Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảo vật của một vị thần

Tiểu thuyết gốc · 1523 chữ

Diệp Ái Lan đưa Khánh Phong về căn nhà của già làng Diệp An, nơi này có đầy đủ các loại thảo dược nên có thể dễ dàng chữa trị các vết thương ngoài da, nội thương bên trong cũng chỉ có thể đợi Mị Như luyện thuốc trở về.

Thấm thoát thoi đưa, thời gian 2 ngày cuối cũng qua. Vừa mới sáng sớm đã thấy Mị Như xuất hiện trong nhà của Diệp An . Mị Như nhẹ nhàng đỡ Khánh Phong ngồi dậy. Vừa cho hắn nuốt viên đan dược mà nàng vừa mới khổ công luyện được, lại vừa phải tiêu hao sinh mệnh lực để chữa trị thương tích của Khánh Phong.. Trời không phụ lòng người, đến xế trưa, các vết thương của Khánh Phong đã phần nào lành lặn, da mặt cũng hồng hào hơn, không còn vẻ tái mét như một kẻ sắp chết.

Thật là thoải mái quá đi. Khánh Phong từng chút từng chút mở mắt, cái nắng gay gắt buổi trưa làm hắn không dễ chịu chút nào. Mặc dù vậy, hắn cũng không dám cử động, hắn biết sau lưng hắn là ai. Nếu để nàng giận, hắn thật sự không biết trở nên như thế nào.

"Ngươi thấy trong người ngươi như thế nào rồi, có ổn hơn không ? " Mị Như vừa thu tay vừa hỏi.

"Ổn, có nàng thì mọi thứ đều ổn, hehe!! " Khánh Phong bày ra vẻ mặt dâm tà nhất có thể trả lời Mị Như .

"Để ta bảo Diệp Ái Lan làm cho ngươi chút đồ điểm tâm, ăn xong rồi thì ngươi lập tức đi nghỉ ngơi, lúc nào ngươi khỏe rồi ta sẽ đưa ngươi rời khỏi đây" Mị Như không thèm quan tâm đến hắn, tiếp tục nói.

"Aaaa... Mị Như đây là nơi nào thế, chẳng lẻ là Diệp gia gì đó trong miệng nàng sao"

"Có một vài việc ngươi không nên biết!"Nói rồi, Mị Như lạnh lùng quay đi không hề chú ý đến Khánh Phong một chút nào cả.

Một lát sau, một cô gái diện một thân màu thiên thanh, mày ngài mắt ngọc, nước da của nàng trắng nõn nà, tóc đen tuyền óng ả xả dài xuống tận eo. Nơi cần lòi sẽ lòi, chỗ cần lõm sẽ lõm. Mắt như mơ như mộng. Vẻ đẹp của nàng không kém Mị Như bao nhiêu. Cũng chỉ có thể dùng ba từ đại mỹ nhân để tưởng tượng vẻ đẹp của người con gái này mà thôi. Khánh Phong gây người chăm chú nhìn, máu mũi cũng sắp chảy ra ngoài mất, cũng may là còn một tia lý trí vựt hắn dậy.

"Xin chào, cô là Diệp Ái Lan đúng không? " Khánh Phong líu lưỡi hỏi.

"Vâng, thưa công tử, thiếp là Diệp Ái Lan gia chủ của thôn trang Diệp gia này, là thần dân của Mị Như nữ hoàng cao quý" Diệp Ái Lan khẽ cuối người chào Khánh Phong, hai quả đào tiên lấp ló dưới chiếc váy thấp cổ khiến Khánh Phong xém chút nữa đưa tay ra hái lấy.

"Khách sáo, khách sáo, nàng không cần gọi ta một cách xa lạ như vậy đâu, hay nàng gọi ta là Phong huynh đi.. " Khánh Phong đê tiện cười nói.

"Vậy thì theo ý của công tử đi. Phong huynh, đây là thức ăn mà Mị Như sư tỷ đặc biệt chuẩn bị cho huynh. Còn nhờ ta dặn dò huynh ăn xong rồi thì đi nghỉ"

"Nhờ nàng giúp ta chuyển lời với Mị Như là cảm nàng, còn nữa, vết thương của ta đã tốt lên rất nhiều, ta dự định sáng sớm ngày mai sẽ rời đi". Khánh Phong vừa tiếp nhận giỏ thức ăn từ tay Diệp Ái Lan vừa nói.

"Ta sẽ giúp huynh chuyển lời cho Mị Như sư tỷ! Nếu có việc gì, huynh chỉ cần thổi ống tiêu này ta sẽ có mặt. " Diệp Ái Lan tháo ống tiêu từ trên vòng cổ đưa cho Khánh Phong rồi đi mất.

Khánh Phong cầm ống tiêu trên tay, nhìn như thế nào cũng không giống như làm bằng tre hay trúc, cũng không phải bằng đá. Hình dạng ống tiêu rất quen trong mắt, bất giác Khánh Phong nhìn xuống bàn tay mình, chợt nghe trong lòng lạnh hẳn. Không lẽ ống tiêu này làm bằng đốt ngón tay con người hay sao chứ, bảo sao hình dạng lại quen như vậy. Chậc!! Bất quá, Khánh Phong hắn cũng không quá quan tâm. Việc hắn cần làm bây giờ là nghiên cứu chiếc hộp mà hắn xuýt bỏ mạng để mang về.

Chiếc hộp trông cũ kỹ nhưng cũng còn nguyên vẹn, chứng tỏ chiếc hộp được làm từ nguyên liệu cao cấp. Theo như những gì hắn biết thì bên trong chiếc hộp này chắc chắn sẽ có cơ quan chết chóc gì đó, cho nên Khánh Phong liền ra ngoài tìm một khúc gỗ về, với ý định đứng từ xa mở nắp chiếc hộp. Nhưng khi chiếc hộp được mở ra lại không có tên độc hay khí độc bắn ra ngoài cũng không có cơ quan gì chết chóc. Hóa ra, Khánh Phong đã lo quá xa rồi.

Bên trong chiếc hộp kia, ngoài 1 quyển sách dạy luyện đan dược, 1 lò luyện đan cũ kỹ bên trong ẩn ẩn một ngọn lửa hình đóa hồng liên, một cái chun bằng đồng, 1 tòa tháp cửu tầng, 1 chiếc bình đựng đan dược bên trong ngoài những viên thuốc xanh ngọc còn có 1 giọt dị thủy hàn băng, tương truyền là được sinh ra ở nơi cực hàn ngàn năm mới có 1 giọt. Còn có 1 chiếc áo trong suốt, ngoài ra cũng không có gì khác đặc sắc hơn. Như thế mà bảo là của một vị thần cao tại thượng hả trời?

Khánh Phong xem xét quyển sách dạy luyện đan, tuy không dày lắm nhưng bên trong lại bao hàm những kiến thức sâu rộng, một người ít đọc sách như hắn, những kiến thức này đối với hắn mà nói thì quá là cao siêu, về sơ lược hắn cũng có thể hiểu được.

Phẩm cấp đan dược chia làm 10 phẩm: Nhất phẩm → Nhị phẩm → Tam phẩm → Tứ phẩm → Ngũ phẩm → Lục phẩm → Thất phẩm → Bát phẩm → Cửu phẩm → Đế phẩm.

Nhất phẩm: Mùi thuốc cực kỳ mỏng manh, có hiệu quả trị liệu hoặc tăng phúc nhất định.

Nhị phẩm: Mùi thuốc vẫn cực kỳ mỏng manh, bất quá so với nhất phẩm thì dược hiệu cao hơn nhiều.

Tam phẩm: Dược hiệu tốt hơn so với nhị phẩm, hiệu quả đan dược tăng nhiều, giá cả tương đối cao.

Tứ phẩm: Mùi thuốc lan tỏa bốn phía, kèm theo năng lượng ba động, đan hương càng dày đặc thì nói rõ phẩm chất đan dược càng cao.

Ngũ phẩm: Lúc thành hình bởi vì ẩn chứa năng lượng quá lớn mà sinh ra năng lượng thực chất gợn sóng.

Lục phẩm: Thời gian luyện chế rất dài, lúc đan dược thành hình lại dẫn phát thiên địa dị biến, từ đó đưa tới cường giả ngấp nghé. Công hiệu chủ yếu là phá giải phần phong ấn, sau khi phục dụng thì ở trong cơ thể hình thành một loại kháng tính, ngày sau nếu có tao ngộ lần nữa loại phong ấn cũng có thể có chút tỷ lệ miễn dịch.

Thất phẩm: Sẽ dẫn tới Đan Lôi, có vài Đan Lôi phân màu. Sau khi đan dược thành hình đã có sơ bộ linh trí, hiểu được việc chạy chốn trong tay luyện dược sư.

Bát phẩm: Có được linh trí cực mạnh, thậm chí sẽ cùng người đánh nhau chết sống. Phẩm chất đan dược quyết định từ lúc đan dược thành hình đưa tới bao nhiêu màu sắc Đan Lôi, từ nhị sắc đến cửu sắc Đan Lôi.

Cửu phẩm: Căn cứ phẩm chất từ thấp đến cao có thể chia làm Bảo đan, Huyền đan, Kim Đan. Linh trí đan dược có thể so với nhân loại, có thể hóa thành hình người hoặc hình thú, lão tổ Đan Tháp là biến dị Huyền đan biến thành. Lúc luyện chế cửu phẩm bảo đan lại xuất hiện Hắc Ma Lôi, uy lực cao hơn cửu sắc Đan Lôi. Luyện chế cửu phẩm Huyền đan cần ngưng tụ lực lượng thiên địa, lúc đan dược thành hình lại xuất hiện đan vũ. Luyện chế cửu phẩm Kim Đan thì sẽ đưa tới Cửu Huyền Kim Lôi.

Đế phẩm: Chỉ tồn tại trong truyền thuyết, trong sách gần như chỉ ở Cổ Đế động phủ xuất hiện qua một viên đế phẩm Sồ Đan. Linh trí cùng nhân loại không khác, sau khi hóa thành hình người thì thực lực Sồ Đan dị thường cường hãn, có thể đồng thời ngăn cản mấy cửu cấp chúa tể cường giả liên thủ công kích.

Bạn đang đọc Truy cầu sức mạnh sáng tác bởi NguoimetruyenY
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguoimetruyenY
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.