Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí mật bắt cóc, dự tính

Tiểu thuyết gốc · 5728 chữ

" Tra xét bằng được, rốt cục là nhân dạng của kẻ kia như thế nào ...."

Cả đám quan lại triều đình có mặt tại nơi này, người nào mặt mày đều rất khó coi , giết người ở hoàng thành không phải chuyện nhỏ, đặc biệt là chuyện kinh thiên động địa, một lần là mấy chục mạng người như thế này, đám quan lại bọn chúng càng không thể gánh vác được, coi như xử lý ổn thỏa, bắt được thủ phạm về quy án, người cũng an toàn trở về thì bọn chúng cũng chẳng có quả ngọt để ăn, chưa biết chừng thù mới nợ cũ, Lão tể tướng giận quá lại bẩm tấu lên hoàng thượng là bọn chúng không hoàn thành bổn sự thì thật muốn bay đầu,

Từ đằng xa đoàn ngựa chạy tới, lại nhìn đến mấy tên thường dân tình nghi đang phủ phục trên mặt đất, một tên trung niên nam tử , dáng vẻ ục ịch với cái bụng thận lớn, trên mặt trên thân toàn là mồ hôi nhễ nhại, chính là Tôn Hùng trong đoạn đối thoại khi trước của Thừa Trí đám người tuần tra, hắn vừa nhảy xuống khỏi yên ngựa đã liên tục thở dốc, sắc mặt càng là u ám giống lợn chết một dạng, không còn vẻ hào hứng như lúc vừa mới nhận được tin báo, đẩy mạnh đám người chung quanh mà lao thẳng vào, miệng thì không ngừng mắng to,

" Khốn nạn, nhất định là tên kia muốn nhân cơ hội đổ thừa việc này lên đầu của ta, tên Thừa Trí đáng chết, ngươi đợi ... hừ ... "

Ai biết hắn còn đang hưởng thụ khoái lạc nhân gian bên cạnh nữ nhân, lại sẽ bị đám ngu binh kia lừa kéo đến chỗ này, chưa kể tin tức trong thời gian ngắn đã lan truyền ra, trong thoáng chốc đã truyền đến khắp các bộ, ngay cả cấm vệ quân cũng được điều động đến canh phòng điều tra, coi như Tôn Hùng hắn chịu bỏ đại giá, mấy lão già sợ chết kia chắc gì đã chịu ra mặt bảo đảo an nguy cho cái chức quan quèn này của hắn....

“ Đại nhân…!”

" Người đâu, đi kêu giám định tới một chút, ta muốn biết rốt cục ở dây đã xảy ra chuyện gì

" Đại nhân .... đại nhân ... người rốt cục đã tới ah ... bằng không chúng ta e rằng tính mạnh khó dữ "

" Đại nhân ... người mau tới xem một chút ... ... này này chuyện thật sự không tốt .... người người phía trên ý tứ là không muốn ra mặt a ... đại nhân cứu chúng ta "

" Khốn nạn ... cút hết để bản quan tới ... một đám phế vật, cuối cùng vẫn là đến tay bản quan.. hừ giúp đỡ các ngươi thì có ích lợi gì,"

m thanh bất mãn, tiếng đám tham quan đau khổ cùng với tiếng quát tháo làm cho nơi này loạn càng thêm loạn, nhưng càng như thế, nhiều người đứng ở phía ngoài đều là hả hê đấy, đám tham quan này cướp bóc thuế má, để người dân chịu cảnh khốn khổ bao lâu nay, nhưng ngay cả chức trách an toàn cũng không đảm bảo thì thật là đáng chết,

.....

Cửa thành phía tây,

Người nào người lấy tâm đều tràn ngập lo lắng bất an, từng tốp binh mã khoác lấy áo giáp, trên tay cầm lấy vũ khí sắc lạnh, bao gồm cả cấm vệ quân và người ở các ti các bộ thuộc không ngừng đi qua đi lại tuần tra, vây chặt nơi này như nêm cối, muốn vào thì dễ nhưng để có thể ra ngoài lại vô cùng khó,

Mặc dù Huyền Trân Công Chúa hiện tại đã không còn quá nhiều sức ảnh hưởng như trước , nàng chung quy vẫn được xem như dòng dõi hoàng tộc, sắc phong Công Chúa sau, dù cho nàng có bất cứ mệnh hệ gì thì cũng sẽ ảnh hưởng đến mặt mũi hoàng tộc, hơn nữa, đi bên cạnh nàng còn có cả Tiểu Quận Chúa chưa rõ sống chết, vừa mới rời khỏi phủ của Tể Tướng Không Lâu , ấy vậy mà có kẻ giám ngang nhiên ám sát nàng, chính là không nể mặt lão phật gia a,

" Khám xét thật kỹ càng cho ta, bất kể là kẻ nào tình nghi cũng không được để đi ra ngoài, bằng không các ngươi coi chừng cái đầu trên cổ của mình đi là vừa, "

" Thuộc hạ đã rõ ,"

" Mau, kiểm tra cả phía trong xe hàng, không để lọt bất cứ thứ gì ... "

Đám binh lính nhận được mệnh lệnh không dám có tý nào chậm trễ, cho dù thế gia công tử ăn chơi về, hay người của vị quan viên trong triều nào cũng phải xuất trình giấy chứng nhận thân phận, một khi chậm trễ sẽ bị đưa vào dạng tình nghi, sẽ bị cấm vệ quân trực tiếp áp giải, không kể ngươi có thân phận gì, đều muốn bị tống cổ vào trong ngục đợi người điều tra,

Liên tục như thế hơn một canh giờ nhiều, đoàn người xếp hàng dài rất nhanh đã thông qua, trong tình huống này, bất cứ thứ gì cũng không trốn thoát được ánh mắt binh lính, thương nhân hay những kẻ mưu tính chuộc lợi từ lần tiến kinh này, đồ bị triều đình cấm đoán, vũ khí hoặc một số kẻ buôn nô lệ cũng không thoát khỏi số nạn phải chịu tai kiếp,

Xe ngựa của Vương Hạo cũng vừa lúc mà đi đến,

" Cộc cộc ... cộc cộc .. cộc cộc cộc .... hí hí hí ..."

Tiếng vó ngựa sắt va chạm với nền đá, cùng với tiếng hí dài khi bị binh lính ngăn trở, xe ngựa của Vương Hạo chẳng mấy chốc đã gây đến sự chú ý của cấm vệ quân, phần vì cỗ kiệu rất lớn, bên ngoài mặc dù xa hoa lộng lẫy, chung quy lại giăng đèn lồng, nhưng phía trong người ngồi lại bị khuất rất dễ khiến người hồ nghi, phần vì , trong tình huống căng thẳng như thế này, nếu là người có thân phận ắt hẳn sẽ không chỉ mang theo một cái lão giả phu xe,

" Vội vàng rời đi như vậy, người bên trong hẳn không có liên quan gì với án mạng đi ,"

Nam tử phía đám người cấm y vệ khẽ híp mắt đánh giá, hơi đảo mắt sang đám thuộc hạ bên cạnh, thấy bọn chúng dường như cũng nhận ra cỗ xe ngựa này, bất quá thân phận người phía trong lại chẳng chút thông tin,

Theo hắn nhận được tin tức, cỗ xe ngựa này hôm nay có xuất hiện tại Y Hương Lâu, bên trong người là công tử có thân phận thần bí cùng với mấy cái nữ nhân, khi xảy ra án mạng thời điểm, cỗ xe ngựa cùng lưu tại Tể Tướng Phủ, chứng tỏ bên trong không phải cái gì thân phận đơn giản, chưa biết chừng còn là một cái Thế Tử chức vị, nhưng trong lòng nam tử lại là có suy đoán khác, mặc dù thế tử, hoặc thân vương người ra ngoài đều sẽ có thủ hạ âm thầm bảo hộ trong bóng tối, nhưng để an toàn và tránh kẻ gian làm phiền, bên cạnh luôn sẽ có rất nhiều binh lính hoặc người hầu thân cận nộ mặt, ấy vậy mà trước mặt xe ngựa hoàn toàn trái ngược, ngoài phu xe tuổi tác già cả, bên trong âm thanh bất quá cũng chỉ là mấy cái nữ nhân, sao lại không để người ta cảm thấy hoài nghi đâu,

Nghĩ như vậy, nam tử cũng chẳng lo được mất thêm làm gì, điều cần làm chính là nhanh chóng điều tra ra hung thủ cùng tung tích người bị bắt, bằng không mấy canh giờ qua đi, e rằng người cũng bị mang đi xa, muốn điều tra làm rõ khó càng thêm khó, chưa kể hắn còn phải trở về bẩm báo với Lý Công Công,

Vội giơ tay ra hiệu cho tên thân vệ bên cạnh cùng hai tên binh lính canh cổng từ từ tiến đến gần xe ngựa, cất giọng điệu thăm dò,

“ Người trong xe xin đưa ra giấy chứng minh thân phận….“

" Không biết vị đại nhân nào ở phía bên trong, thuộc hạ là Tào Cương thuộc cấm y vệ, phụng mệnh điều tra "

Lời còn chưa dứt, từ bên trong xe ngựa đã truyền ra âm thanh bất mãn của nam nhân,

" Ngươi là thứ gì mà giám hoài nghi bản công tử ... ?"

Ngữ điệu phách lối, ngạo mạn không tưởng từ bên trong xe ngựa truyền đi ra tới khiến nam tử cùng đám thuộc hạ á khẩu, không biết lên trả lời sao cho phải lẽ,

Ai cũng biết, những tên thế gia công tử có quyền có tiền thường sẽ không đặt người trong mắt, kẻ có thể đi tạo quan hệ với Phủ Tể Tướng thì sao thân phận bình thường cho được, hơn nữa việc người bên trong cùng với Huyền Trân Công Chúa cùng một lúc có mặt tại một nơi cũng khẳng định hắn không phải kẻ gây ra vụ ám sát, bằng sao làm sao trong thời gian ngắn như vậy, sao có thể đi qua nhiều địa điểm canh gác mà đến được địa phương này đâu,

Bất quá nam tử cẩm y vệ này vốn có chút bản sự, hắn không tin vào tai tai nghe, chưa thấy tận mắt hắn còn sẽ không bỏ quá, mặc dù ngữ điệu người trong xe rất ngang ngược, thể hiện ra là kẻ có chỗ dựa, nhưng trong tay hắn có lệnh bài, nếu có kẻ đáng ngờ hắn có quyền áp giải vào đại lao,

" Vị đại nhân này, ty chức chỉ là làm tròn chức trách... chuyện này liên quan đến danh dự hoàng tộc, Công Chúa bị ám sát không phải chuyện nhỏ, tiểu quận chúa cũng mất tích... "

Khác với giọng điệu lúc đầu khách khí, ngữ điệu nam tử nặng thêm mấy phần, đại đao đã ra khỏi vỏ, lấy danh dự và an nguy hoàng tộc ra làm cái cớ, cắt mọi đường lui của người trong xe ngựa,

Chưa dừng lại, nam tử cũng liếc mắt ra hiệu cho đám thuộc hạ cẩn trọng, chỉ cần đưa ra hiệu lệnh, đại đao có thể thoát ly vỏ mà bay tới, trấn tụ kẻ trong xe,

" Công Tử, đám người này thật không biết tốt xấu a,... hắc hắc...., chi bằng để nô tỳ dạy bọn chúng một bày học được sao .... ?

Giọng điệu nũng nịu, yêu mị tận xương, làm cho mấy tên binh linh nghe xong cũng là mặt nóng,

Trầm tư trong giây lát, dường như cảm nhận được phía ngoài người bày ra động tĩnh, nếu còn không một chút xử lý e rằng hắn cong người phía trong thật sự bại lộ, không để tâm mấy đến lời đùa cợt của nữ nhân, người trong xe lần nữa lên tiếng,

" Nói một chút a, bản công tử hành tung các ngươi hẳn đã nắm được “

Mạng lưới tin tức của Cẩm Y Vệ rất lớn, chỉ khác với ám vệ một điểm chính là Cẩm Y Vệ không quá chú trọng ẩn dấu thân phận, bọn chúng chung quy là làm việc dựa trên danh nghĩa cận vệ hoàng đế, nên ở bất cứ nơi nào, quyền lực trong tay bọn chúng ngay cả đám quan viên trong triều cũng phải e sợ vài phần,

" Thuộc Hạ theo chỉ thị của Lăng phó đô úy, địa bàn đặt ở nơi này, dưới quyền Bệ Hạ chịu trách nghiệm điều tra ở nơi này"

Danh tự Lăng Phó đô Úy vừa ra, đã để cho người ngồi trong xe ngoài ý muốn không nhẹ, hắn nghi hoặc hỏi lại, sợ bản thân mình nghe nhầm,

" Lăng Sơn ? "

Họ Lăng, ngoài Hoàng Hậu Lăng Tuyết Nhu, Lăng Ngọc Thanh, đệ đệ Lăng Sơn ra thì Vương Hạo chưa từng nghe người nhắc qua còn có kẻ nào khác mang họ này, vì vậy ngay khi thấy nam tử nhắc qua danh tự Lăng Phó Đô Úy kia đã để hắn vô cùng ngạc nhiên,

" Là , đại nhân biết .... "

Nam tử vẻ mặt kinh ngạc, không quá tin tưởng lần nữa lên tiếng,

Này mặc dù nhiều người biết, nhưng là thật không có quá mấy người dám nói thẳng như thế, thân là Đệ Đệ của Hoàng Hậu, võ công giỏi, Lăng Sơn trong mắt đám thuộc hạ uy vọng rất lớn, mặc dù mới đầu tiến vào Cẩm Y Vệ sẽ có kẻ cho rằng nhờ vào tỷ tỷ Hoàng Hậu mà trèo lên, chỉ khi chứng kiến bản lãnh kiếm pháp 1 chiêu kia, cùng với sự nhanh nhạy trong việc điều tra những vụ án bí ẩn, bọn chúng mới hiểu tại sao Lăng Sơn lại được Hoàng Hậu đặt nhiều tâm tư như vậy,

Còn chưa để nam tử kinh ngạc qua đi, tấm màn che đã người nhấc lên, cùng với âm thanh không mấy quan tâm của người ngồi, tấm lệnh bài đã ném tới trước mặt của hắn,

" Không cần nhiều lời , ân ... nếu như ngươi đúng là người theo Lăng Sơn mà nói , ngươi chắc hẳn là nhận ra thứ này a "

Vương Hạo vốn còn định gây khó dễ cho đám người này một chút, ai biết bọn chúng lại là thuộc hạ của Lăng Sơn, cuối cùng vì không muốn bại lộ thân phận, hắn chỉ có thể đưa ra lệnh cho Lục Trúc lấy ra lệnh bài mang theo bên mình,

Tíc tắc thời điểm mành tre được người kéo nên, ngoài nam nhân còn có mấy cái nữ nhân thân thể trần chuồng, nam tử rất nhanh đã có thể nắm được vài phần lời nói của người là thật hay giả, đồng thời hắn cũng liếc mắt đánh giá lệnh bài trong tay mình một phen, ký tự đúng là của Hoàng Hậu, có cả ấn ký Hoàng Gia, nam tử Cẩm Y Vệ lúc này mới buông lỏng tâm tư, cung kính mà cất lời

" Lệnh bài này ... , thuộc hạ có mắt không tròng đã làm chậm trễ thời gian của đại nhân,"

" n, hiện tại ngươi vẫn là để chúng ta rời đi thôi ... aizzz bản công tử còn muốn trở về"

Thời gian đến lúc mặt trời mọc còn chưa đến năm canh giờ ( tầm hơn 10 tiếng ), buộc hắn phải trở lại tảo triều, Vương Hạo không muốn vì chút chuyện cỏn con này làm nỡ đại sự, còn rất nhiều thứ hắn cần bàn giao của đám quan viên kia,

“ Tất Cả tránh đường cho xe ngựa ,các ngươi trở về vị trí tiếp tục cảnh vệ…. “

.....

Chẳng mấy chốc, xe ngựa dưới sự điều khiển của lão phu xe đã rời khỏi thành đô được hơn mười dặm đường, sau khi rẽ sang một còn đường vắng vẻ, thấy chung quanh không có bất cứ tai mắt hay kẻ tình nghi nào bám theo, Vương Hạo mới ra lệnh cho dừng lại xe ngựa, hắn để lão phu trở về tước, tứ nữ Lục Mạn, Lục Linh, Lục Mị và Lục Xương ngay lập tức lao ra cảnh vệ chung quanh,

Mà trong xe ngựa, chỉ thấy, nam nhân một thân mồ hôi nhễ nhại, yên tĩnh ngồi ở một bên vận công điều khí, Lục Trúc thì dáng vẻ khá hơn, chỉ hơi thấm mệt do liên tục tiêu hao lượng lớn chân khí, không dám có chút lười nhác, chăm chú đánh giá lấy thân thể của Huyền Trân Công Chúa, tiểu quận chúa thì được đặt ở một bên khác, sớm đã hôn mê, ngoan ngoãn mà ngủ y như con mèo nhỏ,

" Công Tử, thối nữ nhân này người định xử lý nàng ta như thế nào a, không biết điều như thế hừ... chi bằng mặc xác nàng tự sinh tự diệt, "

Giọng điệu khó chịu cùng vẻ mặt cau có, mang theo chút xíu nghi hoặc, Lục Trúc vốn tưởng Huyền Trân nữ nhân này không có bao nhiêu tác dụng, biết nàng đã làm mất sắc lệnh, ngay cả tính mạng cũng đã tận, coi như có hoa đà tái thế cũng chưa chắc có thể cứu chữa được, thì vì sao Vương Hạo sẽ tốn công phí sức bày ra một màn kia, chẳng những sẽ gây kinh động các phương, dễ dàng đánh rắn động cỏ, chưa kể để giữ lại cái mạng nhỏ của nàng ta, Vương Hạo còn phải tiêu hao lượng lớn chân khí cùng tinh lực, sớm muốn hồi phục cũng cần nghỉ ngơi vài ngày, bằng không chỉ sợ sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến căn cơ,

Nghe được câu hỏi của nàng, Vương Hạo chỉ hơi liếc phụ nhân đang bất động, khóe miệng cong lên mang theo thâm ý sâu xa, nhiều hơn vài điểm tò mò cùng chờ đợi,

“ Ngoan, giúp nàng một chút, về sau nàng sẽ hiểu … “

" Công Tử .... hừm "

Biết có hỏi thêm cũng vô dụng, Lục Trúc một mặt bất đắc dĩ,

Nhìn Vương Hạo bộ dáng , thấy hắn có vẻ uể oải thì nàng rất là đau lòng đấy, các nàng còn chưa có được hắn nói đến công dụng thật sự của m Dương Hoan Hỉ Công, đương nhiên không biết sự bá đạo trong đó, người ngoài nhìn vào thì việc giúp Huyền Trân Công Chúa củng cố kinh mạch, phong bế lại không cho độc tính phát tác là rất dọa người,

Nhưng đối đối với một kẻ tu luyện thần công, cùng với thể chất Thuần Dương chí cương chí hàn của hắn, việc áp chế ba loại cổ độc kia chỉ là chuyện cỏn con, chỉ là dù sao cũng là kỳ độc trong ngũ độc kinh, cần hắn tiêu hao chút ít tinh lực, hai nữa thì tình trạng nữ nhân này quá bất ổn, khi không cẩn thận thì một sai sót nhỏ thôi cũng đủ khiến nàng về chầu ông bà ông vải,

Khẽ cắn cắn môi ngọc, Lục Trúc biết hiện tại không phải lúc nghĩ vớ vẩn, nàng xoay người đặt nữ phụ nhân nằm ngửa ra, đại thủ linh hoạt, liên tục điểm tại những yếu huyệt đã tím đen của phụ nhân, chân khí cẩn thận tiến nhập vào tứ kinh bách hải nàng ta thăm dò, trong miệng thì lẩm bẩm,

" Quả nhiên là cổ độc, Thiên Hương Tỏa Mệnh, Toái Cốt Liên, Vân Xa Huyền, không chỉ là một loại còn là ba trong ngũ độc chân kinh của ngũ độc giáo, ... hừ tà công nữ nhân này tu luyện rốt cục là thứ gì, không có thân thể bách độc bất xâm lại vẫn trụ vững được đến lúc này .... "

Khó ưa về khó ưa, Lục Trúc lại vẫn rất khâm phục trước bản lãnh của Huyền Trân Công Chúa, nếu như chỉ có một mình nàng ta có thể tu luyện đến trình độ này thì không phải chịu cực khổ ngày một ngày hai, phải biết Lý Bằng Lý lão nhân gia khi trước chỉ hít phải một trong năm loại cổ độc này đã phải phong bế kinh mạch, sống không bằng chết, nếu Vương Hạo không lưu lại cho hắn thần công thì sớm đã biến thành một đống xương khô, nào có như nữ nhân trước mặt tự lấy thân thể xác thịt cầm cự, mặc dù tính mạng đã đi đến hồi kết, sinh cơ gần như đã đoạn,

Sợ còn kéo dài thêm thời gian sẽ bỏ lỡ thời điểm trị thương tốt, Lục Trúc dìu lấy Huyền Trân, tay thì cầm lên chén bạch đã để sẵn một bên, ngậm lấy từng ngụm nhỏ , hạ đầu từ từ mớm cho phụ nhân, đến miệng đã cảm giác hơi mỏi, dung dịch trong chén bạc cũng vơi đi phân nửa thì Lục Trúc mới dừng lại động tác,

Xong xuôi, Lục Trúc liếm liếm khóe môi đỏ mọng còn lưu lại chút dịch thủy, nàng chưa vội mà dừng tay, lần nữa trảo thủ loạn chuyển trên thân Huyền Trân Công Chúa, cảm nhận được khí tức bắt đầu ổn định, Lục trúc mới tiếp tục từ trong tay nải nhỏ lấy ra một lọ nhỏ bằng sứ, chứa thứ dung dịch sóng sánh, vừa mở nắp hương liệu thơm nhè nhẹ đã lan tỏa khắp trong xe, thứ này chính là dược thủy Vương Hạo đưa cho nàng sử dụng lúc cần, không chậm trễ nửa khắc, Lục Trúc nhẹ đưa lên miệng ngậm lấy, tiếp tục miệng đối miệng, giúp phụ nhân dùng dược,

Cứ thế liên tục động tác, kéo dài tầm hơn hai canh giờ thời điểm cũng là lúc Huyền Trân Công Chúa bắt đầu có phản ứng, thần trí mơ hồ dần lấy lại chút tỉnh táo, đau đớn xác thịt, tinh thần sớm đã đỡ đi rất nhiều, chân khí trong kinh mạch nàng cũng cảm nhận được ba động rất nhỏ, mặc dù không đáng kể so với thực lực bản thân, nhưng như thế cũng đủ khiến Huyền Trân kinh hỷ vạn phần,

Còn chưa để nàng vui mừng được bao lâu, cảm giác rung động chung quanh đã khiến Huyền Trân Công Chúa tỉnh táo lại, nghĩ đến việc bản thân trên đường trở về phủ công chúa bị người ngang nhiên ám sát, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc còn chưa nói, thế mà xem tình trạng của nàng hiện tại đâu, độc tố thì đã khống chế tốt, chẳng những không có gì ảnh hưởng xấu đến kinh mạch, ngay cả chân khí khi vận công cũng có xu hướng bắt đầu khôi phục lại như ban đầu,

" Này này, kẻ kia tại sao lại giúp ta ... không đúng .... thứ gì hơi thế a... còn cả âm âm thanh ... "

Muốn mở mắt thời điểm, Huyền Trân Công Chúa trong tai đã truyền đến từng tràng từng tràng liên hồi âm thanh rên rỉ phóng đãng, tiếng thở dốc kịch liệt của nam nhân, nữ nhân thì phát tao, dâm đãng liên miệng hét lên vì kích động, khi trầm khi bổng hòa cùng với âm thanh da thịt va chạm kịch liệt, khiến Huyền Trân Công Chúa ở tuổi này mặt cũng không thể chịu được mà bốc khói trắng, xấu hổ như muốn ngay lập tức đào một cái lỗ để chui xuống,

Ý định mở mắt đi tìm hiểu từ đó bị nàng một mực đè ở trong lòng, im hơi không dám phát ra bất kỳ động tĩnh nào,

Bời vì khi giúp Huyền Trân nàng áp chế cổ độc phát tác, nàng đã bị lột sạch từ đầu đến đuôi, da thịt từng bộ vị đều phơi bày ra ngoài, mặc dù ban đầu có phần ghê do cổ độc phát tác, cùng với vết thương liên tục rỉ máu phía sau lưng, áp chế được sau, chất độc cũng được Vương Hạo gom lại về một chỗ, dễ dàng kiểm soát, lại có thể thưởng thức đến bộ dáng trần chuồng của thục phụ cao ngạo này,

" Hộc hộc ... "

" bạch bạch bạch ... ân sướng ... hự .... mạnh quá ....a.... bạch ...... sướng chết ... ưm chủ nhân ... bạch bạch ..... "

" Sâu quá ... thật thoải mái ... hự ... đâm ... bạch ... chết ta ... không ... aaa... sướng ... chủ nhân .... không ... đừng ... bạch bạch .... ân ... điên mất ... không chịu ...a aaaaa ... phù phù ... ân thật mạnh ... muốn chết ... sướng a ... đã quá a ... mạnh nữa ... hự .... bạch bạch bạch "

" Nha ...a chết ... sướng sướng chết ... hừ hừ ... "

Chỉ thấy, dưới thân thể cường tráng, Lục Trúc như hóa thân thành xà yêu, kiều đồn liên tục uốn éo, vặn vẹo theo từng cú nhấp thô bạo, mật huyệt đỏ hồng ướt át kết hợp chặt chẽ, co bóp dữ dội, theo mỗi lần ra ra vào vào, khi thì chỉ để lại đầu côn, khi thì lại ngậm vào đến hơn phân nửa, để đầu côn thịt đỉnh đến tận cùng hoa tâm của nàng, khiến nước nôi lênh láng, chảy dài dính trên đám cỏ thơm, càng thêm lung linh diễm lệ, từng tấc da thịt huyết hồng, bộ ngực sữa căng mọng bị nam nhân trêu đùa vểnh cao ngạo nhễ, săn cứng mà in đầy dấu răng, cái cổ ngửa ra sau liên tục truyền ra những âm thanh rên rỉ nỉ non, mái tóc dài rối bời xõa loạn sau tấm lưng trần, môi ánh đào đỏ mọng dính đầy nước bọt, pha lẫn một chút máu đào do bị nam nhân cắn lấy,

Vương Hạo phía đối diện cũng thoải mái không kém, chẳng những giúp hắn nhanh một chút khôi phục lại lượng chân khí tiêu hao, còn rất thư thái,

Tham lam mà ngậm lấy nhũ hoa kia mà bú mút, dùng đến đầu lưỡi đảo quanh lại dùng hàm răng nhẹ cắng, chưa thỏa mãn, Vương Hạo lại liếm láp khắp da thịt thơm ngọt của Lục Trúc, thưởng thức từng giọt mồ hôi thơm rịn ra trên cơ thể nàng, hắn cắn lấy dái tai, mạnh bạo cạy mở răng ngọc mút lấy cái lưỡi đinh hương của nàng, một tay hắn giữ lấy eo Lục Trúc, tay khác luồn qua khe mông kích thích cái lỗ nhỏ thần bí, hắn tham ma chiếm giữ lấy tất cả của nàng không cho Lục Trúc bất kỳ cơ hội phản kháng nào

Khoái cảm lan tràn, để cả hai thỏa mãn mà rung rẩy yêu kiều từng đợt,

" n chủ nhân ... bạch bạch ... ưm uhm ... nhẹ một điểm. ... ân hừ hừu ... sướng chết ... bạch ... ân .. chủ nhân ... sướng .. thật sướng ... hừ hừ .... nô tỳ muốn .. bạch bạch bạch .... sướng ... muốn sướng chết ...... hộc hộc ... muốn bị người chơi chết ... ân đã ... thật thoải mái... bạch bạch"

" Hộc Hộc ... "

" Bạch bạch bạch... ân sâu quá a ... nữa a..... hừm hừm ... nô tỳ ra... ra ... lại đến a ... bạch bạch .. thật mạnh mẽ .. chết a... ân hừm ... đã chết ... sướng ..."

Chẳng còn phân biệt được đâu là hiện tại còn ảo mộng, trong đôi mắt ngập tràn thỏa mãn cùng mê say, cảm giác dục tiên dục tử như khiến Lục Trúc sa ngã đánh mất chính mình, lần nữa, lần nữa, rồi lại lần nữa thứ khoái cảm bay bổng đánh sâu vào, khi thì trên đỉnh núi vu sơn, trên chính tầng mây, khi thì lơ lửng, êm đềm như lướt trên mặt biển bao la, khi sâu khi cạn, khi mãnh liệt khi ôn nhu nhẹ nhàng, để Lục Trúc cao trào nối tiếp cao trào, sau vài chục cứ nhấp đôi tay ngọc ngà của nàng lại bám lấy tấm lưng rộng lớn, miệng thét dài lên thỏa mãn rồi lại tiếp tục hứng lấy mưa dầm gió giữ, tê dại từ hạ thể nối tiếp mà đánh úp tới ,

" Bạch bạch bạch bạch ... "

Côn thịt to dài càng lúc càng cứng rắn nóng hổi đỉnh mạnh lấy mật huyệt Lục Trúc, bên trong nàng mềm mại nhưng cũng vô cùng khít chặt,

Không cho nàng buông lỏng một giây một hồi, tư thế lần nữa thay đổi, Vương Hạo ôm eo của nàng, đặt nàng ngồi trong lòng của hắn để nàng tha hồ lắc eo, hắn thì bú lấy hạt ngọc trai trên bầu ngực nàng, đầu ngón tay ma quỷ từ khi nào đã nằm trong cái lỗ nhị thần bí, chọc cho Lục Trúc rung rẩy toàn thân, phun triều làm ướt đẫm tấm nệm trắng,

Mà Vương Hạo cũng cảm giác được cao trào bản thân sắp đến, cũng chẳng kiềm chế bản thân, hơi thở nóng rực phả vào gáy Lục Trúc ra lệnh,

" Tiểu hồ ly, ... hộc ... mạnh nữa ....bạch ... hừm... chủ nhân muốn tới ... bạch bạch bạch ... hộc hộc "

Ngữ điệu bá đạo pha chút phóng đãng, Lục Trúc tình tâm trí sớm đã mơ hồ, vừa nghe đến hắn sắp đạt được thoải mái đã ngoan ngoãn làm theo, kiều đồn nhấc lên cao rồi lại hạ mạnh xuống, hai tay nàng chuyển từ ôm sang ve vuốt lồng ngực săn chắc, cái miệng nhỏ chủ động hé mở, mặc hắn dùng hai đầu ngón tay trêu chọc cái lưỡi đinh hương, cảnh tượng dâm mỹ, phát tao để cho người ta cảm thấy đỏ mặt,

Bất quá phía Huyền Trân Công Chúa lại tình huống trái ngược, xác nhận rõ bản thân cùng nữ nhi rốt cục rơi vào tay người nào, lại nhìn hai thân ảnh đang trần chịu cầu hoan trước mặt thì không khỏi tức giận đến toàn thân phát run ,

" khốn nạn, bản cung thật quá coi thường bản lãnh của ngươi, tiểu tặc tử " ,

nh mắt lập lòe sát khí, trong lòng vừa oán hận, vừa xấu hổ trước cảnh tượng phóng đãng coi trời bằng vung của đôi cẩu nam nữ trước mặt, sống trên đời mấy chục năm, hài tử sớm cũng có mấy cái, nhưng chưa từng có kẻ giám ở trước mặt nàng bày ra phóng đãng như vậy bao giờ, huống hồ hắn còn không rõ nguyên do động thủ với người của nàng, bắt nàng cùng nữ nhi cùng một chỗ ,lại còn phải chứng kiến cảnh tượng khiến người đáng hận, Huyền Trân sao có thể cam lòng cho được,

Cố gắng điều động phần chân khí ít ỏi đang lưu chuyển trong kinh mạch, đoản kiếm nữ nhân cũng đặt sẵn ở bên cạnh, Huyền Trân Công Chúa muốn nhân cơ hội hắn cùng nữ nhân đạt đến đỉnh điểm, lúc hai kẻ này lơ là cảnh giác nhất nàng sẽ ra tay, một kích trí mạng, giải mối hận trong lòng của nàng, đồng thời nàng cũng muốn cho lão già kia thấy, kẻ mà hắn coi trọng vốn dĩ cũng chỉ là thứ rác rưởi, vì sắc bỏ mạng,

"Bản cung sẽ xác xác ngươi rồi ném đi ra ngoài cho bàn dân thiên hạ chứng kiến, cẩu nam nữ"

Mặc dù Huyền Trân trong lòng có đôi phần nghi hoặc , tại sao không cảm nhận được khí tức những nữ nhân còn lại của tiểu tặc này, nhưng cơ hội trước mặt quá tốt, còn nương tay thật đúng không phải cách hành xử của nàng, huống hồ bản thân cùng nữ nhi còn đang trong tình trạng vô cùng yếu nhược, cận vệ sớm đã bị hắn hạ thủ giết sạch, không thể cấp báo để thủ hạ có mặt bây giờ, cho nên Huyền Trân Công Chúa sợ nhỡ tên trước mặt nảy sinh thú tính, bắt cả nàng cùng nữ nhi hầu hạ hắn thì trời tru đất diệt cũng rửa không hết nội nhục này,

Nghĩ là làm, Huyền Trân Công Chúa bất đầu ngưng thần chờ đợi,

Quả nhiên không ngoài dự đoán của nàng, rất nhanh dưới động tác gấp rút cả hai người bắt đầu buông lỏng,

Ngay lập tức, nàng vận dụng xảo kình khiến thân thể bật thẳng dậy, Huyền Trân Công Chúa cũng chẳng quan tâm tới việc bản thân bị người lột trần chuồng, dù gì nếu hai kẻ trước mặt chết đi nàng cũng không sợ người ngoài biết được việc đáng xấu hổ này, đại thủ nhanh như điện trảo lấy đoản kiếm, vừa lúc nam nhân hét lên đầy thoải mái kia một điểm, cũng là lúc lưỡi kiếm bén nhọn trực chỉ vị trí trái tim của hắn chưa đến nửa thước gần (tầm 15 cm hơn)

" Tặc tử, bản cung cho ngươi chết thống khoái..." Huyền Trân Công Chúa thầm nghĩ,

" Võ công cao cường thì như thế nào, tài hoa xuất chúng, tuổi trẻ hơn người thì như thế nào, chung quy là chưa trải hết sự đời, cuối cùng chẳng phải vẫn bại dưới kiếm của nàng hay sao ? "

Ánh mắt lan tràn sát khí lạnh lẽo, khóe miệng cong lên đầy đắc ý, như thể giết kẻ trước mặt chẳng chút nào làm khó được nàng,

Chỉ là trong một thoáng chốc này, tất cả tâm tư của nàng đã bị Vương Hạo nhìn đến thấu triệt, hắn chẳng những biết nàng sớm đã khôi phục thần trí, ngay cả ánh mắt thăm dò của nàng, sát khí khi nàng nhặt lên đoản đao kia tất cả đều mục sở thị trong mắt hắn, chỉ là đối với hắn tình huống hiện tại mà nói, Huyền Trân bây giờ đã như vật trên tay, hắn muốn dùng nàng làm chút chuyện, đương nhiên sẽ không vì chút tức giận mà hành hạ thân thể của nàng, chưa kể nữ nhân này bản tính cũng rất tốt, ngoài những kẻ trước giờ cùng nàng chuốc thù chuốc oán để bị nàng giết ra, đối với người bên cạnh nàng là đặc biệt quan tâm đấy,

Bất quá thực tại tàn khốc, thứ nàng càng muốn bảo vệ, càng muốn kiểm soát thì nó càng vùng vẫy, càng phản kháng, mà hậu quả sau cùng chính là việc nàng tự đưa bản thân vào chỗ sinh tử,

Mỗi người mỗi tâm tư, chung quy là chỉ gói gọn trong chưa tới tới một tích thời gian,

" Keng .... rắc rắc ...."

....

STK agri : 1500206133531 chi nhánh HN

MOMO : 0779345006

ZALOPAY : 0779345006

Mình xin chân thành cảm ơn đã ủng hộ mình xuất thời gian qua ạ

Bạn đang đọc Trọng sinh ta bị hệ thống bắt làm hoàng đế sáng tác bởi Phamcoi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phamcoi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 172

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.