Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tranh đoạt quả Xá Lợi 1

Tiểu thuyết gốc · 1610 chữ

Nhận thấy quả Xá Lợi đã độ kiếp thành công, tám con yêu thú ở bên dưới bắt đầu rục rịch.

Khởi đầu chính là Sư Vương, nó tuy rằng rất cao ngạo và oai phong. Nhưng đứng trước sự dụ hoặc của quả Xá Lợi, tất cả sự kiêu ngạo của nó bỗng hóa thành mây khói.

Trong chớp mắt, Sư Vương bay lên không trung và nhìn xuống bên dưới mặt đất. Sau đó, cái miệng của nó há to ra.

Khi thấy Sư Vương há cái miệng ro ra, Mộc Hổ lập tức hét lên:

- Không tốt! Hắn muốn dùng Sư Tử Hống! Mau phong bế thính giác lại.

Cùng lúc đó, cái miệng của Mộc Hổ cũng há thật to ra.

- Gruuuuuuuuuu! Gàooooooooooooooooooo!

Theo hai tiếng gầm phát ra, không khí bắt đầu cô đặc lại giống như nước. Từng gốc cây lớn ở gần đó nhanh chóng bị lay động. Tức khắc cây cối bị nổ tan tành. Cây thì tan biến, cây thì bị bứng gốc và bay ra xa.

- Bùmmmmmmmm! Bùmmmmm!

Khi hai tiếng gầm va chạm nhau, những tiếng nổ lớn liên tục phát ra từ vị trí trung tâm của hai sóng âm.

Đứng trong phạm vi công kích của hai đợt sóng âm, những con yêu thú còn lại đã nhanh chóng phong bế toàn bộ thính giác của bản thân. Vì vậy, chúng nó không bị ảnh hưởng gì.

Tuy nhiên, hai mắt của chúng nó vẫn hiện lên nét hốt hoảng và bất ngờ. Bởi vì, uy lực của hai đợt sóng âm này ngoài sức tưởng tượng của bọn nó. Bên cạnh đó, cả đám yêu thú không thể tin rằng Sư Vương lại ra đòn đánh lén. Điều này làm cho mấy con yêu thú cực kỳ giận dữ.

Trong suy nghĩ của chúng nó, Sư Vương là một con yêu thú cao ngạo, oai hùng và có thực lực mạnh nhất trong đám yêu thú này. Bên cạnh đó, tính cách của Sư Vương không thể nào hiểm độc giống như Bạch Xà và cũng không khôn lỏi như Hỏa Hầu…Từ đó, sự phòng bị của bọn chúng đối với Sư Vương gần như bằng không.

Đồng thời, chúng nó đã dồn hết sự phòng bị của mình vào Bạch Xà và Hỏa Hầu.

Nhưng ai có thể ngờ được, kẻ đánh lén lại chính là Sư Vương. Chính vì vậy, chúng nó hoàn toàn bị động trước đòn tấn công này.

Nếu như không có Mộc Hổ nhắc nhở, thì có lẽ chúng nó đã bị thương vì hứng trọn chiêu thức này. Theo đó, thính lực của bọn chúng cũng bị mất đi.

Trái ngược với mấy con yêu thú khác, Bạch Xà vẫn tỏ ra cực kỳ bình tĩnh. Nàng dường như đã đi guốc trong bụng của Sư Vương.

Khi thấy con sư tử này nhảy lên, nàng đã lập tức phong bế thính giác của bản thân. Đồng thời, miệng của nàng cũng hơi há ra và bắt đầu phun ra từng đợt khí.

Những đợt khí này có màu xanh lục. Sau khi từ trong miệng đi ra, chúng nó bay xung quanh khu vực thác nước và từ từ hòa tan vào trong không khí.

Bởi vì bọn chúng đang bị bất ngờ trước đòn đánh lén của Sư Vương, nên động tác của Bạch Xà không có một con yêu thú nào biết.

Nhìn thấy chiêu thức Sư Tử Hống của mình bị tiếng gầm của Mộc Hổ chặn đứng lại, Sư Vương hơi lộ vẻ bất ngờ. Bỗng nhiên, nó cười lạnh một cái và nghĩ thầm:

- Trò trẻ con!

Theo đó, tiếng gầm của nó phát ra to và mạnh hơn. Ngay lập tức, thế cân bằng của hai đợt sóng âm này bị phá vỡ.

Tiếng gầm của Mộc Hổ càng ngày càng yếu đi. Không bao lâu sau, nó đã bị đánh cho tan tành mây khói.

Cùng lúc đó, Mộc Hổ bị tiếng gầm của Sư Vương đánh bật ra xa. Một cảm giác đau đớn cực độ từ hai bên tai của nó truyền vào não.

Cái cảm giác đau đớn này giống như bị hai cây kim đâm thủng cái màng nhĩ vậy.

- Phụtttt!

Sau khi lùi ra một đoạn khá xa, cơ thể của Mộc Hổ cũng dừng lại. Ngay lập tức, một ngụm máu từ dạ dày trào ngược lên cổ họng và bị nó phun ra bên ngoài.

Theo ngụm máu này được phun ra, một cảm giác hư nhược đánh úp vào tứ chi. Điều này khiến nó phải ngồi bệt xuống. Đồng thời, hai bên tai của nó cũng bắt đầu chảy ra từng dòng máu đỏ tươi.

- Thật không ngờ rằng, Hổ Khiếu Sơn Lâm của mình lại thua Sư Tử Hống. Chỉ chênh lệch có một giai thôi, nhưng thực lực đôi bên lại cách nhau một khoảng lớn.

- Haizz! Xem như đây là một bài học, mình sẽ không bao giờ tự mãn về thực lực của bản thân nữa.

Lau đi vết máu còn đọng ở khóe miệng, Mộc Hổ gượng gạo đứng dậy và ngước nhìn Sư Vương ở trên bầu trời. Đột nhiên, một thân ảnh khác xuất hiện trong tầm mắt. Thấy vậy, nó lập tức hét lên:

- Mau ngăn hắn lại.

Tiếng hét của Mộc Hổ chưa phát ra thì Sư Vương đã hô lên:

- Triệu Hồi Tam Sư!

Theo tiếng hô này, trong không gian đột nhiên xuất hiện một cảnh cửa. Ngay lập tức, ba con sư tử phá tan cánh cửa này và chuôi ra bên ngoài.

Ba con sư tử này có màu xanh lam và có kích thước ngang với Sư Vương. Vừa ra bên ngoài, một con trong số chúng đã đuổi theo thân ảnh đang bay tới gốc cây Xá Lợi.

Tốc độ của con sư tử được triệu hồi này cực kỳ nhanh. Chẳng mấy chốc, nó đã bắt kịp thân ảnh đó và bắt đầu giao chiến.

Thân ảnh này chính là Kim Sí Điểu. Sau khi đã phong bế hai tai lại, nó đã lập tức bay lên bầu trời. Vốn dĩ, nó dự định lấy trộm năm quả Xá Lợi này rồi bay đi.

Nhưng nó không ngờ rằng, Mộc Hổ lại bại nhanh như thế. Điều này làm Sư Vương có thời gian phản ứng.

Bị con sư tử có làn da màu xanh lam ngăn cản đường đi, Kim Sí Điểu chỉ biết cười trừ.

- Con sư tử này có khí tức Kết Đan hậu kỳ. Xem ra, mình không còn được tụ do nữa rồi.

Thấy Kim Sí Điểu ngừng lại, con sư tử này lập tức lao lên.

Mặc dù vẫn còn một khoảng khá xa mới chạm tới Kim Sí Điểu, nhưng nó vẫn quyết định tung ra một cú vồ.

Thấy con sư tử đang lao lên, Kim Sí Điểu ngay lập tức dồn hết linh lực ở trong người vào trong hai cái cánh. Đồng thời, hai mắt của nó nhìn từng cái lông vũ bay trong gió, còn mũi thì “hít ~hít” vài cái.

Dường như đã cảm nhận thấy điều gì, Kim Sí Điểu lập tức dùng chiêu thức:

- Thuận Phong!

Ngay lập tức, cả cơ thể của Kim Sí Điểu bay theo chiều gió và để lại một tàn ảnh ngay vị trí cũ.

Chưa đầy một nhịp hô hấp, ba móc vuốt sắc lẹm và sáng rực đột nhiên xuất hiện ngay vị trí cũ của Kim Sí Điểu. Sau đó, chúng nó bắt đầu cào cấu liên tục vào cái tàn ảnh mà Kim Sí Điểu để lại.

Nhận thấy tàn ảnh của mình bị tấn công, Kim Sí Điểu thầm thở phào một cái. Nó liếc mắt nhìn Sư Vương. Chỉ có điều cái liếc mắt lần này, nó hàm chứa sự oe ngại và tôn kính.

Thấy đòn tấn công của sư tử màu lam bị hụt, Sư Vương “ồ” lên một tiếng. Sau đó, thần thức của nó liếc cơ thể thật của Kim Sí Điểu ở xa xa. Thấy vậy, nó nở một nụ cười lạnh và nhìn chằm chằm vào sáu con yêu thú ở bên dưới mặt đất.

- Khá khen cho Bạch Xà!

Quay trở lại vài giây trước!

Sau khi thấy Sư Vương triệu hồi tam sư, Sài Lang lập tức bay lên bầu trời để hỗ trợ cho Kim Sí Điểu.

Tuy nhiên, nó vừa nhảy lên thì bỗng cảm thấy đầu óc không còn được minh mẫn nữa. Đồng thời, từng đợt khí màu xanh đột ngột xuất hiện và nhanh chóng bao bọc cơ thể của nó.

- Chết tiệc! Mình chúng chiêu của Bạch Xà rồi.

Ánh mắt của Sài Lang ngước nhìn xung quanh. Nhưng hiện tại, nó không thấy được bất kỳ thứ gì khác, ngoài một màu xanh lục đo dám khí này tạo thành.

Thoáng chốc, cả vùng đất xung quanh cái thác nước đã bị bao bọc bởi loại khí màu xanh lục này.

Nhận thấy từng luồng khí màu xanh lục này đang bay cao lên không trung, Sư Vương hừ một tiếng.

Ngay tức khắc, một ranh giới vô hình xuất hiện. Khi vượt qua cái ranh giới này, những đợt khí có màu xanh lục này liền bốc cháy và tiêu biến.

Lúc này, cả cái thác nước đã hình thành hai thái cực. Bên dưới mặt đất thì đang bị bao bọc bởi từng đợt khí màu xanh lục, còn trên bầu trời thì cực kỳ trong xanh và ngập tràn linh khí.

Bạn đang đọc Truy Tiên 1 sáng tác bởi lauren
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lauren
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.