Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tỉnh lại

Phiên bản Dịch · 1119 chữ

Mộ Dung Tuyết nhỏ giọng nói Mạc Lưu Phong cởi bỏ áo ngoài của Mạc gia gia, để cô tiện hành châm.

Sau đó Mộ Dung Tuyết không chút do dự rút ra 4 cây kim châm cứu, phân biệt đâm vào giữa tuyến hai bên lông mày, trên rốn 7 tấc, sáu tấc chỗ huyệt Cự Khuyết cùng với nửa tấc ở huyệt Khí Hải.

Bốn châm nhập thịt 7 phân, sau đó búng tay làm kim châm run lên, kích phát sinh cơ tiềm năng trong thân thể Mạc gia gia.

Bác sĩ Trương vừa thấy liền khiếp sợ vô cùng, người thạo nghề xem đồng môn, Mộ Dung Tuyết một tay thủ pháp châm cứu thuần thục vô cùng, ưu nhã thong dong, hơn nữa châm xong, rõ ràng nhìn thấy sắc mặt Mạc lão nhân hồng nhuận một ít, quả thực có thể xưng là thần châm. Lúc này hắn mới tin tưởng, nữ sinh nhỏ tuổi này có thuật châm cứu không giống người thường......

Ba người khác cũng nín thở xem, sợ quấy rầy Mộ Dung Tuyết trị liệu.

Mộ Dung Tuyết hết sức chăm chú, không để ý chung quanh, mới ngắn ngủn hơn mười phút, mà mồ hôi đã đầy đầu, áo trên ướt đẫm mồ hôi, dán sát vào người.

Lúc sau cô lại hạ thêm mấy châm, sắc mặt Mạc gia gia lấy mắt thường có thể thấy được nhanh chóng hồng lên, hơi thở cũng mạnh hơn không ít!

Mấy người xem liên tục bất ngờ, trong mắt hi vọng càng sâu.

Nếu không phải lo lắng quấy rầy đến Mộ Dung Tuyết, Mạc Ái Lê thật muốn nhào lên đi hung hăng ôm lấy cô.

Mộ Dung Tuyết biểu tình nghiêm túc, hạ một châm cuối cùng......

Lúc này, Mạc Trường Phong ngón tay nhẹ nhàng giật giật, mí mắt cũng run nhè nhẹ, một lát liền mở hai mắt.

Một lát sau, Mạc Trường Phong tỉnh lại, ngữ khí hơi có chút mệt mỏi hỏi.

- Như thế nào đều vây quanh ở chỗ, nơi này là chỗ nào? Di? Nha đầu, ai khi dễ cháu, đôi mắt khóc đỏ lên rồi.

Mạc Ái Lê nhìn đến gia gia thật sự đã tỉnh lại, cao hứng khóc.

- Gia gia, ông làm cháu sợ muốn chết, ngày hôm qua ông ngất đi... Ô ô......

- Đứa nhỏ ngốc, thân thể gia gia còn tốt lắm, này không phải tỉnh lại rồi sao.

Nói xong liền nhìn về phía mấy người trong phòng, sau đó nói với bác sĩ Trương nói.

- Lão Trương, lần này phiền toái ông rồi.

Bác sĩ Trương xoa xoa nước mắt nơi khóe mắt, chỉ chỉ Mộ Dung Tuyết ngồi ở một bên nghỉ ngơi, nói.

- Lần này cũng không phải là tôi, ông phải đến cảm tạ cô gái nhỏ này, là con bé cứu ông.

Mạc Trường Phong vừa thấy là một cô gái nhỏ, tuổi chừng 15 tuổi, bề ngoài xuất chúng, khí chất cả người không tầm thường, như thế nào cũng không thể liên kết với câu bác sĩ Trương vừa nói. Trong lòng ông cũng thực khiếp sợ, nhưng mặt ngoài không biểu lộ thanh sắc.

- Cô gái này, ngượng ngùng, ta vừa rồi không thấy được cô, cảm ơn cô đã cứu lão nhân ta một mạng, hôm nào ta sẽ hảo hảo cảm tạ cô.

Mộ Dung Tuyết nhìn Mạc Trường Phong tỉnh lại, cả người cô cũng thả lỏng một hơi, tuy rằng nói có tám phần nắm chắc, nhưng dù sao cô cũng là lần đầu tiên hạ châm thực tế trên người, ngày thường luyện tập đều là dùng người giả trong không gian để luyện tập.

Cô đứng lên, nhàn nhạt mỉm cười nói.

- Cháu đã kêu ngài Mạc gia gia, Mạc gia gia không cần khách khí, cháu cùng Ái Lê là bạn tốt, chuyện của cậu ấy chính là chuyện của cháu, huống hồ Ái Lê cùng anh Mạc ngày thường cũng chiếu cố cháu, nếu Mạc gia gia muốn cảm tạ cháu, cháu còn không biết nên cảm tạ Ái Lê như thế nào.

Mạc Ái Lê trừng mắt.

- Nói bậy, ngày thường đều là cậu chiếu cố tớ, cậu đây là đổi trắng thay đen?!

Mạc Trường Phong tinh tế quan sát mấy người Mộ Dung Tuyết nói chuyện với nhau, tâm lý rất là vừa lòng, nha đầu của ông kết giao được người bạn không tồi, không cao ngạo không nóng nảy, cũng không kể công, khiêm tốn hiểu lễ, nhất cử nhất động đều có phong phạm, thực không tồi, ông thật sự tán thưởng không biết bao nhiêu lần.

Bởi vì Mạc Trường Phong đã tỉnh, trong phòng bệnh vui vẻ một trận.

Qua hồi lâu, Mộ Dung Tuyết mới cáo từ, vốn dĩ Mạc Lưu Phong nói muốn mời cô ăn cơm, nhưng là Mộ Dung Tuyết thấy thần sắc hắn quá mức mỏi mệt, liền nói hôm nào rồi ăn, nói hắn chú ý nghỉ ngơi.

Nghe được Tiểu Tuyết quan tâm chính mình như vậy, đôi mắt Mạc Lưu Phong như tỏa sáng, trong lòng cũng bốc lên một tia hi vọng, có lẽ hắn không phải tự mình đa tình......

Mặc Tử Văn vẫn luôn đi bên cạnh Mộ Dung Tuyết, trên đường đi không nói gì. Mộ Dung Tuyết cũng không cảm thấy kỳ quái, vốn dĩ tử mặc Văn nói không nhiều, có thể là hôm nay mệt đi.

trở lại phòng, khóa trái cửa liền vào không gian. Cô muốn nghiên cứu chế tạo một ít thuốc, cho nên vào không gian liền chuyên tâm nghiên cứu chế tạo.

Mà Mặc Tử Văn về tới phòng liền ngồi ở trên sô pha trầm tư, hôm nay hắn lại gặp được một mặt khác của Mộ Dung Tuyết, Tiểu Tuyết càng ngày càng ưu tú, mà hắn ngay cả bảo hộ cô cũng không làm được, cảm giác chính mình càng ngày càng vô dụng, sao có thể xứng đáng đi phía sau cô, hắn bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ chuyện muốn xây dựng hậu thuẫn của bản thân, nếu không hắn sợ lại lần nữa gặp phải loại đối thủ như Thượng Quan Mặc, không có hậu thuẫn bảo hộ Mộ Dung Tuyết......

Thượng Quan Mặc hôm nay muốn cùng Mộ Dung Tuyết ăn bữa tối, kết quả nghe phía dưới báo cáo hành tung của cô, cô cư nhiên ở bệnh viện, còn không có nghe xong, hắn còn tưởng Mộ Dung Tuyết đã xảy ra chuyện, thiếu chút nữa chạy vội đi qua, sau khi nghe xong mới biết được là Mạc lão té xỉu.

Bạn đang đọc Trọng Sinh: Thiên Kim Tiểu Thư Có Chút Tàn Nhẫn của Duy Na Đích Nhất Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tieubathoi97
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.