Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kỳ tài luyện võ (2)

Phiên bản Dịch · 1059 chữ

Dịch giả: Thanh Tà

"Đúng rồi, ta còn có một việc muốn cầu Đạo Tam gia."

"Chuyện gì?"

Trương Thanh Long có chút muốn nói lại thôi, nhưng vẫn nhịn không được nên đã mở miệng hỏi: "Đạo Tam gia, theo lý thuyết thì thân ngươi mang trọng tật, thuộc về hàng ngũ những người tiên thiên không ổn, thể chất suy yếu. Bởi vậy cho dù có luyện đến Đồng Tử Công tầng thứ hai đại thành, thì cũng không có khả năng có được lực lượng mạnh mẽ như vậy."

Lôi Đạo biết Trương Thanh Long muốn nói đến điều gì nên hắn cũng không định giấu giếm. Dù sao thì hắn cũng mới luyện võ được hơn một tháng thời gian, nên nếu muốn bảo trụ bí mật dị năng thì cũng chỉ có thể đem cái biệt danh “kỳ tài luyện võ” này đội ở trên đầu.

Bởi vậy, Lôi Đạo gật đầu nói: "Không tệ, kỳ thật có lẽ Trương thúc cũng đã đoán được. Ta đã đem Đồng Tử Công luyện đến tầng thứ ba, hiện tại đã thành Vô Lậu chi thân!"

"Quả nhiên, tầng thứ ba là Vô Lậu chi thân, thật là Vô Lậu chi thân…"

Trương Thanh Long thấp giọng lầm bầm, sau đó hắn ngẩng đầu, ánh mắt sâu sắc nhìn Lôi Đạo rồi trầm giọng nói: "Đạo Tam gia quả thật là kỳ tài luyện võ, vậy mà có thể luyện đến tầng thứ ba Đồng Tử Công Vô Lậu chi thân. Vất vả trong đó, có lẽ chỉ có những người luyện qua Đồng Tử Công mới biết được!"

Trương Thanh Long cũng không có tiếp tục truy vấn lý do tại sao Lôi Đạo có thể luyện thành tầng thứ ba. Theo hắn thì Đồng Tử Công tuy là ngoại công nhưng mà cũng cần thiên phú để luyện tập, cho nên đơn giản là Trương Thanh Long hắn không đủ thiên phú, cả đời này cùng lắm thì chỉ dừng lại ở tầng thứ hai mà thôi.

Còn về phần vì sao một tên bệnh nhân ho lao như Lôi Đạo lập tức lại trở thành kỳ tài luyện võ, thì cũng không phải là vấn đề mà hắn có thể truy ra. Thôi thì có lẽ đây chính là thiên phú của người Lôi gia!

Dù sao thì hắn cũng đã tận mắt chứng kiến Lôi gia lão Nhị lớn lên, cho nên sâu sắc cảm nhận lão Nhị Lôi gia đáng sợ thế nào. Cho dù Trương Thanh Long hắn mạnh lên gấp mười lần thì đoán chừng vẫn còn kém hơn lão Nhị!

Hiện tại Lôi Đạo cũng biểu hiện ra thiên phú luyện võ nhưng có một viên ngọc sáng như Lôi gia lão nhị làm gương, thì cũng không khiến cho người ta cảm thấy khó lòng mà tiếp nhận.

Sau đó Lôi Đạo lại tiếp tục miệt mài thỉnh giáo chém giết chi pháp của Trương Thanh Long. Hiện tại điều hắn thiếu sót nhất chính là kinh nghiệm chém giết, mà Trương Thanh Long lại là một hảo thủ chém giết!

Dưới sự chỉ điểm của Trương Thanh Long, thời gian qua Lôi Đạo dần nhớ rõ từng đặc điểm nhỏ của Đồng Tử Công, Thiết Sa Chưởng cùng Ưng Trảo Công, hắn vận dụng tổ hợp những môn võ công này càng thêm thuần thục.

Mặc dù võ công không có luyện thêm chút nào nhưng chiến lực của hắn bây giờ đã tăng lên một mảng lớn.

Nguyên bản Lôi Đạo còn muốn luyện thêm vài môn võ công nhưng hắn phát hiện những môn võ công ngoại trừ dùng thân thể làm vũ khí như Ưng Trảo Công, Thiết Sa Chưởng thì đều là võ công cần dùng binh khí.

Lúc đang quần loạn chém nhau thì có binh khí cố nhiên là rất trọng yếu, và với những môn võ công này thì có hay không có binh khí là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Nhưng ngày mai sẽ phải đi tiêu diệt sơn tặc rồi, bây giờ mà vội vàng tập luyện binh khí thì đừng nói là đại thành, ngay cả nhập môn thôi thì cũng rất khó khăn rồi.

Bởi vậy, Lôi Đạo cũng sẽ không có ý nghĩ tiếp tục luyện võ.

Huống chi muốn tăng lên võ công thì cũng cần tiêu hao rất nhiều tuổi thọ. Trước mắt tuổi thọ của Lôi Đạo cũng chỉ vẻn vẹn còn lại hơn sáu năm, hắn còn phải để lại, dự trữ đề phòng trường hợp vô tình thu được võ công rèn luyện nội phủ. Nếu không lúc cần mà thiếu thì hắn chỉ có thể khóc ra nước mắt!

Tóm lại thì dự trữ tuổi thọ càng nhiều càng tốt, nếu không phải thời điểm mấu chốt thì không nên tiêu hao quá nhiều.

Hết thảy vẫn là chờ tiêu diệt Phi Thiên Thử xong thì lại tính toán sau.

Ban đêm, trong một gian biệt viện yên tĩnh của Lôi phủ.

Một lão đạo toàn thân “tiên phong đạo cốt” đang ngồi xếp bằng ngay ngắn trên một bồ đoàn.

"Hừm! Lôi Đạo vậy mà có thể đánh bại Trương Thanh Long, hắn chỉ mới luyện võ hơn một tháng mà thôi. Kỳ tài luyện võ ư? Hừ, đừng tưởng ngươi có thể qua mặt được lão đạo, tên tiểu tử nhà ngươi người thì ít mà quỷ thì nhiều, gian hoạt như quỷ, đã lừa được Dưỡng Sinh Công từ trong tay lão đạo, bây giờ phải đề phòng thêm một chút!"

"Tuy nhiên nếu hắn thật sự là kỳ tài luyện võ thì cũng thật là có tài năng. Ài, chỉ tiếc là nếu lão đạo trước đây không bị… Thôi, cùng lắm thì ngày mai đi theo quan sát tên tiểu tử Lôi Đạo này đi, nếu thật là kỳ tài luyện võ thì sự kiện kia có lẽ sẽ có hy vọng!"

"Chỉ tiếc bệnh của hắn là thật nên không còn sống lâu thêm nữa, nếu thật có thể phối chế thành công duyên thọ dược tề thì cũng là không phải là không có khả năng… "

Thanh âm của Khánh Nguyên lão đạo dần dần nhỏ lại, chỉ chốc lát sau liền triệt để không còn động tĩnh nữa.

Bạn đang đọc Trường Sinh Chủng (Bản Dịch) của Nguyệt Trung Âm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhbahoanthanta
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 78

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.