Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vẫn xin được

Phiên bản Dịch · 961 chữ

Quách Khôn Nam chịu không nổi, mắng:

“Ngươi thật là đểu.”

“Sau đó thì sao, nàng bảo ta đóng cửa sổ lại, ta thừa cơ hỏi xin qq.”

Đan Khải Tuyền sắc mặt sụp xuống: “Đúng là xin thật, nhưng mà người ta không cho ta.”

“Có cá tính.” Quách Khôn Nam cảm khái.

Mã Sự Thành sớm đã đoán trước: “Hình xăm, bấm bông tai, mặc váy ngắn, nghe cũng rất có tỳ khí.”

“Ngươi mà xin được mới là lạ!”

Mấy bạn học bên cạnh cũng nhao nhao bày tỏ thái độ tương tự.

Đan Khải Tuyền nghe bọn họ nói, thật lâu, đợi cho âm thanh lắng xuống sau, hắn mới mở miệng nói:

“Nhưng ta vẫn xin được qq.”

“? Thật hay giả?”

“Ta Đan Khải Tuyền từ trước đến nay không lừa người, lần đầu tiên xin qq, nàng chính xác từ chối, thế là ta không đóng cửa sổ, mặc kệ gió lạnh thổi nàng.” Đan Khải Tuyền mang theo khoái cảm trả thù:

“Chính nàng động thủ đóng cửa sổ, hắc, các ngươi biết cửa sổ xe buýt khó kéo cỡ nào không?”

“Nhất là cái xe bus nông thôn do tư nhân nhận thầu kia của chúng ta, lâu lắm mới bảo trì, bình thường nữ sinh căn bản kéo không nổi cửa sổ.”

Lúc đó hắn thờ ơ lạnh nhạt, phảng phất hóa thân thành băng giá.

“Nói chứ, sức lực nàng vẫn còn lớn, kéo động được một chút, gió nhỏ đi.”

“Thế là, ta không lạnh, tiện tay mở to cửa sổ ra.” Đan Khải Tuyền bổ sung.

Luận về thất đức, Mã Sự Thành cũng phải hổ thẹn.

“Nàng thực sự chịu không nổi lạnh, cuối cùng cầu xin thêm qq của ta.” Đan Khải Tuyền lúc này mới lấy điện thoại di động ra, khoe cho mọi người xem.

“Vừa rồi giờ tự học tối nàng còn hỏi ta đấy, hỏi ta cao bao nhiêu, hỏi ta học lớp mấy.”

“Ha ha, bắt đầu dò la tin tức của ta rồi.”

“Chắc chắn là có hảo cảm với ta rồi.”

“Huynh đệ à, phụ nữ không thể chiều chuộng, phải mạnh mẽ!” Đan Khải Tuyền ra vẻ người từng trải.

Hắn còn tại chỗ mở không gian của nữ sinh, bên trong có mấy tấm ảnh tự chụp, quả thực rất xinh đẹp.

Dù là Mã Sự Thành luôn phủ định hình xăm, cũng có chút hâm mộ.

Khai giảng đến giờ, hắn còn chưa thêm được một nữ sinh nào xinh đẹp!

Vốn định tán tỉnh Cảnh Lộ và Dương Thánh, kết quả bây giờ toàn bộ thất bại, nghĩ lại, Mã Sự Thành có chút buồn man mác.

Tiết cuối cùng của buổi tự học tối, theo thông lệ là tự học lớp.

Trong lúc đó, Hồ Quân đi lên bục giảng, nhìn toàn bộ bạn học, tuyên bố một tin tức:

“Lớp chúng ta đã mua máy đun nước, sau này uống nước, chúng ta đặt trước nước lọc của siêu thị trường học, bốn tệ một thùng, sau này chúng ta chia tổ thay phiên đi chuyển nước.”

“Đây là bảng biểu ta làm, tiền sao chép lấy từ quỹ lớp.”

Hồ Quân cầm băng dính, dán bảng chuyển nước lên tường.

“Khương Ninh, ta với ngươi một tổ hả?” Cảnh Lộ quay đầu hỏi.

“Ừ, chia theo chỗ ngồi, bốn người chúng ta một tổ.”

“Thật tốt, sau này ta mang không nổi, ngươi có thể giúp ta không? Ta mua đồ ăn vặt cho ngươi ăn.”

Một thùng nước lọc 18.9 lít, khoảng 38 cân, nữ sinh cấp ba bình thường, quả thực mang không nổi.

“Được, không vấn đề.” Chuyện này đối với Khương Ninh mà nói, căn bản không đáng kể.

Tiết Nguyên Đồng ngồi gần phía trước, thị lực của nàng không tệ, nhìn thấy bảng biểu trên tường, thật không may, bốn người trong tổ của nàng không có nam sinh nào......

Bất quá, nàng có thể nhờ người ngoài sân giúp đỡ.

“Làm sao để Khương Ninh giúp ta chuyển nước, mà không bị hắn nhìn ra ta mang không nổi nước đây?”

Tiết Nguyên Đồng suy nghĩ, nàng sờ chiếc cốc hình con thỏ màu hồng vừa mua, chiếc cốc là nàng mua trên mạng, 24 tệ mua hai cái, chiếc cốc còn lại là thỏ trắng, để dành tặng Khương Ninh.

Cho đến khi tiếng chuông tan học vang lên, Tiết Nguyên Đồng vẫn đang suy tư.

Nàng đang chuẩn bị đứng dậy, rời khỏi phòng học, bỗng nhiên cửa bị người đá văng, một nam sinh mặt đầy lệ khí xông vào.

Hắn mặc một bộ đồ Nike, ánh mắt như chim ưng đảo qua toàn lớp, phách lối hô:

“Thằng nào là Đan Khải Tuyền, đứng ra cho ta!”

Phía sau nam sinh Nike, bảy, tám nam sinh hùng hổ đi vào, cho đến khi cô gái đeo bông tai hình vỏ sò xuất hiện.

‘Váy ngắn, bông tai vỏ sò, trời ơi, sao nữ sinh này lại nói chuyện với Đan Khải Tuyền như vậy?’

Mã Sự Thành nhìn về phía Đan Khải Tuyền.

Không chỉ Mã Sự Thành, mà cả Quách Khôn Nam, Hồ Quân và những người khác ngồi phía trước cũng đều nhìn sang.

Đan Khải Tuyền ngơ ngác, cổ họng khô khốc. Trước đó, nữ sinh kia hỏi tên và lớp học của hắn, hắn còn tưởng rằng nàng có ý với mình.

Hắn nghĩ rằng một mối tình sắp đến, mùa xuân của hắn, dù muộn nhưng cũng đã đến.

Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng để lựa chọn khó khăn giữa Bạch Vũ Hạ và nữ sinh này, ai ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch) của Đình Viện Dương Quang Hảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi azlii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.