Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đấu Tranh Nội Tâm

Phiên bản Dịch · 1017 chữ

Tin tức này đối với Trương Miêu Nghệ, không khác gì trời sập xuống.

Mà lúc này, tiểu nha đầu khoảng 3 - 4 tuổi từ lắc lư đi ra ngoài, dường như cũng cảm giác được có điều gì đó không ổn, một mặt mờ mịt, mang theo vẻ đau thương.

Chắc hẳn đây chính là con gái 4 tuổi của Lý đạo hữu.

“Khụ khụ, xin bớt đau buồn, tiếp theo các ngươi có tính toán gì có thể nói với ta, ta chịu sự ủy thác từ Lý đạo hữu, sẽ cố gắng hết sức hỗ trợ các ngươi đạt được mong muốn.”

Chỉ thấy Trương Miêu Nghệ mang theo nước mắt ôm hũ tro cốt đi tới sảnh chính.

Hạ Trường Ca ít nhiều gì cũng muốn ở lại mấy ngày.

Trương Miêu Nghệ làm cho Lý Thành một lễ tang sự đơn giản.

Một vài người sau khi biết được Lý Thành chết, bắt đầu ngấp nghé gia sản phong phú mà Lý Thành để lại ở Mặc Thành, cũng như sắc đẹp của Trương Miêu Nghệ. Thế nhưng có Hạ Trường Ca, một tên Luyện Khí cảnh tầng năm trông coi, tất cả bọn họ đều phải bỏ ra cái giá lớn.

Trong nhất thời, những loại giá áo túi cơm đều hốt hoảng tán loạn, không dám có âm mưu bất chính với nơi này nữa.

Ban đêm, Hạ Trường Ca đi dạo bên hồ nước ở trong tòa trang viên.

Hắn nói thế nào cũng là một tu tiên giả, cơ thể không phụ thuộc quá nhiều vào giấc ngủ, ngồi xuống tĩnh tọa nửa canh giờ cơ thể khôi phục tốt hơn nhiều so với phàm nhân ngủ mấy ngày.

“Vẫn còn đang trông coi linh đường?”

Nhìn thấy nơi linh đường Lý Thành có ánh đèn lấp lóe, Hạ Trường Ca rảo bước đi qua nhìn một chút.

Quả nhiên, sau khi Trương Miêu Nghệ dỗ nữ nhi Lý Y Tiêu của mình ngủ, lại tới trước mặt Lý Thành kể lại những kỷ niệm, luyến ái không quên, tỏ ra đau đớn khổ sở.

Điều này khiến Hạ Trường Ca vô cùng hâm mộ Lý Thành có con mắt thật tốt.

Hắn không kiềm được đi tới.

Nghe thấy tiếng động ở sau lưng, Trương Miêu Nghệ quay đầu, thấy Hạ Trường Ca, không khỏi nhẹ giọng kêu lên: “Tiên sư.”

Vẻ mặt Trương Miêu Nghệ trong giờ phút này, Hạ Trường Ca đã không biết dùng từ ngữ để miêu tả.

Càng nghĩ cũng chỉ có thể toát ra hai chữ, đó chính là: Phạm tội!

Đúng vậy, không hiểu sao Hạ Trường Ca, lại muốn đem Trương Miêu Nghệ......

“Tiên sư......”

Trương Miêu Nghệ liên tục gọi lên vài tiếng, lúc này Hạ Trường Ca mới hồi phục lại tinh thần.

Hắn vội vàng giả bộ điềm tĩnh nói: “Thế này... Ngươi cũng coi như là nửa chị dâu của ta, chị dâu, ngươi đừng quá đau buồn mà hành hạ cơ thể của mình, nên sớm đi nghỉ ngơi một chút!”

Nói xong, Hạ Trường Ca liền cưỡng ép bản thân rời đi.

“Hạ Trường Ca ơi là Hạ Trường Ca, mấy chục năm tu hành của ngươi tu luyện trên thân chó sao? Chỉ là một phàm nhân đã khiến ngươi không cầm lòng được sao?”

Hạ Trường Ca vừa bước đi trong lòng vừa tự kiểm điểm sâu sắc, cho rằng mình tu hành vẫn còn quá kém.

Thế nhưng mà nàng thật là đẹp......

Nhớ lại lúc mình vừa mới nhìn thấy hình ảnh Trương Miêu Nghệ yếu đuối động lòng người, bộ dáng nhu mì đáng thương, trong đầu Hạ Trường Ca có thêm những suy nghĩ khác.

“Súc sinh, nàng là quả phụ Lý đạo hữu, xem như nửa chị dâu của ngươi, Lý đạo hữu chân trước vừa rời khỏi trần thế, sao ngươi có thể làm ra loại sự tình này, còn nghĩ làm...... Đúng là súc sinh mà!”

Hạ Trường Ca nhẹ nhàng cho mình một cái bạt tai.

Có lẽ bởi vì bạt tai hơi mạnh, Hạ Trường Ca tỉnh táo 3 giây.

Ngay sau 3 giây đó, hắn lại bắt đầu tự lừa gạt bản thân mình.

“Không có Lý đạo hữu che chở, vợ con của hắn chắc chắn không thể tồn tại ở Mặc Thành, nếu như không phải có ta ở đây, hôm nay hai mẹ con đã gặp nạn, Lý đạo hữu để ta bảo vệ vợ con hắn hơn mười năm, có phải là ám chỉ để ta làm thứ gì khác hay không......”

Hạ Trường Ca dụng tâm suy nghĩ.

Đúng vậy, bản thân mình làm như vậy, có lẽ cũng là thuận theo ý nguyện Lý đạo hữu?

Cuối cùng thì bản thân hắn cũng chỉ là một tu sĩ bình thường, cách cư xử không ganh đua với đời lúc trước chẳng qua là sợ chết mà thôi, nào có thứ gì gọi là phẩm đức cao thượng chứ.

“Chẳng lẽ nói những tu sĩ cấp thấp như chúng ta, quỹ tích vận mệnh đều đã được định đoạt sẵn từ trước?.”

Hạ Trường Ca nhớ về những kinh nghiệm mà một số tán tu lớn tuổi ở trong đoàn thể nhỏ Hoành Đoạn sơn mạch truyền thụ ra.

Đó chính là tu tiên giả bọn họ, nửa phần đời trước thâm tâm thanh tịnh, kiềm chế ham muốn để chuyên tâm tu hành, đau khổ giãy dụa bên trong hồng trần.

Mãi cho đến nửa đời sau, dưới tình huống vô vọng trường sinh, lúc này mới đặt tâm tư vào chuyện duy trì nòi giống, không thể nào độc lai độc vãng như tiên nhân chân chính được .

Nếu như Hạ Trường Ca không đạt được Thánh Tâm Quyết, vậy thì cũng không thoát ra khỏi số mệnh của đại đa số tán tu. Tu sĩ Luyện Khí cảnh thọ nguyên cũng chỉ hơn trăm tuổi thôi, với tư chất của hắn không hề có chút hy vọng chạm tay đến Trúc Cơ cảnh.

Bạn đang đọc Trường Sinh Tiên Duyên: Bắt Đầu Từ Chiếu Cố Thê Nữ Của Đạo Huynh của Cô Phi Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BackToDecember
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.