Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhu tình như nước

Tiểu thuyết gốc · 1435 chữ

Chiến thắng xuống đài, Điền Linh Nhi nhìn thấy Trương Tiểu Phàm bên dưới ngay lập tức liền mỉm cười tựa như trăm hoa đua nở, khiến xung quanh các ngoại trừ đệ tử Đại Trúc phong thì toàn bộ đều trở nên mê mẩn.

“ Tiểu Phàm, sư tỷ đã thắng a!” Điền Linh Nhi tựa như hỏa tinh linh đỏ rực linh động đi tới bên cạnh Trương Tiểu Phàm cười duyên nói.

Đưa lên ngón tay cái, Trương Tiểu Phàm mỉm cười nói: “ Linh Nhi, tỷ lợi hại a!”

Lúc này Điền Bất Dịch cùng Tô Như đối với Thương Chính Lương thủ tọa của Triêu Dương phong nói chuyện một chút, tiếp đó liền hướng bên này mà đi tới.

Thấy phu phụ Điền Bất Dịch lại gần, Điền Linh Nhi ùa tới bên mẹ, kéo tay bà cười: "Sao mẹ, thấy con lợi hại không?"

Tô Như lườm một cái, cuối cùng vẫn phải bật cười: "Lợi hại, lợi hại!"

Điền Bất Dịch cũng tươi cười, thấy con gái đã tạo nên một khởi đầu tốt đẹp, mặt hắn rạng rỡ, càng thêm hài lòng hả dạ với đồng môn.

Đưa thò tay xoa đầu con gái, tỏ ý khen ngợi, rồi ngoảnh đầu, bảo mấy đệ tử: "Lát nữa đến lượt các con, nhìn Linh Nhi cùng lão thất đấy, có thể thấy đệ tử các mạch khác cũng chưa chắc đã giỏi đến mức không thể đánh bại được, các con đều phải cố lên."

Mọi người đồng thanh hô: "Vâng!"

Sau đó rất nhanh liền đến lượt các vị sư huynh khác lên đài, kết quả đồng dạng đều ở trong dự tính của Trương Tiểu Phàm, toàn bộ đệ tử của Đại Trúc phong, toàn thắng!

Điền Bất Dịch gương mặt múc ních hiện lên vẻ đắc ý, nhớ tới cảnh tượng ánh mắt các vị thủ tọa ghen tị nhìn về phía mình, hắn suýt chút nữa là trở nên thất thố, nếu không phải Tô Như bên cạnh đánh hắn một cái thì có lẽ hắn liền cười ra thành tiếng mất thôi.

Đêm đến, Trương Tiểu Phàm cùng Điền Linh Nhi nắm tay cùng rời khỏi cư xá, dạo bước phía trên Phi Hồng, ngắm nhìn Thanh Vân Lục Cảnh một trong Hải Vân, bạch vân du du, chậm rãi mà bồng bềnh.

“ Linh Nhi… tỷ không giận đệ sao?” Nhìn người ngọc bên cạnh, Trương Tiểu Phàm mở miệng hỏi thăm.

Điền Linh Nhi ánh mắt ngắm nhìn Hải Vân nghe thấy Trương Tiểu Phàm hỏi liền trở nên nghi hoặc, mỉm cười hỏi ngược lại: “ Tỷ giận? Tại sao tỷ lại phải giận đệ a?”

Trương Tiểu Phàm có chút ấp úng nói: “ Về… Về Lục sư tỷ…”

“ Thì ra là chuyện này a!” Điền Linh Nhi mắt đẹp khẽ híp nhìn về phía Trương Tiểu Phàm một lúc lâu không hề nói chuyện, tiếp đó dưới sự ngạc nhiên của hắn, bóng hình đỏ rực như lửa đó, tiến đến ôm lấy Trương Tiểu Phàm, đưa mặt áp vào lòng ngực của hắn, nhu tình như nước nói: “ Tiểu Phàm, nói thật tỷ thật sự rất đau khi biết đệ ưa thích người khác ngoài sư tỷ, nhưng Linh Nhi yêu ngươi cho nên tỷ không ngại, chỉ cần trong lòng đệ có tỷ thì Linh Nhi đã hài lòng rồi a!”

Nàng vừa dứt lời, liền cảm thấy một đôi tay hữu lực ôm lấy nàng tựa như ôm lấy một món trân bảo, Điền Linh Nhi e thẹn mỉm cười hạnh phúc chôn đầu nhỏ vào trong lòng ngực Trương Tiểu Phàm.

“ Cảm ơn tỷ! Linh Nhi, ta yêu nàng!” Trương Tiểu Phàm khẽ cúi đầu đến bên tai ngọc của Điền Linh Nhi khẽ nói.

Cảm thụ người ngọc trong lòng, Trương Tiểu Phàm trong lòng thầm nghĩ có vợ như thế này thì còn đòi hỏi gì hơn!

Rạng sáng thứ hai, đệ tử của Đại Trúc phong thần thái sáng láng một lần nữa tiến vào quảng trường, tại lôi đài Càn vị tấm bảng báo danh vốn dĩ chằng chịt tên người, trải qua một ngày tỉ thí trên bảng chỉ còn lại ba mươi hai cái danh tự.

Điền Bất Dịch mang theo nét vui vẻ khích lệ về chúng đệ tử: “ Các con hôm qua biểu hiện rất tốt, hôm nay cứ như thế mà tiếp tục phát huy!”

Ngược lại Tô Như thì lại có chút bận tâm, liên tục dặn dò: “ Hôm nay, đối thủ của các con có mấy người thực lực không hề yếu, các con nhất định phải cẩn thận một chút đừng để bị thương quá nặng ảnh hưởng đến căn cơ, đối với các con sẽ có cực lớn ảnh hưởng!”

“ Vâng!” Tám người của Đại Trúc phong khom người cung kính lĩnh mệnh.

Hôm nay, toàn bộ đệ tử của Đại Trúc phong đều phải thượng đại ngay trong lượt đầu của tam thập nhị cường (top 32), đối thủ của Trương Tiểu Phàm là một vị đệ tử đến từ Lạc Hà phong, Diệp Mặc.

Bởi vì hôm qua chiến thắng, một vòng tam thập nhị cường này lôi đài của Trương Tiểu Phàm vẫn là Càn vị!

Bởi vì toàn bộ đệ tử của Đại Trúc phong đều phải thượng đài ở các lôi đài khác nhau, cho nên hiện tại dưới đài ủng hộ Trương Tiểu Phàm cũng chỉ có sủng vật của hắn tiểu Hôi mà thôi.

Trọng tài vẫn như cũ là vị Trưởng Lão hôm qua, nhìn thấy Trương Tiểu Phàm bước lên đài liền thiện ý khẽ gật đầu xem như chào hỏi.

Lạc Hà phong Diệp Mặc thả người nhảy lên lôi đài, nháy mắt liền tế ra một thanh tiên kiếm thủy quang tràn ngập, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía Trương Tiểu Phàm.

Đối với thực lực của Trương Tiểu Phàm, trùng hợp Diệp Mặc hôm qua liền nhìn thấy được, hôm nay khi biết được đối thủ của mình lại là Trương Tiểu Phàm thì hắn nháy mắt liền cười khổ.

Ôm quyền hướng về Trương Tiểu Phàm nói: “ Trương sư đệ, hôm qua sư huynh nhìn thấy phong thái của sư đệ thì liền biết không phải là đối thủ, nhưng sư huynh vẫn muốn tỷ thí một phen, điểm đến là dừng, sư đệ thấy thế nào?”

Khẽ cười một tiếng, Trương Tiểu Phàm nho nhã gật đầu đáp: “ Diệp sư huynh nói quá, sư huynh, mời!”

“ Coong! Trận đấu bắt đầu!”

Trương Tiểu Phàm vẫn như cũ không hề xuất ra Phệ Thiên thần kiếm, lẳng lặng nhìn Diệp Mặc bấm lấy kiếm quyết ngự sử tiên kiếm giết tới.

Nhìn tiên kiếm bắn tới Trương Tiểu Phàm hai tay cũng bóp lấy ấn quyết, chỉ thấy trước người liền xuất hiện một bộ đồ án Âm Dương Thái Cực dễ dàng chặn lại tiên kiếm.

Không hề dừng lại, Trương Tiểu Phàm quanh thân thanh khí nổi lên hóa thành tầng tầng ảnh kiếm, nháy mắt khởi xướng hướng về Diệp Mặc bắn tới. Diệp Mặc dù sao tu hành cũng rất nhiều năm, rất nhanh liền đem tiên kiếm gọi về ngăn cản thế công của Trương Tiểu Phàm.

Dưới chân khẽ điểm, Thái Cực Huyền Thanh Đạo được Trương Tiểu Phàm thôi thúc, quanh thân lỗ chân lông bắt giữ không khí lưu động, đạp lên một đạo ánh kiếm, chỉ thấy một bộ phiêu dật màu trắng đạo bào nháy mắt liền xuất hiện trước người Diệp Mặc.

Dùng chỉ thay kiếm, điểm đến khoảng cách yết hầu của Diệp Mặc tầm hai cm thì dừng lại!

Liếc mắt nhìn hai ngón tay thon dài dừng lại trước yết hầu của mình, Diệp Mặc cười khổ nói: “ Trương sư đệ, đệ thắng a!” Lời vừa dứt, âm thanh của vị Trưởng Lão kia liền cất lên: “ Đại Trúc phong, Trương Tiểu Phàm chiến thắng!”

“ Đạ tạ sư huynh chỉ giáo!” Trương Tiểu Phàm khẽ cười ôm quyền nói một câu, sau đó liền vô cùng tiêu sái mà đi xuống lôi đài.

Rời xuống lôi đài, Trương Tiểu Phàm liền đi tới nhìn một chút trận tý thỉ của Điền Linh Nhi các sư huynh một chút, kết quả liền phát hiện ngoài ý muốn vậy mà toàn bộ tám người của Đại Trúc Phong vậy mà đều chiến thắng, tiến thẳng vào thập lục cường ( Top 16).

Bạn đang đọc Tru Tiên: Ta Là Trương Tiểu Phàm sáng tác bởi LamDiễmMaQuân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LamDiễmMaQuân
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 116

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.