Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Như một con chó thảm hại

Phiên bản Dịch · 990 chữ

“Căn cứ biểu hiện của các ngươi trong khoảng thời gian này sẽ phân chia lại linh điền lần nữa.”

“Trương Tố Tố phụ trách linh điền ở giữa!”

Trương Tố Tố nháy mắt kích động tới cực điểm, thiếu chút đã khóc ra tiếng.

Trong khoảng thời gian này, cuộc sống của nàng thật sự quá thảm, tiền tiêu hàng tháng bị trừ hết, vừa chịu đói vừa công tác, người đã gầy không ít.

“Thật tốt quá!”

Vương Tử Lâm cũng đại hỉ, xem ra Trương Tố Tố đã đổi với Lý An, hắn đã sớm nhìn không vừa mắt Lý An rồi, giờ thì đến lượt Lý An chịu khổ……

“Lý An phụ trách linh điền bên phải, Vương Tử Lâm phụ trách bên trái!”

Nhưng lời Phàn Kiệt nói, lại khiến hắn ngơ ngẩn.

Người phụ trách mảnh linh điền kém nhất, cư nhiên là mình??

“Dựa vào cái gì……”

Hắn buột miệng thốt ra, vô cùng phẫn nộ.

“Dựa vào cái gì?”

Ánh mắt Phàn Kiệt lại trở nên sắc bén, dừng trên người Vương Tử Lâm: “Vương Tử Lâm, đây là cái gì? Ngươi cư nhiên tư tàng linh mễ!”

Hắn lấy ra một cái túi.

Vương Tử Lâm sắc mặt đại biến, đó là túi của hắn đặt trong phòng, cũng không có đưa tới linh điền mà.

“Tiên trưởng……”

Hắn còn muốn cãi lại thì Phàn Kiệt bỗng quăng ra một cái tát.

Vương Tử Lâm ngã xuống mặt đất, mồm to hộc máu, Phàn Kiệt còn đá một cú cực mạnh vào đùi hắn.

“Con mẹ nó cho ngươi trộm linh mễ!”

Đùi Vương Tử Lâm răng rắc một tiếng, hiển nhiên đã gãy, phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.

Trương Tố Tố bên cạnh càng kinh hồn táng đảm, sắc mặt trắng xanh.

……

Màn đêm buông xuống, Phàn Kiệt ở lại chỗ Trương Tố Tố ăn cơm chiều.

Ban đêm thực an tĩnh, Lý An mơ hồ nghe được tiếng rên rỉ thống khổ của Trương Tố Tố, nghe được hô hấp thô nặng của Phàn Kiệt, cũng nghe được tiếng khóc của Vương Tử Lâm……

Hắn tâm tình bình tĩnh, không quan tâm quá nhiều mà kiểm kê thu hoạch hiện giờ của mình.

Ba tháng qua đi, trước mắt hắn đã có hai khối linh thạch hoàn chỉnh, một khối linh thạch nhỏ không đầy đủ, một trăm cân linh mễ!

Cũng nên đi ra ngoài một chuyến, hai ba tháng nữa hắn phải đánh sâu vào Luyện Khí hai tầng, cần phải có chút chuẩn bị.

Dù sao có rất nhiều người đều biết linh căn hắn tàn phá, nếu thuận lợi mà đột phá, chưa chắc sẽ không khiến người có tâm chú ý.

Cho nên phải có chút yểm trợ.

Hơn nữa, sau khi Trương Tố Tố bò lên giường Phàn Kiệt, Lý An nhất định chỉ có thể phụ trách linh điền trung đẳng, hơn nữa còn có sâu bệnh, sau này sợ sẽ không lấy thêm được thu hoạch rồi, cần phải nghĩ cách mới được.

……

Ngày hôm sau.

Hắn hướng Phàn Kiệt xin nghỉ.

Phàn Kiệt tâm tình thực tốt, bàn tay vung lên, đồng ý.

Trương Tố Tố có lẽ là quá mệt mỏi nên vẫn chưa rời giường ra ruộng ruộng lao động.

Lúc Lý An rời đi, quay đầu lại chỉ thấy đến Vương Tử Lâm chống mộc quải, khập khiễng đi đến linh điền kém nhất bên trái.

Thân ảnh đó giống như một con chó thảm hại.

……

Ra khỏi Linh Thực Sơn đã tới giữa trưa, Lý An bước vào quần thể kiến trúc ngoại môn Huyền Dương Tông.

Ngoại môn có rất nhiều nơi, tỷ như Linh Thực Sơn, Luyện Thiết Đường, Tàng Kinh Các, Dược Phòng này nọ.

Đại đa số đều là do tạp dịch phụ trách sự vụ cụ thể, đệ tử ký danh phụ trách quản lý, trên đệ tử ký danh, còn có một ít ngoại môn trưởng lão.

Nếu so ra thì nội môn mới là thật sự là thế giới thuộc về người tu hành, nội môn đệ tử chỉ cần chuyên tâm tu luyện, còn lại đều không cần làm gì.

Ở ngoại môn, phương thức đệ tử ký danh đạt được tài nguyên ngoại trừ tiền tiêu hàng tháng thì chính là chấp hành nhiệm vụ tông môn, chắt góp điểm cống hiến, sau đó có thể dùng cống hiến để đổi các vật tư khác.

Mà ngầm trong đó cũng có rất nhiều thị trường tổ chức giao dịch tự phát, để tự đổi những vật phẩm cần thiết.

Mỗi cuối tháng là lúc thị trường giao dịch nóng nhất, nhân số tham dự nhiều nhất, như trên một khoảng đất trống phía nam ngoại môn.

Lý An đi tới.

Chung quanh cái gì cũng có bán.

Luyện Hư Tinh Thiết, công pháp khuyết thiếu nào đó, nguyên vật liệu luyện khí…… đều không phải trường hợp cá biệt.

Những người lui tới đại đa số đều là đệ tử ký danh, tạp dịch, tạp dịch mặc áo gai xám nhạt, đệ tử ký danh thì có pháp bào cùng một quy cách.

Đầu tiên Lý An thử đi dạo một vòng trước vài quầy hàng bán thảo dược, lúc này mới tìm được chỗ để bày hàng, đặt môt trăm cân inh mễ khiên trên vai xuống.

Người hỏi giá cũng không ít, nhưng vì thấy hắn là tạp dịch nên những đệ tử ký danh đó đều cố ý ép giá.

Lý An cự tuyệt tất cả

“Ủa, đó không phải Từ sư tỷ sao?”

Bỗng nhiên, bên cạnh có người mở miệng.

Chỉ thấy bên kia chợ, một thiếu nữ mặc trường y vàng nhạt chậm rãi đi đến, nàng dáng người thướt tha, vô cùng minh diễm, vừa xuất hiện liền khiến cho mọi người chú ý.

Bạn đang đọc Trường Sinh Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Tông Môn (Dịch ) của Tâm Cảnh Vô Cực
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.