Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiền riêng của ba (1)

Phiên bản Dịch · 897 chữ

Tôn Đào do dự mãi, cuối cùng vẫn đồng ý lời mời của Lí Đông.

Không đơn giản chỉ vì sự khích lệ từ cổ phần, điều quan trọng hơn là Lí Đông có dã tâm.

Nếu Lí Đông chỉ thỏa mãn với địa phương nhỏ như Đông Bình, nói thật, dù có cổ phần thì Tôn Đào cũng sẽ không đồng ý.

Một siêu thị cấp huyện, dù lợi nhuận cao hơn thì đã sao, tuổi tác Tôn Đào không lớn, cũng không muốn dưỡng lão cả đời ở Đông Bình.

Cho dù kiếm được ba triệu đến năm triệu một năm, đến tay Tôn Đào cũng chỉ là ba trăm, năm trăm nghìn, vậy chi bằng đi nơi khác liều mạng.

Quan trọng là tương lai Lí Đông miêu tả cho hắn, trước tiên là đứng vững ở Đông Bình, sau đó thâm nhập vào các huyện xung quanh, phất cờ mở rộng tiếng tăm, cuối cùng tiến vào tỉnh thành, vây quanh thành phố dựa vào nông thôn…

Nghe có vẻ giống lừa đảo, nhưng khi nghe nói Lí Đông vẫn là học sinh cấp ba, tiền vốn mở siêu thị ở Đông Bình đều do hắn kiếm được, Tôn Đào lập tức tin tưởng hắn.

Hết cách rồi, hắn không thể hiểu nổi thế giới của người tài.

Lúc hắn mười tám vẫn là học sinh ngoan, nhưng lúc người ta mười tám tuổi đã có siêu thị tiền vốn mấy triệu tệ rồi, đây chính là điểm chênh lệch.

. . .

Lúc Lí Đông về Đông Bình, cả người đều thoải mái.

Tôn Đào đã đồng ý, cho hắn một chút thời gian xử lý công việc ở Bình Xuyên, tầm khoảng một tuần sau sẽ đến Đông Bình tiếp quản toàn bộ.

Lí Đông tin vào năng lực của Tôn Đào, nếu ngay cả siêu thị chưa đến ba nghìn mét vuông mà không giải quyết được, vậy tốt nhất là ngoan ngoãn rời đi, thậm chí danh tiếng của Carrefour đều mất sạch.

Có chia hoa hồng khích lệ, hơn nữa Tôn Đào đang nợ tám trăm nghìn bên ngoài, Lí Đông cũng không lo tên kia không tận tâm.

Gạt bỏ được rắc rối lớn nhất, tiếp đó Lí Đông phải đối mặt với phiền phức lớn, chính là thi đại học.

Hôm nay đã là ngày tám tháng năm, cách kỳ thi đại học chỉ có một tháng, thời gian gấp rút, Lí Đông lại xin nghỉ hai ngày nay, suýt chút nữa giáo viên phun chết hắn.

Nếu không phải lúc thi thử Lí Đông làm khá tốt, tăng xếp hạng lên tám, chín bậc, Trần Quốc Hoa nhất định sẽ không cho phép hắn xin nghỉ.

Tuy vậy, sắc mặt Trần Quốc Hoa cũng không dễ nhìn lắm.

Về đến nhà đã là ba giờ chiều, Lí Đông ăn qua loa vài miếng rồi chuẩn bị đến chợ rau xem một chút.

Còn chưa ra ngoài, điện thoại đã đổ chuông dồn dập.

Liếc qua dãy số, Lí Đông hơi nhíu mày, nhận điện thoại, cười khẽ nói: "Từ đại ca, chào anh!"

"..."

Nói bảy, tám phút, Lí Đông buông điện thoại.

Lông mày vẫn cứ nhíu lại, cuộc điện thoại này khiến tâm trạng đang vui vẻ trước đó của hắn giảm sút.

Cuộc điện thoại do một trong ba nhà cung cấp tôm hùm ở Đông Bình gọi tới, không có chuyện gì khác, chỉ là vào tháng năm, giá thu mua tôm hùm tăng lên.

Thời tiết tháng năm đã nóng dần, người ăn tôm hùm nhiều hơn trước, giá tôm hùm cũng tăng.

Trước kia, bọn họ cấp hàng cho Lí Đông là hai tệ một cân, điện thoại vừa mới nói bây giờ tăng lên thành ba tệ, hỏi Lí Đông còn cần hay không.

Tuy nhiên, hắn đã dự đoán sẽ có một ngày như vậy từ lâu rồi, nhưng thấy trong chốc lát doanh thu bị giảm đi một khoản, Lí Đông vẫn không khỏi đau lòng.

Lí Đông biết, bây giờ tăng giá chỉ là mới bắt đầu thôi, chờ đến tháng sáu, chênh lệch giá giữa Bình Xuyên và Đông Bình sẽ dần dần cân bằng, đến lúc đó sẽ chẳng còn chỗ cho hắn nữa rồi.

Một giờ sau, Lí Đông lại nhận được điện thoại của mấy nhà cung cấp và nuôi dưỡng, đều nói tăng giá, giá thị trường mấy huyện xung quanh tương đối giống nhau, tất nhiên sẽ không chỉ có một nơi tăng giá.

Lần lượt bảo các nhà cung cấp tiếp tục cung ứng hàng, Lí Đông gọi điện mấy cuộc đến Bình Xuyên.

Kết quả không tốt lắm, mặc dù thị trường tôm hùm ở Bình Xuyên rất kịch liệt, nhưng giá cả không thay đổi nhiều, tạm thời giá bán vẫn chưa tăng.

Lí Đông ngồi trên ghế sofa suy nghĩ một lúc, cuối cùng điều chỉnh lại tâm trạng.

"Dù sao cũng không phải kinh doanh nghiêm túc, đến giờ đã lời hơn hai triệu, còn không biết đủ sao." Lí Đông lẩm bẩm, xem như tự an ủi bản thân.

Hơn nữa, cũng không phải đột nhiên không làm kinh doanh nữa, chỉ là kiếm ít hơn, dựa vào lợi nhuận hiện tại, một ngày dù gì vẫn kiếm được năm mươi đến sáu mươi nghìn tệ.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Tài Nguyên Cuồn Cuộn (Dịch) của Lão Ưng Cật Tiểu Kê
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongthan160599
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 58

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.