Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghịch quá chớn và cái kết

Tiểu thuyết gốc · 5949 chữ

tại Nam Vu Lý

Thất Công Chúa : ”tức chết đi được, Tên Thiên Ma Chắc chắn biết nhưng cố tình tránh mặt”

Bát Hoàng Tử : ”nói cũng phải hơn ai hết, hắn là kẻ muốn giết Chu Nguyên Chương và Lưu Bá Ôn lại chọn thời điểm này vắng mặt”

Thiếc Mê Khang cười thầm : ”Các Ngươi Nghĩ Thiên Ma Là ai, chỉ có tên ngốc Tiêu Dương mới nghĩ mình lợi dụng được Thiên Ma, chỉ có Cảnh Giới của Như Lai Phật Tổ mới thoát khỏi cám dỗ của hắn, muốn lợi dụng Thiên Ma, chờ ngươi vượt qua cảnh giới của Phật Tổ đi”

Thiếc Tố Nhi : ”kế hoạch tiếp theo nên làm sao?”

Thất Công Chúa : ”Thiếc Mê Khang ngươi ở lại hỗ trợ Tố Nhi, ta đi Nữ Nhi Quốc”

Bát Hòang Tử : ”ta cũng đi Bắc Nguyên đây”

Thiếc Mê Khang : ”ta hiểu rồi mọi việc ở đây ta sẽ hỗ trợ Tố Nhi”

Thiếc Tố Nhi : “Sư Phụ con sợ thế lực chống đối sẽ nhân cơ hội”

Thất Công Chúa: ”nói cũng phải không sao con có Thiên Ma Diện, hãy dùng nó cải trang thành ta”

Thiếc Tố Nhi : ”con biết rồi”

Thiếc Mê Khang : ”ta sẽ âm thầm hỗ trợ cho cô”

Hà Lâm : ”Hỏng, ả tới Nữ Nhi Quốc, Bạch Huynh mau truyền tin gấp”

Bạch Ngọc Đường : ”biết rồi”

...................

Hòa Yên Ninh lúc này đang ngồi may y phục thì Sala bước vào

Sala: Yên Ninh, Hai ngày nay muội ở một mình trong phỏng làm gì vậy?. Muội không được khỏe hả, hay là có chuyện gì khiến muội không vui

Hòa Yên Ninh tay rụi mắt : "À muội khỏe hơn rồi. Bà ngồi đi"

Sala: " Vậy thì tốt rồi. Lưu quốc sư quả thật rất giỏi

Hòa Yên Ninh ": Đúng vậy. Lần này may mà có Lưu quốc sư và mọi người giúp nên muội mới có thể bình phục nhanh như vậy

Sala: "Sao muội lại may y phục vậy? Chẳng phải những việc như may y phục này là do phòng dệt may làm sao?"

Hòa Yên Ninh ": Là do muội tự nhiên muốn ở yên tĩnh môt mình trong phòng, không muốn ra ngoài vào lúc này thôi và lại muội muốn tự mình may y phục cho tỷ và thêu tranh cho mọi người để cảm tạ, vì đã dùng tâm chăm sóc muội thời gian vừa qua

Sala: " Yên Ninh, cần gì phải khách sáo vậy chứ. Đó là việc nên làm thôi mà"

Hòa Yên Ninh :" Nè, tỷ mặc thử xem có vừa không để muội sửa lại

Sala :" Y phục giống hệt với kiểu cách của Đông Nữ Quốc ta. máu xanh lá non, pha chút ánh màu vàng, rất hòa hợp với thiên nhiên. Chất liệu vải chơn nán, đường may tỷ mỉ, đường chỉ mờ nhạt. nếu không để ý kỹ sẽ rất khó phát hiện ra đường chỉ. Y phục này rât hợp mặc vào mùa nóng. Yên Ninh, muội khéo tay thật

Sala khoác vào :" Rất vừa vặn đó. mà nè, cỡ của tỷ hình như lờn hơn cỡ của muôi phải không?

Hòa Yên Ninh :" Công nhận, vóc dáng của muội nhỏ hơn tỷ

Sala :" Vậy mà muội biết chính xác số đo của tỷ cơ dầy

Hòa Yên Ninh :" Tại hai chúng ta thân nhau như vậy, lại thường xuyên trò truyện lên muội xuy đoán đó thôi, Còn đây là mấy bức tranh thêu hình tòa sen, lá xen và những đám mây. Còn đây là chuỗi hạt hình ngôi sao do muội làm khi muội còn ở trong lãnh cung. Lát nữa muội sẽ tặng nó cho họ

Sala :" Yên Ninh, muội thật có lòng. Được rồi, muội cùng tỷ ra ngoài, đừng ở trong này nữa

Hòa Yên Ninh :" Sala à. Cảm tạ tỷ cùng mọi người. tỷ và mọi người thời gian qua đã giúp muội cảm nhận được thế nào là sự quan tâm chân thật. Muội cũng cảm tạ Hoàng thượng nữa. Muội sẽ mãi khắc cốt ghi tâm

Sala :" Trời ơi. Yên Ninh ngốc của tôi ơi, muội nói cái gì vậy? ra ngoài đi cho tôi., Ta đi tìm Cao Bân Đây

..................

Bạch Ngọc Đường : ”Hoàng Thượng, Thái Tử, có tin khẩn cấp”

Chu Nguyên Chương Và Chu Đệ thấy ngọc bội phát sáng vội niệm chú: ”Thiện Ác Chung Hữu Báo

Thiên Đạo Hảo Luân Hồi

Bất Tình Đài Đầu Kháng

Thương Thiên Nhi Qua Thì”

Bạch Ngọc đường : ”có tin tức, Bát Hoàng Tử sẽ đi tìm Dương Bảo Bảo để yêu cầu liên Minh, còn Thất công Chúa sẽ tới Nữ Nhi Quốc”

Chu Nguyên Chương : ”trẫm biết rồi”

Chu Đệ : ”ta biết rồi”

Chu Nguyên chương Nghĩ : ”Tim Dương Bảo Bảo, thì tên Bát Hoàng Tử này dại dột rồi, ta không cần lo, đáng ngại là Thất Công Chúa tới Nữ Nhi Quốc, Đệ Nhi hẳn là đi báo cho Sala”

Chu Đệ nghĩ : “không ổn ta phải báo gấp với mẫu hoàng”

Chu Đệ Lập tức chạy đi tìm Hòa Yên Ninh

.....................

Lúc Này tại Hoa Viên Phủ chu đệ chỗ ao sen

Hoài An, Kim Ngân, Tô Na Đang đùa giỡn, Chu Cao Túc biến ra một đóa sen lớn, thả trên mặt hồ ngồi vào y như Thiện Tài Đồng Tử : ”A Di Đà Phật”

Số Trân : ”Túc Nhi con làm gì vậy?”

Chu Cao Túc : ”con làm thiện tài đồng tử”

Đàn Phong ngồi trên bờ lắc đầu cười : ”Túc Nhi, koi chừng té đó”

Chu Cao Túc : ”mẹ yên tâm con không té đâu”

Kim Ngân : ”Đại Công Chúa yên tâm, nó nhẹ cân không té được đâu, nhưng nếu như là tỷ Tỷ Mập Nhà Thần thì té chắc đó”

Cả Đám cùng cười

Tô Na : ”Nha Đầu Kia ngươi nói cái gì hả?”

Kim Ngân :" Hahaha. Tỷ tỷ mập, phụng phi nương nương nói tỷ béo như một con lơn. Quả đúng không sai"

Tô Na Đẩy Kim Ngân rớt xuống ao, Kim Ngân quẩy nước người dính đầy bùn hét toán: ” cứu Mạng Ta Không biết bơi”

Hoài An : ”trời ạ, Kim Ngân Tỷ nhìn đứng dậy thử đi, nước còn chưa tới eo của tỷ”

Kim Ngân đứng lên quả thật chưa tới eo của cô, Cả bọn đều cười : ”Hahaha”

Kim Ngân quê quá nhặt bùn ném Tô Na, Cô né được, thì Số Trân đang cười đã đời thì bùn bay vào mặt, Kim Ngân : ”Số Trân Tỷ ta xin lỗi”

Số Trân vội lau mặt : ”CÔ DÁM” Thế Là Số Trân cũng nhảy xuống dưới chấn nước Kim Ngân

Tô Na Thấy thể nhảy xuống can Số Trân : ”Số Trân Thôi mà”

Số Trân vẫn không tha, Tô Na Đành trấn nước Số Trân luôn, Kim Ngân thoát ra cô lại nhặt bùn ném Số Trân, ba người ném qua ném lại, Ném Trúng Hoài An, Hòa Yên Ninh nghe động đi lại xem lại bị chúng ném Bùn Vào mặt

4 cô gái mãi lo ném mà không để ý

Hòa Yên Ninh : ” Dừng lại hết cho ta, thật hết nói nổi các ngươi”

Chu Cao Túc ném một quả bùn vào mặt Hòa Yên Ninh rồi hóa thành cá trốn xuống nước cười thầm : ”đố hai người bắt được con”

Hòa Yên Ninh : ”mấy con nha đầu chết tiệt không cho các ngươi biết tay thì tưởng bậc tiền bối sợ các ngươi sao”

Chu Cao Túc : ”để ta dọa họ”

cậu hóa thành ong bay lên hiện thân tung vòng Càn Khôn thật mạnh xuống nước, ở Dưới nước, Hà Bá đang trầm tư : ”Hỏi thế gian tình là gì, mà đôi lứa hẹn thề sống chết Trích Lý Mạc Sầu”

Ông thảnh thơi hát hò : ”Huyền thoại ngày xưa nàng tiên cá thích hay vui đùa

Tung Tăng bơi lội rồi một hôm đến nơi trần gian

Khi đêm dần xa nàng mới hay đã quên đường về

Một mình rừng sâu nàng không biết sẽ đi về đâu.

Rồi 1 chàng trai bỗng nhiên đến chở che cho nàng

Đâu ai ngờ rằng chàng là hoàng tử con nhà vua.

Yêu nhau làm chi để trái ngang xót xa ngàn lần

Để trái tim nàng sầu lệ rơi đắng cay vô vàng. UI DA”

đúng lúc này thì một chiếc vòng đập thẳng vào đầu ông, Ông cầm chiếc vòng nhìn lên trên

...................

Phía Trên Hòa Yên Ninh, Số Trân, Hoài An, Kim Ngân, Tô Na người đầy bùn tất cả đồng thành : ”CHU CAO TÚC”

Chu Cao Túc hóa thành con Ong :” đố mọi người bắt được con”

thế Là Tô Na, Hoài An, Số trân, Kim Ngân, Hòa Yên Ninh : ”được lắm đừng để bọn ta bắt được con” họ thị triển phép thuật dùng nước trong hồ làm đạn bắt Con ong Chu Cao Túc

Chu Cao Túc liên tục tránh né : ”lêu lêu trật rồi”

Đàn Phong bậc cười : ”ta nên tránh thì hơn”

Hòa Yên Ninh vươn vai cười :" Haha. mọi người nhìn kìa, con cá lớn quá chừng haha. Vui quá.

Bà hất mạnh nước vào con cá đó :" Nè, chúng ta chơi đạp nước đi

Kim Ngân :" Nương nương vui tính cực kỳ à

Hòa Yên Ninh và họ cùng tháo giấy rồi cho chân xuống đập nước bộp bộp. Hòa Yên Ninh nổi hứng dúng tay té nước theo hướng con cá đang bơi nhanh như muốn thoát thân , bốn cô gái kia hùa theo, họ hất nước vào mặt nhau

Hòa Yên Ninh dùng phép để nước dâng lên hạ xuống, cảnh tượng giống như một cơn sóng thần. mấy cô gái la lớn :" AAA VUI QUÁ"

Hòa Yên Ninh :" Nè, ta có ý này. Chúng ta chơi ném đá xem ai ném xa hơn

Được, được đó

Họ ném được hơn chục viên đá xuống nước. Đúng lúc Chu Nguyên Chương, Chu Đệ, cùng Tần Lý tới thì họ cạn lời

Đàn Phong Đành lớn tiếng nói : ”THAM KIẾN PHỤ HOÀNG”

Hòa Yên Ninh và nhóm người giật mình nhìn ra, Bà và họ nụ cười vẫn chưa vụt tắt mà chỉ cố nín và cười nhỏ " Hihi hihi"

Hòa Yên Ninh quay mặt vào trong

Tô Na, Kim Ngân, Số Trân, Hoài An : ”Tham Kiến Hoàng Thượng”

Chu Nguyên Chương : ” các ngươi đi tắm thay y phục rồi ra đây trẫm nói chuyện với các ngươi”

Tô Na, Số Trân, Hoài An, Tô Na : ”dạ hoàng thượng”

Chu Đệ : ”mẹ, sao mẹ lại ra nông nỗi này, Đàn Phong chuyện gì đã xảy ra”

Chu Nguyên Chương :" Ôi. Đăy là phụng phi nương nương của trẫm sao? ai có bản lĩnh kéo nàng ra đây chơi cùng vậy

Hòa Yên Ninh cười : ”Là thiếp tự ra xem, tự nhiên thấy thích lên chơi. Thần thiếp xin phép đi tắm thay y phục rồi nói sau”

Chu Nguyên Chương : “ừ nàng đi nhanh đi”

Nhóm người Hòa Yên Ninh, lập tức đi tắm

Đàn Phong : “Túc Nhi, đùa thế đủ rồi, ra đây đi”

Con ong Chu Cao Túc hiện nguyên hình: ”haha vui quá, tham kiến hoàng tổ phụ, cha”

Chu Nguyên Chương : “lại là trò của con nữa à?”

Chu Cao Túc : ”dạ, chơi vui lắm, Hoàng Tổ Phụ người cũng chơi đi”

Chu Đệ : ”Thật Tình ao cá đó là của Lâm Anh Tuấn, đệ ấy làm để mẹ thư giãn đó, bây giờ ra nông nỗi này ta biết ăn nói thế nào với đệ ấy”

Tần Lý lắc đầu : ”tiểu hoàng tử này cũng nghịch ngợm thật”

Chu Nguyên Chương : ”thật hết nói nổi, con quỳ từ đây tới tối không được ăn cơm cho ta”

Chu Cao Túc biến thành con ong : ”người bắt được còn rồi hẳn phạt”

Chu Nguyên Chương : ”Con….”

Chu Đệ : ”Túc Nhi.bây giờ lời của bọn ta con không thèm nghe đúng không?”

Chu Cao Túc : ”nói gì con cũng nghe trừ khi kêu con chịu phạt”

lúc này, Hà Bá Từ dưới ao hiện lên thi phép vào Chu Cao Túc, đeo vào đầu cậu Vòng Kim Cô, ông niệm chú, : ”hom ma ni ba me hom- hom ma ni ba me hom,- -hom ma ni ba me hom”

Chu Cao Túc đầu đau như búa bổ: ”ui da, đau đau HUHUHUHU”

Đàn Phong : ”nè lão già ông làm gì Túc Nhi Của ta đó”

Hà Bá : ”đứa trẻ đã có tiên huyết, sỡ hữu pháp lực cực mạnh, nhưng lại còn quá nhỏ nếu không có biện pháp khống chế dạy dỗ nó, thì có thể gây họa như Na Tra, cô muốn có một ngày nó rúc xương trả cha rót thịt trả mẹ sao?”

Chu Đệ : ”ta hiểu rồi, vì tốt cho Túc Nhi Thôi, trừng phạt thế đã đủ mong đại tiên nương tay cho con trai ta”

Hà Bá Dừng niệm chú : ”Chu Cao Túc, Từ nay ngoan ngoãn mà nghe lời nếu không thì sự đau đơn vừa rồi cháu đã nếm rồi chứ”

Chu Cao Túc : ”cháu biết rồi, HUHUHU”

Chu Nguyên Chương : ”đa tạ vị tiên gia này đã giúp đỡ”

Hà Bá : “cái vòng ta đeo cho nó vốn là cái vòng năm xưa Tôn Đại thánh từng đeo, nay ta đeo lên cho nó, Hoàng Thượng, Thái Tử, và Thái Tử Phi hãy nhắm mắt ta sẽ truyền thần chú cho các người, dạy dỗ nó đi vào chánh đạo đừng để nó đi vào con đường Của Na Tra”

Chu Nguyên Chương , Chu Đệ, Đàn Phong nhắm mắt, Hà Bá Truyền Thấn chú cho họ

Chu Nguyên Chương : ”Lão Tiên gia xin hỏi ông là…?”

Hà Bá : ”Ta là Hà Bá Hà Bá, ăn cam không cần lột vỏ”

Chu Đệ : ”Hà Bá, tại sao ông lại ở đây?”

Hà Bá : ”không giấu gì hoàng thượng, ta là sự Phụ của Lâm Anh Tuấn, nó bảo nó đang có nhiệm vụ nhờ ta chú ý an toàn của nghĩa mẫu của nó”

Đàn Phong : ”đệ ấy là nghĩa tử mà ta có cảm giác đệ ấy là con ruột của mẹ không đó?”

Tần Lý : ”ta cũng thấy Cậu Ấy giống con ruột hơn là nghĩa tử đó”

Chu Nguyên Chương : ”ta cũng nghĩ vậy, nếu không phải năm xưa Yên Ninh khi mang thai Đệ nhi lúc đó Yên Ninh ở lãnh cung, Và Lâm Anh Tuấn lại Bằng Tuổi Đệ Nhi thì ta còn tưởng cô ấy tư thông với người đàn ông khác sanh ra hắn nữa đó”

Hòa Yên Ninh tắm xong đi ra nghe được giật cả mình thầm nghỉ : ”cũng may năm xưa ta bị giam, Lâm Nhi lại là Bằng Tuổi Với Đệ Nhi chứ nếu không Lâm Nhi đối xử tốt với ta thì hoàng thượng nghi ngờ ta tư thông với người đàn ông khác ta nhảy xuống sống cũng khó mà minh oan” bà nói : ”thần thiếp xin thỉnh tội với Hoàng Thượng”

Chu Nguyên Chương giật cả mình : ”nàng thỉnh tội chuyện gì đừng nói hắn thật sự là con của nàng và người khác nhé?”

Chu Đệ và Đàn Phong, Tần Lý cũng cùng một ý nghĩ, nhìn Hòa Yên Ninh với anh mắt không dám tin

Hòa Yên Ninh ngạc nhiên : ”Đệ Nhi, Đàn Phong, Tần Lý ánh mắt này là sao? Cả ba đứa cũng nghi ngờ ta tư thông với người đàn ông khác à?”

Đàn Phong : ”mặc dù con không có ý đó những cũng có nghi ngờ một chút đó”

Tần Lý : ”chắc đây không phải sự thật chứ”

Hòa Yên Ninh bậc cười : ”Hoàng Thượng, và ba đứa hiểu lầm rồi, thần thiếp thỉnh tội về chuyện hùa theo bọn trẻ làm loạn chỗ này”

Chu Nguyên Chương thở nhẹ : ”vậy mà làm trẫm hết hồn”

Chu Đệ : ”làm con còn tưởng đệ ấy là cùng mẹ khác cha với con chứ”

Hòa Yên Ninh : ”ồi trời ơi, đúng là Lâm Nhi đối xử với thiếp như mẹ ruột của nó, thôi thì về thân thế của Lâm Anh Tuấn để lão tiên gia nói đi”

Hà Bá nghĩ : ”ta nên để Hà Lâm Tự mình thừa nhận thì hơn” ông nói : ”hoàng thượng xin đừng nghi oan cho Nương Nương”

Chu Nguyên Chương : ”ta biết Anh Tuấn Bằng Tuổi Đệ Nhi, mà Khi hạ sinh Đệ Nhi Yên Ninh ở trong lãnh cung nên không thể nào có thể tư thông với người đàn ông khác hạ sinh Anh Tuấn được, chỉ là ta vừa nói ra thì cô ấy lại thỉnh tội làm ta giật cả mình”

Hòa Yên Ninh bậc cười : ”đa tạ hoàng thượng đã tin thiếp, do thần thiếp không nói rõ”

Hà Bá : ”Lâm Anh Tuấn Từ nhỏ bị bỏ rơi, không có tinh thượng của Cha mẹ, lại bị thả trôi sông, nên được ta cứu và nuôi dưỡng, dạy dỗ bãn lĩnh cho nó, và khi nó gặp nương nương, thì nó muốn có một người mẹ để mà hiếu thảo, lúc đó nó không biết thân phận của người, cảm thấy người là một người hiền lành trong lúc nó đói bụng người đã cho nó ăn, còn dạy dỗ nó một số điều, nên nó nhận người làm nghĩa mẫu, và hiếu thảo với người”

Chu Đệ : “Đệ ấy có hoàng cảnh đáng thương như vậy à?”

Tần Lý : ”huhu thật tội nghiệp”

Hà Bá : ”có vẻ trèo cao, nhưng mong Hoàng Thượng và Thái Tử cho phép cậu ấy báo hiếu với người nghĩa mẫu này”

Chu Nguyên Chương : ”Yên Ninh có một người con hiếu thảo, và bãn lãnh như nó trẫm cũng yên tâm hơn”

Chu Đệ : ”phải, tiếc là đệ ấy không phải huynh đệ ruộc, nếu không con có thể yên tâm mà lo cho bá tánh”

Đàn Phong : ”ý chàng là sao? Muốn đẩy trách nhiêm báo hiếu cho đệ ấy à?”

Chu Đệ Cười Khổ : ”ta không có ý đó, ý ta nói là vì lo cho lê dân bá tánh ta sẽ không có nhiều thời gian quan tâm mẹ, với lại ta còn phải quan tâm nàng”

Chu Nguyên Chương: ”con nói thế mà nghe được à? Trẫm biết bao nhiêu chuyện để lo, con còn ở đó mà than, ngự lâm quân”

Ngự Lâm Quân : ”Hoàng Thượng có gì căn dặn”

Chu Nguyên Chương : ”lôi Thái Tử Ra đánh nó 20 hèo cho trẫm”

Ngự Lâm Quân : ”rõ, Thái tử Đắc Tội”

Hòa Yên Ninh : “Hoàng Thượng xin khai ân”

Chu Nguyên Chương : ”không được, nó đáng bị đánh lắm, thân là thái tử, trách nhiệm với dân hiếu thảo với mẹ, lo cho thê thất, chỉ có nhiêu đó mà dám than”

Đàn Phong : ”Phụ Hoàng con hiểu chàng ấy, vì con cũng là trữ quân con hiểu áp lực mà chàng ấy phải đối mặt”

Chu Nguyên Chương : ”áp lực cuộc sống ai mà chẳng có, nó vì chuyện cá nhân mà ảnh hưởng triều chính trẫm đã nhân từ không trách nó, thân là thái tử một nước, dám mở miệng than vãn,,, mà nó than chuyển gì, hiếu thảo với mẹ là bổn phận của người con, bảo vệ chăm sóc thê tử là trách nhiệm của người phu quân, vì lê dân bá tánh là trách nhiệm của người đứng đầu đất nước, nếu cử mở miệng than thì Đại Minh Triều sớm muộn cũng hủy trong tay nó, vì lê dân bá tánh trẫm phải đánh nó, Đệ Nhi thân là nam nhi phải đương đầu với mọi sóng gió để bảo vệ người thân của mình, con than hoài như vậy thì làm sao bảo vệ mẹ con, làm sao bảo vệ Đàn Phong, Làm Sao Bảo Vệ Đất Nước”

Chu Đệ : ”Chu Đệ biết lỗi, Xin phụ Hoàng Trách phạt”

Chu Nguyên Chương : ”Ngự Lâm quân mau thi hành”

Ngự Lâm Quân : ”dạ Hoàng thượng”

Thế Là Chu Đệ bị đánh hai mươi hèo. Chu Nguyên Chương : ”Yên Ninh, nàng thật là không cản chúng, rồi Anh Tuấn nó về trẫm biết ăn nói với nó thế nào?”

Hòa Yên Ninh : ”Thần Thiếp biết lỗi, thần thiếp sẽ nói chuyện với nó”

Chu Nguyên Chương :" Thật tinh nghịch quá. Nàng đó, sao khi không nàng nổi hứng đi hùa theo bọn trẻ nghịch bùn vậy?. Đại Minh triều từ khi nào có một vị phụng phi nương nương, mẹ của thái tử Chu Đệ thích nghịch bùn rồi. Nói đi, có kẻ trêu nàng đúng không?

Hòa Yên Ninh cười :" Dạ thiếp .... thiếp ra đây thấy họ chơi lên vui quá hùa theo thôi

Chu Nguyên Chương :" Thôi không sao đâu.Người đâu"

Hòa Yên Ninh giật mình. Ông cười, nhìn bà và nói :" à, dọn hết chỗ bùn đất này cho trẫm"

Đàn Phong :" Con tưởng đâu người ra lệnh đánh mẹ"

Chu Nguyên Chương :" Không phải đâu, Yên Ninh cùng mấy người nghịch một chút thì đâu có sao, chỉ là khổ cho Chu Đệ vì có một người mẹ tính trẻ con, khổ cho trẫm vì có một thê tử thích quậy phá.không khác gì Túc nhi. nấm lùn, ta nói đúng không?"

Hòa Yên Ninh cười

Hà Bá thầm nghĩ :" Hay đó, ta nhìn ra ông vừa cố tình dọa Yên Ninh"

Tô Na :" Haha. người nói thần béo như một con lợn, đổi lại người bị hoàng thượng gọi là nấm lùn. Hả hê quá đi

Hòa Yên Ninh ra đập lưng Tô Na kêu bốp :" Cô dám chọc ta"

Chu Nguyên Chương :" Thôi được rồi. Nàng ngồi xuống đi"

Tên lính lấy ghế, Hòa Yên Ninh ra ngồi cạnh Chu Nguyên Chương

Đàn Phong :" Mẹ à. Phụ hoàng giờ đã tin tưởng mẹ như vậy, từ nay mẹ không phải quá sợ hãi khi bị kẻ xấu hãm hại nữa.

Hòa Yên Ninh :" Mẹ biết rồi"

lúc này Sa La Và Cao Bân Cũng Tới,

Sala : ” Đúng đó Yên Ninh. nỗi sợ hãi này có khi đã biến thành tâm bệnh của muội rồi. Muội phải từ từ học cách khống chế nó, biến đổi nó, như vậy mới giúp được cho muội và hoàng thượng. Ta biết là rất khó nhưng Muội yên tâm, mọi người sẽ cùng nhau giúp đỡ muội

Hòa Yên Ninh cúi mặt. Chu Nguyên Chương áp bàn tay lên tay Hòa Yên Ninh ngụ ý truyền động lực. lúc này bà cũng cảm nhận ra, lòng nghĩ :" Yêu nhau quan trọng nhất là hai bên tin tưởng lẫn nhau. Nếu như ta theo Lâm nhi xuống thủy cung, chứng tỏ ta không tin tưởng hoàng thượng. mọi người cũng vì ta mà lo lắng, ta không thể làm như vây.". Bà quay sang nhìn Chu Nguyên Chương :" Nhưng ta...Lẽ nào nỗi sợ hãi của ta đã biến thành tâm bệnh rồi"

Chu Nguyên Chương : ”Cao Bân, Khanh tới đúng lúc, chắc khanh cũng biết vì sao trẫm kêu khanh tới chứ”

Cao Bân : ”hoàng thượng yên tâm, hòa thượng ta đã biết”

Sala : ”ủa mà có chuyện gì mà Đệ Nhi bị đánh thế?”

Chu Nguyên Chương : ”không có gì, đây là cách trẫm dạy con mình thôi”

Sala : ”vậy à”

Trượng hình Của Chu Đệ Cũng xong : ”Tham kiến mẫu hoàng”

Sala : ”miễn lễ”

Lúc này Số Trân, Tô Na, Hoài An, Kim Ngân cũng tắm xong : ”Tham Kiến hoàng thượng, nữ Vương”

Chu Nguyên Chương : ”bình thân”

Số Trân, Tô Na, Hoài An, Kim Ngân : ”tạ hoàng thượng”

Hoài An : ”ủa còn lão bá nào kia”

Hà Bá : ”ta tưởng ta tàng hình rồi đó, tự giới thiệu Ta Là Hà Bá sông Cửu Long, sự phụ của Lâm Anh Tuấn, cái ao này thông với thủy cung của ta, ta đang thư giãn thì cái vòng chết tiệt này bay vào đầu ta”

Số Trân : ”Vòng Càn Khôn”

mọi người đều nhìn Chu Cao túc

Chu Cao Túc : ”hì hì lão gia gia, cho cháu xin lại”

Hà Bá : ”thằng nhóc nhà ngươi không xin lỗi ta một tiếng mà đòi ta trả lại à?”

Chu Cao Túc : ”dạ con xin lỗi lão gia gia, con không cố ý”

Hà Bá : ”cô là Số Trân đúng không?”

Số Trân : ”ông biết tôi à?”

Hà Bá : ”hai lão già kia là bạn của ta, ta có biết cô”

Số Trần : ”Số Trân xin chào tiền bối”

Hà Bá : ”đúng rồi cô và Nương Nương cùng nữ vương nhắm mắt lại đi ta truyền cho Thần Chú trị thằng nhóc này”

Số Trân : ”giờ mới để ý, trên đầu nó sao nhìn quen lắm”

Hà Bá : ”nó là vòng kim cô từng đội trên đầu Tôn Ngộ Không”

Số Trân : ”thì ra là khẩn cô nhi chú, nương nương, nữ vương hai người nhắm mắt lại đi”

Hòa Yên Ninh, Sala, Số Trân nhắm mắt, Hà Bá Truyền thần chú cho họ

Chu Cao Túc : ”than ôi ngày tháng oanh liệt nay còn đâu”

Chu Nguyên Chương : ”Tô Na, Kim Ngân, Tần Lý, ba người theo Nữ vương về Nữ Nhi Quốc đi”

Tô Na, Kim Ngân : ”Hoàng thượng chúng thần biết lỗi rồi, xin đừng đuổi chúng thần”

Tần Lý : ”hoàng thượng, họ phạm lỗi sao đuổi luôn thần”

Sala : ”Ông thông gia có chuyện gì sao?”

Chu Đệ : ”đúng rồi con quên mất, Bạch Ngọc Đường Báo Lại Thất Công Chúa đang tới Nữ Nhi Quốc”

Sala : ”cái gì?”

Số Trân : ”vậy thần cũng đi”

Chu Cao Túc : ”con cũng muốn đi”

Chu Nguyên Chương : “nhưng an toàn của Yên Ninh”

Hòa Yên Ninh : ”hoàng thượng xin yên tâm, hiện thiếp đã khôi phục ít có đối thủ, cộng thêm Lưu Quốc, Sư, Cao Bân Sư Phụ, cùng Bạch Ngọc Đường, và Hà Bá Lão thần tiên, trong cũng sẽ không sao đâu”

Chu Nguyên Chương : ”vậy được Số Trân, Túc nhi hai người theo hỗ trợ nữ vương bảo vệ Nữ Nhi Quốc, chỉ là có cách nào để Nữ Quốc hồi âm nhanh chóng với ta không”

Sala : ”ông thông gia đừng lo, Khả năng của ta không yếu, còn có Số Trân và Túc Nhi”

Chu Nguyên Chương : ”đây là Ngọc Bội của Bạch Ngọc Đường”

Hòa Yên Ninh : ”để Ta dùng thiên lý truyền âm báo với Đàn Tuyết”

Hoài An : ”không phải phép này đối phương phải biết mới được sao?”

Hòa Yên Ninh : ”không sao ta có thể thông qua, hai người mà cảm nhận vị trí Của Đàn Tuyết, Đàn Phong con giúp ta”

Đàn Phong : ”dạ”

đúng lúc này thì có một người liên lạc với bà : ”Sư muội sư muội, ta là Thiếc Mê Ly”

Hòa Yên Ninh giật mình : “Thiếc Mê Ly, ngươi chưa chết sao?”

Hồ Duy Dung : ”nói ra thì dài ta nói ngắn gọn, khi nào có thời gian sẽ nói rõ với sư muội”

Hòa Yên Ninh : ”được, ông tìm ta có việc g?”

Hồ Duy Dung : ”hiện ta đang ở Nữ Nhi Quốc”

Sala : ”ngươi cấu kết thất công chúa muốn đoạt Nữ Nhi Quốc của ta à?”

Hồ Duy Dung : ”ồ Sa La Nữ Vương cũng đang ở đó à? tốt bà cứ yên tâm, Nữ Nhi Quốc có đại ơn với Nguyệt Giao con gái ta, chỉ cần nó xem Nữ Nhi Quốc Là Nhà thì cái mạng của Hồ Duy Dung này tặng luôn cho Nữ Nhi Quốc”

Sala : ”tại sao ta phải tin ngươi?”

Đàn Tuyết : ”mẫu hoàng xin hãy tin tưởng, con xin bão lãnh cho ông ấy”

Đàn Phong : ”Tuyết Nhi Có phải muội bị hắn khống chế không?”

Lâm Nguyệt Giao :” công chúa xin yên tâm, hiện cha tôi sẽ không làm gì bất lợi cho nữ nhi quốc”

Sala : ”nhưng thất công chúa đang tới Nữ Nhi Quốc”

Hồ Duy Dung : ”chuyện này ta biêt, hiện ta đã bày hỏa hoàng hộ quốc trận tạm giời giảm đi tại ương cho Nữ Nhi Quốc, chỉ là một mình ta thì không phát huy hoàn hảo được, ta bói ra mọi người đang ở với nhau nên ta liên lạc với sư muội nhờ mọi người hỗ trợ tiêu diệt thất Công chúa”

Chu Nguyên Chương : ”lão hồ ly, ngươi lại định gạt bọn ta à?”

Hồ Duy Dung : ”Hoàng Thượng, à không nếu với tư cách Thừa Tướng đại minh tôi phải gọi ngài là Hoàng thượng, bây giờ tôi xin phép dùng thân phận thế Tử Của Nam Vu Lý để nói chuyên với Hoàng Đế Đại Minh”

Chu Nguyên Chương : ”dù thân phận nào ngươi cũng phải gọi trẫm hai chữ hoàng thượng”

Hồ Duy Dung : ”Hoàng Thượng nói không sai, năm xưa ngài cho người công đánh Nam Vu Lý ta, ta rất muốn trả thù và dánh rất nhiều năm để âm mưu thực hiện nó”

Chu Nguyên Chương : ”dám thừa nhận với ta, xem như ngươi có cốt khí đáng để ta tôn trọng”

Hồ Duy Dung : ”với tôi mà nói, Hoàng Thượng có thù diệt quốc, nhưng dù gì cũng là hai nước tương tranh mạnh được yếu thua, Thắng làm vua thua làm giặc”

Chu Nguyên Chương : ”nói hay lắm, thắng Làm Vua Thua là giặc”

Hồ Duy Dung : “còn Thất Công Chúa tàn sát đồng bào hại chết người thân của ta, với ta mà nói ả còn đáng chết hơn ông, Hoàng thượng, ông nghĩ ta nói đúng không?”

Chu Nguyên Chương : “nói đúng lắm, ta bắt đầu tôn trọng ngươi rồi đó”

Hồ Duy Dung : ”nên hiện chúng ta có cùng kẻ thù là thất công chúa và Thiên Ma”

Chu Nguyên Chương : ”ngươi nói không sai, nếu ngươi không làm hại đại Minh và nữ nhi quốc, lần này góp sức chống lại thiên ma TRẫm Đồng ý Trả lại Quốc thổ cho Nam Vu Lý”

Hồ Duy Dung : ”Quân vô hý ngôn, hoàng thượng chớ nuốt lời”

Chu Nguyên Chương : ”A Lý Đang ở chỗ của trẫm, trẫm đã hứa với nó, yên tâm trẫm không gạt con nít đâu”

Hồ Duy Dung : ”một đứa trẻ làm gì là đối thủ của ngài, hẳn là ngài dùng công phu sư tử ngoạm lấy không ích lợi cho Đại Minh”

Chu Nguyên Chương : ”không sai? Nếu ngươi có bãn lãnh khiến trẫm đổi ý thì cứ thử đi”

Hồ Duy Dung : ”vậy đa tạ hoàng thượng rộng lượng ban ơn”

Chu Nguyên Chương : ”bớt nói nhảm, là thù hay bạn tùy theo ý ngươi”

Hồ Duy Dung : “ngài nghĩ trong lúc này ta dám làm thù sao?”

Chu Nguyên Chương :” thách ngươi cũng không dám”

Sala : ”hiện tại tình hình thế nào rồi?”

Hồ Duy Dung : ”Thất công chúa vẫn chưa tới, nên có thể ả sẽ đổi ý xang Đại Minh, ta báo mọi người chuẩn bị ứng phó”

Chu Nguyên Chương : ”vậy trẫm phải đa tạ người rồi”

Hồ Duy Dung : ”thần đây không dám nhận”

Hòa Yên Ninh : ”có ông ở đó thì tốt rồi, sẽ tiên liên lạc hơn”

Hồ Duy Dung : ”được rồi, ta thu phép, ta chuẩn bị huấn luyện họ pháp thuật”

Hòa Yên Ninh Thu Phép : ”xem ra ông ta thật sự vì Nguyệt Giao, mà hết mình với Nữ Nhi Quốc”

Chu Đệ : ”có tin tưởng được lão hồ ly đó không”

Hòa Yên Ninh : ” có thể tin tưởng một điều nếu Nguyệt Giao thật làm quan ở Nữ Nhi Quốc, thì Hồ Duy Dung sẽ không gây bất lợi cho nữ nhi quốc, mà còn hỗ trợ cho nguyệt giao giữ vưng vị trị tại nữ nhi quốc, điều này với Nữ Nhi quốc chỉ lợi mà không hại”

Hoài An : “ông ta sẽ không trở mặt chứ?”

Số Trân : ”ta nghĩ là không ông ấy bỏ cái giá không nhở để cha con nhận nhau, ông ấy không hành động để phải trở mặt với Nguyệt Giao đâu”

Chu Nguyên Chương : ”nếu ta nhận Nguyệt Giao là con dâu, Cho Tương Yên Nhân Tổ Quy Tông, thì hắn có trung thành với ta không?”

Hòa Yên Ninh : ”hoàng thượng, dù gì người cũng có mối thù diệt quốc, ông ta nếu trung với người thì có lỗi với chiến binh nam vu lý, nên cứ để ông ta hỗ trợ Nữ Nhi Quốc, vậy thì không phải hỗ trợ hoàng thượng, nên cũng có cách ăn nói với những người nam vu lý đã hy sinh, ngoài ra Hồ Duy Dùng từng quỳ xuống cầu xin thiếp cứu Nguyệt Giao nên thiếp tin tưởng ông ấy, sẽ vì Nguyệt Giao mà làm mọi thứ”

Chu Nguyên Chương : ”trẫm hiểu rồi, vậy cứ để hắn hỗ trợ Nữ Nhi Quốc”

Sala : ”vậy bọn ta lên đường, Đàn Phong yên tâm, sẽ ổn thôi”

Đàn Phong : ”nữ nhi quốc gặp nạn vậy mà con”

Hòa Yên Ninh : “con đừng lo Túc Nhi nó đi thay con rồi”

Đàn Phong : ”xin lỗi Túc Nhi mẹ phải làm phiền con”

Chu Cao Túc : ”không có gì đâu mẹ, con cũng muốn tìm bà ta để tính sổ mà”

Sala : ”thôi đừng mất thời gian, Yên Ninh, ông thông gia, Đệ Nhi giúp ta chăm sóc Đàn Phong”

Cao Bân : “thất công chúa không đơn giản, bà nhớ cẩn thận đó”

Sala : ”ông đang lo cho ta sao?”

Cao Bân : ”làm gì có bà chết sớm ta còn mừng”

Sala : ”Phật tổ từ bi có tên đệ tử vừa phạm lỗi nói dối kìa”

Cao Bân: ”a di đà phật tội lỗi tội lỗi”

Sala : ” thôi tôi đi đây”

Cao Bân : ”ừ bà cẩn thận”

Kim Ngân, Tô Na, ;" À. tranh thêu của nương nương và ngôi sao bằng hạt rất đẹp. Thần cảm ơn người

Hòa yên Ninh gật đầu :" Mọi người đi đường cẩn thận"

Thế Là Sala, Kim Ngân, Tô Na, Tần Lý :" Hoàng thượng, các vị. Chúng tôi xin dược cáo tứ

Chu Nguyên Chương :" Ừ. Hiện kẻ xấu đang ẩn nấp bên ngoài, mọi người đi đường cẩn thận. Đệ nhi, Đàm Phong, Cao Bân, Hoài An. Các khanh cũng lui ra đi

Dạ. Chúng thần cáo lui

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.