Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phân chia linh điền

Phiên bản Dịch · 984 chữ

“Hôm nay sẽ phân chia khu vực trồng trọt cho ba người các ngươi.”

Phàn Kiệt liếc mắt qua ba người, sau đó đi đến bên cạnh Lý An, thô lỗ mà nắm cánh tay kiểm tra rồi một chút.

Vương Tử Lâm ở một bên nhìn, rất có ý vui sướng khi người gặp họa.

Lý An không có khả năng Luyện Khí thành công, lần này chết chắc rồi!

Nhưng, nháy mắt tiếp theo Phàn Kiệt lại gật gật đầu: “Ừm, tuy rằng linh khí bạc nhược, có thể nói là Luyện Khí tầng một yếu nhất ta từng thấy, nhưng tốt xấu gì cũng là Luyện Khí thành công.”

Hắn buông tay Lý An ra.

Vương Tử Lâm cùng Trương Tố Tố đều có chút ngoài ý muốn.

Lý An không phải linh căn bị tàn phá sao? Sao có thể Luyện Khí thành công được!

Có điều, nghĩ đến câu “Luyện Khí tầng một yếu nhất”của Phàn Kiệt, hai người lại đều cảm thấy không còn mấy kinh ngạc, có lẽ là Lý An không màng đại giới liều chết Luyện Khí, mới lấy được thành quả suýt xoát thế này.

“Căn cứ tình hình của ba người các ngươi, mười mẫu linh điền bên phải sẽ do từ Vương Tử Lâm phụ trách!”

“Trương Tố Tố phụ trách mười mẫu linh điền bên trái.”

“Lý An phụ trách mười mẫu linh điền ở giữa!”

Phàn Kiệt vừa nói xong.

Lý An hơi cảm ngoài ý muốn.

Hắn cư nhiên được phân phần phí nhiêu nhất?!

Vương Tử Lâm tu vi tiến độ nhanh nhất, Hưng Vân Bố Vũ thuật nắm giữ tốt nhất, cư nhiên chỉ được nhần phần linh điền chất lượng tạm tạm.

Trương Tố Tố lại là phụ trách phần có chất lượng kém cỏi nhất.

Nhưng vừa thoáng nghĩ thì đã hiểu.

Phàn Kiệt rốt cuộc đã động thủ với cục thịt mỡ Trương Tố Tố này rồi.

Thủ đoạn này, đơn giản chính là để Trương Tố Tố phụ trách nhiệm vụ gian nan nhất trước, ăn hết đau khổ, không bao lâu sẽ đổi phần linh điền tốt nhất cho Trương Tố Tố.

Cảm nhận được sự chênh lệch quá cao giữa hai loại, Trương Tố Tố muốn giữ được phần linh điền nhẹ nhàng nhất, thu hoạch cao nhất đương nhiên liền sẽ trả giá gì đó……

Từ nghèo thành giàu dễ, từ giàu về nghèo khó.

Kém cỏi nhất cho Trương Tố Tố, còn lại là linh điền tốt nhất cùng hạng trung.

Sở dĩ đưa linh điền tốt nhất cho Lý An, Lý An đoán, là bởi vì Vương Tử Lâm thân thiết với Trương Tố Tố nên khiến Phàn Kiệt không vui.

Lý An không khỏi cảm khái, Tố Tố cô nương thật là quý nhân của mình.

“Tiên trưởng, Lý An tu vi yếu nhất, sao lại cho hắn phần tốt nhất chứ?”

Vương Tử Lâm lại khó chịu mà mở miệng.

Trương Tố Tố cũng nhíu mày, mình lại phụ trách phần kém nhất, không công bằng!

Nhưng, Phàn Kiệt lại lạnh lùng liếc mắt một cái nhìn Vương Tử Lâm, quăng một cái tát đến.

Chát!

Mặt Vương Tử Lâm lập tức sưng đỏ, răng cũng xuất huyết.

“Ngươi không phục?”

Phàn Kiệt lạnh băng đặt câu hỏi.

Trong mắt Vương Tử Lâm hiện ra sợ ý hãi cực kỳ, nháy mắt cúi đầu, “Không…… Không dám.”

Trương Tố Tố thấy thế cũng tức khắc câm miệng.

“À, còn có một việc,”

Phàn Kiệt lấy ra ba cái vò bằng bùn, chia cho ba người Lý An:

“Trong khoảng thời gian này, ruộng lúa có chút sâu keo, lúc ba người các ngươi chăm sóc linh điền thì dùng rải thêm thuốc bột này để giết côn trùng.”

Trong lòng Lý An vừa động, Phàn Kiệt ra ngoài lâu như vậy, có lẽ là vì chuyện này sao?

Nếu Lý An không đoán sai, Phàn Kiệt hẳn là đến chợ đen để phối loại “Thuốc sát trùng” này.

Nếu sâu bệnh bình thường, Phàn Kiệt chỉ cần báo tông môn là được, tông môn tự nhiên sẽ phái người tới xử lý.

Nhưng sâu bệnh nhân lần này là vì hắn đánh cắp linh khí mà ra, cho nên, hắn nhất định không dám để tông môn biết.

Nhưng thần sắc Lý An bình tĩnh, nhận vò hốm, đi về chỗ linh điền trung tâm mà mình phụ trách.

Phàn Kiệt mở ra cấm chế bảo hộ linh điền, ba người thuận lợi tiến vào trong.

Trong nhất thời, dưới Linh Thực Sơn có mây trôi kết ra, mưa nhỏ tí tách tí tách tưới khắp linh điền.

Phàn Kiệt đứng ở bên ngoài tuần tra, thỉnh thoảng nhìn về hướng linh điền trung tâm.

Hết thảy đều bình thường, hắn yên tâm mà quay lại đỉnh núi.

……

Chạng vạng, một ngày lao động kết thúc.

Phàn Kiệt xuất hiện, kiểm tra y phục của ba người, bảo đảm ba người không có trộm linh mễ mới thả bọn họ đi.

Sau đó chia tiền tiêu tháng cho ba người.

Bởi vì ba người đã vượt qua tân nhân kỳ mà bắt đầu lao động, hơn nữa sau khi có tu vi thì tiêu hao cũng sẽ gia tăng, cho nên mỗi người được chia ba túi linh mễ, tổng cộng là gần mười cân.

Linh thạch vẫn là tầm nửa khối.

Bắt được tiền tiêu hàng tháng vui sướng, hòa tan một ngày mệt nhọc.

“Tố Tố, cố lên, nghe nói chỉ cần sản lượng linh điền đạt tới tiêu chuẩn, phần dư rra sẽ dựa theo tỉ lệ nhất định mà khen thưởng cho chúng ta, đến lúc đó, chúng ta có dư rồi có thể mang đi bán, đổi lấy linh thạch!”

Vương Tử Lâm vô cùng động lực mà mở miệng.

Bạn đang đọc Trường Sinh Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Tông Môn (Dịch ) của Tâm Cảnh Vô Cực
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.