Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gã thanh niên

Tiểu thuyết gốc · 1175 chữ

" Yoshua Yên, 29 tuổi, bị cáo đã mắc phải những tội sau:

  1. sản xuất hàng giả kém chất lượng và bán với giá thật

  2. sản xuất thuốc chữa bệnh giả kém chất lượng đã gián tiếp gây ra cái chết của 27 người

  3. sản xuất ma túy và chất cấm cung cấp cho chợ đen

  4. sản xuất vũ khí trái phép và bán cho phiến quân, gián tiếp gây ra vụ khủng bố thứ hai ngày 27/6 khiến hơn 253 người chết

  5. là tác nhân gây tham nhũng

  6. giết người cấp độ 1

Bị cáo có bào chữa gì cho tội ác của mình không ?"

Bên dưới, là một gã đàn ông gốc Việt gần bước sang tuổi trung niên, gương mặt thư sinh với cặp kính gọng vàng, bàn tay đẹp như tay con gái với không một vết chai cho thấy hắn không phải làm việc nặng nhọc gì nhiều. Tuy nhiên, gã đàn ông bị bẻ quặt cánh tay về sau và bị còng lại, đôi chân bị xích bởi một quả tạ cỡ lớn. Gương mặt hốc hác do thiếu ăn lâu ngày và đầy những vết tích của sự tra khảo trong nhà tù khắc rõ trên khuôn mặt hắn. Dẫu vậy, những điều đó không thể che đi đôi mắt màu vàng kim ánh lên trí tuệ và sự tự tin.

Gương mặt khẽ nhếch lên nụ cười nhạt thếch, hắn đáp lại:

"Ta vô tội, yêu cầu được điều tra lại!!!"

"Yêu cầu của bị cáo bị bác bỏ, tòa tuyên án bị cáo bị tử hình, sáng sớm ngày mai thi hành lập tức."

Đáp lại tuyên bố của gã thẩm phán là nụ cười khinh bỉ đến từ Yoshua.

---

Yoshua vốn là một gã con lai nửa Mỹ nửa Việt, cha người Mỹ, mẹ là người Việt, chính vì vậy hắn có quốc tịch của cả hai quốc gia này và hắn ra đời trong điều kiện oái oăm, cha hắn đi chơi phố đèn đỏ nên vô tình có hắn.

Cả cha mẹ hắn đã kết hôn nhưng mối hôn nhân chỉ diễn ra trong vòng chưa đầy nổi một năm sau khi hắn ra đời. Nguyên nhân do mẹ hắn ngủ với gã đàn ông khác và cha hắn vẫn ghé thăm phố đèn đỏ đều đều.

Cha hắn chỉ là một kẻ vô công rồi nghề, một gã NEET ba chục tuổi bị chính cha mẹ của lão tống cổ ra khỏi nhà vì không có nổi một tấm bằng cấp hay một cái nghề mà chỉ biết cắm mặt vào máy tính, ăn trợ cấp xã hội, chạy sang các nước đang phát triển như đông nam á để khoe mẽ những món đồ thậm chí mà lão còn chẳng có. À nếu mà thứ hắn có là cái quốc tịch Mỹ, thứ đã được thừa kế cho Yoshua khi hắn là con của lão.

Đương nhiên, những thứ trên chỉ là những gì mà Yoshua nghe kể từ những câu chuyện trong những màn khói thuốc phiện của mẹ hắn kể lại khi đang phê pha đến miền vô cực và cái tay còn lại đang cầm cái chổi vụt hắn cật lực vì hắn là nguyên nhân khiến bà khổ, phải mất tiền chăm bẵm mà còn chả đẻ ra nổi một đồng lợi nhuận, còn cha hắn, đến hắn cũng chẳng rõ gương mặt lão thế nào vì lão đã bỏ hai mẹ con từ khi Yoshua còn mới chập chững. Có điều ông trời khá công bằng. Hắn được thừa hưởng một trí thông minh khá cao, được thể hiện rõ nhất là hắn tự học chữ khi mới ba tuổi chỉ nhờ những mẩu chữ ghép từ bãi rác gần đó mà không cần bất kỳ ai dạy.

Năm lên mười, mẹ hắn chết trong một lần sốc thuốc. Gương mặt tái nhợt, miệng sùi bọt mép, mắt trợn trừng. Bà chết trong một khu ổ chuột, nơi ở của một khách hàng quen của bà, một gã béo tầm 70, và ở cái nơi mà mỗi ngày có cả tá người chết kiểu này nên chả ai quan tâm lắm.

Hắn nhìn người ta đưa bà vào hòm, và đưa xuống khoảng tầm 6 ft dưới đất. Hắn hiểu, đây là lần cuối hắn được nhìn mẹ hắn lần cuối. Người ta khuyên hắn nên khóc, khóc sẽ thanh thản và nhẹ nhàng hơn, nhưng hắn chẳng hề có cảm xúc gì.

Nhìn từng đống đất được vứt xuống đến khi lấp đầy và người ta đắp lên một ngôi mộ cao, hắn dần quay về cái lều của hai mẹ con hắn, mà giờ chỉ còn lại mình hắn lủi thủi ở lán lều.

Năm 12, hắn được một gã ma cô nhận nuôi. Gã béo mập đ-t đã từng đỡ đầu mẹ hắn và giờ muốn đón hắn về nhà, điều kiện duy nhất là mỗi đêm phải hầu hạ hắn, hầu hạ theo ngón tay kì diệu thứ mười một.

Hắn bớt phải lang thang hơn, bớt phải chịu bữa đói bữa no. Lịch trình của hắn khá đơn giản, ăn - làm việc nhà - hầu hạ ông chủ. Còn thời gian rảnh, hắn dành thời gian để đọc sách.

Tủ sách của gã ma cô khá nhiều nhưng lại có mùi như mới, có thể hiểu là một kiểu lưu manh giả danh trí thức.

Tủ sách có mảng kiến thức rất rộng, từ khoa học kĩ thuật, luật pháp đến kinh tế, tuy nhiên chủ yếu toàn là sách thường thức và tạp chí.

Hắn đắm chìm vào thế giới của tri thức, đọc bất cứ quyển sách nào có thể.

Năm 15 tuổi, gã ma cô bị chính ả gái bán hoa mà gã đỡ đầu bắn chết. Nguyên nhân là do gã quá mức áp bức ả.

Gia sản của gã ma cô được kế thừa lại cho Yoshua như một món quà của người cha dành cho con nuôi.

Sau khi trừ đủ mọi thứ thuế, lượng tài sản còn lại khoảng tầm 600.000 USD.

Khi người nghèo đột ngột có tiền từ trên trời, người ta thường hay hướng đến những thứ xa hoa, thường để bù đắp cho sự sỉ nhục về nghèo khó lúc trước.

Nhưng hắn hiểu rằng cái số tiền 600 K USD kia chẳng mấy chốc bay sạch nếu hắn tiêu vào những thứ xa hoa. Và hắn quyết định tự sắm một cái máy tính và mua rất nhiều cuốn sách về để tự trau dồi kiến thức.

Cũng chẳng hiểu được thứ chương trình học hổ lốn mà hắn tự biên soạn ra hiệu quả thế nào nhưng tầm khoảng 5 năm sau, hắn tự mở cho mình một cửa hàng, sản phẩm chính là DIY. Cửa hàng phát triển khá tốt cho đến khi hắn bắt đầu tự đầu tư hẳn một dây chuyền sản xuất, vấn đề bắt đầu xảy ra

Bạn đang đọc trùm hàng nhái sáng tác bởi lotusai

Truyện trùm hàng nhái tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lotusai
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.