Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảy ngày

Tiểu thuyết gốc · 1351 chữ

Xa xa trong tầm mắt của Lý Trường Ca dần xuất hiện một cái ô vuông nhỏ nhỏ, nó chính là U Lâm Thành.

Tòa U Lâm Thành này lịch sử chưa quá 500 năm, chỉ được xem một cái tiểu thành bất nhập lưu, dân số ước chừng chỉ hơn 10 vạn một chút.

So với Hoàng Đô mà nói, miễn cưỡng cũng chỉ có thể được xem là một tiểu khu ở ngoại thành.

Đám người đứng trên tường thành nhìn thấy Phi Liễn của Hoàng Thất trong lòng không khỏi một trận cấp bách.

- Đến rồi, ngài ấy đến rồi ...

Phó thành chủ kích động lên tiếng nói với mấy người ở xung quanh.

Thành chủ U Lâm thành đúng ở bên cạnh, thân là đệ nhất cao thủ ở đây, nhưng khi nhìn về đội ngũ hộ tống Thái Tử Điện Hạ, lão không tránh khỏi cảm giác nghèn nghẹn cổ họng.

Tu vi lão chỉ là Hóa Thần trung kỳ, so với Hợp Thể kỳ đỉnh phong bên trên mà nói, quả thực là một trời một vực.

Trong chốc lát, Phi Liễn của Lý Trường Ca đã đến trước đại môn U Lâm thành, mấy người có mặt ở đây nhao nhao quỳ gối mà thi lễ.

- Bái kiến Thái Tử Điện Hạ!

Hắn bước ra khỏi Phi Liễn, ánh mắt cao ngạo nhìn xuống đám người bên dưới bình thản nói.

- Miễn lễ!

Bởi thân hắn tỏa ra khí tức tôn quý tự nhiên, lại thêm áp lực từ đội hội vệ thân cận, đám người ở đây không ai dám nhìn thẳng vào hắn, chỉ đành cúi đầu mà đáp lời.

- Đa tạ Thái Tử Điện Hạ miễn lễ!

Lý Trường Ca hai tay chắp sau lưng, dáng đứng đạo mạo, giọng nhàn nhạt hỏi.

- Ai là gia chủ Liễu gia?

Một nam tử trung niên, ngũ quan cân đối, khuôn mặt vuông vức vội bước nhanh ra khỏi hàng ngũ, hai tay chắp lại thành quyền, vội trả lời hắn.

- Bẩm điện hạ, là hạ thần!

Lý Trường Ca khẽ gật đầu, xem như là đáp lời lão, hắn tùy tiện nói:

- Phiền ngươi dẫn đường đến Liễu gia!

- Vâng, thưa điện hạ!

Nói rồi, lão xoay người đi sang một bên, tránh đứng trước mặt của hắn, rồi mới bắt đầu tế lên phi kiếm.

Đám người còn lại một mực đình chỉ động tác, không dám phong phanh manh động, ngay cả Phủ Thành Chủ cũng vậy, vốn lão còn định mời hắn đến tệ phủ cũng đành ngậm bồ hòn mà làm thinh.

Ý hắn đã quyết, không ai dám nói lời thứ hai.

Bên trong Liễu gia, phàm là tộc nhân còn ở xung quanh U Lâm thành đều tề tụ về đây, phòng khi Thái Tử Điện Hạ cao hứng muốn lấy thêm nhân thủ, cũng có đầy đủ nhân tuyển để hắn lựa chọn.

Thành thử ra khi hắn bước vào bên trong phủ, liền nổi lên một trận hô vang chào đón hắn.

- CUNG NGHÊNH THÁI TỬ ĐIỆN HẠ ĐẠI GIÁ QUANG LÂM!

Hắn chỉ khẽ gật đầu, nhìn đám người quỳ một chân trên mặt đất, giọng không to không nhỏ mà nói.

- Tất cả đều miễn lễ!

- Đa tạ Thái Tử Điện Hạ miễn lễ!

Liễu Phi Nhi được cố ý sắp xếp quỳ ở hàng ngũ đầu tiên, nơi tầm mắt hắn quét tới, hòng ra mắt hắn từ đầu.

Lý Trường Ca nhờ có hệ thống hiển thị thông tin của đám người này, liền phân biệt đâu là Phi Nhi, nhan sắc nàng so với Giai Tuệ, quả là một chín một mười, chỉ khác là ánh mắt lại có mấy phần thành thục trải đời hơn.

Lã Vọng ở hàng thứ hai nhìn hắn chằm chằm không chớp mắt.

Lý Trường Ca cũng đã phát giác ra hắn, nhưng lại vờ như không thấy, cũng không hỏi đến vì sao hắn nhìn mình ác ý như vậy.

Lão đầu bên trong cơ thể của Lã Vọng đột nhiên cảm thấy chột dạ, lão cảm giác như bị một con sói ranh mãnh nhìn chằm chằm vào cái gáy của mình vậy.

"Là ảo giác sao?"

Lão tự hỏi trong vô thức.

Theo sau hắn bước vào bên trong đại sảnh của Liễu gia, cũng chỉ có cao tầng trưởng bối, và một mình hậu bối duy nhất Liễu Phi Nhi.

Ngay cả Lã Vọng cũng không thể đi vào.

Đây là trọng sự, Liễu gia không dám lỗ mãng để kẻ lạ mặt không rõ tâm cơ xuất hiện ở bên trong đại sảnh.

Giới thiệu qua loa đại khái một lượt, lão tổ Liễu gia đích thân dẫn Liễu Phi Nhi ra giữa sảnh cho hắn quan sát.

- Liễu Phi Nhi bái kiến Thái Tử Điện Hạ!

- Ừm, miễn lễ!

Hắn dùng ánh mắt của kẻ bề trên nhìn nàng trên dưới một lượt, dưới ánh mắt này của hắn, nàng như thể bị hắn nhìn thấu tất cả không tránh khỏi một hồi xấu hổ đỏ mặt.

- Liễu Phi Nhi ta thân là Thái Tử Điện Hạ của Phù Quang Tiên Quốc cũng không muốn cưỡng ép người khác làm việc trái với mong muốn của bọn họ, nay ta hỏi nàng, liệu nàng có nguyện ý theo ta làm thiếp thân tỳ nữ, hầu hạ ta ở bên trong Hoàng Cung? Nếu như đồng ý, ta sẽ đáp lễ cho Liễu gia xứng đáng, xem như là bù đắp cho nàng và gia tộc!

Lời hắn nói ra vô cùng thấu tình đạt lý, rất phù hợp với phong phạm làm người trước đây của cố chủ thân thể này, cũng chính vì vậy mà Liễu gia cảm thấy được an ủi không ít.

Bởi, bằng vào lời này của hắn, đây là nàng "được lựa chọn" chứ không phải là "bị ép buộc".

Nhưng nói thế nào đi chăng nữa, nàng cũng chỉ có thể trả lời một câu duy nhất mà thôi.

Như chuẩn bị sẵn tâm lý từ trước, Liễu Phi Nhi rất nhanh đã trả lời:

- Phi Nhi nguyện theo công tử hầu hạ suốt đời suốt kiếp!

Lý Trường Ca thỏa mãn gật đầu, hắn ra hiệu cho Giai Tuệ mang lên không gian giới chỉ đưa cho lão tổ của Liễu gia.

Lão thu giới chỉ vào trong tay, cũng không dám lỗ mãng mở ra xem, sợ làm phật ý hắn.

Lý Trường Ca tùy tiện nói:

- Phiền lão tiền bối kiểm tra một chút, nếu còn chưa đủ, có thể yêu cầu với ta!

Nghe hắn nói vậy, lão không dám trái ý, liền mở không gian giới chỉ ra kiểm tra, xem xong sắc mặt lão vô cùng mừng rỡ, vội vã đa tạ hắn:

- Đa tạ Thái Tử Điện Hạ ban lễ!

Chỗ tài nguyên bên trong không gian giới chỉ đủ cho Liễu gia bồi dưỡng ra một cái Hóa Thần đỉnh phong kỳ cao thủ, hoặc nếu may mắn cũng có thể bồi dưỡng ra hai Hóa Thần sơ kỳ cao thủ.

Mà chỉ cần vậy, Liễu gia đã có thể so sánh với Phủ Thành Chủ.

Nhìn sắc mặt lão tổ, ai cũng biết rõ, lần này Liễu gia tuyệt đối có lợi.

Ấy là còn chưa kể đến, bọn họ đã chính thức trèo lên cành cao của Hoàng Tộc, thậm chí, một vị Hoàng Đế trong tương lai.

Hắn nhìn Phi Nhi qua một thoáng liền nói:

- Bổn thái tử không phải là người tuyệt tình, ta sẽ lưu lại đây bảy ngày để nàng có chút thời gian thu xếp chuyện gia đình, sẵn tiện tham quan thế tục nơi đây.

Liễu Phi Nhi trong lòng dâng trào một cỗ cảm xúc ấm áp trong nhất thời, ít ra ở thời điểm hiện tại, hắn có vẻ là một vị minh vương.

- Tạ Thái Tử Điện Hạ!

Lão tổ Liễu gia mừng như bắt được vàng vội vã nói:

- Điện hạ, Liễu gia ta nguyện ra sức phục vụ ngài!

Bạn đang đọc Trường Ca Thiên Niên Ký sáng tác bởi ThienCoLaoNhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienCoLaoNhan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.