đi Hồng Kông mua vàng.”

Không phải là đi mua sắm chút sao? Ai mà không biết đi chứ!

Lời này vừa nói ra Lê Thư Hân còn chưa kịp phản ứng, Thiệu Chi ngồi đằng sau lập tức mở miệng: “ Tôi cũng phải đi!”

Chị dâu cả Hứa Mẫn cũng mang theo vài phần chờ mong nhìn lại cô ta là dâu trưởng, cháu đích tôn nhà họ Thiệu là con của cô ta, phá bỏ và di dời công trình lớn như vậy mẹ con cô ta đều không được cái gì, mấy ngày nay nín nhịn đến đau ngực. Vô số lần trong lòng cô ta thầm hận hai ông bà già, gia sản không truyền lại cho cháu trai trưởng lại truyền cho đứa con rơi này, chính mình bây giờ phải đi khom lưng cúi đầu.

Bạn đang đọc Trở về thập niên 90 phá bỏ và di dời của Hương Tô Lật
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhEdward
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.