Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiễn ai trước? (1)

Phiên bản Dịch · 1015 chữ

Hắn và Vương Kiệt uống gần hết một kết bia, mấy bạn nữ uống vài cốc, lúc này khuôn mặt nhỏ nhắn đều đỏ bừng, trông càng xinh đẹp hơn.

Lý Đông không ngờ tên nhóc Vương Kiệt uống rất được, trước kia đúng là không để ý.

Ăn một bữa đồ nướng khiến quan hệ giữa mọi người thân thiết hơn trước nhiều, quả nhiên Hoa Hạ* là xã hội đam mê ăn uống, ăn uống tiệc tùng xong mới có thể bàn chuyện tình cảm.

(*Tên gọi cũ của Trung Quốc)

Đến cả Viên Tuyết bình thường thấy không thuận mắt, nhưng bây giờ không để bụng như vậy nữa, người đẹp đúng là có vốn liếng, cho dù có khuyết điểm cũng rất dễ dàng được người khác lãng quên.

Khi thanh toán, Lý Đông vô cùng xúc động, quả nhiên thế giới không có lạm phát tốt đẹp biết bao.

Năm người ăn uống no say chỉ tốn tám mươi đồng, phải biết rằng nếu ở đời sau không có hai ba trăm đều bị bẽ mặt.

Tuy nhiên, sau khi thanh toán, Lý Đông cảm thấy ngượng ngùng, chỉ còn lại một tờ năm mươi tệ và mấy đồng xu, đến tiền mời thêm một bữa cơm cũng không có.

Quả là một đồng tiền làm khó anh hùng hảo hán*, nếu như không kiếm thêm một khoản tiền thì đừng nói nuôi gia đình, đến vốn liếng đi tán gái cũng không có.

(*一分钱难倒英雄汉: ý chỉ người có bản lĩnh nhưng bị một vấn đề nhỏ cản trở, không làm gì được)

Nhưng Lý Đông cũng không vội, ngoại trừ quá trình hơi rắc rối, đối với hắn kiếm tiền cũng không phải là quá khó.

Ăn xong đã hơn chín giờ rồi, mọi người chẳng còn tâm tư dạo phố nữa.

Vương Kiệt đỏ mặt, muốn đưa Trần Duyệt về nhà, không biết là do uống rượu đến mức đỏ mặt hay vì nguyên nhân khác.

Lý Đông vừa chuẩn bị đưa Tần Vũ Hàm trở về đã nghe Trần Duyệt nói: "Lý Đông, tôi không về cùng đường với Tiểu Tuyết, hay là cậu giúp đỡ đưa Tiểu Tuyết về đi?"

"Không muốn!"

Viên Tuyết lập tức từ chối, Lý Đông há miệng, nói lẩm bẩm: "Cho dù cậu đồng ý, tôi cũng không đồng ý."

Thế nhưng Trần Duyệt căn bản không để ý tới Viên Tuyết, tiếp tục nói: "Đã muộn vậy rồi, một mình Tiểu Tuyết đi về không an toàn, Lý Đông, Tiểu Tuyết giao cho cậu, tôi đi trước đây."

Nói xong, tên Vương Kiệt thấy sắc quên nghĩa cũng hấp tấp chạy theo Trần Duyệt, để lại ba người Lý Đông mắt lớn trừng mắt nhỏ.

Liếc nhìn Viên Tuyết, lại nhìn Tần Vũ Hàm, vẻ mặt Lý Đông ai oán, quả là lựa chọn gian nan.

Từ tận đáy lòng, đương nhiên hắn muốn cùng Tần Vũ Hàm hoa tiền nguyệt hạ*, dạo chơi trên đường xá, nhưng Trần Duyệt nói cũng đúng, an ninh trật tự bây giờ kém xa sau này, nếu thật sự để người đẹp yểu điệu như Viên Tuyết một mình về nhà, có thể sẽ xảy ra bất trắc gì đấy.

(*Hoa tiền nguyệt hạ: trước hoa dưới trăng, chỉ những nơi nam nữ tỏ tình, nói chuyện tình yêu)

Lý Đông không do dự quá lâu, hắn mở miệng nói: "Như vậy đi, nhà Vũ Hàm gần đây, trước tiên chúng ta tiễn Vũ Hàm về, sau đó tôi đưa Viên Tuyết về nhà."

Tần Vũ Hàm không nói gì, Viên Tuyết vừa muốn mở miệng từ chối, Lý Đông không cho từ chối, nói: "Quyết định như vậy đi, tiễn các cậu xong tôi còn muốn về nhà ngủ!"

...

Lý Đông im lặng suốt dọc đường, Tần Vũ Hàm và Viên Tuyết ngồi phía sau nói khẽ gì đấy, Lý Đông cũng không cố gắng nghe, không có gì ngoài một số chuyện phiếm của con gái.

Sau mười mấy phút thì đến dưới lầu nhà Tần Vũ Hàm, Tần Vũ Hàm và Viên Tuyết kêu dừng.

Ngẩng đầu nhìn Lý Đông không nói gì, cho đến khi sắp lên cầu thang mới quay người cười nói: "Lý Đông, nhớ đưa Viên Tuyết về nhà an toàn, sau này có thời gian, tôi mời cậu ăn cơm."

Nói xong, không để Lý Đông có cơ hội trả lời, bước cầu thang mấy bước đã biến mất ở giữa hàng lang tối tăm.

"Đi thôi, nhà cậu ở đâu?" Thấy không còn bóng dáng Tần Vũ Hàm, lúc này Lý Đông mới xoay người hỏi.

Cho đến lúc này, Lý Đông mới nhớ ra, căn bản mình không biết nhà Viên Tuyết ở đâu, không thể không nói là rất thất bại.

Dù sao người ta cũng là người đẹp cấp bậc hoa khôi, trước kia còn ngồi bàn sau mình, vậy mà bản thân không nghĩ tới việc nghe ngóng mấy chuyện này.

Dường như Viên Tuyết nhận thấy Lý Đông không mấy chào đón mình, trong lòng tủi thân, nghe vậy tức giận nói: "Tiểu khu Danh Uyển!"

"À..."

Lý Đông không dám lên tiếng nữa, mắc lỗi ngớ ngẩn quá, khó trách người ta mất hứng.

Không vì lý do gì khác, chỉ là hắn biết tiểu khu Danh Uyển, thực ra thị trấn lớn như vậy, khu vực này ở trung tâm thị trấn, thông thường các khu cao cấp đều ở chỗ này.

Mà nhà Viên Tuyết ở tiểu khu Danh Uyển, cách nhà Tần Vũ Hàm một con đường, hơn nữa đúng lúc bọn họ vừa đi qua.

Nhịn một lúc, Lý Đông nhìn Viên Tuyết khó hiểu, hơi buồn bực nói: "Sao lúc nãy cậu không nói?"

"Hừ!"

"Nói cái gì? Nói rằng thực ra nhà tôi gần hơn nhà Tần Vũ Hàm, để cậu đưa tôi về trước à?" Vẻ mặt Viên Tuyết lạnh lùng: "Tôi không phải bạn tốt của cậu, đương nhiên cậu phải ở gần bạn tốt của cậu trước mới đúng."

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Tài Nguyên Cuồn Cuộn (Dịch) của Lão Ưng Cật Tiểu Kê
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongthan160599
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.