Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1704 chữ

Chương 24: Trả lời tin nhắn, gặp con gái

Trần Vũ ba mươi bảy tuổi đứng lặng bên cửa sổ một lúc lâu, ánh mắt dần trở nên yên tĩnh, bình thản hơn.

Anh đã nghĩ thông suốt.

Thế giới ban đầu, trước khi anh liên hệ được với bản thân năm mười bảy tuổi, cuộc sống của anh gần như sắp kết thúc rồi, không nhà, không tiền, không vợ con và anh còn bị ung thư phổi giai đoạn cuối.

So với lúc đó, tình hình hiện tại ở thế giới này tuy cũng không tốt nhưng đã ổn hơn rất nhiều. Ít nhất không có bị ung thư phổi, cuộc sống vẫn chưa phải đếm ngược đã là rất tốt rồi.

Cho nên, dù sau này không thể liên lạc với bản thân năm mười bảy tuổi, coi như anh vẫn kiếm được lời.

Trong lòng an yên.

Anh quay trở lại bên chiếc bàn kính, cầm chiếc điện thoại k - touch cũ trên bàn lên.

Trong lòng thầm nghĩ: Nếu một ngày nào đó, tôi của năm mười bảy tuổi lại nhận được tin nhắn của bản thân ở hiện tại thì đó cũng là một hy vọng!

Với tâm lý như vậy, anh cười nhẹ, bắt đầu gửi tin nhắn cho mình trên điện thoại.

Gửi nội dung gì đây?

Anh đang do dự, sau đó bắt đầu soạn nội dung.

"Không muốn thi công chức! Đời này đừng thi công chức!"

Đây là điều mà anh ở hiện tại muốn nói nhất cho bản thân năm mười bảy tuổi.

Bởi vì đời này, bản thân năm mười bảy tuổi chỉ cần không thi công chức thì sẽ không tiến vào làm việc ở Sở khoáng nghiệp, tất cả quỹ đạo cuộc đời của mọi người cũng sẽ bị thay đổi.

Anh sẽ không nhận hối lộ, sẽ không nuôi gái bên ngoài, sẽ không ngủ với vợ của người khác, cũng sẽ không vì những việc này mà ngồi tù.

Sau khi gửi tin nhắn đó xong, anh nhắm mắt nhớ lại những ký ức "hoàn toàn mới" năm mười bảy tuổi của mình. Sau khi thi đại học kết thúc, anh muốn hỏi nhất về chuyện tương lai của mình.

Từ trong ký ức hoàn toàn mới kia, tìm một hồi rốt cuộc anh cũng tìm được câu trả lời.

Vẻ mặt cũng vì vậy mà trở nên hơi lạ lùng.

Đúng là một tên trộm gà? Vậy mà muốn tìm dãy số tôi trúng thưởng sao? Lại còn muốn hỏi dãy số trúng từ dãy đặc biệt trở xuống.

Đây là cách làm giàu nhanh nhất!

Còn không cần phải vất vả!

Đây là đường tắt để thưởng thức ngon ngọt, muốn tiếp tục đi đường tắt sao?

Trần Vũ ba mươi bảy tuổi cười bất lực.

Nhưng anh không hề chần chừ, trong phòng khách sạn này có máy tính có kết nối mạng. Anh lập tức khởi động máy tính lên, bắt đầu tìm kiếm một dãy số trúng của từng kỳ xổ số hai màu kể từ tháng 6 năm 2012.

Bắt đầu từ tháng 6 năm 2012, tìm kiếm cho tới tháng 6 năm 2032.

Mỗi lần tìm thấy, anh đều dùng diện thoại chụp lại.

Đúng vậy!

Vậy mà anh lại điên cuồng tìm kiếm dãy số trúng thường của bóng hai màu trong hai mươi năm, chụp ảnh gửi cho chính mình ở tuổi mười bảy.

Nếu như hỏi vì sao anh lại nổi điên như vậy? Rốt cuộc là anh muốn làm gì?

Thực ra thì câu trả lời rất đơn giản.

Anh không rõ những tin nhắn có gửi tới được bản thân năm mười bảy tuổi hay không. Nếu như có thể nhận được, đời này bọn họ còn có thể liên lạc được nhau mấy lần?

Trong trường hợp bản thân năm mười bảy tuổi chỉ có thể nhận được tin nhắn của anh một lần thôi, rồi sau đó sẽ không nhận được nữa. Vậy hôm nay, một lần này anh sẽ gửi những dãy số trúng thưởng kia tới bản thân năm mười bảy tuổi, ít nhất có thể chứng minh cả đời này không còn sợ thiếu tiền tiêu.

Không cần kỳ nào cũng mua, không cần mỗi lần đều tự mình đi mua, lúc nào thiếu tiền thì đi tới chỗ bán bóng hai màu lấy tiền thưởng, không phải như vậy thì cuộc sống sẽ có đảm bảo hơn sao?

Anh chỉ hy vọng cuộc sống cảu mình có thể an toàn hơn một chút, chẳng lẽ quá đáng sao?

Anh tới thế giới này, chẳng lẽ không có quyền được tồn tại sao?

Sau khi gửi xong dãy số trúng thưởng bóng hai mày, trong lòng vẫn hơi bất an.

Nếu thanh niên Trần Vũ thuộc dạng tuổi trẻ ngông cuồng, dùng quả bóng hai màu quá chớn khiến kết quả của bóng hai màu bị sai, hoặc là... Gây nên hiệu ứng cánh bướm, dẫn tới dãy số phía sau bóng hai mày hoàn toàn thay đổi thì phải làm sao bây giờ?

Cho nên, nghĩ rồi lại nghĩ, anh lại tìm kiếm kết quả các kỳ World Cup trong hai mươi năm.

Kết quả các kỳ World Cup sẽ không bao giờ dễ dàng thay đổi chỉ vì đặt cược của một người như anh.

Từ điểm số vòng bảng từng trận thi đấu đến kết quả chung kết, anh không ngại phiền chán, chịu khó chụp hết ảnh "Làm kỷ niệm" không sót một cái nào.

Để cho quá khứ của mình đọc lại.

Anh tin tưởng quá khứ của mình, trông thấy những điểm số kia sẽ không nhịn được mà đọc ra.

...

Từng tin nhắn được anh gửi ra ngoài.

Anh hy vọng bản thân năm mười bảy tuổi có thể sớm nhận được những tin nhắn này.

Nghĩ lại mà thật đau lòng.

Rõ ràng có được một gặp gỡ bất ngờ, có thể liên hệ với bản thân năm mười bảy tuổi. Hơn một tháng qua, quỹ đạo cuộc đời anh cũng bị thay đổi mất lần, nhưng... Tới bây giờ, anh vẫn chưa có một ngày lành vì nó đâu!

Gặp được dịp bất ngờ, còn phải sống khổ sở như vậy, nói ai cũng không ai tin.

...

Tối hôm đó.

Dưới bóng cây đối diện trường tiểu học ở Thiết Thành, Trần Vũ ba mươi bảy tuổi đã tới đây từ sớm, vẫn luôn nhìn cánh cửa trường học phía đối diện.

Chờ học sinh tan học.

Chờ con gái đi ra từ cổng trường kia.

Con gái...

Ở thế giới ban đầu, anh chưa từng có con cái, chỉ cần nghĩ tới một lúc nữa có thể trông thấy con gái ruột của mình, cảm giác trong lòng rất kỳ lạ.

Trên vai anh sẽ đeo một cái túi đeo vai.

Trong cái túi chính là chiếc đồng hồ mà anh vừa mua cho con gái ở siêu thị sáng nay, cũng như gần ba mươi nghìn tệ mà anh lấy từ ngân hàng ra.

Chiếc đồng hồ là món quà sinh nhật mười tuổi anh dự định tặng cho con gái, còn ba mươi nghìn tệ kia anh chuẩn bị đưa cho vợ trước Phương Vĩnh Tinh.

Coi như đây là phí cấp dưỡng con gái của anh.

Không biết đợi bao lâu, chuông tan học cuối cùng cũng vang lên, sau đó, đài phát thanh của trường cũng vang lên theo.

Lúc đầu, Trần Vũ còn ngồi xổm dưới bóng cây, vừa nghe thấy tiếng chuông tan học đã vô thức đứng bật dậy. Cảm xúc trong mắt lẫn lộn, trông môn nhìn về cửa trường học ở phía đường đối diện.

Lúc này, rất đông phụ huynh học sinh đã tập trung đông đủ trước cổng trường.

Có thanh nhiên trẻ tuổi, phụ nữ, cũng có các ông, các bà già.

Đều đang chờ đón con cái nhà họ tan học.

Trần Vũ hơi lo lắng là con gái vừa ra khỏi cửa trường sẽ lập tức được vợ trước Phương Vĩnh Tinh đón ngay.

Phương Vĩnh Tinh cũng không thiếu tiền, thiếu xe!

Một khi con gái được Phương Vĩnh Tinh ôm vào xe, anh muốn nói hai câu với con gái cũng sẽ khó khăn.

Mặc dù lúc này anh còn chưa trông thấy bóng dáng Phương Vĩnh Tinh.

Nhưng anh vẫn không thể nhịn được băng ngang ngay đường cái, đi tới bên cạnh cửa trường.

Tiếc là...

Anh chỉ vừa mới liếc mắt tìm kiếm bóng dáng Phương Vĩnh Tinh, nhưng lại quên mất chuyện hôm nay anh tới đón con gái, có lẽ không phải Phương Vĩnh Tinh.

Cho nên...

"Trần Vũ?"

Chợt có giọng nói của một ông cụ vang lên từ cách đó không xa.

Trần Vũ sửng sốt trong lòng, nhìn về phía tiếng nói.

Trông thấy một ông cụ tóc bạc, lưng còng, ước chừng sáu mươi tuổi, dáng người bình thường, ăn mặc quần tây, giày da, áo sơ mi trông như một cán bộ cũ.

Đôi mắt già nua đục ngầu, nhưng lúc này, rất nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Trần Vũ.

Giống như có một luồng điện xẹt qua trong đầu, Trần Vũ chợt nhận ra ông cụ này.

Rõ ràng đây là lần đầu anh nhìn thấy ông cụ lại thật sự nhận ra.

Đúng là cha của vợ trước Phương Vĩnh Tinh...

Chính là nguyên Sở trưởng sở khai khoáng - Phương Chí Long.

Trước đó, ông ấy chính là cha vợ anh.

Hôm nay là ông cụ này tới đón con gái của anh tan học sao?

Trần Vũ có dự cảm tình hình không ổn, vô thức lùi về sau nửa bước, gượng gạo cười nói: "Tôi, tôi đến xem Hân Hân."

Phương Chí Long hung hăng tiến tới gần, đưa tay đẩy ngực Trần Vũ, vừa đẩy vừa giận dữ chửi bới: "Mày còn tới gặp Hân Hân à? Mày còn mặt mũi gặp Hân Hân sao? Sao mày còn mặt mũi tới gặp Hân Hân chứ? Biến! Ngay bây giờ, lập tức, mày biến cho tao! Mau biến đi!"

Bạn đang đọc Trước Tốt Nghiệp, Tôi Nhận Tin Nhắn Của Chính Tôi 20 Năm Sau( Dịch) của Mộc Tử Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chanchan88555
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.