Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nam thần tuyệt vời

Phiên bản Dịch · 2194 chữ

《Cô có muốn sống tiếp không?》

Lá cây thối nát, khô héo bao trùm lên cơ thể lõa lồ không hoàn chỉnh, giữa khe hở thỉnh thoảng còn có côn trùng bẩn thỉu, giòi bọ trông rất buồn nôn dốc sức chui vào vết thương đang mục rữa, chết lặng vì đau đớn, sau cùng là chờ đợi cái chết đang dần đến, trong đầu Tư Hoàng đột nhiên vang lên tiếng nói này.

Tiếp tục sống có gì tốt?

Từ khi cô sinh ra đã không thể có tên cho riêng mình, là thế thân cho một đứa con của Tư Trí Hàn, nhưng chỉ là một người sống mang thân phận của một người đã chết, nguyên nhân là vì muốn bảo toàn danh tiếng của Tư Trí Hàn. Mười tám năm trước là cái bóng của người em trai cùng cha khác mẹ, mười tám năm sau là ngôi sao điện ảnh và truyền hình, sau lưng người khác lại là kẻ bán nam bán nữ bị gia tộc sai khiến, tặng cho nhiều loại người, đến chết cũng không có bia mộ, thân thể dơ bẩn đến ngay cả cô cũng căm ghét muốn vứt bỏ.

Cô như vậy, tại sao phải tiếp tục sống?

Tư Hoàng vẫn mở mắt, nhìn xuyên qua lá cây trong khu rừng lốm đốm những vệt sáng mặt trời, cổ họng khó khăn động đậy.

"Muốn."

Bất chấp khó khăn nói ra từ này. Khàn khàn không rõ. Lời vừa nói ra khỏi miệng, hai mắt đục ngầu của Tư Hoàng liền tuôn ra hai hàng lệ. Đúng vậy, bản năng của cô không thể nào bị suy nghĩ lừa dối. Dù bất hạnh, đau khổ hay đáng thương ra sao, cô cũng muốn sống. Cô phải sống, bất luận thế nào cũng phải sống, phải tận mắt nhìn thấy, đích thân đẩy những người đã hại cô xuống địa ngục, để bọn họ cũng phải nếm trải những đau khổ mà cô đã chịu đựng. Càng lâu... càng tốt... Phải sống, phải làm những chuyện điên rồ mà bản thân không dám làm. Hai mắt Tư Hoàng mở to mất đi ánh sáng rực rỡ, lần thứ hai tỉnh lại đã trở về năm mười sáu tuổi, bị phạt roi, phát sốt. Ba ngày qua, sốt cao đã giảm, vết thương trên lưng cũng đỡ hơn rất nhiều, tiếng nói kia liên tục thúc giục cô nhanh đi tích góp tín ngưỡng.

《Năng lượng của tôi chỉ có thể giúp cô duy trì mười ngày tuổi thọ, nếu trong vòng mười ngày cô không tích góp tín ngưỡng, chẳng những cô chết, tôi cũng sẽ biến mất.》Giọng nói tự xưng là Ngũ Bảo vẫn còn ở bên tai Tư Hoàng thúc giục:《Nếu không phải cô chết đúng lúc ở trên người tôi, máu thấm vào tôi...》

Tư Hoàng cắt ngang lời nó:

"Nếu không phải như vậy, không biết cậu còn phải đợi bao nhiêu năm nữa mới tìm được người thừa kế thích hợp."

《Cô có biết không có tín ngưỡng khó khăn đến thế nào hay không, cô chỉ có mười ngày. Mười ngày!》

Ngũ Bảo ôm hi vọng nhỏ nhoi, giống như Tư Hoàng đã nói, nó đã đợi không biết mấy trăm hay thậm chí là mấy nghìn năm rồi, vất vả lắm mới gặp được người có thể dung hợp truyền thừa của Ngũ Tuyệt Công Tử, làm sao có thể buông tha được, lại càng không muốn mình biến mất.

《Hoàn cảnh hiện tại của cô cũng không tốt, người khác chỉ hơi dùng sức cũng có thể giết chết cô đấy. Lẽ nào cô không muốn trở nên mạnh mẽ ư? Chỉ cần cô có được tín ngưỡng, chẳng những có thể gia tăng tuổi thọ, còn có thể có được những thứ tốt hơn. Chỉ cần cô có thể có được tín ngưỡng.》

"Haha!" Tư Hoàng sung sướng cười híp mắt.

Giọng nói non nớt của Ngũ Bảo gấp gáp như đang nói quảng cáo vậy, Tư Hoàng chẳng những không cảm thấy phiền mà còn thích thú. Đây là cuộc sống mới, tất cả vẫn còn kịp thay đổi, hiện tại cô rất sạch sẽ...

Đúng vậy. Rất sạch sẽ.

Trong mắt Tư Hoàng lóe lên sự cố chấp điên cuồng.

Trên đường phố nhộn nhịp, ánh mắt người đi đường không tự chủ nhìn về phía thiếu niên đang thong thả bước đi, thậm chí có không ít người lén cầm điện thoại chụp lại, xì xào bàn tán liệu đối phương có phải là minh tinh hay không. Tư Hoàng thấy ánh sáng lóe lên là biết mình đã đưa tới tình huống gì, cô cũng không cảm thấy mất tự nhiên, khóe miệng chỉ hơi nhếch lên thành hình cung, ánh mắt nhìn về phía ba nữ sinh đứng bên lề đường. Ba nữ sinh đang chụp lén thấy thiếu niên kia lộ ra nụ cười bỗng ngây dại.. Ánh mặt trời cũng không sánh bằng nụ cười trên gương mặt hoàn mỹ kia, chân mày giãn ra, đôi mắt đen cong lên, bên trong như có ánh nắng, nhìn lâu có vẻ hòa nhã, khóe miệng cong lên nhưng không hề kiêu ngạo. Hắn mặc trang phục mùa thu màu xanh, bộ quần áo đơn giản nhưng lại như phác họa đúng với tỷ lệ trên người hắn, vóc dáng hắn cao ráo. Trên đường phố náo nhiệt, trên những tòa nhà cao tầng, những ánh mắt đều đang đặt lên người hắn. Dáng vẻ như vậy là tiện tay chụp ảnh, nhưng nói là người mẫu đường phố cũng không sai. Dáng dấp hiện tại của Tư Hoàng vẫn còn là học sinh, không khác biệt lắm với những nữ sinh vẫn còn đang phát ngốc tại chỗ kia, đợi những người này phục hồi lại tinh thần đặt điện thoại xuống, phấn khích nhìn nam thần lần nữa thì phát hiện đối phương đã sớm đi rất xa, biến mất trong đám đông.

"Aaa! Đó có phải là người mẫu không?! Hay là ngôi sao điện ảnh?! Tại sao trước đây chưa từng thấy?! Tớ quyết định rồi, anh ấy chính là nam thần của tớ!!!" Nữ sinh cầm điện thoại đầu tiên là thất vọng, ngay sau đó là nhìn ảnh chụp trong điện thoại nhiều lần, kích động đến mức mặt đỏ rần rần.

"Mau mau, gửi tấm hình này cho tớ, tớ muốn phóng to ra. Chết mất, chết mất thôi! Gương mặt đẹp như vậy, ra ngoài sao lại không ai biết?!"

"Tớ cũng muốn! Tớ cũng muốn hình của anh ấy, mỗi ngày lấy ra xem. Chết mất, thật sự là chết mất!"

Đi đã xa, trong đầu Tư Hoàng vang lên tiếng thét chói tai của Ngũ Bảo:

《Này, cô vừa mới làm gì thế? Hình như tôi vừa bỏ qua chuyện quan trọng nào đó, vì sao tín ngưỡng lại tăng cao? Mặc dù còn rất yếu bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất, nhưng sao lại tăng?! Thật sự con mẹ nó tăng!!!》

Ngũ Bảo cảm thấy thế giới thật kì diệu, cố gắng nhớ lại từng giây từng phút khi nãy của Tư Hoàng, nhưng lại không phát hiện cô làm chuyện vĩ đại gì.

Tư Hoàng bình tĩnh hỏi:

"Tăng mấy điểm?"

《Ba điểm.》 Ngũ Bảo trả lời rất thành thật.

Tư Hoàng gật đầu.

Ngũ Bảo:

《Vì sao? Vì sao? Vì sao? Nói cho tôi biết! Nói cho tôi biết! Nói cho tôi biết!!!》

Tư Hoàng cười:

"Cậu đã từng nói tín ngưỡng là sự yêu thích cuồng nhiệt và sùng bái của người khác dành cho tôi, càng nhiều người chân thành khát khao tôi sống, thì tôi mới có thể sống lâu hơn."

《Đúng vậy. Đây chính là tín ngưỡng, lực tinh thần thuần túy nhất trên đời!》

"Ba điểm tín ngưỡng đó đến từ ba nữ sinh vừa rồi."

《Cô đã làm gì những người đó?》

"À..." Tư Hoàng hé miệng cười một tiếng. "Cười."

《... Chỉ như vậy?》

"Chỉ như vậy."

Ngũ Bảo cảm thấy mình điên rồi.

Năm đó chủ nhân sáng tạo ra nó - Ngũ Tuyệt Công Tử vì nhân dân lên núi đao xuống chảo dầu, cắt thịt cho ưng, xả thân cứu thiên hạ, đáng thương lắm mới lấy được giá trị tín ngưỡng, cho nên khi sử dụng tính toán vô cùng tỉ mỉ... Không đợi Ngũ Bảo nghĩ nhiều hơn, ngay sau đó giá trị tín ngưỡng tăng lên càng làm nó ngu người.

《Cô, cô lại làm gì nữa đấy?! Vì sao giá trị tín ngưỡng lại tăng lên nữa? A! Mười giờ, mười một giờ... Hai mươi giờ...》

Tư Hoàng suy nghĩ một chút, suy đoán nói:

"Trên đời này có một thứ gọi là Internet."

Ngũ Bảo:

《...》

Internet là cái gì? Một loại vũ khí đáng sợ à?


Đích đến của Tư Hoàng là trường Nghệ thuật Hoa Tinh nổi tiếng nhất Thành phố H. Không chỉ cô, ngay cả Tư Hoa cũng là học sinh của trường này. Nhưng Tư Hoa thuộc chuyên ngành diễn viên điện ảnh và quản lý, Tư Hoàng thuộc chuyên ngành vũ đạo và thư pháp. Con gái học hai bộ môn vũ đạo và thư pháp thì đúng là có thể tăng khí chất, tăng giá trị bản thân, nhất là đối với những gia đình giàu có, nữ sinh không cần lo lắng chất lượng sinh hoạt. Thế nhưng mọi người dường như quên mất, trên thẻ căn cước của Tư Hoàng rõ ràng ghi giới tính là nam, cho tới bây giờ cô trong mắt mọi người vẫn là nam, để một người con trai đi học vũ đạo và thư pháp, đối với tương lai của hắn có bao nhiêu tác dụng? Bạch Tình Lam đã ghi danh cho cô lớp này, hiển nhiên là do không yên lòng. Mà Tư Trí Hàn dù biết nhưng không ngăn cản, hẳn là lúc đó đã sớm dự định biến Tư Hoàng trở thành công cụ để lợi dụng. Đáng thương cho cô kiếp trước tuổi còn nhỏ, vẫn ôm lấy khát vọng với tình thân, cố gắng học tập theo những gì cha mẹ đã sắp đặt, hy vọng có thể được Tư Trí Hàn xem trọng và khen ngợi - cô cho rằng, Tư Trí Hàn không yêu thích cô, là bởi vì bản thân cô chưa đủ xuất sắc.

Còn Tư Hoa tại sao học ở trường này?

Nguyên nhân là do nhà họ Tư chủ yếu sản xuất phim điện ảnh và truyền hình giải trí, hiện tại là một trong những ông trùm điện ảnh và truyền hình - tập đoàn giải trí Phong Hoa là của Tư gia.

Tư Hoàng xuất hiện trong sân trường, nhưng không bạn học nào nhận ra cô, vài người không kìm được nhìn cô vài lần, trong lòng âm thầm so sánh, kinh ngạc, tán thán, ghen tỵ và hâm mộ - cho dù trường Nghệ thuật Hoa Tinh mỹ nam mỹ nữ như mây, vẻ đẹp của Tư Hoàng vẫn đứng đầu.

"Chẳng lẽ là học sinh chuyển trường?"

"Hay là người đến thử vai bộ phim của đạo diễn Liễu?"

"Hả, không phải buổi thử vai đã xác định vai diễn rồi sao? Tớ nhớ là Tư Hoa ban A đó."

"Nói thì nói vậy, nhưng cũng chưa tới ngày cuối cùng, đạo diễn Liễu còn chưa tuyên bố, kết quả chưa tính là chắc chắn."

Tư Hoàng nghe những đoạn đối thoại xung quanh, dựa vào trí nhớ mơ hồ và hỏi đường, cuối cùng cũng tìm được phòng học diễn xuất dùng làm nơi thử vai. Dù hôm nay là ngày thử vai cuối cùng, học sinh chạy đến vẫn không ít. Không phải người thử vai, bọn họ chỉ có thể yên tĩnh ngồi ở vị trí khán giả, không được gây ra bất kì tiếng động nào. Tư Hoàng đi vào phòng báo danh, nhân viên kinh ngạc trước gương mặt và khí chất của cô, sau đó quả quyết lắc đầu:

"Học sinh thử vai đã sớm báo danh để nhận số, dãy số hôm nay cũng đã phát xong hết rồi, cho dù tôi cho cậu vào, thì buổi thử vai cũng đã kết thúc."

Tư Hoàng nghe xong cũng không tranh cãi hay năn nỉ, bình tĩnh xoay người đi vào phòng học diễn xuất.

Nam nhân viên nhìn bóng lưng của cô, nói thầm:

"Dáng dấp và khí chất như vậy, cho dù không biết đóng phim cũng có thể làm bình hoa (làm cảnh)."

Có vài người luôn may mắn như vậy, sinh ra đã có ngoại hình đẹp, dễ dàng đạt được những thứ người khác cố gắng cả đời cũng không đạt được. Lúc này trong lòng nam nhân viên kia cảm thấy không công bằng, nhưng trong tương lai không xa, anh ta mới thật sự hiểu được cái gì gọi là được thượng đế thiên vị, đứa con được thượng đế yêu thương là thần trong mắt toàn dân.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Nam Thần Quốc Dân của Thủy Thiên Triệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi JinEpiphany
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.