Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sơ ngộ Lục Tuyết Kỳ

Tiểu thuyết gốc · 1625 chữ

Đột nhiên cánh cửa bên ngoài đột nhiên mở ra, bước vào bên trong là một thiếu nữ mặc đạo bào, nàng nhìn thấy Trương Tiểu Phàm đã tỉnh liền mỉm cười nói: “ Sư đệ, ngươi đã tỉnh!”

Tiện tay đem cửa khép lại, nàng nói tiếp: “ Vừa nãy Lục sư muội bảo rằng đệ đã tỉnh, cho nên ta liền đến một là kiểm tra thương thế của đệ, hai là dẫn đệ đến gặp sư phụ lão nhân gia ngài ấy a!”

Bước xuống giường, Trương Tiểu Phàm ôm quyền nói: “ Đa tạ sư tỷ quan tâm, thương thế của đệ đã không còn vấn đề chỉ cần ôn dưỡng vài ngày là sẽ khỏi.” Dừng lại một chút, hắn nói tiếp: “ Sư tỷ, không biết nơi này là…”

Thiếu nữ mỉm cười nhẹ nhàng nói: “ Nơi này là Tiểu Trúc Phong, ta gọi là Văn Mẫn!”

“ Văn Mẫn sư tỷ! Sư đệ Trương Tiểu Phàm đạ tạ sư tỷ giúp đỡ.” Nghe vậy Trương Tiểu Phàm trong lòng khẽ thở phào xem ra bản thân cái mạng này đã thành công mà trở về được Thanh Vân môn.

Khẽ gật đầu, Văn Mẫn nói: “ Nếu vết thương của Trương Tiểu Phàm sư đệ không còn đáng quan ngại, thì hãy theo ta đến gặp sư phụ, nàng biết đệ đã tỉnh cho nên hiện tại đang chờ đệ ở Hồ Tâm đình.”

“ Được, mới sư tỷ dẫn đường.” Cầm lên Phệ Thiên tiên kiếm, Trương Tiểu Phàm nói.

Đi theo Văn Mẫn dọc theo đường đi, Trương Tiểu Phàm đem ánh mắt mà đánh giá khung cảnh xung quanh, là mạch duy nhất trong thất mạch chỉ thu nữ đệ tử, Tiểu Trúc Phong cái gì cũng không nhiều, chỉ có nữ đệ tử là nhiều nhất mà thôi.

Không nói đến mấy vị sư tỷ sư muội đang tò mò đánh giá hắn thì cảnh sắc của Tiểu Trúc Phong quả thật vẫn rất cực kỳ thuần mỹ.

Từng dãy Ngọc Linh trúc tinh mỹ như thủy tinh lưu ly xếp thành từng khốm, tiên khí tràn đầy, sương mù tựa như mộng như ảo phiêu miễu linh hoạt, hai bên đường tràn ngập những cánh hoa đủ màu sắc đang thi nhau đua nở, so với Đại Trúc Phong thì chính là hoàng đế cũng thường dân a!

Rất nhanh Trương Tiểu Phàm cùng Văn Mẫn cũng đã đến được Hồ Tâm đình, bước vào bên trong đập vào mắt Trương Tiểu Phàm là một vị nữ tử mặc thủ tọa đạo bào khí chất lạnh lẽo đang ngồi trên trường kỷ, phía sau nàng lại có thêm một vị thiếu nữ tuyệt mỹ cũng như cũ mặc đạo bào cầm trên tay một thanh tiên kiếm màu xanh thẳm lẵng lặng tựa như một đóa băng sơn tuyết liên không chút tỳ vếtmà đứng đó.

“ Sư phụ, con đã đem Trương Tiểu Phàm sư đệ tiến tới.” Văn Mẫn cung cung kính kính hướng về Thủy Nguyệt đại sư thưa.

Thủy Nguyệt đại sư gật đầu sau đó vung tay nói: “ Văn Mẫn, con lui xuống đi!” Khẽ vâng một tiếng, Văn Mẫn nhìn về phía Trương Tiểu Phàm gật đầu một cái rồi mới đi về phía sau trường kỷ cùng với Lục Tuyết Kỳ mà đứng.

“ Đệ tử Đại Trúc Phong Trương Tiểu Phàm, bái kiến Thủy Nguyệt sư bá!” Trương Tiểu Phàm bước lên trước một bước hai tay chắp đến trước ngực nói.

Thủy Nguyệt đại sư từ lúc nhìn thấy lệnh bài của Đại Trúc Phong trong bao khỏa của Trương Tiểu Phàm thì liền nhận ra hắn chính là một trong hai đứa bé còn sống sót tại trận thảm án Thảo Miếu thôn năm xưa, hơn nữa còn là đứa bé tư chất yếu kém kia.

“ Chỉ mới ba năm ngắn ngủi liền đem Thái Cực Huyền Thanh Đạo luyện đến Ngọc Thanh tầng thứ bảy, xem ra chúng ta đều đã nhìn lầm về hắn!” Thủy Nguyệt đại sư ánh mắt dừng lại trên gương mặt tuấn mỹ của Trương Tiểu Phàm thầm nghĩ.

Sau đó nàng mới nói: “ Bổn tọa đã cho người đến Đại Trúc Phong thông báo với sư phụ ngươi, chốc lát bọn hắn sẽ đến đón ngươi trở về!”

“ Đa tạ Thủy Nguyệt sư bá.” Trương Tiểu Phàm nói.

Vừa mới dứt lời thì bên ngoài một trận âm thanh bước chân dồn dập vang lên, rất nhanh hai bóng người liền đi vào bên trong Hồ Tâm đình, hai bóng người này nếu không phải sư phụ Điền Bất Dịch và sư nương Tô Như thì còn có thể là ai.

Nhìn thấy Trương Tiểu Phàm bình an, Điền Bất Dịch trong lòng nhẹ nhàng thở ra nhưng bên ngoài thì nghiêm mặt nói: “ Hừ, đem một thân thương tích trở về không ngại làm vi sư mất mặt sao, lui xuống cho ta!”

Mà Tô Như bên cạnh lại không như thế, nàng lo lắng thăm hỏi đồng thời kéo Trương Tiểu Phàm xem xét một phen đến khi xác định hắn không có vấn đề thì mới liền tiến đến nói với Thủy Nguyệt đại sư: “ Đa tạ sư tỷ ra tay cứu giúp!”

Thủy Nguyệt đại sư không nói chỉ khẽ vung tay, bộ dáng không cần nói cũng biết chính là tiễn khách, biết rõ tính cách sư tỷ của mình, Tô Như cũng không quá để ý kéo đến Điền Bất Dịch cau có và Trương Tiểu Phàm một bên rời đi.

Chỉ là lúc Trương Tiểu Phàm xoay người rời đi thì đột nhiên ánh mắt va chạm với Lục Tuyết Kỳ, mà nàng đồng dạng cũng đang nhìn về phía hắn, Trương Tiểu Phàm khẽ gật đầu sau đó mới đi theo Điền Bất Dịch và Tô Như trở về Đại Trúc Phong.

Đại Trúc Phong, Thủ Tĩnh đường!

Ngồi trên trường kỷ Điền Bất Dịch một tay vỗ mạnh xuống mặt bàn, gương mặt mập mạp của hắn nổi lên gân xanh: “ Tốt! Tốt cho Quỷ Vương Tông Quỷ Tiên Sinh, lại hèn hạ mà ra tay đánh lén với một tên tiểu bối!”

Mà xung quanh mấy mấy sư huynh đệ đồng dạng cũng vô cùng phẫn nộ, nhưng xen lẫn trong đó chính là sự sùng bái nhìn về phía Trương Tiểu Phàm đang vuốt ve Tam Nhãn Linh Hầu tiểu Hôi.

Dùng ba năm liền đem Thái Cực Huyền Thanh Đạo đạt đến Ngọc Thanh tầng thứ bảy, đào thoát khỏi Quỷ Tiên Sinh thành danh đã lâu, chỉ nhiêu đó thôi nếu công bố ra bên ngoài cũng đủ cho Thần Châu đại lục dậy lên sóng gió.

Nhìn Điền Linh Nhi hiện tại liền biết, nàng ánh mắt nổi lên từng trận nhu tình, vô cùng sùng bái nhìn về phía tiểu sư đệ, xem ra danh hiệu tiểu mê muội đã chính thức được nàng giữ chắc trong tầm tay.

Mà Tô Như nhìn thấy cảnh này cũng chỉ liền mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía Trương Tiểu Phàm lại có thêm một phần mẹ vợ nhìn con rể.

Đợi nóng giận qua đi, Điền Bất Dịch nhìn về phía Trương Tiểu Phàm nói: “ Thời gian ngắn liền đạt tới Ngọc Thanh tầng bảy, không tệ, nhưng con không được vì thế mà lơ là tu luyện, hãy cố gắng cũng cố lại tu vi vững chắn lại cơ sở!”

“ Còn về ngươi thuật pháp Vạn Kiếm Quy Tông Quyết thì nó chính là cơ duyên của con, vi sư đã xem qua nó cũng không phải là pháp môn của tà ma ngoại đạo, cho nên con cứ tùy ý mà sử dụng!” Điền Bất Dịch nói tiếp.

Đợi đến khi phu phụ Điền Bất Dịch rời đi, đám người Tống Đại Nhân liền nhào lên bắt buộc đem tình huống ở dưới núi mà kể lại một phen, mà Trương Tiểu Phàm cũng không có dấu diếm mà kể lại.

Nghe xong đám người Tống Đại Nhân không khỏi thổn thức, vị tiểu sư đệ ngày nào được sư phụ và các vị sư bá cho rằng không có tư chất hôm nay liền đột phá đến cảnh giới mà bọn hắn luôn mơ ước tới, hai người đại sư huynh Tống Đại Nhân và tứ sư huynh Hà Đại Trí còn đỡ, nhưng là bốn người nhị sư huynh Ngô Đại Nghĩa, tam sư huynh Trịnh Đại Lễ, ngũ sư huynh Lữ Đại Tín cùng lục sư huynh Đỗ Tất Thư thì gương mặt hoàn toàn đỏ như mông khỉ.

Nhìn xem trước mắt tiểu sư đệ nhập môn trễ nhất liền cũng đã bỏ xa bọn hắn, nghĩ tới ngày mai có thể sẽ bị Tô Như tăng thêm luyện tập thì bọn hắn chỉ cảm thấy tiền đồ tương lai là một mảng tăm tối, nhưng cũng chỉ biết thở dài ngao ngán mà thôi.

Lại một lần nữa say sưa chèn chén một phen mọi người cũng bắt đầu ai về nhà nấy, dưới sự khẩn cầu nũng nịu của Điền Linh Nhi, Trương Tiểu Phàm liền cưỡi lên Phệ Thiên tiên kiếm mang nàng trở về.

Cảm nhận sau lưng một trận mềm mại cùng thơm phức, Trương Tiểu Phàm không khỏi âm thầm nuốt một ngụm nước bọt, lại đem Tĩnh Tâm chú đọc đi đọc lại mấy lần rồi mới đem Điền Linh Nhi trở về. Trương Tiểu Phàm lúc này mới thở phào nhẹ nhõm lẩm bẩm: “ Nha đầu này xác thực đã quá mê người rồi a!”

Bạn đang đọc Tru Tiên: Ta Là Trương Tiểu Phàm sáng tác bởi LamDiễmMaQuân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LamDiễmMaQuân
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 106

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.