Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình cha con

Tiểu thuyết gốc · 5228 chữ

Nữ Nhi Quốc

Lâm Nguyệt Giao đang Tu Luyện thì có người vào báo

Mẫn Mẫn, một cung nữ : ”bẩm thừa tướng đại nhân, biên giới truyền về, có thấy được xác của Hồ Duy Dung, cha của người hiện họ đã đưa ông ấy vào Cung, mời người tới xem xét”

Lâm Nguyệt Giao : ”Cái Gì? Cha Của Ta, mau dẫn đường”

Lâm Nguyệt Giao đi ra thì cô rơi nước mắt, cô ít nhiều đã nhận lại ông, cũng tính ra ngoài Chu Tương Yên thì ông là thân nhân duy nhất của cô, cô không nghĩ ông còn sống, mà lại ra nông nỗi này

Lâm Nguyệt Giao khóc : ”Cha, tại sao cha lại ra nông nỗi này?” khi cô lại gần xem xét cô nghĩ: ”hả? Còn chưa chết," cô nói : "các ngươi ra ngoài hết”

Mẫn Mẫn ra hiệu cho các cung nữ khác : ”dạ”

Lâm Nguyệt Giao : ”cha người còn sống à?”

Hồ Duy Dung ngồi dậy : ”phải ta còn sống, con không còn hận ta chứ?”

Lâm Nguyệt Giao : ”con đã không còn hận cha lâu rồi, chỉ là không phải cha đã tử chiến với Lưu Quốc Sư Rồi sao?”

Hồ Duy Dung : ”kể ra thì dài, ta dùng bí kỹ của gia tộc mới chết đi sống lại, khi khôi phục công lực thì lại đụng độ Thiên Ma, ta bị hắn truy sát”

Lâm Nguyệt Giao : ”Thiên Ma hắn lại thoát ra lần nữa à?”

Hồ Duy Dung : ”đúng vậy, ta chạy đi thì vô tình chạy nhầm vào Lăng Mộ của Tần Thủy Hoàng, và nói e là con sẽ khó tin”

Lâm Nguyệt Giao : ”cha nhặt được báu vật của Tần Thủy Hoàng à?”

Hồ Duy Dung : ”không ông ấy vẫn còn sống và sắp đột phá thành thần rồi, ta may mắn được ông ấy nhận làm đệ tử, bên trong tu luyện một thời gian”

Lâm Nguyệt Giao bất ngờ : ”Tần Thủy Hoàng Còn Sống, ông ấy không định đoạt lại giang sơn chứ”

Hồ Duy Dung : ”ông ấy không còn hứng thú với việc trannh giành giang sơn, mà ông ấy muốn thành thần, mà bảo ta hãy để cho quốc gia, theo phong cách Tần Quốc, khiến các quốc gia khác phải cuối đầu xưng thần”

Lâm Nguyệt Giao : ”cha vẫn còn muốn phục quốc sao?”

Hồ Duy Dung nghĩ : ”ta nghĩ không nên để Nguyệt Giao bị cuống vào thù hận” ông đáp : ”ta nhìn thấu rồi, sau khi gặp sư phụ ta một lòng truy cầu đại đạo ra đi để tìm cơ hội đột phá không ngờ Thiên Ma lại kiên nhẫn chờ ta bên ngoài còn dẫn theo đồng bọn, và hắn đánh ta chết, cũng may sư phụ cho ta món bảo vật Linh Miêu Bảo đan, có thể hồi sinh 9 lần như linh miêu, nó đã cứu ta một mạng bây giờ chỉ còn 8 nay ta tặng lại nó cho con”

Lâm Nguyệt Giao : ”Cha sao người không giữ, hiện nay cả Đại Minh và Nữ Nhi Quốc đều xem cha là kẻ thù”

Hồ Duy Dung : ”ta gặp được con, ta đã mãn nguyện rồi, ta có chết cũng cam lòng”

Lâm Nguyệt Giao : ”cha người có muốn chết cũng hơi sớm đó, con dẫn người đi gặp một người”

Hồ Duy Dung : ”một người ai cơ?”

Lâm Nguyệt Giao : ”cha gặp rồi sẽ biết, người đâu đưa Tiểu Thư vào đây”

một nữ tỳ đưa vào : ”Tiểu Thư đây thưa Thừa Tướng đại nhân’

Lâm Nguyệt Giao bồng Chu Tương Yên : ”hảo hài tử, con gặp ngoại tổ phụ của con nhé”

Hồ Duy Dung ngạc nhiên: ” nó là ..?”

Lâm Nguyệt Giao : ”cha, nó là con của con Và Chu Yên, Con đặt cho nó Cái Tên Chu

Tương Yên nó là ngoại tôn của cha”

Hồ Duy Dung kích động : ”ngoại tôn của ta?”

Lâm Nguyệt Giao : ”cha hãy bồng nó đi”

Hồ Duy Dung : ”được được”

Hồ Duy Dung Ẳm Chu Tương Yên : ”Tôn Nhi ngoan, ý nó cười với ta nè”

Lâm Nguyệt Giao cười : ”cha người có muốn chết cũng nên nhìn thấy Tương Yên Xuất Giá Chứ”

Hồ Duy Dung cười : ”nếu vậy thì ta để Linh Miêu Bảo Đang cho nó, con thấy được không?”

Lâm Nguyệt Giao : ”được chứ, có ngoại tổ phụ lợi hại như vậy nó rất may mắn đó”

Hồ Duy Dung rơi nước mắt : ”ta….” ông nghĩ : ”thấy cảnh này ta thật sự không còn muốn tạo phản nữa, chỉ tiếc là bây giờ ta khó mà quay đầu” ông nói : ”cảm ơn con Nguyệt Giao”

Lâm Nguyệt Giao : ”con không còn hận cha, chỉ là hy vọng cha thật sự từ bỏ dã tâm, để nhìn thấy Yên Nhi trưởng thành, vì ngoài Yên Nhi thì người là thân nhân duy nhất còn lại của con”

Hồ Duy Dung : ”con cho ta suy nghĩ về vấn đề này, thù hân lâu năm nói bỏ cũng khó mà bỏ ngay được, Thúc Thúc con, cô cô mẹ con họ cũng vì thế mà hy sinh, ta thật rất muốn trả thù cho họ”

Lâm Nguyệt Giao lắc đầu : ”cha, cũng chính vì cha ôm mộng báo thù họ mới lần lược hy sinh, nên con xin cha, hãy vì tương lai của Yên Nhi mà từ bỏ”

Hồ Duy Dung : ”ta không thể hứa trước với con được, nhưng vì Yên Nhi ta sẽ thử”

Lâm Nguyệt Giao : ”đa tạ cha, con không muốn Yên Nhi có người thân mà không thể nhận”

Hồ Duy Dung : ”đúng rồi nói gì thì nó cũng là Quận Chúa của Minh Triều, con không định để nó nhận tổ quy tông sao?”

Lâm Nguyệt Giao : “cũng vì những hành vi của Cha, con không dám để nó nhận tổ quy tông”

Hồ Duy Dung thất thần : ”ta cũng vì phục hưng Nam Vu Lý mà thôi”

Lâm Nguyệt Giao : ”vậy theo cha, mãnh đất Trung Nguyên là của quốc gia nào?”

Hồ Duy Dung : ”ta....”

Lâm Nguyệt Giao : ”không phải cha đã gặp được Tần Thủy Hoàng Rồi sao? Vậy con hỏi cha, ai mới thật sự là Minh chủ”

Hồ Duy Dung : ”chuyện này…”

Lâm Nguyệt Giao : ”Tần - Hán - Tùy - Đường - Tống - Nguyên, qua bao nhiêu triều đại, nếu hậu nhân của những triều đại này cũng như Cha, vì phục quốc mà nổi dậy vậy kẻ nào sẽ chiến thắng sau cùng, là cha hay hậu nhận của những triều đại đó, nếu Tần Thủy Hoàng muốn khôi phục Tần quốc dù cha có Liên Thủ với Lưu Quốc Sư con e hai người cũng không phải đối thủ của ông ấy, cha à, cha đã bao giờ hạnh phúc vì dã tâm của mình chưa”

Hồ Duy Dung : ”ta… ta chưa từng”

Lâm Nguyệt Giao : ”con đọc sách vào thời Tống, có một hậu nhân đại Yên Quốc, Mộ Dung Bát, ông ta dành cả đời để khôi phục Đại Yên Quốc, và di chiếu để lại tạo thành tâm ma cho hậu thế tới Con Trai của ông Mộ Dung Phục, cũng không bao giờ có được hạnh phúc mà dốc cả đời vì dã tâm phục quốc mà trở thành một người điên, cha à, nếu như Hậu Nhân của Mộ Dung gia thời nay lại muốn nối bước theo tổ truyền thì cha lại có thêm đối thủ, cha sẽ chiến tới bao giờ, người dân Nam Vu Lý sẽ còn phải khổ và hy sinh bao nhiêu nữa cha mới vừa lòng, rồi khi cha ngã xuống ai sẽ kế thừa Nam Vu Lý, nếu cha lại phát động chiến tranh thì Nam Vu Lý chắc chắn sẽ bị hủy trong tay cha”

Hồ Duy Dung : ”ta….”

Lâm Nguyệt Giao quỳ xuống : ”con xin cha, hãy từ bỏ dã tâm, vì tương lai của Yên Nhi, nếu cha chấp nhận từ bỏ thù hận con hứa sẽ cố gắng giúp cha xin với hoàng thượng trả lại lãnh thổ cho Nam Vu Lý, và khôi phục lại quốc thổ cho Nam Vu Lý”

Hồ Duy Dung nghĩ : "Nguyệt Giao con đã trưởng thành hơn nhiều, trở thành Thừa Tướng của nữ Nhi quốc, biết lo nghĩ cho lê dân bá tánh, Thừa Tướng Hồ Duy Dung ta bị cô con gái này vượt qua mất rồi, không ngờ với Luu Bá Ôn ta không ngại đối đáp nhưng hôm nay lại bị con nói cho á khẩu" ông đáp : ”ta làm mọi chuyện cũng vì những người đã vì Nam Vu Lý mà hy sinh, nếu con có thể làm được điều đó, ta hứa với con ta từ bỏ thù hận”

Lâm Nguyệt Giao : ”đa tạ cha, hiện con dẫn cha đi gặp Tam Công Chúa”

Hồ Duy Dung : ”con muốn làm gì?”

Lâm Nguyệt Giao : ”xin cha hãy tin tưởng con”

thế Làm Nguyệt Giao Dẫn Hồ Duy Dung tới gặp Đàn Tuyết và Hoàng Dung

Lâm Nguyệt Giao : ”tham kiến công chúa, Hoàng Dung Thân Vương”

Hoàng Dung : ”hắn là…”

Hô Duy Dung thầm kinh ngạc : "Thiếc Nương Tử, không đúng lắm.. chẵng lẽ những gì ta nghi ngờ về Thiếc Nương tử là đúng, xem ra cô ta là Thân Vương của Nữ Quốc, Tỷ muội Song sinh của Hoàng Dung"

Lâm Nguyệt Giao : ”ông ta là cha tôi Hồ Duy Dung”

Hoàng Dung và Đàn Tuyết biến Sắc,

Hoàng Dung : ”Nguyệt Giao thừa tướng ý cô là sao, muốn xin bọn ta bỏ qua cho ông ấy à?”

Lâm Nguyệt Giao : ”ta biết là rất khó, ta thay phụ thân mình tạ tội với các vị, nếu muốn trách phạt một mình Lâm Nguyệt Giao ta sẽ gánh hết”

Hồ Duy Dung : ”Nguyệt Giao, con nói nhảm gì vậy, Hồ Duy Dung ta có chết cũng không để con gánh hết cho ta đâu”

Hoàng Dung : ”ta sẽ cân nhắc, có thể cho ta biết tại sao ông lại ở đây không?”

Hồ Duy Dung : ”thật không giấu, ta là bị Thiên Ma truy sát”

Đàn Tuyết : ”Thiên Ma?”

Hồ Duy Dung : ”không sai, tuy ta giết nhị vị tướng quân, nhưng chúng ta có chung kẻ địch là Thiên Ma, các vị sẽ cần tới ta”

Hoàng Dung : ”tại sao ta phải tin ngươi”

Lâm Nguyệt Giao : ”xin Hoàng Dung thân vương và công chúa hãy tin tưởng, nếu cha ta có làm gì bất lợi cho Nữ Nhi Quốc, ta xin lấy mạng để tạ tội”

Đàn Tuyết : ”Nguyệt Giao Tỷ, ta hiểu tỷ nghĩ gì, được như vậy đi, ta sẽ gọi thân nhân của hai vị tướng quân đó tới, Nếu cô có thể thuyết phục được họ bỏ qua thì ta chấp nhận bỏ qua, Hoàng Dì thấy thế nào”

Hoàng Dung trầm tư : ”được, nếu thân nhân của Nhị Vị tướng quân đồng ý cho hắn con đường sống thì bọn ta chấp nhận bỏ qua nhưng hắn không được tự do đi lại tai nữ nhi quốc, mà phải chịu hình phạt mà bọn ta đưa ra”

Lâm Nguyệt Giao hỏi Hồ Duy Dung: ”cha người cảm thấy thế nào, vì Yên Nhi" cô lại hỏi Hoàng Dung : " xin hỏi hình phạt như thế nào?”

Hoàng Dung : ”nể tình cô đã giúp rất nhiều Cho nữ Nhi quốc ta, ta cũng không thể làm khó cô, như vậy đi nếu thân nhân của họ đồng ý cho ông ấy con đường sống, thì hình phạt ta đưa ra là ông ta phải một bước quỳ ba bước lạy, vừa lạy vừa nói tạ tội với nhị vị tướng quân, phải đi từ phủ thừa tướng, tới mộ của hai vị tướng quân, thế nào Hồ Tướng Gia ông đồng ý hình phạt chứ”

Hồ Duy Dung : ”theo lý ta thà chết cũng không đồng ý, nhưng vì Nguyệt Giao và Tương Yên ta vì tỏ rõ thành ý, ta chấp nhận”

Lâm Nguyệt Giao : ”đa tạ cha, con sẽ thực hiện hình phạt cùng cha”

Đàn Tuyết : ”Nguyệt Giao tỷ, chuyện này..”

Hoàng Dung : ”Đàn Tuyết” bà lắc đầu : ”nếu Nguyệt Giao Thừa Tướng muốn làm hiếu tử thì chúng ta không có quyền cấm, nhưng đây là cô lựa chọn không phải bọn ta ép cô“

Lâm Nguyệt Giao : ”tạ ơn Hoàng Dung thân Vương, mình về Thôi Cha”

Hồ Duy Dung : ”cáo từ”

Hồ Dung Dung và Nguyệt Giao rời khỏi

Hoàng Dung trầm tư :" Không biết thương thế của Hoàng Ninh muội sao rồi. Từ lúc muội ấy trọng thương, ta không có thời gian đến thăm muội ấy"

Bà nói :" Ta vừa nói với Ngọc Hân. Sáng sớm ngày mai ta phải tới Đại Minh để thăm một vị bạn hưu. Mấy ngáy tới triều chính phiền con một mình sử lý.

Đàn Tuyết :" Hoàng dì, Vị bạn hữu của người là ai vậy?

Hoàng Dung :" Ta chưa thể nói được. Là chuyện cá nhân của ta

Đàn Tuyết :" Dạ. con hiểu rồi. xin người thay con gửi lời thỉnh an mẫu hoàng"

Hoàng Dung :" Có lẽ ta không thể gặp Sala được

Đàn Tuyết :" Dạ. vậy con không làm khó người"

.........................

tại ma Giới

Hà Như Song sau khi bế quan hấp thụ được một nửa tu vi của Nguyệt Hoàng Tuyền, cô bắc đầu tìm hiểu về các loại ma, phòng khi phàm gian xuất hiện sẽ có cách đối phó

Châu Vũ : ”cũng nhiều loại ma thật”

Châu Linh : ”Huyết Ma thì thấy máu hồi sinh, có thể nhập từ người này sang người khác, có thể nói đáng sợ không kém gì với Thiên Ma”

Châu Vũ : ”cách trị nó là ở đâu nhỉ, theo ma giới thì chỉ cần ma lực mạnh hơn và ăn nhau”

Hà Như Song : ”con chỉ cần tìm hiểu về Bạch Ma nữ và Thiên Ma Trước, nhưng tên ma khác cứ giữ lại sách khi nào chúng xuất hiện thì tìm hiểu sau”

ở không gian xa xôi, Nguyệt Hoàng Tuyền nhìn thấy hết: ”để ta giúp nàng vậy" hắn niệm trú

từ trong tâm thức Hà Như Song : ”muốn diệt Bạch Ma Nữ thì chỉ cần pháp bảo đủ mạnh và pháp lực cao cường thì có thể tiêu diệt được,, đừng có dại mà nghe theo tiểu Thuyết Hoài Ngọc Kỳ Truyện, Hoài Ngọc nếu không phải nhân vật chính thì kẻ chết chính là Hoài Ngọc, còn nàng đang đối mặt là hiện thực không tiểu thuyết còn muốn diệt Thiên ma thì với khả năng trong tam giới thì đừng có nghĩ tới khả năng duy nhất đó là tìm cách phong ấn hắn lại”

Tiểu Linh : ”Thánh Chủ, có cách đơn giản hơn mà ngài chỉ cần đưa Thí Thần thương cho cô ấy là giết được Bạch Ma Nữ trong một cái chớp mắt”

Nguyệt Hoàng Tuyền : ”vậy là ngươi không biết, đây là cách phù hợp với cô ấy nhất, pháp bảo mạnh đòi hỏi chủ nhân phải xứng với nó đưa Thí Thần Thương cho cô ấy thì thần thương sẽ lấy mạng cô ấy trước”

Tiểu Linh : ”sao ngài không đánh thức tiền kiếp của cô ấy”

Nguyệt Hoàng Tuyền : ”thời cơ chưa tới”

........................

tại hoàng cung - Ngự thư phòng

Chu Nguyên Chương : ”Yên Ninh nàng nghe thử xem đoạn thoại sau của ngôn ngữ Nam Vu Lý nói gì?”

Bạch Ngọc Kiệt : ”bẩm nương nương. nội dụng mà Thiếc Tố Nhi nói với Hồ Khải như sau…”

A Lý và Tanh Ninh nhìn nhau : ”Thiếc Mê Khang, người này còn sống sao?”

Chu Nguyên Chương : ”A Lý, ngươi nói lại một đoạn xem, rồi trẫm bảo Yên Ninh Xác Nhận lại để xem thành ý của ngươi”

A Lý : ”Nội Dung thế này, để con và Tanh Ninh biểu diễn lại”

Tanh Ninh và A Lý hai người biễu diện lại,

A Lý vào vị trí Hồ Khải : ”ai phái ngươi tới đây”

Tanh Ninh vào vai Thiếc Tố Nhi : ”ngươi hỏi vậy là có ý gì?”

A Lý : ”yên tâm, chúng ta có thể hợp tác, nói cho ta biết ai phái ngươi tới?”

Tanh Ninh : ”hợp tác, dựa vào đâu bảo ta phải tin ngươi?”

A Lý : ”không thành thật! có tin ta vạch mặt ngươi không?”

Tanh Ninh : ”ta thách ngươi đó, ngươi cứ vạch mặt xem có bao nhiêu người tin ngươi khi mà chúng không hiểu chúng ta đang nói gì?vạch mặt ta, người phải cẩn thận là ngươi đó"

A Lý : ”được được, ngươi quả nhiên thông minh cho ngươi biết cũng không sao đằng nào ngươi có vạch mặc ta, ta vẫn có thể chối bỏ”

Tanh Ninh : ”ngươi cũng thông minh đó, nói cho ta biết ngươi là ai?”

A Lý : ”ta là Thiếc Mê Khang”

Tanh Ninh : ”không phải ngươi đã chết rồi sao?”

A Lý: ”undada, undada, hàn băng khước hỏa--- ngươi không lạ gì câu thần chú này chứ?”

Tanh Ninh : ”ngươi thật sự là Thiếc Mê Khang?”

A Lý: ”không sai, bây giờ có thể nói cho ta biết ai phái ngươi tới chưa?”

Tanh Ninh : ”ta hơi bất ngờ khi biết Thiếc Thái tử còn sống đó, ta là phụng lệnh thất công chúa tới đây mê hoặc Chu Doãn Văn”

A Lý : ”tốt ngươi hãy truyền tin cho Thất Công Chúa, Thiếc Mê Khang ta muốn hợp tác”

Tanh Ninh : ”tốt, dừng tại đây nói nhiều quá chúng sẽ sinh nghi”

hai người vừa dùng ngôn ngữ Nam Vu Lý vừa dịch sang ngôn ngữ Trung Nguyên

Chu Nguyên Chương : ”Bạch Khanh gia, chúng có sót câu nào không?”

Bạch Ngọc Kiệt : ”bẩm hoàng thượng không sót một câu”

Chu Nguyên Chương : ”Yên Ninh, chúng nói có đúng không?”

Hòa Yên Ninh : ”bẩm hoàng thượng không sai câu nào, nội dung chính là như vậy”

Chu Nguyên Chương : ”tốt, cùng với sự bảo lãnh của Lưu Bá Ôn trẫm không làm khó hai ngươi, sau khi trẫm tiêu diệt được Thất Công Chúa sẽ trả lại địa phận Nam Vu Lý cho ngươi, nhưng phải xưng thần với đại Minh, nếu không đừng trách trẫm độc ác, và điều kiện để trẫm cho Nam Vu Lý phục danh hiệu quốc gia là ngươi phải ở đây mười năm không được bước về Nam Vu Lý”

A Lý : ”tôi đã hiểu, chỉ cần ngăn được chiến tranh làm khổ bá tánh, thì tôi chấp nhận mọi yêu cầu”

Chu Nguyên Chương : ”Tốt, Đệ Nhi, Tuấn Kiệt mau giải Thiếc Tố Nhi Tới đây"

Chu Đệ, Từ Tuấn Kiệt : ”rõ”

..................

Chu Đệ và Từ Tuấn Kiệt, tới giải Thiếc Tố Nhi

Mã Tú Anh Giả : ”nè có tội chứng chưa”

Chu Đệ : ”đã đủ, xin người đừng ngăn cản bọn con”

Mã Tú Anh giả : ”được, dẫn đi”

Chu Đệ và Từ Tuấn Kiệt Áp giải Thiếc Tố Nhi Giả Đi, Mã Tú Anh Giả vào Thông báo

Thiếc Tố Nhi : ”Hoàng Tổ Mẫu con e là phải tiến hành rồi, con xin đi trước ngươi đi cùng ta”

Mã Tú Anh Giả : ”rõ”

Mã Tú Anh : ”hành động thật nhanh đừng để chúng phát giác”

Thiếc Tố Nhi : ”dạ”

Thế Là Thiếc Tố Nhi dẫn Mã Tú Anh Giả về Nam Vu Lý, cô không quên cắm chiếc phi tiêu lại

................

Lúc Này Chu Doãn Văn Cũng về tới : ”Tôn Nhi Tham kiến hoàng tổ phụ, không biết người con về có việc gì?”

Chu Nguyên Chương tát cho Chu Doãn Văn một bạt tai : ”ngươi giỏi lắm, vì sắc quên giang sơn, từ ngày Thiếc Tố Nhi vào triều ngươi trầm mê nữ sắc chẳng khác gì Trụ Vương”

Số Trân và Lậm Anh Tuấn nghĩ : ”lạ thật, tại sao ta không cảm nhận được Long Khí từ hắn”

Bạch Ngọc Kiệt: ”bẩm hoàng Thượng thần đã điều tra Lâm Phi Lâm hộ vệ phạm tội sàm sở thái tử Phi, nhưng đồng đội của hắn đều nói là Do thái Tử Phi câu dẫn hắn”

Chu Doãn Văn : ”không thể nào? Tố Nhi một lòng với ta mà”

Chu Nguyên Chương : ”Cao Bân, Trẫm giao tên khốn đó cho khanh”

Cao Bân ký đầu Chu Doãn Văn : ”tên tiểu tử nhà ngươi còn chưa chịu tỉnh à, để hòa thượng ta đánh cho ngươi tỉnh”

Bạch Ngọc Đường : ”Đại Nhân co thể mang xác hắn tới không ta có cách xem tại sao hắn chết”

Bạch Ngọc Kiệt : ”được ta cho người đi đào ngay”

Bạch Ngọc Đường: ”Không Cần, mời Đại Nhân dẫn đường, bây giờ mời Phụng Phi và Quốc Sư đi theo ta để làm chứng cho ta’

Chu Nguyên Chương : ”Yên Ninh nàng và Lưu Bá Ôn đi theo hắn đi”

Lưu Bá Ôn, Hòa Yên Ninh : “dạ hoàng thượng’

...............

lúc này Chu Đệ Và Từ Tuấn Kiệt Cũng Giải Thiếc Tố Nhi tới

Chu Đệ : ”Phụ Hoàng đã dẫn người tới”

Chu Nguyên Chương : ”Tốt cho ả chết tâm phục khẩu phục, tất cả đi xem, Bạch Khanh Gia dẫn đường”

bọn người đến nơi chôn Xác Của Lâm Phi, Lâm Hộ vệ Bạch Ngọc Đường thi triển phép thuật một cảnh tưởng nguyện nguyên nhân cái chết của Lâm Phi, mọi người thấy rõ Thiếc Tố Nhi Câu Dẫn hắn,

Chu Doãn Văn : ”nàng ấy dám”

Cao Bân Ký Đầu Chu Doãn Văn : ”tỉnh mộng chưa tên khốn”

tiếp đến là Cảnh Thiết Tố thi triển phép thuật thay đổi hồn phách của hắn và Chu Doãn Văn

Chu Đệ, Hòa Yên Ninh, A Lý, Tanh Ninh, Lưu Bá Ôn đồng loạt thốt lên : ”di hồn đổi phách”

Chu Nguyên Chương : ”chuyện gì? di hồn đổi phách là sao?”

Hòa Yên Ninh : ”bẩm hoàng thượng, Di Hồn Đổi phách là một đại pháp của Nam Vu Lý”

Lưu Bá Ôn : ”Hồ Duy Dung từng dùng nó để đổi hồn phách tên quản gia với Thái Tử Chu Tiêu, để dễ dàng khống chế”

Chu Đệ : ”từ điểm này cho thấy Doãn Văn đã lành ích dữ nhiều rồi, hồn phách đã bị tráo đổi”

Chu Nguyên Chương : ”đáng chết, người đâu đưa Doãn Văn về giam ở Hoàng Giác Tự, tuy hồn phách ngươi không phải nhưng cơ thể là cháu của trẫm, trẫm cũng không bạt đãi ngươi từ giờ ngoan ngoãn ở yên Hoàng Giác Tự không được Tham Gia Triều chính rõ chưa”

Chu Doãn Văn : ”Tạ hoàng tổ phụ”

Chu Nguyên Chương : ”người đâu giải con ả này giam lại ngày mai chém đầu thị trúng”

A Lý : ”đợi đã”

Chu Nguyên Chương : ”A Lý ngươi muốn cầu xin cho ả à?”

A Lý : ”không phải, ả Không phải Thiếc Tố Nhi, kẻ này là giả”

Hoài An : ”A Lý đệ nói ả là giả sao?”

Lâm Anh Tuấn : ”để kiểm tra là rõ ngay” Lâm Anh Tuấn đưa tay lên mặt Thiếc Tố Nhi kéo phát một Ngọc Nhi hiện nguyên hình

Chu Nguyên Chương : ”thật sự là dịch dung thuật, các Khanh mau chóng phong tỏa kinh thành truyền tin tới biên giới thấy Thiếc Tố Nhi Tiền Trảm hậu tấu”

Nhóm Người : ”rõ”

Chu Nguyên Chương : ”còn con tiện nhân này dám lừa cả Trẫm không cần sống làm gì?" ông rút Long Tuyền Bảo Kiếm chém bay đầu của ả,

ông nói : ”Bạch Ái Khanh giúp trẫm xử lý cái xác đó”

Cao Bân : ”a Di đà Phật, tội lỗi tội lỗi”

Hòa Yên Ninh cảm thán nghĩ :" Tội lỗi, tội lỗi. cô ấy bị lợi dụng, thân bất do kỷ thôi - Thiên hậu nương nương, xin người mở lòng từ bi, cứu dộ cho cô ấy dể kiếp sau cô ấy không bị lúng sâu vào tội lổi, bị kẻ xấu lợi dụng"

Chu Nguyên Chương cùng nhóm người trở về

thì một nô tỳ tới báo : ”bẩm hoàng thượng, Hoàng Hậu Nương Nương bị Thiếc Tố Nhi ta bắt mất rồi”

Chu Nguyên Chương : ”Cái Gì?”

Nô Tỳ : ”có một phi tiêu và lá thư, nô tỳ đã xem là thư đe dọa”

Chu Nguyên Chương cầm thư Lên Đọc : “Chu Nguyên Chương, Mã Tú Anh đang trong tay Nam Vu Lý bọn ta, muốn bà ta toàn mạng thì trao ra kẻ phản đồ Thiếc Nương Tử, và Thánh Kiếm trong Tay A Lý để Trao Đổi Hồn Phách Của Chu Doãn văn”

Chu Nguyên Chương : ”đáng ghét”

Chu Đệ nhận thư rồi Truyền Cho Nhóm người

Hòa Yên Ninh : ”Hoàng Thượng để thiếp đi đổi người”

Lâm Anh Tuấn : ”không cần cứ để con biến” cậu biến Thành Hòa Yên Ninh : ”Hoàng Thượng, để thần đi thay, khi nào Hoàng Hậu Nương Nương trở về Bạch Huynh ra Hiệu Cho Thần biến”

Lâm Anh Tuấn Biến Thành con ruồi : ”thần chỉ việc biến thành ruồi mà về thôi” thậm chí có thể thăm dò địa hình của Nam Vu Lý, để tiện cho chúng tiền hành tấn công

Chu Nguyên Chương : ”hảo, vậy nhiệm vụ này trẫm giao cho ngươi, Từ Đạt, Từ Tuấn Kiệt hai khanh chuẩn bị sẵn đại quân”

Từ Đạt, Từ Tuấn Kiệt : ”thần tuân chỉ”

Chu Nguyên Chương : ”Bạch Ngọc Đường điều độc tộc loại địa khu Nam Vu Lý, xem Thiếc Tố Nhi chạy hướng nào”

Bạch Ngọc Đường : ”rõ”

Chu Nguyên Chương : ”Khi Giao người Kim Chi muội đi cùng để tránh sinh ra sơ hở”

Kim Chi : ”Rõ”

Chu Nguyên Chương : ”Đệ Nhi phát lệnh truy nã Thiếc Tố Nhi’

Chu Đệ : ”nhi thần tuân lệnh”

Chu Nguyên Chương : ”Yên Ninh ở lại đây. Mọi người cũng mệt mỏi rồi tạm nghỉ đi”

mọi người : ”dạ hoàng thượng"

Hòa Yên Ninh nghĩ :" Ui. Bị hoàng thượng giữ lại rồi, ta định cải trang ra ngoài mua ít vài về may y phục. Mà thôi, dù gì với tình thế này, ta khó ra khỏi cung được"

Chu Nguyên Chương kéo tay Hòa Yên Ninh ngồi xuống ghế :" Yên Ninh, trẫm có thứ này tặng nàng, đàm bảo nàng sẽ rất thích

Hòa Yên Ninh :" Hoàng thượng định tặng thiếp thứ gì vậy?

Chu Nguyên Chương lấy một chiếc hộp chữ nhật to màu xanh lá cây ra đưa cho Yên Ninh :" Yên Ninh, nàng mở ra xem sẽ biết thôi

Hòa Yên Ninh cười :" chiếc hộp đẹp quá, đúng là màu sắc thiếp thích đó

Bà mở chiếc hộp đó ra :" Oa. đẹp quá. trong này toàn kim cương và ngọc trai lấp lánh màu vàng, bông tai, vòng tay, nhẫn, trâm cài, cặp tóc...Ngài tặng hết cho thiếp hả

Chu Nguyên Chương :" Đương nhiên. Bộ trang sức này Cao li vửa mới tiến cống, trẫm nghĩ tới nàng lên tặng hết cho nàng luôn

Hòa Yên Ninh :" vậy... vậy làm sao được, eo ơi hoàng hậu nương nương về, thiếp sẽ chia nó cho người

Chu Nguyên Chương :" Không cần dâu, vàng bạc châu báu bà ấy không thiếu thứ gì. Những thứ trong này toàn bộ tặng hết cho nàng. Xem như bả nhường nàng

ông ôm Hòa Yên Ninh :" Tại vì nàng chịu thiệt thòi đã quá lâu. Những thứ này trẫm tặng hết cho nàng, nói ra nó không đáng là gì. nàng cứ nhận đi,

Hòa Yên Ninh :" Được, thiếp nhận. Đa tạ hoàng thượng, Yên Ninh rất thích. Hoàng thượng, không chỉ có bộ ngọc trai kim cương này, mà thời gian qua ngài cho thiếp rất nhiều. Thứ ngài cho tuy là tình cảm, là sự kiên cường, là niềm tin để thiếp can đảm vượt qua khi thiếp bị hủy hoại tứ chi, ngài không sợ nguy hiểm xông vào càn khôn động cứu thiếp về, còn cho người bảo vệ thiếp, chú ý an toàn của thiếp. Thiếp rất cảm động. Ngài thật tốt với thiếp

Chu Nguyên Chương :" Từ lúc nàng bị bệnh, nàng đã ốm đi rất nhiều. Từ mai nàng phải ăn nhiều thêm, kết hợp tẩm bổ và nhân sâm

Hòa Yên Ninh :" Bị bệnh khó tránh ốm đi, vài ngày sau thiếp sẽ khôi phục thể trạng thôi mà

Chu Nguyên Chương :" Trẫm cũng không hiểu, tại sao quốc vương nam vu lý lại đi phái một người vừa hiền lảnh, mềm lòng lại sống rất tình cảm như nàng tới đó. Có phái thì hắn phải phái một kẻ như Thiếc Tố Nhi mới đúng, Hồ Duy Dung thì không nói vì hắn đúng là dam thần. Trẫm thấy Nàng và Thiếc nương tử gì đó không giống nhau

Hòa Yên Ninh cười :" Thiếp không ngờ, ngài càng ngày càng hiểu thiếp rồi. Thiếp rất vui và rất được an ủi. Trong lòng thiếp cảm nhận được, ngài rất thương thiếp

Chu Nguyên Chương xoa đầu Yên Ninh :" Nàng vui thì tốt rồi."

Hòa Yên Ninh hơi cúi mặt :" Hoàng thượng. thiếp......Là thiếp tự nguyện muốn thôi"

Chu Nguyên Chương :" Nàng vừa nói là nàng rất vui mà. Sao nàng khóc rồi... Trong lòng nàng có tâm sự hả... Nàng cứ nói ra'với trẫm, Đừng để ở trong lòng. Trẫm sẽ giúp nàng mà, ha

Hòa Yên Ninh :" Dạ được. tới nước này thiếp không thể giấu ngài, mất công ngài vì thiếp mà khó sử

Chu Nguyên Chương :" Là chuyện gì? Không lẽ lại liên quan tới thân thế của nàng chứ.

Hòa Yên Ninh :" Nhưng ngài hứa với thiếp, ngài giữ bí mật giúp thiếp nha

Chu Nguyên Chương :" Được. trẫm hừa giữ bí mật cho nàng

Hòa Yên Ninh :" Yên Ninh chỉ buồn và thất vọng khi người tấn công Nữ Nhi Quốc thôi, không phải Nam Vu Lý Quốc. Nhưng không vì thế mà người tàn hại kẻ vô tội

Chu Nguyên Chương : "cái này thì nàng sai rồi, Đại Minh chưa bao giờ chủ động tấn công Nữ Nhi Quốc, là do Châu Linh Kích động Nữ Nhi Quốc Động binh với Minh Triều ta thôi, hiện tại hai nước là đồng minh quan hệ tốt đẹp, nên nàng cứ yên tâm, không có chuyện trẫm san bằng Nữ Nhi Quốc đâu. Không lẽ, không lẽ nàng ....."

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật Kaibaseto
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.