Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giải cứu nhị vị mỹ nhân(2)

Tiểu thuyết gốc · 1903 chữ

P/s:Mình có lời xin lỗi trân thành đến các bạn đọc giả. Mình đã vắng mặt trên diễn đàn một thời gian lâu. Mình vừa mới giải quyết xong chuyện gia đình cũng như cá nhân ngoài xã hội. Một lần nữa mình xin lỗi các bạn đọc giả cũng như cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng mình trong thời gian qua.

A Minh đầu đau như búa bổ, theo thói quen hắn đưa tay lên xoa xoa chán mình, không cử động cánh tay thì thôi, một khi cánh tay cử động, cơn đau chuyền đến khiến hắn sắp ngất thêm lần nữa. Lúc này hắn mới để ý, tay của A Minh hắn không còn nghe theo hắn nữa, đôi tay đã bị người ta phế đi.

A Minh chật vật đứng dậy, từ trong người lấy r một viên thuốc màu nâu đậm, nhanh chóng nuốt vào. Hắn cắn răng chịu cơn đau hành hạ quay về bẩm báo với Lâm Vũ, nhưng có một điều hắn không biết được là Khánh Phong đang bám theo sau.

Một lúc lâu sau thì Khánh Phong cũng có thể nhìn thấy Lâm Vũ đang đắc ý nói cười với thuộc hạ cách đấy không xa. Hắn chọn một điểm thích hợp rồi phi thân đến ẩn mình ngay trên đầu bọn chúng.

"Aaa... Công tử, ta về rồi đây, người hãy giúp ta chữa trị vết thương này, nếu không, cả đời còn lại ta e rằng không thể ở bên bảo vệ an nguy cho người" A Minh đau đớn nói.

"Há, ngươi thân là Linh vương lại để cho người ta phế đi hai cánh tay như vậy sao, con đếm kia cũng chỉ là Linh tướng nhị cấp, ngươi còn không bắt được ả, lại về đây khóc lóc kêu la với ta? " Lâm Vũ trợn mắt hỏi, mặt dù vậy hắn vẫn ném cho A Minh một viên thuốc trị thương màu xanh ngọc.

"Không phải là A Minh vô dụng, thực sự là lúc sắp bắt được ả kia thì bỗng nhiên có cao thủ xuất hiện ngán đường thuộc hạ.. " A Minh mếu máo nói.

"Ngươi nói ngươi gặp cao thủ, ngươi nói xem, ta có nghe lầm ngươi nói hay không vậy, rừng hoang vắng như thế này thì cao thủ đâu ra hả, trong khi khu rừng này vốn dĩ là của Lâm gia ta, ngoài cha ra thì ta còn chưa nghe người nhắc tới có cao thủ ở trong rừng này. Haha" Lâm Vũ cười to giễu cợt A Minh, lời hắn nói thật sự là khó tin.

"Haha, có phải não ngươi sắp tàn hay không vậy hả A Minh"

"Ta nghĩ ngươi đang cố nói dối công tử để lấp liếm sự vô dụng của mình mà thôi. Haha"

Thuộc hạ đứng bên cạnh Lâm Vũ thi nhau cười cợt gã. A Minh cũng không nghĩ được sẽ có một ngày Đại công tử đối xử với mình như vậy.

"Được rồi, ta không làm khó ngươi nữa, ngươi chỉ cần chỉ hướng hai con đếm kia, ta sẽ tha chết cho ngươi.. Còn không.. " Lâm Vũ hướng khối đá bên tả chưởng tới, tảng đá lập tức vỡ vụn.

"Còn không, ngươi sẽ như tảng đá kia"

"Thuộc hạ thật sự gặp vao thủ trong rừng, lúc ta bị ngất, hai tên kia đã thường cơ chạy mất, ta..ta..ta làm sao biết bọn hắn ở đâu để chỉ cho công tử" A Minh tun rẩy nói.

"Được thôi, những lời nên nói với ngươi thì ta cũng đã nói hết, chỉ là ngươi cố chấp không chịu tỉnh ngộ. Khắc Luân, dọn dẹp nơi này cho gọn vào, đừng để lại dấu vết là được" Lâm Vũ hướng tên Linh vương còn lại lên tiếng.

"Vâng, thưa công tử" Người được gọi là Khắc Luân kia lên tiếng.

"Về tụi bây" Lâm Vũ biết đêm sắp tàn nên gọi bọn gia nô quay về.

Ngay khi bọn họ vừa rời đi không lâu, Khánh Phong vừa định ra tay trừ khử hai tên này thì bỗng nghe Khắc Luân lên tiếng.

"Ngươi đi đi, và đừng bao giờ trở về. Ta sẽ cố thủ ở bên Lâm Vũ để vào đại hội. Sau này thành tài ta sẽ rời khỏi nhà họ Lâm kia để tìm ngươi" Khắc Luân lên tiếng.

"Nếu Lâm Vũ kia biết được thì ngươi phải làm sao? " A Minh lo lắng hỏi.

"Ta không sao ngươi yên tâm đi. Ta có viên thuốc này, ngươi mau uống đi, nó sẽ giúp ngươi giảm bớt đau đớn kia, đồng thời cũng giúp ngươi hồi phục một ít sức lực" Khắc Luân liền lấy trong ngực ra viên thuốc xanh thẳm đưa cho A Minh. A Minh thuận tay cầm lấy viên thuốc, lập tức nuốt vào, hắn cảm giác có một luồng lực lượng kinh khủng đang cuồn cuộn nổi lên trong từng ngóc ngách có thể.

"Thôi, ta đi đây, trời cũng sắp sáng, muộn quá công tử sẽ đa ghi "

"Aaa.. , ngươi là ai, ngươi đến từ bao giờ? "

Khắc Luân vừa quay lưng lại chuẩn bị rời đi lập tức đụng phải một người khiến hắn hoảng loạn đưa tay thủ thế.

"Ngươi yên tâm, ta không giết hai ngươi, nếu ta muốn, ngươi còn có thể đứng đây nói chuyện sao? A Minh là một minh chứng" Người đó không ai khác chính là Khánh Phong. Do hắn đang diện trên người bộ dạ y nên nếu không chú ý thì sẽ không phát hiện ra được, do đó, cho dù A Minh đứng đối diện với Khắc Luân cũng không thể thấy được Khánh Phong đứng sau lưng Khắc Luân.

"Hai ngươi sẽ không ai chết, nếu nghe theo ta, còn không, tảng đá kia chính là kết cục của các ngươi. A Minh tên kia, ta sẽ chữa lành cho hắn. Còn ngươi, Khắc Luân, ngươi hãy phục dụng viên thuốc này, nó sẽ giúp ngươi nhanh chóng tăng cao thực lực, trong lọ này có 12 viên thuốc, mỗi tháng đến ngày trăng rằm, ngươi phải uống một viên, nếu không, ngươi biến thành bộ dạng gì ta cũng không biết. " Khánh Phong khuôn mặt không đổi sắc nhìn hai ngươi A Minh và Khắc Luân lạnh lùng nói.

A Minh và Khắc Luân cảm giác như cuộc đời mình sắp được khai sáng, mặc dù mạng sống nằm trong tay kẻ khác. Khắc Luân sẽ vẫn như cũ theo chân Lâm Vũ, cung cấp thông tin quan trọng cho Khánh Phong . A Minh được Mị Như đưa về Diệp gia trang chữa trị vết thương do hắn gây ra.

Mải mê lo chuyện của bản thân mà suýt chút nữa đã quên hai cô gái đang dưỡng thương trong động kia. Nghe qua được cuộc trò chuyện của bọn họ, nếu không nhanh nhanh trở về để triệt tiêu chất độc kia cho hai nàng, chỉ sợ hai nàng sẽ chết mấy vì dục hỏa công tâm. Khánh Phong bất giác lâng lâng trong lòng. Lần này, hắn chắc có thể nạp một lần được nhị thiếp.

Quả nhiên như hắn nghĩ, tỷ muội Lê Tú Anh kia, hỏa dục dâng cao lại không được giải tỏa, sức nóng bên trong cơ thể tỏa ra làm cho hai nàng cơ hồ đã cởi hết lớp lụa bên ngoài, chỉ còn lại mỗi chiếc yếm bên trong chờ người tới cởi ra. Lê Tú Anh là một Linh tướng nhị cấp nên có thể phần nào khống chế được dược lực của Nhục thung dung tán, nhưng muội muội nàng thì lại không được tốt như thế, hai tay ở trên vùng núi đầy đặn kia ra sức giày vò.

Khánh Phong mở to mắt nhìn cô em, cô chị thì mắt tròn xoe nhìn hắn. Vì nàng thật sự bất ngờ, không nghĩ nơi rừng thiên nước độc này lại đột nhiên xuất hiện một chàng trai trẻ đầy xa lạ đang đứng đó ngắm nhìn có thể lão lồ của hai chị em nàng.

"Aaaaa... Ngươi... Ngươi... Ngươi là ai, tại sao lại xuất hiện ở đây chứ!? " Sau khi hoàn hồn Lê Tú Anh kinh hãi hét lên.

"Nàng thật sự là mau quên, nếu ta không kịp thời xuất hiện, có lẽ bây giờ nàng đang ở trên giường của Lâm Vũ" Khánh Phong cười bí ẩn nói.

"Ngươi... Ngươi.. Ngươi là hái hoa tặc nơi nào chứ, ta không quen ngươi" Lê Tú Anh hét lên lần nữa.

"Qua đêm nay, chúng ta sẽ quen nhau mà thôi, thậm chí là còn thân hơn đó... Hehe" Khánh Phong khuôn mặt không thể nào gian xảo hơn cười nói.

Lê Tú Anh nghe hắn nói thế thì trở nên ngớ ngẩn. Đến khi hiểu được thì Khánh Phong đã đến bên cạnh, dang rộng cánh tay ôm thật chặt hai tỷ muội bọn họ vào lòng. Hơi thở nam tính tràn vào khoang mũi, lồng ngực rắn chắc, làm cho Lê Tú Anh mơ mộng ngày ngày được nằm trong vòng tay ấy. Dục hỏa khổ cực kiềm nén, giờ bị nàng buông bỏ, kịch liệt dâng cao như núi lửa phun trào. Bờ môi mềm mượt tìm đến khuôn mặt anh tuấn của Khánh Phong mà dịu dàng đặt lên một nụ hôn.

Bàn tay Khánh Phong trên cơ thể hai tỷ muội nhà nàng như rắn độc, từng chút từng chút xâm chiếm đôi ngọc phong kia, cảm giác mềm mại trắng mịn chuyền tới làm cho Khánh Phong càng là hưng phấn dâng cao gấp bội. Thật đúng là vu vật trời sinh a. Nhan sắc khuynh nước khuynh thành, cơ thể như băng thanh ngọc cốt, đôi mắt hai nàng như sắc trời mùa thu, long lanh diễm lệ. Một mỹ nhân như vậy, Khánh Phong hắn còn không kềm chế được huống hồ là thằng con trời Lâm Vũ kia.

"Ưm.. Ưm.. "

Hai tay Khánh Phong thi nhau tác quái trên hai bộ ngực đầy đủ kia, khiến cho hai nàng không khỏi phát ra tiếng rên nho nhỏ trong cuống họng. Âm thanh đó càng làm cho Khánh Phong điên cuồng hơn, đôi độc xà không khỏi tìm tới nơi nguồn nước tươi mát đang không ngừng ri rỉ nhỏ từng giọt nước mê người.

Đêm hôm ấy, ba thân thể quấn lấy nhau đầy nồng nhiệt quên trời kệ đất trong thạch động bé nhỏ nhưng lại ấm cúng.

Sáng sớm hôm sau, Lê Tú Anh dậy sớm theo thói quen để mang một ít củi khô, cùng rau củ trồng sau nhà ra đầu trấn bán để đổi lấy linh thạch. Một chút bất ngờ khi thấy thân thể mình lõa lồ trước mặt muội muội cùng một nam nhân xa lạ. Đầu óc quay cuồng nàng chợt nhớ đến những chuyện đã xảy ra tối qua, nàng cùng em gái đã trao thân cho ngươi nam nhân xa lạ này, đến tên tuổi họ mình còn không biết thì nói gì đến việc họ sẽ bảo vệ tỷ muội mình. Nhưng có một điều mà nàng không rõ, chính là, cuộc đời nàng đã bước sang trang mới kể từ khi gặp hắn.

Bạn đang đọc Truy cầu sức mạnh sáng tác bởi NguoimetruyenY
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguoimetruyenY
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.