Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ân ái trong sơn động

Tiểu thuyết gốc · 1921 chữ

Sau một khoảng thời gian đi ở bên trong huyết sắc mê cung, Trương Tiêu Phan xuất hiện ở bên cạnh một cái hồ nước. Trước mặt hắn là một hồ nước có màu nước màu đỏ thẫm, màu đỏ thẫm của nước trong hồ giống như màu của máu vậy, rộng lớn vô biên, chứng minh diện tích của cái hồ nước ở trước mặt hắn khá rộng.

Hắn thử cho thần thức của mình bao trùm toàn bộ hồ nước, nhưng không có nhìn thấy bờ. Hắn muốn vượt qua cái hồ nước này, chỉ có thể ngự không phi hành bay qua hồ nước thôi. Ngoài ra hắn còn cảm nhận được có một cái trận pháp bao phủ ở phía trên hồ nước, trận pháp này hạn chế tầm bay của tu sĩ.

Còn có một loài linh ngư đang sinh sống ở bên trong hồ nước. Loài linh ngư có màu đỏ, dài hơn mười cm, có nhiều cá thể sống tập trung với nhau tạo nên một bầy đàn, chúng hiện giờ đang săn mồi.

Môi trường ở trong hồ nước thật đặc biệt, vì vậy loài linh ngư này mới có thể sinh sôi phát triển ở bên trong hồ nước. Nếu chúng sinh sống ở trong môi trường khác với môi trường ban đầu, chưa chắc chúng tồn tại lâu dài ở trong môi trường đó, thậm chí bị tuyệt chủng.

Không biết vì cái gì mà nước ở trong hồ có màu sắc như vậy? Nghĩ đến đây, Trương Tiêu Phan thu hồi thần thức, sau đó lấy ra pháp bảo Huyền Linh Thánh Quang Kiếm của mình ra, rồi ngự không phi hành bay qua hồ nước.

Do hắn cảm nhận được có một cái trận pháp đang bao phủ ở trên không trung của hồ nước, trận pháp này không phải là một cái sát trận, mà là một cái trận pháp hạn chế bay. Khác với cấm bay trận pháp thường có ở các toà thành do tu chân giả thành lập, thì trận pháp hạn chế bay chỉ hạn chế đường bay của tu sĩ ở trên không trung, không hoàn toàn cấm tu sĩ này.

Mặc dù hắn bay ở trên không trung cách mặt nước tầm bẩy đến tám dặm, huyết khí ở trong mặt hồ bốc hơi lên không trung, làm cho hắn cảm thấy hơi khó chịu. Hắn lập tức đánh ra một pháp quyết, một cái lồng màu trắng nhanh chóng xuất hiện ở xung quanh người của hắn, đem toàn bộ cơ thể của hắn bao vây lại; dù hành động của hắn khiến hắn tiêu tốn một phần chân nguyên, nhưng hắn làm như vậy để giúp cho hắn không bị huyết khí ăn mòn.

Hắn bay qua hồ nước được nửa canh giờ, tạm thời không gặp nguy hiểm nào nhưng hắn cảm thấy chân nguyên của mình đang dần cạn. Vì vậy, hắn quyết định hắn quyết định triệu hoán ra Phong Lôi Phượng Vũ Dực trong hình dạng gốc, không lâu sau hắn vỗ đôi cánh bay về phía bờ bên kia của hồ nước.

Phi hành chưa được bao lâu, đột nhiên từ dưới nước bắn ra mấy cái mũi tên màu đỏ về phía Trương Tiêu Phan, mấy cái mũi tên này nhanh chóng đuổi kịp Trương Tiêu Phan.

Đối mặt với đột nhiên công kích, Trương Tiêu Phan vẫn bình tĩnh, sau đó lợi dụng Phong Lôi Phượng Vũ Dực thoát khỏi đòn công kích bất ngờ này.

Hắn vẫn duy trì trạng thái cảnh giác, cho nên hắn nhanh chóng phát hiện ra bản thân mình bị tập kích. Tốc độ né tránh của Trương Tiêu Phan vô cùng cao, chỉ trong một thời gian ngắn hắn đã thoát được đòn tập kích bất ngờ từ loài linh ngư sinh sống ở dưới mặt hồ này.

Thân thể của hắn khẽ động, rất nhanh hắn đã xuất hiện ở chỗ cách vị trí lúc trước khoảng tám trượng. Thần thức của hắn nhanh chóng thoát ra khỏi thức hải, tập trung nhìn kỹ vào mấy cái mũi tên giống như loài linh ngư có kiếm ở trên đầu, cuối cùng hắn biết được tên của loài linh ngư này.

“Huyết Kiếm Ngư. Không ngờ bên trong hồ nước này có chủng loại linh ngư này sinh sống, số cá thể của nó ở trong hồ còn lớn hơn chúng tu sĩ tiến vào bên trong huyết sắc mê cung thám hiểm.” Trương Tiêu Phan đột nhiên nói.

“Huyết Kiếm Ngư” là một loại linh ngư khá hiếm ở Linh Giả thế giới, sinh sống theo bầy đàn, tích cách hung hăng, chiến đấu không ngừng với kẻ thù vô tình đi vào lãnh địa của chủng tộc linh ngư này. Toàn thân của “Huyết Kiếm Ngư” là màu đỏ, sắc đỏ rực rỡ như máu, có vây, vây của loài linh ngư này nhiều và rất nhọn, có thể giết chết con mồi chỉ trong một thời gian ngắn.

Không ngờ trong hồ nước này này có nhiều cá thể “Huyết Kiếm Ngư” sinh sống như vậy.

Đám kia tiểu ngư không tấn công trúng hắn, lập tức tập trung ở một chỗ, bơi về phía dưới chân của Trương Tiêu Phan. Tốc độ của bọn chúng như vậy, làm cho Trương Tiêu Phan hơi sợ.

Trương Tiêu Phan từ bên trong không gian giới chỉ của mình lấy ra một tấm linh phù, sau đó kích hoạt linh phù. không lâu sau cơ thể của hắn biến mất khỏi trên bầu trời của hồ nước ở bên trong huyết sắc mê cung.

Tấm linh phù mà hắn vừa sử dụng chính là dịch chuyển thần phù, hắn chỉ có ba tấm. Sau khi dùng tấm linh phù này thì trong tay của hắn chỉ còn lại hai tấm dịch chuyển thần phù.

“Cuối cùng thì mình đã rời khỏi hồ nước kia theo cách này.” Trong lòng của Trương Tiêu Phan thở dài một tiếng, sau khi hắn và Phượng Lôi Kiều Linh xuất hiện ở bên trong một hang động thần bí.

Hắn nhìn nữ tử mặc y phục màu đỏ đang ngồi xếp bằng hồi phục năng lượng ở trên một thảm cỏ, sau đó vận chuyển công pháp

“Đại Đạo Bí Điển Quyết” hấp thu thiên địa linh khí vào trong cơ thể, chuyển hoá linh khí thành chân nguyên rồi lưu trữ chân nguyên ở trong đan điền của mình.

Không biết thời gian trôi qua bao lâu thì hắn hồi phục chân nguyên xong, ngay sau hắn mở to đôi mắt thì hắn thấy Phượng Lôi Kiều Linh đang ngồi ở trước mặt hắn rồi.

Hắn nhìn cơ thể quyến rũ của người con gái trước mặt, không nhịn được nữa, lập tức hôn vào đôi môi của nàng, sau đó đặt nàng xuống mặt đất rồi tiếp tục hôn vào đôi môi của nàng.

Hai người trao cho nhau một nụ hôn dài, trong quá trình hôn nhau thì đôi tay của Trương Tiêu Phan không an phận, sờ mó linh tinh khắp cơ thể của Phượng Lôi Kiều Linh.

Một lúc sau, hắn sờ đến tam giác thần bí của vị nữ tử này, bắt đầu xoa xoa bên ngoài, xoa được một lúc thì hắn cởi bỏ lớp y phục mà nữ tử đang mặc. Rất nhanh trên người của nữ tử chỉ còn lại áo yếm cùng nội khố, đang che đi hai chỗ mẫn cảm ở trên người của nữ tử, nhất là ở khu tam giác thần bí.

Bạch y thiếu niên sau đó lột bỏ trang phục đang mặc ở trên người ra, không lâu sau cái hung khí to lớn của bạch y thiếu niên xuất hiện, chĩa thẳng về phía tam giác thần bí có thảm cỏ đen ở phía trên, hai bên mép của hai môi lớn bé đều có cỏ đen nhưng không có nhiều như ở phía trên.

Bạch y thiếu niên tách đôi chân dài ra, chà sát để dương côn dính dịch nhờn rồi đâm thẳng vào bên trong âm hộ của nàng, động đậy cơ thể, liên tục đâm vào rồi rút ra. Âm thanh “bạch bạch” liên tục vang lên ở trong sơn động, tạo ra khung cảnh mê người, người khác nghe vào lập tức đỏ ửng.

“Nàng có thích không? Cảm giác làm chuyện này như thế nào?” Trương Tiêu Phan rút dương côn ra khỏi âm hộ của nữ tử, sau đó lại đâm vào bên trong âm hộ, rồi ngẩng đầu hỏi nữ tử đang có khuôn mặt ửng đỏ.

“Sướng,…sướng quá! Làm chuyện này thích thật đấy.” Phượng Lôi Kiều Linh rên rỉ một lúc, rồi mở miệng nói.

Trong lòng của hắn lập tức niệm một chú ngữ nào đó, rất nhanh chú ngữ bắt đầu phát huy tác dụng, hai người tiếp tục song tu. “Hỗn Nguyên Long Tiên Công” bắt đầu phát huy công dụng của nó, thực lực của hai người bắt đầu nâng cao.

Thời gian tiếp tục trôi đi, âm thanh bạch bạch liên tục vang lên và tiếng rên của hai người không ngừng vang vọng ở trong sơn động. Trương Tiêu Phan cũng không để ý đến những chuyện đang xảy ra ở bên ngoài, vì lúc này hắn đang cùng thê tử của mình song tu, cho nên hắn mới không quan tâm đến chuyện ở bên ngoài.

Đến hơn một canh giờ sau, hai người kết thúc lần đầu tiên song tu, hai người nhìn nhau một lúc rồi trao cho nhau một nụ hôn đầm thắm. Trương Tiêu Phan nhìn máu đào cùng với dịch nhờn và tinh dịch thẫm xuống mặt đất, ngước lên nhìn nữ tử nằm im ở trên mặt đất trong trạng thái không mảnh vải che thân, trong lòng thầm nghĩ: “Phượng Lôi Kiều Linh, đời này ta nhất định đưa nàng trở về thực lực đỉnh phong thậm chí còn xa hơn trước.”

Hắn thầm nghĩ xong, dùng ý niệm mang cả hai người tiến vào bên trong Hỗn Nguyên Bảo Tháp, rất nhanh cả hai xuất hiện ở trong Hỗn Nguyên Bảo Tháp. Trương Tiêu Phan sau đó tắm cùng Phượng Lôi Kiều Linh, nửa tiếng sau hai người tắm xong và nhanh chóng mặc quần áo vào.

Một lúc sau, hắn sau đó đi tìm bản thân hắn linh thú Hoàng Nguyên Sóc Thú, nói chuyện với nó một lúc rồi đưa nó ra ngoài. Không lâu sau, bên trong sơn động xuất hiện một người nam nhân cùng với một con yêu sóc rất đáng yêu, hai người chính là Trương Tiêu Phan cùng với linh thú Hoàng Nguyên sóc thú.

Trương Tiêu Phan sau đó cho linh thú Hoàng Nguyên Sóc Thú ăn, chính mình dùng một viên Tích Cốc Đan, rồi nghiên cứu đường ra khỏi huyết sắc mê cung. Khoảng một khắc sau, hắn thu linh thú Hoàng Nguyên sóc thú vào bên trong ngự thú bài, nhanh chóng đem chiếc ngự thú bài này vào trong trữ vật giới chỉ của hắn, rời khỏi sơn động này, sau đó bắt đầu tìm đường rời khỏi huyết sắc mê cung.

Cần bình luận, cần góp ý.

Vị đọc giả nào muốn donate cho tác, tác xin gửi số tài khoản.

Số tài khoản: 1026696223

Ngân hàng: Vietcombank

Chủ tài khoản: TRUONG THANH DO

Bạn đang đọc Truy Tiên Truyện sáng tác bởi kinhvu02hoason
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kinhvu02hoason
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.