Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Phú

Phiên bản Dịch · 570 chữ

Vào cuối mùa thu, mặt trăng đen và gió cao.

Vùng ngoại ô của huyện Nghi Thủy tràn ngập sương mù màu xám trắng.

Cố Húc đạp bóng đêm, một mình đi trong con hẻm yên tĩnh u ám.

Là quan lại viên trừ tà ti của vương triều Đại Tề, đêm khuya ra ngoài chấp hành nhiệm vụ giết quỷ đối với hắn mà nói đã là chuyện thường ngày.

Hắn đi đến ngã ba của con hẻm, rẽ và dừng lại.

Phía trước xuất hiện vài bóng màu xám trắng.

Những bóng dáng này bay giữa không trung, hình bán trong suốt, toàn thân hiện ra ánh sáng mông lung.

Đều là nữ tử dáng người thanh gầy, dung mạo tiêm lệ.

Làn da các nàng trắng bệch như thi thể, trên người được bọc trong áo khoác màu trắng, lạnh lẽo bay trong bóng đêm thâm trầm.

Mà ánh mắt các nàng lại trống rỗng vô thần, phảng phất như lỗ đen sâu không thấy đáy.

Khi Cố Húc cùng các nàng nhìn nhau, các nàng không hẹn mà cùng hơi mở miệng, lộ ra răng nanh trắng như tuyết sắc bén.

"Si Mị, núi rừng dị khí sinh ra, là người hại người."

Trong đầu Cố Húc hiện ra miêu tả trong sách cổ.

Vì thế hắn nhận ra, những quỷ vật trước mắt này là "si mị" do âm khí núi rừng biến thành, tuy không có linh trí, nhưng lại có thể hấp thu tinh khí của người khác, giết người vô hình.

"Ta biết các người thèm muốn ta." Cố Húc nhìn các cô, trên mặt lộ ra nụ cười sáng lạn như ánh mặt trời, "Nhưng xin lỗi, đêm nay, ta mới là thợ săn. ”

Dứt lời, liền từ trong túi áo lấy ra mấy tờ phù giấy, nhẹ nhàng ném về phía đám quỷ quái trước mặt.

Đây là "Thái Thượng Bắc Cực trấn ma sát quỷ phù" hắn tự tay vẽ, chuyên môn dùng để đối phó những quỷ quái âm khí hóa hình này.

"Năm sao trấn thái, ánh sáng chiếu rọi Huyền Minh. Thiên thần vạn thánh, hộ ta thật linh..."

Trong miệng hắn khẽ đọc "Xua quỷ chú".

Hắn còn chưa dứt lời, những tờ bùa kia trong nháy mắt hóa thành ngọn lửa màu vàng chói mắt, tựa như mặt trời mọc, chiếu sáng cả con hẻm nhỏ sáng như ban ngày.

Rít lên.

Luồng khí nóng rực quay cuồng bay lên, lưỡi lửa sáng ngời chạy tán loạn chung quanh.

Đám "Si Mị" kia, còn chưa kịp phản kháng, đã bị hỏa diễm toàn bộ cắn nuốt.

Bốc hơi ngay lập tức.

Vài giây sau, ngọn lửa được dập tắt.

Con hẻm trở lại yên tĩnh, dường như không có gì xảy ra.

Cố Húc nhìn con hẻm nhỏ trống rỗng, trong lòng cảm thán nói: "Gần đây ta cải tạo 'Sát Quỷ Phù' này, hiệu quả tựa hồ cũng quá tốt..."

Hắn vốn tưởng rằng mình một lần nhiều nhất giải quyết một hai con quỷ quái.

Không nghĩ tới nhóm "Si Mị" lại một đợt diệt.

Đây đến tột cùng là bởi vì mình xuất ra quá cao, hay là thân thể quỷ quái quá giòn?

Nghĩ tới đây, Cố Húc thu hồi quạt gấp, từ trong túi áo lấy ra một quyển sách nhỏ, dùng bút than nhanh chóng ghi lại.

Bạn đang đọc Trường Sinh Tòng Trảm Yêu Trừ Ma Khai Thủy (Dịch) của Bố Đinh Tam Phân Điềm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tuilakhoafay
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.