Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Hồng là ai? (2)

Phiên bản Dịch · 1089 chữ

Nói xong thì cúp máy, nói với mẹ Dương Vân: "Mẹ, sinh nhật bạn con, buổi tối con không về ăn cơm."

Dương Vân cau mày, gần đây con gái thường xuyên không về ăn cơm tối, khó khăn lắm mới được nghỉ lại ra ngoài, cũng không biết đâu ra nhiều việc vậy.

Hơn nữa, người mới gọi điện là bạn học nam, Dương Vân càng không yên tâm, ra vẻ không để ý nói: "Vũ Hàm, sinh nhật bạn nào vậy, mẹ có quen không?"

Tần Vũ Hàm lặng lẽ thè lưỡi, nín cười nói: "Tiểu Hồng, mẹ không quen."

Dương Vân nghĩ nát óc xem Tiểu Hồng là ai, nghĩ một lúc lâu vẫn không nhớ rõ có người như vậy, nhưng thấy vẻ mặt con gái bình tĩnh, đành dặn dò: "Vậy con đi đi, đừng về muộn quá."

"Dạ, con biết rồi, tạm biệt mẹ!"

Tần Vũ Hàm cầm balo nhỏ, đi giày xong, nhảy tung tăng chạy xuống lầu.

Dương Vân ở trong phòng lẩm bẩm một mình: "Dạo gần đây, nhóc con này sao vui vẻ thế, không phải là yêu đương rồi chứ."

Nói rồi lắc đầu phủ nhận, sắp tốt nghiệp rồi, con gái sẽ không đến mức yêu đương vào lúc này đâu.

. . .

Tần Vũ Hàm xuống lầu tìm một vòng, không thấy Lí Đông.

Còn tưởng rằng Lí Đông đợi cô ở hẻm nhỏ kia, vừa định đi thì nghe thấy có người gọi cô từ trong cây to bên cạnh.

Quay đầu nhìn, Tần Vũ Hàm không nhịn được cười, chạy qua đó, cười nói: "Anh trốn ở đây làm gì, giống như ăn trộm vậy."

Lí Đông phủi cỏ trên người, nói lẩm bẩm: "Em không hiểu rồi, đây là đề phòng mẹ vợ lén theo dõi từ trên lầu, trốn ở đây thì sẽ không bị thấy."

Quan hệ hiện tại của hai người thân mật, Tần Vũ Hàm không thèm để ý xưng hô lung tung của Lí Đông, cười đùa nói: "Tên xảo quyệt nhà anh, mẹ em không thèm theo dõi đâu."

"Ai nói thế, con gái đều là áo bông nhỏ* của ba mẹ, hiện tại anh trộm áo bông nhỏ của ba mẹ em, không cần thận chút sao mà được."

(* ý chỉ mối quan hệ, tình cảm khăng khít giữa ba mẹ và con gái)

Nói xong, kéo tay Tần Vũ Hàm đi ra ngoài, Tần Vũ Hàm vẫn nghĩ đến chuyện vừa nói trong điện thoại, vừa đi vừa cười nói: "Lí Đông, Tiểu Hồng ở đâu? Uổng cho anh nghĩ ra cái tên này, hại em suýt bật cười."

"Mặc kệ Tiểu Hồng ở đâu, đi thôi, hôm nay đưa em đi..."

"Ba..."

Hai người đồng thời dừng bước, Lí Đông nhìn chằm chằm gương mặt tái mét của người đàn ông trung niên phía đối diện, thời điểm bất lợi rồi!

Trốn tới trốn lui, thế mà không ngờ rằng ba vợ từ ngoài về, hơi rắc rối rồi.

Nếu như gặp ngày thường, căn bản Lí Đông không sợ hãi, nhưng bây giờ đang nắm tay con gái nhà người ta, ba vợ vẫn chưa mù.

Tất nhiên mắt Tần Hải không mù, thấy con gái và tên nhóc trước mặt nắm tay nhau, hai mắt sắp híp lại rồi.

Nhưng người làm ba luôn bình tĩnh hơn mẹ, nếu như Dương Vân thấy cảnh này, có thể là một trận đại chiến thế kỷ, sức kiềm chế của Tần Hải mạnh, miễn cưỡng cười nói: "Vũ Hàm, con muốn đi đâu?"

Về Lí Đông, Tần Hải trực tiếp xem nhẹ, tên nhóc khốn nạn, chưa đánh chết Lí Đông xem như đã bình tĩnh lắm rồi.

"Ba..."

Tần Vũ Hàm đang ngây người, lúc này mới nhớ hất tay Lí Đông ra, đỏ bừng mặt nói: "Đây là bạn học của con, bọn con qua Tiểu Hồng..."

"Đón sinh nhật với Tiểu Hồng đúng không, ba nghe rồi, tên nhóc này là Tiểu Hồng đúng chứ?" Tần Hải cắn răng cười một tiếng, cho rằng hắn lãng tai sao, lúc nãy cười lớn vậy, chẳng lẽ hắn không nghe thấy sao.

Đều do tên khốn nạn trước mặt, trước giờ con gái hắn chưa từng nói dối.

Nghe tiếng cười của Tần Hải, Lí Đông tê hết răng, công phu gây tổn thương người khác của ba vợ không hề tầm thường!

Ho khan hai tiếng khiến Tần Hải chú ý, Lí Đông khiêm tốn nói: "Chào chú, cháu là Lí Đông, bạn của Vũ Hàm."

"Cậu là Lí Đông?" Trong mắt Tần Hải lộ vẻ nguy hiểm, kèm theo giọng mũi nồng đậm, hừ nói: "Chính là Lí Đông, người thường xuyên bắt nạt Vũ Hàm nhà chúng tôi?"

Trên đầu Lí Đông đều toát mồ hôi lạnh, đánh chết hắn cũng không ngờ rằng ba mẹ vợ biết hắn.

Hắn hơi oán giận liếc Tần Vũ Hàm, rốt cuộc cô nhóc này nói xấu gì mình ở nhà, nét mặt của ba vợ không phải quá thân thiện.

Tần Vũ Hàm lén thè lưỡi, hơi đỏ mặt, cũng hơi bất đắc dĩ, cô đâu ngờ rằng sẽ có một ngày như thế.

Hơn nữa, trước kia Lí Đông bắt nạt cô, hồi cấp hai còn ức hiếp cô đến khóc mấy lần, con gái về nhà phàn nàn vài câu cũng đúng thôi.

Nhưng cô không nghĩ rằng thế mà ba cô vẫn nhớ kỹ tên Lí Đông đến bây giờ, lần này hơi rắc rối rồi.

"Chú à, nhất định là chú nhớ lầm rồi, cháu là Lí Đông, nhưng cháu chưa từng bắt nạt Vũ Hàm." Lí Đông hơi đỡ không được, vội vàng giải thích.

Nếu như bị nhận định, sau này sẽ phiền phức lắm.

Cũng không biết Tần Hải có nghe hắn giải thích hay không, cười lạnh vài tiếng rồi không nói gì.

Thấy con gái trông mong nhìn mình, hắn mềm lòng, cố nén tức giận nói: "Ra ngoài chơi nhớ về nhà sớm, nếu có người bắt nạt con thì nói cho ba, ba cam đoan sẽ đánh gãy chân hắn!"

Câu cuối cùng hắn nói như đang chĩa vào trán Lí Đông, chỉ thiếu điều nói thẳng đánh gãy chân Lí Đông.

Lí Đông toát mồ hôi lạnh, cũng không lôi kéo làm quen nữa, kéo Tần Vũ Hàm vội vàng tránh khu vực nguy hiểm này, vẫn nên thừa dịp trước khi ba vợ chưa nổi đóa, bỏ chạy thì tốt hơn.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Tài Nguyên Cuồn Cuộn (Dịch) của Lão Ưng Cật Tiểu Kê
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongthan160599
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.