Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi vẫn còn thân đồng tử sao?

Phiên bản Dịch · 1037 chữ

Dịch giả: Thanh Tà

Bên trong diễn võ trường.

Lúc này có chừng hơn mười người hộ vệ khôi ngô đang diễn luyện võ nghệ. Cầm đầu đám ngươi chính là một nam tử trung niên có biệt danh là Độc Nhãn.

"Trương thúc!"

Lôi Đạo đi vào diễn võ trường, mở miệng chào Độc Nhãn trung niên.

Độc Nhãn trung niên tên gọi là Trương Thanh Long, chính là hộ vệ đứng đầu Lôi phủ, nghe nói là đã từng được lão cha Lôi Đạo cứu một mạng nên từ đó ngây ngốc tại Lôi phủ để trả ơn.

Một tay Thiết Sa Chưởng của hắn khiến Lôi Đạo trông mà thèm.

"Đạo Tam gia, tại sao ngươi lại tới?" Trương Thanh Long biểu lộ ra rất bất đắc dĩ.

Đây không phải là lần đầu tiên Lôi Đạo tới đây, trên thực tế là ba ngày trước, Lôi Đạo cũng đã tới một lần, hơn nữa mấy ngày tiếp theo lại liên tục làm phiền hắn.

Nguyên nhân chỉ có một, chính là luyện võ! Nói đùa cái gì, một tên ma bệnh mà cũng muốn đi luyện võ?

Bất quá lời này Trương Thanh Long cũng không dám nói ra.

Ánh mắt Lôi Đạo toát lên vẻ kiên định, tựa hồ như hạ quyết tâm, hắn trầm giọng nói: "Trương thúc, mấy ngày trước đây ta từng hỏi thăm ngươi một lần, ngươi xác định là không có loại hình võ công liên quan tới chân khí nội lực các loại hay sao?"

"Đạo Tam gia, hoàn toàn chính xác là không có a. Muốn luyện võ chỉ có duy nhất một con đường, đó chính là rèn luyện khí lực ngay từ khi còn nhỏ, chịu khổ từ đầu, dù vậy cũng chưa hẳn là sẽ có thành tựu. Ngay cả ta đây, một thân Thiết Sa Chưởng này cũng đã luyện trọn vẹn hơn hai mươi năm, khó khăn lắm mới có một chút uy lực, nhưng người ta một đao chém xuống, Thiết Sa Chưởng của ta cũng ngăn không được."

Trương Thanh Long nghĩ hết biện pháp để khuyên Lôi Đạo từ bỏ suy nghĩ muốn luyện võ. Một tên bệnh nhân ho lao mà muốn đi luyện võ, đây không phải là nói đùa à? Nếu Lôi Đạo thật vì luyện võ mà xảy ra chuyện gì, gia chủ cũng sẽ không niệm tình mà buông tha cho hắn.

Lôi Đạo rất thất vọng, tuy đây không phải là lần đầu tiên hắn hỏi qua dạng vấn đề này. Ba ngày nay hắn đã điều tra kỹ càng, thế giới này căn bản chính là một thế giới phổ thông, đồng dạng với dị thế cổ đại nên không hề có chỗ quái dị nào cả.

Ngay cả cái gọi là võ công thì bình thường cũng đều là một chút pháp môn giết địch nơi chiến trận, yêu cầu phải khổ luyện khí lực bản thân ngay từ ban đầu.

Lôi Đạo muốn luyện võ, đơn giản là chỉ muốn cường thân kiện thể, hắn chỉ muốn tiếp tục sống sót!

Trước mắt Lôi Đạo nổi lên rất nhiều số liệu, phía trên biểu hiện ra rất nhiều võ công. Ba ngày nay hắn đã xem xét nhiều lần nên tự nhiên rõ ràng chính mình cần thứ gì.

Hắn cần chính là võ công cường thân kiện thể, mà không phải là các loại chiêu thức giết địch. À, đồng thời còn phải nhập môn đơn giản một chút mới được!

Nhiều võ công như vậy, nhưng một lần sàng lọc qua, thứ phù hợp với điều kiện của Lôi Đạo cũng lác đác không có mấy món. Thậm chí thích hợp nhất cũng liền chỉ có một, đó chính là Đồng Tử Công!

"Trương thúc, ta đã quyết định, ta nhất định phải luyện võ, trước tiên hãy luyện Đồng Tử Công! Hơn nữa ta là một người hiểu rõ quy củ, Trương thúc, đây là lễ bái sư!"

Lôi Đạo vung tay lên, gã sai vặt sau lưng liền lấy ra từng thỏi bạc ròng trắng như tuyết, dâng lên trước mặt Trương Thanh Long.

Trương Thanh Long thật sự rất bất đắc dĩ, vốn chỉ là tìm cớ, chỉ là muốn hủy đi suy nghĩ luyện võ của Lôi Đạo, thế mà không nghĩ tới Lôi Đạo lại kiên định đến vậy, thật là muốn bái sư.

Qua thật lâu, Trương Thanh Long mới cắn răng nói: "Đạo Tam gia, những vật này ngươi đều lấy về đi. Lúc trước gia chủ đã cứu ta một mạng, mệnh của ta bây giờ đã thuộc về Lôi gia, truyền thụ một chút võ công thì tính là gì. Huống chi, đây cũng không phải là thứ bí truyền gì."

Hoàn toàn chính xác, Trương Thanh Long thân là người luyện võ, hơn nữa cũng là người đã luyện đến một tình trạng nhất định, cũng tính được là một thân tạo nghệ. Nhưng Đồng Tử Công cũng không phải là món bí truyền gì, lấy năng lực của Lôi gia, hoàn toàn có thể tìm đến một bó lớn võ sư để truyền thụ võ nghệ cho Lôi Đạo.

"Lễ bái sư không thể thiếu, Trương thúc cứ thu cất đi."

Lôi Đạo dù không quan tâm những vật này, nhưng cũng không thể qua loa. Đây là chuyện liên quan tính mạng của hắn nha.

Trương Thanh Long cũng không có nhìn những thỏi bạc kia, mà là trầm giọng nói: "Đạo Tam gia nếu thật muốn luyện võ thì cũng được, nhưng Đồng Tử Công này có chút đặc thù. À, ta phải hỏi trước Tam gia một câu, Đạo Tam gia, ngươi vẫn còn thân đồng tử sao? "

"Thân đồng tử?" Lôi Đạo sửng sốt một chút, sau đó biểu lộ ra rất xấu hổ.

Hắn vừa mới xuyên qua cỗ thân thể này được có ba ngày, chỉ tiếp thu được một bộ phận ký ức, hơn nữa lại từng đoạn đứt quãng. Hiện tại ngay cả tình huống của Lôi phủ hắn còn không rõ ràng.

Hắn làm sao mà biết mình có còn đồng tử thân hay không?

Bạn đang đọc Trường Sinh Chủng (Bản Dịch) của Nguyệt Trung Âm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhbahoanthanta
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 173

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.