Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuống đài bình an

Phiên bản Dịch · 1126 chữ

Âm thanh truyền qua hố sâu bảy tám mét, lên đến mặt đất đã rất yếu ớt.

Nhưng Lỗ trưởng lão và Từ Thu Tuệ đang đi ngang hiện giờ đều là cao thủ, nên đã nghe được tiếng kêu cứu.

Mặt bọn họ biến sắc, lập tức lao xuống nơi phát ra tiếng kêu.

"Dưới đó là ai?"

Từ Thu Tuệ rút kiếm hỏi.

"Vương Tử Lâm, Lý An... cứu bọn ta!"

Giọng nói đứt quãng.

Lý An?

Từ Thu Tuệ có chút bất ngờ, nói: "Tạp dịch Linh Thực Sơn!"

Lỗ trưởng lão nói: "Kéo bọn họ lên!"

...

Ít lâu sau.

Vương Tử Lâm lại xuất hiện trong khu rừng rậm, xúc động đến mức gần như bật khóc. Dưới sự nghi vấn của Lỗ trưởng lão và Từ Thu Tuệ, hắn đã kể lại tỉ mỉ những gì đã xảy ra vào ngày hôm đó.

Mà Lý An vẫn đang hôn mê, Lỗ trưởng lão cho hắn uống một viên thuốc.

"Rơi xuống hố sâu, lại nhân họa đắc phúc, tránh được một kiếp nạn..."

Sau khi nghe xong câu chuyện, Lỗ trưởng lão không khỏi cảm thán, Lý An và Vương Tử Lâm quả thực là vận khí quá tốt.

Đồng thời, hắn cũng không khỏi hơi nghi hoặc:

"Phàn Kiệt tại sao lại muốn hãm hại hai tên tạp dịch nhỏ bé chứ?"

Từ Thu Tuệ nhìn Lý An đang hôn mê trên mặt đất, nói:

"Ta có quen biết người này, lúc mới nhập môn, hắn biểu hiện không tệ, nhưng đi Lôi Linh đạo đạo mà làm tổn thương linh căn, trở thành tạp dịch. Sau đó, hắn vô tình ăn phải Nguyên Xuân Thảo, linh căn được chữa trị, hơn nữa, còn có chút thiên phú về phù lục..."

"Có lẽ hắn muốn giết Lý An, tránh cho Lý An sau khi trở thành đệ tử ký danh sẽ bại lộ những việc hắn làm ở Linh Thực Sơn."

Lỗ trưởng lão gật đầu.

Lúc này, Lý An bỗng phát ra tiếng rên rỉ đau đớn, cuối cùng cũng tỉnh lại.

"Chuyện gì xảy ra vậy? Ta đang ở đâu...?"

Hắn mơ màng hỏi, nhìn thấy hai người Từ Thu Tuệ thì vội vàng muốn đứng dậy hành lễ.

"Đừng động đậy, chân ngươi bị gãy rồi."

Từ Thu Tuệ lập tức ngăn cản.

"Gặp qua hai vị tiên trưởng!"

Lý An đành phải ngồi trên mặt đất, hơi khom người, đồng thời khẽ ấn nhẹ vào bắp chân, đau đến mức phải hít ngược một hơi.

Bắp chân tự nhiên là do chính hắn đụng vào vách đá mà gãy, thậm chí, hắn còn cố tình cọ rách y phục sau lưng, để lại không ít vết thương trên da.

Tiếp đó Lỗ trưởng lão lại hỏi Lý An không ít vấn đề, bóng gió hỏi về trận pháp đánh cắp linh khí và việc Phàn Kiệt lén lút trồng linh dược.

Câu trả lời của Lý An cũng giống như Vương Tử Lâm, ngày thường hay thấy sâu bệnh, nhưng không phát hiện gì bất thường, Phàn Kiệt cũng không cho bọn họ lên núi.

"Nghe Vương Tử Lâm nói, ngươi đã giải quyết được vấn đề sâu bệnh?"

"Đúng vậy, ta từng đọc trong sách y rằng tuyến hôi của chồn hôi, rễ Chương Mộc, rễ Ác Cưu đều có độc tính nhẹ, cho nên ta đã thử dùng những thứ này để đối phó với sâu bệnh..."

Lỗ trưởng lão lại gật đầu, tán thưởng một câu: "Dùng độc diệt sâu, vốn dĩ là lẽ phải, thứ có tác dụng chính là rễ Ác Cưu, vận khí của ngươi không tệ, dùng đúng thuốc rồi."

"Lỗ trưởng lão,"

Từ Thu Tuệ bỗng nhiên nói: "Vừa rồi ngài không phải lo lắng, sau khi Phàn Kiệt chết, Linh Thực Sơn này không ai phụ trách sao?"

"Năng lực, tâm tính của Lý An đều không tệ, chi bằng để hắn tạm thời đảm nhiệm chức vụ phụ trách này, thế nào?"

Lỗ trưởng lão nghe vậy, lập tức bật cười, "Để một tạp dịch phụ trách một đường khẩu, chuyện này trước đây chưa từng có nha... Có điều, thời điểm phi thường, cũng không thể quan tâm nhiều như vậy, chuyện này cứ quyết định vậy đi, Lý An đúng không? Sau này, ngươi tạm thời đảm nhiệm chức vụ phụ trách Linh Thực Sơn."

Lý An nghe vậy, vô cùng kích động, "Đa tạ Từ tiên trưởng, đa tạ Lỗ trưởng lão!"

Vương Tử Lâm đứng bên cạnh vô cùng hâm mộ Lý An, nhưng lại không hề ghen tị.

Ngoài việc Lý An vốn đã mạnh hơn hắn, mà lần này hắn có thể thoát chết thì hoàn toàn nhờ vào Lý An, cho nên, hắn cũng có chút cảm kích.

"Lỗ trưởng lão, chúng ta đã dọn dẹp xong, linh thú đã hoàn toàn rút lui, không còn hậu hoạn gì nữa..."

Mà lúc này, Mộc Thanh Uyển và một người khác đi sâu vào sơn khẩu cũng trở về.

Thấy Lý An và Vương Tử Lâm, Mộc Thanh Uyển lập tức ngoài ý muốn, niềm vui tràn ra:

"Lý An... ngươi còn sống à?"

Mà nam tử áo tím bên cạnh Mộc Thanh Uyển lại hơi nhíu mày.

“Mộc tiên trưởng, ngài cũng đến à?”

Lý An không khỏi mở miệng, trong mừng rỡ mang theo khiêm tốn.

Nghe được lời của hắn, nam tử mặc áo tím kia mới giãn lông mày, khóe miệng câu lên một tia mỉm cười thản nhiên

Ngày hôm sau, khu vực Linh Thực Sơn bị Huyền Dương Tông lục soát kỹ càng.

Ngoài việc tiêu diệt linh thú còn sót lại thì còn điều tra việc Phàn Kiệt đánh cắp linh khí, tự trồng linh dược.

Sau khi Phàn Kiệt chết, những việc này đều trở thành án không lời giải. Mặc dù Từ Thu Tuệ và những người khác nghi ngờ kẻ đứng sau Phàn Kiệt, nhưng không có bằng chứng xác thực nên cũng không thể tiến hành bước tiếp theo.

Cứ như vậy không giải quyết được gì.

Về cái chết của Phàn Kiệt, tông môn nhất trí cho rằng do Bách Thú Tông gây ra. Hỏa Linh Quả, túi trữ vật của Phàn Kiệt… hẳn đều đã bị người của Bách Thú Tông lấy đi rồi.

Không ai nghi ngờ Lý An, bởi vì trong khoảng thời gian đó, có lời khai của Vương Tử Lâm chứng thực hắn vẫn luôn hôn mê trong hang động.

Hơn nữa, ai có thể ngờ Lý An chỉ Luyện Khí tầng hai lại có thể giết chết Phàn Kiệt Luyện Khí tầng bốn được chứ?

Lý An xuống đài bình an!

Bạn đang đọc Trường Sinh Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Tông Môn (Dịch ) của Tâm Cảnh Vô Cực
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.