Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Việc vặt (2)

Phiên bản Dịch · 1248 chữ

Thật ra hắn cũng không phải quá lo lắng, chỉ cần siêu thị mở ra, sẽ có rất nhiều thương nhân cung cấp hàng hóa tìm tới cửa.

Nhưng hiện tại thời gian rất gấp, qua hai tháng nữa hắn sẽ chuẩn bị khai trương, trước tiên phải chuẩn bị đầy đủ mới có thể nhận được chính sách tối ưu và lợi ích tốt nhất.

Quả nhiên, vẻ mặt Tôn Đào nhẹ nhõm nói: “Tôi đã liên hệ xong rồi, đều là lấy quan hệ cũ trước kia, tổng đại lý Giang Bắc. Qua mấy ngày nữa bọn họ sẽ tới Đông Bình, cụ thể thế nào thì lúc chúng ta đến đó sẽ bàn lại, nếu chủ tịch Lí có thời gian tốt nhất là tự nói với bọn họ.”

Tôn Đào nói thì nhẹ nhàng nhưng trên thực tế vì con đường này hắn đã dùng khá nhiều quan hệ.

Đông Bình chỉ là một huyện nhỏ, vốn dĩ bình thường tổng đại lý cấp tỉnh không bao giờ mở con đường tại huyện thành nhỏ như ở đây.

Cũng may trong giới Tôn Đào có quan hệ không tệ lắm, bằng không dựa vào một mình Lí Đông chỉ có thể đi tìm những đại lý tuyến hai tuyến ba.

Tổng đại lý và đại lý tuyến hai tuyến ba khác biệt vô cùng to lớn, lợi nhuận trung gian ít nhất có thể cao hơn 10%.

Hiển nhiên Lí Đông cũng hiểu rõ đạo lý này, hắn lắc đầu nói: “Vẫn nên để anh đi, anh quen thân với bọn họ, hơn nữa tôi đi bọn họ cũng không yên tâm.”

Cái này Lí Đông vẫn tự ý thức được bản thân mình, tuổi hắn quá trẻ, hơn nữa cũng không quen biết người ta, cho dù hắn đi cũng không chắc có thể lấy được chính sách ưu đãi tốt nhất.

Tôn Đào thì khác, một mặt là quen biết, về mặt khác trước kia hắn còn là phó giám đốc của tập đoàn lớn ở tỉnh lỵ, ít nhất người ta cũng phải cho hắn chút mặt mũi.

Hai người nói chuyện về mấy việc vặt mất đến hơn tiếng đồng hồ.

Cuối cùng Lí Đông duỗi người, thở dài nói: “Tôn ca, lời nên nói tôi đều đã nói, còn lại đều phải nhờ vào anh.”

Hiện tại hắn không có quá nhiều thời gian đặt ở siêu thị, chỉ có thể tin tưởng Tôn Đào.

“Đây vốn dĩ chính là điều tôi nên làm, hơn nữa tôi làm cũng là vì kiếm tiền cho mình còn gì.” Tôn Đào cười trả lời.

“Được rồi, tôi cũng không khách khí với anh nữa.” Lí Đông cười cười, đứng dậy nói: “Bên kia tôi còn có việc, tôi đi trước, có việc thì gọi điện thoại cho tôi.”

Nói đến điện thoại, điện thoại của Lí Đông lập tức kêu lên.

Nhìn lướt qua, Lí Đông thở dài, mở điện thoại nói vài câu liền cúp máy.

Bên phía siêu thị thuận lợi, nhưng chuyện phiền lòng cũng tới.

Điều Lí Đông đoán trước cuối cùng cũng đến, vừa tiến vào tháng sáu, tôm hùm của mấy huyện Đông Bình lục tục tăng giá.

Mới hơn nửa tháng thôi, lần này vậy mà tăng đến bốn tệ một cân.

Lí Đông đã không còn hứng thú làm tiếp, bỏ qua phí nhân công và phí vận chuyển, lợi nhuận đã cực thấp, tuy rằng dựa theo hiện tại giá thị trường mỗi ngày còn có một hai vạn thu vào, nhưng đã liên tục mấy ngày như thế rồi.

Lí Đông chuẩn bị chờ thi đại học xong sẽ kết thúc toàn bộ việc kinh doanh tôm hùm, nếu tiếp tục tăng giá, không nói đến kiếm tiền, còn có khả năng lỗ vốn.

Tính lại vốn lưu động hiện tại của mình, tổng cộng có gần hai triệu, sắp tới còn có thể có thêm một trăm mấy đến hai trăm nghìn, sau đó thì phải trông cậy vào lợi nhuận của siêu thị.

Hơn nữa hai triệu này còn bao gồm hơn một triệu tiền trang hoàng, hiện tại chỉ có thể hy vọng tiền dư lại cũng đủ nhập hàng, bằng không sẽ hơi phiền phức.

Mới vừa cúp điện thoại, tiếng chuông lại vang lên.

Lí Đông còn tưởng rằng là mấy thương nhân cung cấp hàng hóa khác, vừa nghe thì lại là Lí Thành Quý.

Hóa ra là ngân hàng cho vay đã đồng ý, bảo Lí Đông đi ngân hàng xử lý một vài thủ tục, sau đó có thể lập tức lấy giấy chứng nhận bất động sản trong hôm nay.

Đây cũng coi như là chuyện vui, tuy rằng thiếu ngân hàng gần ba triệu, nhưng vẫn đáng để ăn mừng.

Làm xua tan đi nỗi bực bội lúc vừa mới biết tôm hùm tăng giá, giấy chứng nhận bất động sản đến tay thì khu trung tâm thương mại này mới chính thức thuộc về hắn.

Sau này cho dù việc buôn bán khó làm, chỉ cần đem trung tâm thương mại này cho thuê cũng đủ hắn ăn sung mặc sướng cả đời.

“Tôn ca, đi thôi, chắc anh cũng bận.”

Lí Đông nhìn Tôn Đào còn chờ ở bên cạnh, nở nụ cười rồi phất tay đi ra Lam Hải.

Bên chỗ ngân hàng hắn gặp được Lí Thành Quý đang chờ đợi, giống như Lí Đông, Lí Thành Quý cũng rất vui vẻ.

Đến bây giờ hắn mới có thể thở phào nhẹ nhõm, tiền đến trong tay mới là tiền.

Có hơn bốn triệu này thêm vào, quảng cáo cho thuê của Lam Hải hắn cũng không phải lo lắng quá, hơn bốn triệu này cũng gần như đã thu hồi được vốn.

Lí Đông chào hỏi hắn, vào ngân hàng ký mấy chục cái tên mất nửa tiếng, việc này mới coi như xong.

Từ giờ trở đi hắn lại trở thành nô lệ thế chấp, hơn nữa trước thuế vay gần 3 triệu trả trong mười năm, mỗi tháng Lí Đông lại phải trả ba mươi nghìn tệ.

Nhưng hiện tại Lí Đông cũng không phải quá lo lắng, chờ siêu thị chính thức có lợi nhuận, ba mươi nghìn tệ cũng không là gì.

Tiếp đó hắn và Lí Thành Quý đến Cục bất động sản, Lí Thành Quý quen biết với bên kia, rất nhanh đã làm tốt các loại thủ tục.

Giấy chứng nhận bất động sản lập tức đã đến trong tay Lí Đông, làm Lí Đông không ngừng cảm thán, có quan hệ đúng là khác hẳn.

Kiếp trước hắn mua căn hộ kia, trước sau phải chạy vài chuyến mới lấy được giấy chứng nhận bất động sản, nào được như hiện tại, uống trà một lúc đã có người đưa đến tận tay.

Bên cạnh Lí Thành Quý còn có vài vị lãnh đạo lớn ở Cục bất động sản, Lí Đông lấy cớ có việc rời đi trước.

Cả ngày nay gần như không ngừng nghỉ chút nào, tất cả thời gian đều tiêu hao ở đây.

Chờ tới lúc Lí Đông về đến nhà trời đã tối rồi, cũng may chuyện nên làm cũng đều đã làm gần xong.

Xử lý xong mấy việc vặt đó, việc kế tiếp Lí Đông cần phải làm là yên lặng chờ đợi kỳ thi đại học đến.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Tài Nguyên Cuồn Cuộn (Dịch) của Lão Ưng Cật Tiểu Kê
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongthan160599
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 58

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.