Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chức năng mới - Luyện Công

Tiểu thuyết gốc · 1466 chữ

Giai Tuệ cẩn thận cầm túi trữ vật, bên trong chứa đựng toàn bộ điển tịch mà Lý Trường Ca yêu cầu, cấp bách chạy về Thái Tử cung.

Giai Tuệ trong lòng có chút vui mừng trước sự bình phục của Lý Trường Ca, bởi vì nếu như hắn chết, nàng chắc chắn sẽ rơi vào tay của Lý Chính Thuần, vị hoàng tử luôn thèm muốn nhan sắc của nàng bấy lâu nay.

Nàng vừa đi vừa nhìn về phía trước, ở đoạn rẽ trước mặt, dần xuất hiện một thân ảnh quen thuộc.

"Tam Hoàng Tử!"

Giai Tuệ mím môi, trong lòng có chút lo sợ, lần nào gặp hắn, nàng cũng bị hắn bỡn cợt.

- Ồ, thì ra mỹ nhân Giai Tuệ a!

Lý Chính Thuần từ xa đã lớn tiếng chòng ghẹo nàng, bước chân của hắn càng lúc càng nhanh hơn, đi thẳng đến trước mặt nàng mà chặn đường.

Thiếu niên hoàng tộc mười ba tuổi như hắn tính khí chính là như vậy, ngang ngược bá đạo.

Giai Tuệ tuy nhìn hắn không thuận mắt, nhưng luận về bối phận hay địa vị, nàng vẫn thấp hơn hắn mấy bậc, thậm chí là con kiến hôi trước mặt hắn mà thôi, cho nên nàng vẫn phải hành lễ với hắn một cách cẩn trọng.

Giai Tuệ khẽ dừng bước, thi lễ chào hắn.

- Tiểu nô bái kiến Tam Hoàng Tử điện hạ!

Nàng còn chưa kịp ngẩng đầu lên thì hắn đã dùng tay nâng cái cằm của nàng lên mà ngắm nhìn làm nàng giật nảy mình hoảng sợ lùi về sau ba bốn bước.

Chát!

Hắn vung tay tát thẳng mặt nàng, lớn tiếng quát:

- Tiện tỳ! Được ta coi trọng chính là phúc phần của ngươi, ngươi lại còn dám né tránh ta?

Thái độ né tránh và sợ hãi của nàng làm hắn cảm thấy vô cùng bực tức, rốt cuộc là vì cái gì, mọi thứ của hoàng ca hắn đều tốt hơn của hắn, ngay cả nô tỳ cũng xinh đẹp hơn mấy phần, hắn không phục.

Nhưng hắn không thể phát tiết với Lý Trường Ca, chỉ có thể phát tiết lên người nàng.

Một tát này của hắn hằn rõ năm ngón tay, khí lực cũng không nhẹ, khóe miệng của Giai Tuệ cũng đã rỉ máu, nước mắt trực chào ra ngoài nhưng nàng cố gắng kìm lại.

Nghe hắn quát, theo phản xạ tự nhiên của một nô tỳ thấp hèn trong cung, nàng quỳ rạp xuống mặt đất, không dám ngẩng đầu lên mà xin lỗi hắn.

- Hoàng tử điện hạ, nô tỳ sai rồi, mong hoàng tử điện hạ giơ cao đánh khẽ!

Lý Chính Thuần hừ lạnh, hắn dùng bàn chân của mình đạp lên cái đầu của mình rồi dứ dứ mấy cái rồi mới bỏ đi khi thấy hoàng tỷ của mình ở phía xa xa.

- Hừ, tiện tỳ ...

Vị hoàng tỷ này của hắn chính là nhi nữ đầu tiên của Hoàng Đế Phù Quang Tiên Quốc, thiên phú Quang hệ của nàng cũng như Lý Trường Ca là 98 điểm, không những vậy, Thủy hệ và Băng hệ của nàng đều là thượng phẩm cấp bậc.

Nhưng tiếc thay nàng phận là nữ nhi cho nên có uy nhưng không có quyền, đổi lại, với thiên chất bậc này, nàng sớm đã được Thiên Linh Tiên Phủ gửi thiếp mời nhập học thiên kiêu hệ, chính vì vậy, địa vị của nàng ở Lý gia hoàng thất là cực cao.

Dù nàng không có khả năng trở thành quân vương, nhưng trở thành trưởng lão của Thiên Linh Tiên Phủ là điều hoàn toàn có thể, lúc ấy địa vị của nàng so với hoàng đế nhất phẩm tiên quốc cũng không thua kém bao nhiêu.

Cho nên các vị hoàng đệ, hoàng muội của nàng theo sự căn dặn của trưởng bối đều rất e sợ nàng.

Lý Băng Băng đi ngang qua người Chính Thuần như thể lướt qua không khí, không thèm liếc nhìn hắn một cái, mặc kệ hắn đang cúi đầu kính cẩn mà thi lễ với nàng.

- Gặp qua hoàng tỷ!

Nàng cực kỳ không vừa mắt vị tam hoàng đệ này của mình, hắn bởi vì có chút thiên phú hơn nhị hoàng đệ mà vô cùng hống hách, coi trời bằng vung, nhân phẩm cũng không mấy tốt đẹp, cho nên mới ghét hắn ra mặt như vậy.

Mà hành động này của nàng càng làm hắn bức bối.

"Rồi cũng sẽ có ngày, Lý Chính Thuần ta dẫm lên tất cả!"

Hắn đay nghiến nàng và Lý Trường Ca trong lòng rồi hậm hực mà lao đi về phía Tàng Thư Các.

Lý Băng Băng đi đến chỗ của Giai Tuệ thì dừng lại, thiếp thân thị nữ của nàng liền đỡ Giai Tuệ đứng dậy.

- Tiểu nô bái kiến đại công chúa điện hạ!

Giai Tuệ cấp bách thi lễ với nàng, Giai Tuệ vẫn cúi gầm mặt, bởi vì cảm thấy tủi nhục và xấu hổ nên không dám chính diện nhìn thẳng.

- Miễn lễ, ngươi không sao chứ?

Lý Băng Băng ân cần hỏi thăm nàng.

- Tạ ơn công chúa, tiểu nô vẫn ổn!

Lý Băng Băng thở dài, phận là nữ nhi nàng cũng có chút đồng cảm với Giai Tuệ, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra dược dịch đưa cho thiếp thân thị nữ, bôi lên má cho nàng, vết thương nhanh chóng biến mất.

- Tạ ơn đại công chúa điện hạ!

Nàng cảm động đến nỗi lạc cả giọng, nước mắt cũng không kìm được nữa, chỉ là không khóc thành tiếng.

- Ài, ... đi thôi, ta cũng muốn đến thăm Thái Tử!

- Vâng, thưa đại công chúa!

Giai Tuệ ôm chặt túi trữ vật trong lòng, cẩn trọng đi một bên ở phía trước mà dẫn đường cho Lý Băng Băng.

Gần đến Thái Tử cung, Giai Tuệ liền đi chậm lại mấy nhịp, lấy tay áo lau đi nước mặt trên mặt, điều chỉnh lại trạng thái, cố gắng nặn ra một nụ cười miễn cưỡng.

Thái Tử vừa hồi phục không lâu, nàng không muốn hắn lại phiền muộn vì những chuyện không đâu.

Mấy lần trước, không ít lần Thái Tử ra mặt cho nàng, dẫn đến xích mích giữa hắn và Lý Chính Thuần ngày càng gay gắt, không thể hóa giải.

Đối với hành động đòi lại công đạo này của y, Giai Tuệ rất cảm kích, nhưng đối với Lý Chính Thuần, hắn chỉ nghĩ đến việc đây là Trường Ca muốn thể hiện uy quyền với hắn mà thôi.

Lý Trường Ca ở mãi trong phòng cũng nhàm chán, liền ra bên ngoài, dựa theo ký ức của cố chủ thân thể này mà diễn luyện Hoa Sơn Kiếm Pháp.

Lúc này hắn mới phát hiện thêm chức năng mới của hệ thống.

"Tay trái chưa chuẩn, nâng lên 3 cm, khuỷu tay lui về sau 1 cm"

"Thực hiện động tác chuẩn đủ một trăm lần, lưu lại vào não bộ"

Chỉ cần hắn thực hiện đủ số lần yêu cầu, động tác chuẩn liền lưu vào trong não bộ của hắn, lần thi triển tiếp theo hắn sẽ thi triển nó ra một cách lô hỏa thuần thanh không một chút sai sót.

Với phát hiện này, hắn đã đem ra toàn bộ kiếm thức cơ sở, tập lại một lần.

"Chém thẳng đạt chuẩn +1, đạt 55/100 lần"

"Chém thẳng chưa chuẩn"

"Chém thẳng chưa chuẩn"

"Chém thẳng chưa chuẩn"

"Chém thẳng đạt chuẩn +1, đạt 56/100 lần"

"Chém thẳng chưa chuẩn"

"Chém thẳng chưa chuẩn"

...

Để làm ra một động tác chuẩn là vô cùng khó khăn, không chỉ phải đạt yêu cầu về tốc độ của động tác mà còn đảm bảo vị trí các khớp và thế đều phải đạt chuẩn.

Nhưng có điều hắn phải công nhận, là một khi đạt chuẩn, uy lực của kiếm thức cũng vô cùng khác biệt, chân khí vận hành cũng thông thuận hơn rất nhiều.

Ở đằng xa, Lý Băng Băng nhìn thấy Lý Trường Ca không ngừng lặp đi lặp lại một động tác kiếm thức, nàng liền mỉm cười, vị hoàng đệ này của nàng vẫn là chăm chỉ như trước, vừa mới bình phục đã luyện kiếm chiêu.

- Xem ra là ta đã lo lắng quá mức rồi a!

Sở dĩ nàng nói như vậy, là còn cho rằng hắn chưa bình phục hoàn toàn, vẫn còn đang suy yếu, nhưng nhìn thấy uy lực kiếm thức mà hắn thi triển trước mặt, nàng không cho là vậy.

Lý Trường Ca thu kiếm, chắp tay thi lễ.

- Gặp qua hoàng tỷ!

Bạn đang đọc Trường Ca Thiên Niên Ký sáng tác bởi ThienCoLaoNhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienCoLaoNhan
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.