Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 930 chữ

"Con không muốn gả!"

Một trận khóc hét từ trong phòng bên cạnh truyền đến, làm kinh động đến cô gái đang mê man trên giường run rẩy thân thể tỉnh lại, tiếp đến chính là một trận tiếng động đùng đoàng ném đồ đạc.

"Mày, mày đúng là một nha đầu chết tiệt mà! Còn ném đồ đạc, sao mày không đem chính bản thân mày mà quăng ngã? Như vậy người mẹ như tao đây cũng không cần nhọc lòng đến tức giận, tao như thế nào lại sinh ra một đứa phá của như mày a!" Nói xong Lưu Thúy Vân cũng đột nhiên khóc lên.

"Số mệnh tôi sao lại khổ như vậy hả, gả phải cho một tên đàn ông không bản lĩnh, lại sinh ra hai đứa con gái, một đứa thì tâm không ở nhà, đứa kia thì lại là một cái bình chứa thuốc hút hết của cải của nhà. Ông trời ơi! Tôi không bằng chết đi cho rồi!"

Lưu Thúy Vân ô ô khóc, Giản Phương Phương ở một bên cổ họng cũng nấc lên mấy tiếng rơi lệ, miệng gắt gao ngậm chặt mặc cho mẹ mình khóc lóc thế nào cũng vẫn kiên trì không đồng ý.

Giản Mẫn co người lại ở trong góc, cố gắng hết mức để làm cho chính mình cách xa một chút người nhỏ bé ở trên giường để tránh âm khí ảnh hưởng đến người ta, một bên nghe tiếng ồn ào của mẹ con cách vách, đây là thú vui duy nhất trong nửa tháng nay ở nơi này của Giản Mẫn.

Giản Mẫn vốn không phải là người thuộc về nơi này, cô vốn là một người bình thường ở thế giới hiện đại, trong một lần đi chơi tiết thanh minh ở vùng ngoại ô thì phát hiện bạn trai và bạn thân của cô thông đồng với nhau.

Tra nam tiện nữ ngay lúc ấy không biết là đã sợ hãi rối ren như thế nào, cư nhiên lại có thể đem cô đẩy mạnh vào trong suối rồi xoay người một cái bỏ chạy, để lại một người không biết bơi như Giản Mẫn ở trong nước đạp nước một hồi cuối cùng đang sống sờ sờ lại đuối nước đến chết.

Chờ lần nữa có ý thức, Giản Mẫn phát hiện bản thân mình đã đi tới một gian phòng âm u, trong phòng có một cô gái nhỏ cả ngày mê man làm ổ ở trên giường, mỗi ngày uống thuốc so với ăn cơm còn nhiều hơn, thoạt nhìn thân thể kém đến mức bất cứ lúc nào cũng có thể tắt thở.

Lúc đầu Giản Mẫn không biết vì sao, cứ mỗi lần đến gần cô gái nhỏ đều sẽ làm cô cả người lạnh đến phát run.

Chờ Giản Mẫn phát hiện cô gái nhỏ không thấy mình, cô rốt cục mới nhận ra mình đã chết, hiện tại bản thân chỉ là linh hồn, bởi vì âm khí quá nặng cho nên mới có thể làm cô gái nhỏ lạnh đến thế.

Giản Mẫn không ngờ chính mình lại hại người cho nên liền cách xa cô, ban ngày lúc nào cũng không dám lộ diện cách xa gian phòng, cả ngày chỉ có thể ngơ ngẩn nghe mẹ con nhà họ Giản cãi nhau không ngừng nghỉ là nhiều nhất.

Nguyên nhân gây ra cuộc cãi vã là bởi vì một hôn ước được định ra hơn mười năm trước, đến bây giờ tuổi tác của nhà trai đã không còn nhỏ nữa cho nên cha mẹ anh liền vội vàng muốn anh trở về nhanh chóng lập gia đình, kết quả nhà gái bên đây lại không muốn gả.

Về phần nguyên nhân không muốn, thính lực của lỗ tai Giản Mẫn trong trạng thái linh hồn so với khi còn sống mạnh hơn rất nhiều, nửa đêm yên tĩnh lắng nghe Giản Phương Phương đọc thư đôi câu vài lời một chút đã tổng kết ra được nguyên nhân thế này.

Giản Phương Phương đã có người trong lòng, là một thanh niên trí thức gặp được mấy năm trước khi anh xuống nông thôn và đến thôn bọn họ. Đối phương lớn lên trắng nõn nhã nhặn là người có văn hoá, còn có thể đọc và nói được tiếng nước ngoài, cùng mấy người đàn ông ở nông thôn bị gió thổi phơi nắng cả ngày đến làn da thô ráp một điểm cũng không giống nhau.

Năm đó trong công xã rất nhiều cô gái nhỏ tuổi còn trẻ đều vụng trộm yêu thích anh, Giản Phương Phương cũng vậy, hai người còn âm thầm lén lút qua lại với nhau.

Bởi vì người trong nhà của thanh niên trí thức đều là người thành thị, cho nên lúc đó Giản Phương Phương còn cố gắng đọc sách muốn cùng anh thi đại học, đáng tiếc cô trời sinh học tập không giỏi không thi cao được mà thanh niên trí thức lại thi đậu đại học trở về quê hương thành thị.

Mấy năm nay tuy rằng ở nhà làm ruộng, nhưng cô vẫn không buông tha ý nghĩ muốn đi đến huyện thành tìm anh, chỉ là chưa tìm được cơ hội.

Giản Phương Phương mắt thấy tuổi tác của chính mình năm sau lại lớn hơn năm trước, mấy người bằng tuổi cô ở trong thôn đều đã sớm lập gia đình, trong lòng cũng vô cùng sốt ruột.

...

Edit: WangShu

Bạn đang đọc Trọng Sinh Thập Niên 80 Cưới Hộ (Dịch) của Mộ Thất Đóa Nhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thuthuthuvuong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 18
Lượt đọc 924

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.