Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong ba trên diễn đàn tăng lên

Phiên bản Dịch · 2240 chữ

Cũng không biết người phát tin lấy tư liệu từ đâu, cư nhiên lại đăng lên một tin tức mới, bên trên ảnh chụp rõ ràng là lúc cô ở tỉnh A, có Sở đại ca, Dương Phong còn có chú Cố.

Tiêu đề cũng thực độc: nữ thần thiên tài thanh thuần nguyên lai sinh hoạt cá nhân lại phóng đãng như vậy, người như vậy sao có thể đảm đương chức vị hội phó hội sinh viên?

Cả đại học y quả thực nổ mạnh, đủ câu hỏi cùng thảo luận. Những người ban đầu còn kiên định đứng ở phía bên Mộ Dung Tuyết cũng bắt đầu có chút dao động, thậm chí sinh viên cá biệt còn nhắn lại là bị lừa gạt tình cảm v..v....

Mộ Dung Tuyết nhìn bình luận phía dưới.

- Nước quá trong ắt không có cá, người chí tiện tắc vô địch. Một bức cao lãnh bộ dáng thanh thuần, không nghĩ tới là giả bộ.

- Xin tin trước còn cảm thấy hẳn là tin tức giả, nữ thần xinh đẹp như vậy xác định chắc chắn là bị người khác ghen ghét, hiện tại đột nhiên phát hiện nữ thần nguyên lai là tiện nữ thần!

- Thật không biết xấu hổ, một chân đạp mấy cái thuyền còn dám theo đuổi hội trưởng của chúng ta, thật là mất hết mặt mũi đại học y.

- Trước kia Mộ Dung Tuyết học cao trung ở tỉnh A đã nháo ra không ít gièm pha, người trong ảnh chụp này chính là học trưởng trong trường bọn họ?!

- Không phải đâu!! Tâm ta hoàn toàn tan nát!

- Các người nói bậy! Nữ thần vĩnh viễn là nữ thần! Các người, những người này đều là ghen ghét cô ấy.

- Cút ngay! Đồ ngốc nhà ngươi! Ngươi là bạn trai cô ta hay bị cô ta câu dẫn rồi.

- Đúng vậy, ngươi chính là người nông cạn, chỉ nhìn mỹ mạo của cô ta, không thấy những hành vi đó của cô ta sao?

“......”

Bởi vì Sở Dật Sâm là bạch mã vương tử trong lòng vô số thiếu nữ danh viện ở kinh đô, ở đại học cũng có vô số nữ sinh có tâm tư với hắn, vốn dĩ tin đồn giữa Mộ Dung Tuyết cùng Sở Dật Sâm không đến mức khiến người ta tức giận như vậy, chủ yếu là còn có ảnh chụp, hơn nữa trong ảnh còn có nam sinh khác, này tất nhiên sẽ làm cho những nữ sinh bất mãn cùng ghen ghét, nam sinh thất vọng.

Mộ Dung Tuyết lạnh lùng cười, quả nhiên là nhằm vào cô, ảnh chụp từ trước đó rất lâu, cư nhiên lại một lần bị đào ra tới, chỉ là người đăng tin chẳng lẽ không điều tra rõ, những cái đó đều đã được chứng thực là lời đồn.

Lúc sau, chủ bài viết lại đăng thêm một tin tức tựa như khóc lóc tự thuật lại sinh hoạt trước kia của Mộ Dung Tuyết làm người ta khinh thường cỡ nào, một vòng tiếp một vòng, phảng phất giống như đã lên kế hoạch tỉ mỉ, chỉ vì muốn đem Mộ Dung Tuyết đẩy vào địa ngục.

Năm người Lão Đại tức giận muốn chết, đập cái bàn trước mặt Mộ Dung Tuyết.

- Mẹ nó, này rõ ràng là có người nhằm vào cậu, loại tình huống này phỏng chừng cho dù có trăm cái miệng cũng không giải thích được.

Tiểu Tứ cũng hỏa bạo:

-Tớ nghĩ nên viết bài chứng minh trong sạch.

Mộ Dung Tuyết thở dài:

- Bài thì chắc chắn phải viết rồi, nhưng phải dùng phương thức gì để chứng minh, nếu không sẽ chỉ làm mọi chuyện thêm phiền toái.

Tiểu Tam cười lạnh nói:

- Cái người đăng tin này thực thông minh, trực tiếp lợi dụng quần chúng làm lực lượng công kích cậu.

Mộ Dung Tuyết lạnh lùng nói:

- Để cho bọn họ nháo đi, nháo đến càng lớn càng tốt. Diễn đàn là công khai, bọn họ nghĩ diễn đàn trường học thì sao? Cũng không nhìn xem bên trong tin đồn là người ai. Tóm lại đến lúc đó tự nhiên có người tới thu thập bọn họ, hơn nữa trong tay tớ còn có chút chứng cứ, chờ đến cuối cùng mới bùng nổ.

Tiểu Nhị vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía cô.

- Cậu bị choáng váng sao? Cậu có chứng cứ thì nhanh nhanh phát ra a.

Mộ Dung Tuyết cười cười, trấn an nói:

- Yên tâm!

Tiểu Ngũ tiến lên lay lay bả vai cô:

- Tiểu Lục,, thanh tỉnh đi, nhanh tung ra a.

Mộ Dung Tuyết bình tĩnh vỗ vỗ tay cô ấy:

- Bình tĩnh nào, đừng nóng giận, vì loại chuyện này mà tức giận thì không đáng nha!!!

- Chúng tớ là lo lắng cho cậu.

Chuyện này càng nháo sẽ càng lớn, thật không phải nói giỡn.

- Chúng ta vẫn là ăn cơm trước đi, bụng tớ đã réo rồi, cơm nước xong lại quyết định. Yên tâm tớ có biện pháp!

- Ăn! Ăn! Ăn! Chỉ biết ăn!!!

Tiểu Ngũ rất có chút không biết làm sao.

Mộ Dung Tuyết nhún vai:

- Tớ ăn cơm no mới có sức đánh giặc a.

Mấy người không còn gì để nói, nhìn Mộ Dung Tuyết, nửa ngày vẫn là bất đắc dĩ cùng đi đến nhà ăn, dọc theo đường đi liền nhận được không ít ánh mắt giống như tia x-quang chiếu lên đám người bọn họ.

Nhà ăn của trường đại học y không giống nhà ăn bình thường, chủ yếu chia làm ba tầng, tầng thứ ba là nơi dành cho giảng viên, nhân viên chức ăn cơm, tầng thứ hai là thuộc về nhà ăn tư nhân, bên trong bố trí xa hoa, đồ ăn tinh xảo, Trung Quốc và Phương Tây đầy đủ hết, đương nhiên giá cũng không tiện nghi, hoàn toàn thiết lập là vì phục vụ sinh viên quý tộc trong trường học, mà lầu một chính là bình dân dùng cơm, giá cả tương đối bình thường cũng lợi ích thực tế.

Đoàn người Mộ Dung Tuyết vừa đi vào nhà ăn liền khiến cho mọi người chú ý, vốn dĩ lúc đầu bọn họ nhỏ giọng khe khẽ nói nhỏ, sau đó dần dần càng nói càng lớn tiếng, thậm chí bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ Mộ Dung Tuyết.

- Dựa vào, nhìn thấy cô ta, tôi liền không muốn ăn nữa.

- Còn không phải là sao?! Nếu tôi là cô ta, thì có lẽ đã rúc đầu ở nhà, không dám đi học rồi.

- Còn là phó hội trưởng hội sinh viên a?! Thật không biết xấu hổ, cũng không biết cô ta làm như thế nào để vào được.

- Tiện nhân chính là tiện nhân, da mặt thật dày......

“......”

Mộ Dung Tuyết nhíu nhíu mày, không nghĩ tới sự tình đã phát triển đến tình trạng này, thời gian cũng không lâu, cô đã gặp phải chuyện đạt đến cảnh giới này rồi. Thế giới này sao lại buồn cười như vậy, bị người ta nói là cái gì thì chính là cái đó sao, nếu không phải cô đã trải qua qua một đời, phỏng chừng hiện tại cũng cũng không có cách thờ ơ như vậy, thậm chí có khả năng sẽ bị ảnh hưởng cả đời đi.

- Các người nói bậy cái gì?!!!

Tiểu Tứ hỏa bạo, nhìn mấy nữ sinh vừa lớn tiếng nói.

Mộ Dung Tuyết tiến lên giữ chặt cô ấy:

- Đừng động, để ý đến bọn họ làm gì!

Cô không hy vọng vì chuyện này mà kéo năm người bọn họ xuống nước.

- Bọn họ thật quá đáng, cậu không nghe thấy bọn họ nói cái gì sao?

Tiểu Ngũ cũng nhịn không được muốn nháo với mấy nữ sinh kia, Tiểu Lục mới không phải người như vậy, bọn họ quả thực đáng giận.

Mộ Dung Tuyết sờ sờ đầu cô gái:

- Ngoan, đừng nóng giận, tớ cũng chưa sinh khí, cậu tức giận cái gì a?!

Ngoan cái gì ngoan?! Cô ấy lại không phải chó con?! Nhưng vừa thấy Tiểu Lục tươi cười, cô ấy đành nhịn xuống, kỳ thật cô ấy cũng biết nháo lên như vậy sẽ không tốt cho Tiểu Lục.

- Việc này phỏng chừng phiền toái, Tiểu Tuyết, chúng ta lên lầu thương lượng một chút.

Lão Đại mở miệng nói, lầu hai là nơi xa hoa, sẽ không có những người này.

Mộ Dung Tuyết nhìn chung quanh, đám người càng nói càng lợi hại, gật gật đầu, trong lòng có chút phiền muộn. Cô vốn muốn đi học thật tốt, không giết người cũng không phóng hỏa, vốn dĩ còn nghĩ sẽ an tĩnh vượt qua một cuộc sống đại học tốt đẹp, lúc này lại bị ngâm nước nóng.

Bất quá nhìn năm người bên cạnh không ngừng bênh vực vì cô, trong lòng lại cảm thấy trường học cũng không phải là nơi hoàn toàn khiến người ta chán ghét, cuối cùng cũng có những thứ tốt đẹp đáng giá cho cô chờ mong.

Mấy người lên ghế lô lầu hai, Tiểu Ngũ mở diễn đàn trường ra, mới phát hiện chỉ trong vài phút, cư nhiên lại có người đem ảnh chụp Mộ Dung Tuyết vừa mới xuất hiện ở nhà ăn truyền đi, năm người bọn họ cũng bị dính vào, phía dưới còn ghi bạn của tiện nhân cũng là tiện nhân.

Còn nói mấy người Mộ Dung Tuyết cư nhiên không có mặt mũi nào đối mặt với chỉ trích của người khác, liền trốn lên lầu hai, tiếp theo lại nói Mộ Dung Tuyết quả nhiên là người xa xỉ, cư nhiên cũng đi theo lên lầu hai dùng cơm v..v......

Lúc này ánh mắt Mộ Dung Tuyết lạnh hơn, bọn họ nói cô cũng được, nhưng không nên kéo bạn cô xuống nước.

Mộ Dung Tuyết nhìn năm người, xin lỗi nói:

- Thực xin lỗi, đều là tớ liên luỵ mọi người.

- Nói linh tinh cái gì nha, chút việc nhỏ này, chúng tớ mới không ngại.

- Đúng vậy, cậu coi chúng tớ là cái gì, là bạn thì đừng nói thực xin lỗi.

- Hiện tại vấn đề quan trọng nhất là phải giải quyết vấn đề trước mắt như thế nào.

- Chuyện này Tiểu Lục không phải từ chức hội phó hội sinh viên là được, nói nghiêm trọng thì có khả năng sẽ bị thôi học, như vậy nhân sinh của Tiểu Lục vĩnh viễn đều rửa không sạch vết nhơ.

Mấy người bắt đầu trầm mặc, vừa rồi Lão Đại nói rất đúng, vấn đề thật sự rất nghiêm trọng, phải mau chóng giải quyết mới được.

Mộ Dung Tuyết nhìn bộ dáng lo lắng sốt ruột của bọn họ, không biết vì sao cô lại có chút muốn cười, hơn nữa cô thật đúng là cười ra tiếng.

Năm người nhìn cô giống như thấy quỷ, Tiểu Tứ giật giật khóe mắt, nói:

- Tiểu Lục, không phải cậu bị dọa ngu đấy chứ, lúc này mà cậu còn cười được......

Mộ Dung Tuyết vẫn cười tủm tỉm như cũ, nói:

- Không có, tớ chỉ là đột nhiên cảm giác tớ được yêu .....

Như thế thật sự may mắn!

Năm người trợn mắt há mồm nhìn cô, đây là cái kết luận quỷ gì, bất quá thấy bộ dáng vui vẻ của cô, năm người nở nụ cười theo, không khí nặng nề lập tức bị đánh vỡ.

Lão Đại nói trước đó hắn từng điều tra địa chỉ IP kia, chính là địa chỉ IP bên trong hội sinh viên. Nhưng người trong hội sinh viên không ít, trên cơ bản chỉ người có cấp bậc bộ trưởng trở lên mới có thể có máy tính riêng trong văn phòng hội sinh viên, hơn nữa còn được thiết lập mật mã cá nhân chuyên dụng.

Lão Đại đem tin tức này nói cho Mộ Dung Tuyết, bởi vì trong năm người chỉ có Mộ Dung Tuyết là người của hội sinh viên, bọn họ không thể tiến vào, nhưng Mộ Dung Tuyết có thể.

Mộ Dung Tuyết không nghĩ tới là người bên trong hội sinh viên, nhưng là nghĩ tới vị trí phó hội trưởng của mình, có lẽ là bởi vì vậy nên mới gây ra những phong ba này, rốt cuộc hội phó hội sinh viên có thể có được không ít quyền lợi, phỏng chừng là bị người khác ghi hận.

Biết nguyên nhân liền có đầu mối, còn tốt hơn là không biết gì.

Chuyện ảnh chụp đã được giải thích công khai lúc ở cao trung tỉnh A, có lẽ cô có thể nhờ lão sư ở trường cũ hỗ trợ, cô nhớ tới Hoàng lão sư, vì thế trực tiếp gọi điện thoại cho Hoàng lão sư.

- Uy, Hoàng lão sư sao?

- Bạn học Mộ Dung, ha ha, đã lâu không gặp, gần đây có khỏe không?

- Lão sư, là thế này, đột nhiên gọi điện thoại cho thầy, thật ngượng ngùng, kỳ thật em có chút việc muốn nhờ lão sư hỗ trợ, thầy có rảnh sao?

- Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì? Có chuyện gì em cứ nói trước, lão sư có thể giúp thì nhất định giúp!

Lời Nhắn Chương 168
Chương này dành tặng bạn #yy99772291 Cảm ơn bạn đã thăm và ủng hộ hố nhà mình <3
Bạn đang đọc Trọng Sinh: Thiên Kim Tiểu Thư Có Chút Tàn Nhẫn của Duy Na Đích Nhất Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tieubathoi97
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.