Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1750 chữ

Chương 29. Nếu con có thể thi đậu đại học chính quy thì sao?

Vậy thì dù không tin tưởng cũng muốn thử xem.

Trần Vũ gương mặt nghiêm túc nhìn mẹ cậu:

- Mẹ, nếu mỗi ngày mẹ đều phải làm việc vất vả như vậy thì tại sao mẹ không thử tự mình buôn bán nhỏ chứ? Con cảm thấy chính mẹ tự buôn bán thì ít nhất về mặt thời gian có thể tự do một chút. Thời điểm mệt mỏi cũng có thể tự cho phép chính mình nghỉ ngơi. Mẹ nói phải không?

Hoàng Tố Anh giương mắt liếc nhìn cậu một cái, khịt mũi lạnh lùng:

- Mẹ nói? Mẹ nói cái gì đây! Việc buôn bán làm dễ dàng như vậy hay sao? Bất cứ ai cũng có thể làm việc buôn bán sao? Mệt thì làm sao bây giờ? Sao có thể yên ổn như đi làm, đảm bảo vẫn có thu nhập dù mưa hay nắng?

Trần Quang Chiếu cũng nói:

- Đúng vậy! Ai cũng hiểu rằng nếu tự mình làm ông chủ thì thật tốt. Vấn đề là có mấy người có thể làm được chuyện đó đâu?

Bà nội:

- Tiểu Vũ, con đừng đưa cho mẹ con ý kiến ​​mù quáng. Mẹ con đi làm như bây giờ, bà nội cảm thấy khá tốt.

Cả nhà có bốn người, ba người không đồng ý.

Trần Vũ vẫn chưa từ bỏ ý định:

- Mẹ, lá gan của người cũng quá nhỏ đi. Chúng ta không làm việc kinh doanh lớn, chỉ làm buôn bán nhỏ mà người không dám thử xem sao? Biết đâu thành công thì sao? Còn có mấy ngày nay con đã giúp mẹ suy nghĩ một vài loại có thể buôn bán nhỏ. Mẹ có muốn nghe một chút hay không?

Lời nói của cậu khiến Trần Quang Chiếu, Hoàng Tố Anh và bà nội đều rất ngạc nhiên.

Bà nội:

- Thật hay giả? Tiểu Vũ, gần đây con đang suy nghĩ gì vậy? Sao bà nội không biết?

Trần Quang Chiếu ngạc nhiên nhìn Trần Vũ, khẽ cười một tiếng:

- Thật là kỳ lạ, tên nhóc này còn có cái tâm như vậy sao? Vậy con thử nói ra xem! Con giúp cho mẹ con suy nghĩ ra làm việc buôn bán gì rồi?

Hoàng Tố Anh quét mắt nhìn con trai từ trên xuống dưới, như thể có nhận thức mới đối với tên nhóc này. Hơi hơi hếch cằm lên ý bảo: “Nói thử xem! Để mẹ nhìn xem con có cái suy nghĩ mới lạ cổ quái gì.”

Trần Vũ không quan tâm đến việc mọi người trêu chọc mình. Theo ý nghĩ của chính mình, đem ba loại buôn bán nhỏ mà mấy ngày hôm nay mình đã suy nghĩ ra nói hết cho mẹ cậu.

Nghe xong, bà nội lên tiếng trước. Trước khi nói, bà nội đưa cho Trần Vũ một quả trứng luộc:

- Nào! Tiểu Vũ, ăn trứng bổ bù đi. Bà nội thấy mấy ngày hôm nay con hẳn là đã dùng đầu óc suy nghĩ không ít đi! Bồi bổ cho tốt đi!

Trần Quang Chiếu nghi ngờ đánh giá Trần Vũ:

- Tên nhóc con thật đúng là đã động não?

Trần Vũ chưa kịp trả lời, Trần Quang Chiếu đã nhìn về phía Hoàng Tố Anh nói:

- Anh Tử, xem ra lần này quý tử của bà thật sự đã vì mà mà dùng trí não. Mở siêu thị nhỏ, bán hàng ăn vặt hay đi chợ thức ăn bán rau dưa. Ba loại buôn bán nhỏ này nói thật là nếu bà muốn làm thì thật sự có khả năng có thể làm được. Bà nghĩ như thế nào?

Hoàng Tố Anh đã sớm dừng đũa rồi, ánh mắt vui mừng nhìn Trần Vũ. Giơ tay sờ gáy Trần Vũ, khẽ mỉm cười thở dài một hơi:

- Xem ra lão nương sinh ra tên nhóc thối này cũng không vô ích! Thật đúng là đã trưởng thành, biết đau lòng cho mẹ rồi! Nhưng mà...

Dừng một chút, bà lắc đầu nói:

- Vẫn là thôi đi! Con hiện tại cũng đã lớn như vậy. Lần này chỉ cần có thể thi đậu đại học chính quy thì trong nhà cần phải chu cấp cho con học phí. Nếu lần này con không thể thi đậu đại học chính quy thì mẹ và ba con cũng muốn cho con đi học trường nghề. Không quá hai năm còn phải mua nhà cho con kết hôn. Nói không chừng đến lúc đó nhà gái còn muốn có xe. Lúc này đây nhà chúng ta chỉ có thể cầu mong ổn định, không thể mạo hiểm. Bởi vì nếu chúng ta thua lỗ thì không gượng dậy nổi.

Những lời này là bà nói đối với Trần Vũ. Nói đến đây, bà nhìn về phía chồng mình là Trần Quang Chiếu:

- Ông Trần, ông cũng đừng đi theo con trai mà ồn ào. Ông vẫn nên thành thật mà lái xe của ông đi. Tôi cũng sẽ tiếp tục làm ca của tôi. Chúng ta đều nên thành thật! Chỉ cần chúng ta có thể sắp xếp cho con trai thật tốt thì tương đương với việc nhà chúng ta đã phát tài lớn. Những chuyện khác đừng suy nghĩ! Được không?

Trần Quang Chiếu bật cười gật đầu:

- Đã hiểu! Xin nghe theo chỉ thị của lãnh đạo. Lãnh đạo nói rất đúng!

Bà nội:

- Đúng. Vẫn là Tố Anh nhà chúng ta đầu óc tỉnh táo. Thành thật làm việc rất tốt nha!

Trần Vũ: "..."

Trần Vũ:

- Mẹ...

Trần Vũ muốn thuyết phục lần nữa, nhưng Hoàng Tố Anh đã quay lại, cau mày nói với cậu:

- Tiểu Vũ! Chuyện của mẹ không cần con nhọc lòng. Con quản tốt chuyện của mình là được. Đừng suốt ngày đừng nghĩ ngợi lung tung. Nếu lần này có kết quả thi đại học mà con không đậu vào trường đại học chính quy thì xem lúc đó lão nương trừng trị con như thế nào!

Trần Vũ không nói nên lời.

Đang nói tốt chuyện buôn bán, tại sao lại liên quan đến kết quả của kỳ thi đại học rồi?

Tuy nhiên, mẹ cậu bất ngờ đề cập đến vấn đề kết quả thi vào đại học nhưng thật ra lại khiến cậu giật mình.

Lập tức liền cợt nhả hỏi:

- Aiz, mẹ. Nếu không hai mẹ con mình đánh cuộc đi?

Hoàng Tố Anh trừng lớn hai mắt nhìn cậu:

- Đánh cuộc cái gì mà đánh cuộc? Lão nương và con có thể đánh cuộc cái gì?

Trần Vũ:

- Đánh cuộc con có thể thi đậu vào trường đại học chính quy hay không đi! Nếu lần này con thi đậu trường chính quy mẹ liền thôi việc đi làm kinh doanh buôn bán. Thế nào? Có dám đánh cuộc hay không?

- Hử?

Hoàng Tố Anh kinh hô một tiếng.

- Hắc hắc ... Trần Quang Chiếu bật ra một tiếng cười quái dị vì ngạc nhiên.

Ngay cả bà nội yêu Trần Vũ nhất lúc này cũng ngạc nhiên nhìn lại.

—— Biểu cảm của mọi người là sao đây? Là nghi ngờ gen di truyền của chính mình không tốt đi?

Trần Vũ trong lòng không nói nên lời.

- Tên nhóc kia có nghiêm túc không? Hoàng Tố Anh nheo mắt dò hỏi.

Trần Quang Chiếu:

- Tên nhóc ngươi lần này có tự tin rằng có thể thi đậu đại học chính quy? Con không phải nói đậu cho ông đây vui vẻ chứ?

Bà nội:

- Tiểu Vũ, đừng bốc phét! Không tốt!

Trần Vũ cũng lười tranh luận với bọn họ, chỉ liếc mắt khiêu khích nhìn mẹ:

- Mẹ, mẹ nói đi mẹ có dám đánh cuộc hay không? Dám không?

- Ha ha......

Hoàng Tố Anh bị chọc cười, vẻ mặt có chút dở khóc dở cười:

- Thật đúng là con cóc ngáp. Khẩu khí rất lớn nha! Nhóc con còn không sợ da trâu bị thổi bay thì mẹ có gì mà không dám? Đánh cuộc thì đánh cuộc. Mẹ còn có thể sợ con sao? Lại nói, nếu con đánh cuộc thắng, thật sự thi đậu đại học chính quy thì mẹ có thua cũng vui vẻ!

Trần Quang Chiếu bị gợi lên hứng thú nói:

- Thằng nhóc thối! Đừng nói là ba xem thường con! Nếu lần này con thật sự có thể vào được đại học chính quy, ba sẽ cho con một cái máy vi tính! Nhóc con không phải thích lên mạng sao? Thế nào? Đến lúc đó, trong vòng 5000 nhân dân tệ cho con tùy tiện mà chọn máy tính!

Trần Vũ mỉm cười.

Mặc dù cậu luôn luôn học lười biếng nhưng dã bách hợp cũng phải có mùa xuân. Huống chi một kẻ lười học như cậu vừa mới thành công thi xong tốt nghiệp trung học không lâu. Là một lần ngoại lệ lớn nhất xưa nay chưa từng có. Dưới loại tình huống này mà hai người họ cũng dám cùng mình đánh cuộc thành tích thi đại học lần này?

Vậy thì cũng dừng trách con là con trai bất hiếu.

Xem cậu đến lúc đó thắng hai người như thế nào!

- Một lời đã định? Đập tay lập thề?

Trần Vũ vẻ mặt đầy tươi cười tự tin, nâng lòng bàn tay phải lên.

Hoàng Tố Anh buồn cười mà giơ tay lên, đập vào bàn tay cậu một cái:

- Thằng nhóc thối! Làm dường như rất giống thật!

Lòng bàn tay của Trần Vũ lại hướng về ba mình.

Trần Quang Chiếu gần như cười ra tiếng lợn kêu. Cười đến bả vai phát run lên, cũng giơ tay đến đập vào tay Trần Vũ một cái.

……

Chớp mắt, thời gian đã đến ngày 23 tháng 6.

Theo thông lệ các năm trước, kể từ ngày này, thí sinh có thể tra cứu điểm thi đại học qua điện thoại hoặc máy tính.

Tối hôm đó, Trần Quang Chiếu thu xe về nhà sớm.

Sớm hơn thường lệ ít nhất hai giờ.

Vừa về nhà đã đẩy cửa phòng của Trần Vũ ra, không thấy người bèn lên tiếng trước:

- Tiểu Vũ! Ba nghe nói hôm nay có thể gọi điện thoại tra điểm thi đại học. Hôm nay con đã tra chưa vậy? Thi được nhiều hay ít điểm? Có thể vào đại học chính quy không?

Bạn đang đọc Trước Tốt Nghiệp, Tôi Nhận Tin Nhắn Của Chính Tôi 20 Năm Sau( Dịch) của Mộc Tử Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chanchan88555
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.