Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giải thích

Tiểu thuyết gốc · 6782 chữ

Chu Đệ vẫn Đang Thượng Triều

Chu Đệ : ”Còn Chuyện Thì Tấu, Không có bãi Triều”

Phúc Châu Chi Phủ Tống Thanh: ”bẩm thái tử, vừa xuất hiện một kẻ sát nhân, khác với kẻ lần trước sát nữ thì kẻ là nữ sát nam,”

Chu Đệ: ”Lại Có Chuyện này? Có xác định được hung thủ chưa”

Tống Thanh : ”Bẩm Thái Tử hiện chỉ xác định là hành vi của yêu nghiệt, việc này vượt qua khả năng của thần, xin Thái Tử cho ngươi giúp đỡ”

Chu Đệ : ”được, bản thân khanh cũng phải cẩn thận đó”

Tống Thanh : ”tạ thái tử quan tâm”

Chu Đệ : ”đúng lúc thật Hà Như Song, bổn thái tử giao việc này cho cô”

Hà Như Song :” đã rõ xin thái tử chờ tin tốt của ta’

Chu Đệ : ”còn việc gì nữa không? À đúng rồi biên giới các quốc gia có vấn đề gì đáng ngại không?”

Từ Đạt : ”bẩm thái tử, ngoài Dương Bảo Bảo nhiều lần khiêu chiến thì không có vấn đề”

Chu Đệ : ”nhị vị tướng quân ổn chứ?”

Từ Đạt : ”vẫn là bất phân thắng bại”

Chu Đệ : ”vậy cũng tốt”

-................

Hà Lâm lúc này đang luôn túc Trực Bên Lý Thiện Đường : “ Nam Cung Thế Gia, Mộ Dung Thế Gia, Thượng Quan Thế Gia, Và Tên Bí ẩn Đông Phương Bạch, còn lại là Côn Luân Nô, Người Cổ Trùng Ngọc Cô Nương, Ma Nữ Đoạt xác Hổ Cô Nương, Sơn Miêu Tinh,  Huyết Vương không biết có liên Quan Tới Mã Hoàng Hậu hy vong là có liên quan”

Bạch Ngọc Đường đi gặp một bạn hữu : ”Hắc Hồ Đại ca, đã lâu không gặp”

Hắc Hồ : ”ồ Con Chuột Nhắc, rãnh rồi tới tìm Đại Ca sao?”

Bạch Ngọc Đường : ”Ta có việc muốn thỉnh giáo”

Hắc Hồ : ”nói đi”

Bạch Ngọc Đường : ”Huynh biết Lý Thiện Đường chứ”

Hắc Hồ : ”Biết”

Bạch Ngọc Đường : ”hiện tiểu đệ đang đối đầu với hắn, chỉ mới đụng độ Ô Nha Tinh, xin hỏi đại ca có biết trong yêu giới ai cấu kết với hắn không?”

Hắc Hồ : ”Ngươi thật sự muốn chọc tên đó?”

Bạch Ngọc Đường : ”không sai?”

Hắc Hồ : ”Hắn Không đơn giản đâu?”

Bạch Ngọc Đường : ”xin hỏi huynh biết gì về hắn”

Hắc Hồ :” Hắn là Bán Yêu”

Bạch Ngọc Đường : ”Bán Yêu nửa người nửa yêu, thì có gì phải sợ”

Hắc Hồ : ”mẫu thân của hắn là Xà Yêu Nữ vương”

Bạch Ngọc Đường : ”Cái gì Xà Yêu Nữ Vương? Bá vương một vùng của Yêu Giới”

Hắc Hồ : ”phải nếu huynh đệ ngươi muốn đụng chạm với hắn chỉ dựa vào một mình ngươi chỉ có chết”

Bạch Ngọc Đường trầm mặt,

Hắc Hồ : ”Huynh đệ ngươi có thể cho ta biết vì sao ngươi lại muốn đấu với hắn không?”

Bạch Ngọc Đường : ”Khống giấu gì đại ca, tiểu đệ có kết nghĩa với Ngũ Hoàng Tử Đại Minh và Hàn Thương Đại Tướng Quân Từ Tuấn Kiệt, tên Lý Thiện Đường đang gây bất lợi cho họ”

Hắc Hồ : ”Ngũ Hoàng Tử,? ngươi nói Hà Lâm Sao?”

Bạch Ngọc Đường : ”sao huynh biết?”

Hắc Hồ : ”Tên Đó tại Yêu Giới chúng ta, còn nổi danh hơn Lý Thiện Đường, ngươi không biết thật sao?”

Bạch Ngọc Đường : ”Tiểu Đệ thật Sự Không biết?”

Hắc Hồ : ”vậy để đại ca nói cho ngươi biết nghĩa mẫu của hắn là Lam Ngọc Nữ Vương Ngư chi Quốc, một quốc gia của Yêu Tộc thành lập, Thế lực chỉ dưới Long Vương”

Bạch Ngọc Đường Kinh hãi : ”Ngư Chi Quốc, Vương Quốc của Hải Yêu?”

Hắc Hồ : ”nó đó, Hà Lâm Là nghĩa tử của Lam Ngọc Nữ vương hơn nữa hắn còn có quan hệ thân thiết với Bạch Long, Long Vương của Sông Cửu Long, ngoài ra Bắc Hải Ngao Băng Công Chúa lại có tình ý với hắn, còn Nam Hải Ngao Linh Công Chúa cũng có giao tình với hắn, có thể nói thà đắc tội Lý Thiện Đường chứ đừng chọc phải Hà Lâm”

Bạch Ngọc Đường : ”Đệ không ngờ hắn lại quen biết một thế lực lớn ở yêu giới luôn đó”

Hắc Hồ : ”Lý Thiện Đường đụng độ Hà Lâm sẽ kéo theo Thế Lực Của Xà Yêu Nữ Vương Và Lam Ngọc Nữ vương trận này thú vị, cho ta tham gia với”

Bạch Ngọc Đường : ”đệ cần bàn với Hà Lâm ”

Hắc Hồ : ”Được Đi đi”

Bạch Ngọc Đường : ”Tiểu Đệ Cáo Từ”

nói Xong Bạch Ngọc Đường Biến Mất

Bạch Ngọc Đường đi Tìm Hà Lâm : ”huynh đệ cho hỏi thăm chút”

Hà Lâm : ”Huynh muốn hỏi gì?”

Bạch Ngọc Đường  : ”Huynh là Nghĩa tử của Lam Ngọc Nữ Vương”

Hà Lâm : ”huynh biết rồi sao? Đúng vậy?”

Bạch Ngọc Đường : ”ta vừa tìm hiểu Lý Thiện Đường là Bán Yêu con trai của Xà Yêu Nữ vương, một bá chủ ở Yêu Giới”

Hà Lâm : ”vậy Thế Lực của Hắn Không nhỏ”

Bạch Ngọc Đường : ”có thể sẽ đụng độ Xà Yêu Nữ Vương đó”

Hà Lâm : ”ý huynh muốn ta tìm Nghĩa Mẫu”

Bạch Ngọc Đường : ”ta e là cần tới vì lực lượng của Xà Yêu Nữ Vương không phải ta và huynh có thể đối phó”

Hà Lâm : ”Ta hiểu rồi, ta phải bàn lại với Mẹ ta và Phụ Hoàng đã”

Bạch Ngọc Đường: ”Được huynh cứ bàn ta sẽ chờ câu trả lời của huynh, không phải vì huynh đệ ngươi ta không chọc vào chuyện này đâu”

Hà Lâm : ”ta hiểu, đa tạ ngươi huynh đệ”

Bạch Ngọc Đường : ”đừng cho Từ Tuấn Kiệt biết hắn đi theo chỉ nộp mạng”

Hà Lâm : ”ta hiểu rồi? Ta sẽ nói với huynh sao?”

Bạch Ngọc Đường : ”vậy ta đi đây”

Hà Lâm : ”ta có nên báo lại không nhỉ? À có nên báo lại và bảo giao toàn quyền cho ta”

..............

Hà Lâm Về Triều

Chu Đệ : ”hiền đệ về rồi à?”

Lâm Anh Tuấn : ”tham Kiến thái Tử”

Chu Đệ : ”có điều tra được gì không?”

Lâm Anh Tuấn : ”có và những gì điều tra được thần xin thái tử giao toàn quyền xử lý cho thần”

Chu Đệ : ”đã điều tra được gì? Cứ nói ta nghe trước”

Lâm Anh Tuấn  : ”xin thái tử cho lui tả hữu, chỉ thần Và Bạch Ngọc Đường ở đây cùng người”

Đàn Phong : ”cả ta cũng không được sao?”

Lâm Anh Tuấn : ”đúng vậy cả thái tử phi cũng không được”

Chu Đệ thấy sự nghiêm túc này nên đáp : ”được rồi, Đàn Phong nàng lánh mặt đi”

Đàn Phong : “vậy thiếp cũng đi đây”

Hoài An : “Lâm Ca cả muội cũng không được sao?”

Lâm Anh Tuấn : ”đúng vậy, muội cũng tránh mặt đi”

Đàn Phong : ”đừng làm mất thời gian, trừ họ ra tất cả theo ta ra ngoài”

Hoài An : ”muội biết rồi”

Chu Đệ : ”đệ có thể nói được rồi chứ?”

Lâm Anh Tuấn : ”Bạch Huynh giò xét xung quanh xem có tên nào nghe lén không khử hắn đi”

Bạch Ngọc Đường : ”ta đã xem xét, không có ai?”

Chu Đệ : ”đệ phải cẩn thận tới mức này hẳn là không đơn giản”

Lâm Anh Tuấn : ”thần và Bạch Huynh Điều Tra Được, dưới tay của Lý Thiện Đường ngoài Mộ Dung Thế gia, còn có Nam Cung Thế Gia, Thượng Quan Thế Gia, ngoài ra hắn vô tình tìm được địa cung của Nam Việt Vương Triệu Đà, dưới trước có Côn Luân nô có khả năng khống lôi năng, có Người Cổ Trùng Ngọc Cô Nương, Huyết Vương, Ma Nữ Đoạt Xác Hổ Cô Nương, và kẻ sát nam Sơn Miêu Tinh”

Chu Đệ : ”dưới tay hắn nhiều quái nhân vậy sao? Còn có kẻ gần đây gây án sát nam hàng loạt”

Lâm Anh Tuấn : ”đúng vậy, lần này không phải đệ và Bạch Ngọc Đường có thể đối phó, nên đệ cần dùng lưc lượng của Yêu Tộc, nên mong thái Tử giao toàn quyền cho thần xử lý”

Chu Đệ : ”đệ muốn nhờ tới Yêu Tộc à?”

Lâm Anh Tuấn : ”Đúng vậy?”

Chu Đệ : ”Nắm Được bao nhiêu phần thắng?”

Lâm Anh Tuấn : Không nắm được”

Chu Đệ trầm mặt : ”Đệ có ý định báo với mẹ không?”

Lâm Anh Tuấn : Không, nếu nghĩa mẫu biết người sẽ bằng mọi giá đi theo hoặc ngăn cản đệ, nên mong thái tử giúp đệ giữ bí mật”

Chu Đệ : ”nói cũng phải, vậy bằng mọi giá đệ cũng phải toàn mạng trở về đó”

Lâm Anh Tuấn : ”đệ đã biết, tạ thái tử đã hiểu cho”

Bạch Ngọc Đường : ”thần và cậu ấy đi chuẩn bị đây”

Chu Đệ : ”được lui ra đi”

khi Hà Lâm Và Bạch Ngọc Đường đi khỏi, thì Đàn Phong đi vào thấy Chu Đệ trầm mặt, cô hỏi : ”Chu Đệ có chuyện gì vậy?”

Chu Đệ : ”bí mật, chuyện này ta không thể cho nàng biết”

Đàn Phong : ”chàng không tin tưởng thiếp sao?”

Chu Đệ : ”ta vẫn là câu đó, ta không thể cho nàng biết”

Đàn Phong : ”chàng…. thiếp hiểu rồi, thiếp không hỏi nữa mong chàng suy nghĩ lại, dù có chuyện gì thiếp cũng sẽ cùng chàng đối diện, thiếp về phòng đây”

Chu Đệ : ”nàng đi nghỉ đi”

câu nghĩ : ”xin lỗi Đàn Phong vì chuyện thật sự ta không thể cho nàng và mẹ biết”

Đàn Phong hơi buồn trở về , trầm mặt suy tư: ”Lạ thật, rốt cuộc là có chuyện gì nghiêm trọng tới mức cả ta cũng không thể biết?”

Hoài An : ”Đáng ghét không cho muội biết muội đi méc mẹ”

Đàn Phong : ”Hoài An Đứng lại”

Hoài An xụ mặt : ”đại công chúa à, họ thật quá đáng, chúng ta có phải người ngoài đâu”

Đàn Phong : ”ta nghĩ hẳn là chuyện không phải đơn giản mặt dù ta cũng khó chịu, nhưng chàng làm thế hẳn có lý do, đừng làm điều gì dại dột nghe chưa”

Hòa An : ”muội biết rồi”

...................

Chu Nguyên Chương đang đọc truyện, và thấy bài cảm nhận của Hòa Yên Ninh, ông vừa nhâm nhi trà vừa xem thì lắc đầu cười : ”nàng ấy đúng thật là, mà cũng đúng nàng ấy thiếu đi tình cảm ngưỡng mộ chuyện tình cảm thật cũng là lẽ đương nhiên, cặp đôi Hàn Văn Hoài Ngọc này đúng là cảm động có cảm động thật, nhưng trẫm không thích chúng tý nào”

Hòa Yên Ninh : ”hoàng thượng, ngươi vẫn còn xem sao?”

Chu Nguyên Chương : ”xem xong lâu rồi, chỉ là cái này thì hơi hấp dẫn nên trẫm xem kỹ một chút”

Hòa Yên Ninh giật mình vì đó là phần cảm nhận của bà, bà vỗ trán  : ”thôi chết ta quên mất là ta kẹp nó vào đó. Lỡ để Hoàng thượng xem được. Ta... Ta phải làm sao bây giờ? ” bà nói : ”Hoàng Thượng đó chỉ là một chút cảm nhận của thiếp thôi”

Chu Nguyên Chương : ”hay đó, hay hơn cuốn truyện nhiều, bài thơ hay lắm”

Hòa Yên Ninh ngạc nhiên :”Ngài nói gì cơ? Bài thơ nào?”

Chu Nguyên Chương : ”Thì bài thơ của nàng 

Trên Trời có Triệu vì Sao

Xếp Thành Bốn Chữ Vì Sao Yêu Người

Trên Đời Hàng Vạn Con Người

Cớ Sao Chỉ có một người tôi Yêu

Trẫm Nổi Hứng có đối lại rồi

Trên trời Hàng Triệu vì Sao

Dưới Đất Đâu chỉ có ta với nàng

Yêu Ta Thì mặc xác mi

Ta Không yêu lại làm gì được ta”

Hòa Yên Ninh bậc cười vì bài thơ này : ”hihi, nhưng mà Hoàng Thương đó không phải bài cảm nhận của Thiếp, Bài Cảm Nhân của Thiếp nói chuyện tình cảm động đất trời của Triệu Hàn Văn Và Trần Hoài Ngọc mà”

Chu Nguyên Chương : ”à ta có xem, Hàn Văn Và Hoài Ngọc vốn là Bạch Cốt Tinh và Tôn Ngộ Không, thật đúng là cảm động”

Hòa Yên Ninh : ”không phải, Hàn văn và Hoài Ngọc là chuyển thế của Tử Di Tướng Quân và Ngọc Cốt Tiên Tử, ơ… hoàng thượng lại trêu đùa thần thiếp”

Chu Nguyên Chương : ”hahaha, à mà nói như vậy chúng là tiền kiếp của ta và nàng sao?”

Hòa Yên Ninh : ”Thiếp Không biết, nhưng cũng có khả năng này, nên thần thiếp…” bà đỏ mặt :" Chắc không phải đâu..... Có khi... có khi.. người và thiếp bị pháp khí tiên tử cho nhập vai vào truyện của họ để khiến thiếp vui thôi.... tại.. Tại thiếp thích họ nhất mà"

Chu Nguyên Chương : ”thảo nào trẫm vừa nhìn thấy Ngọc Cốt Tiên Tử liền muốn đập”

Hòa Yên Ninh : ”Hoàng Thượng, muốn đánh thần thiếp sao?”

Chu Nguyên Chương :” nàng nói gì cơ, nàng là ái phi của trẫm, kẻ trẫm muốn đập là Ngọc Cốt tiên Tử”

Hòa Yên Ninh : ”ngài có thù với cô ấy sao?”

Chu Nguyên Chương : ”không có?”

Hòa Yên Ninh : ”vậy sao ngài lại muốn đánh cô ấy?”

Chu Nguyên Chương : ”Trẫm thích, cứ thấy ả là Trẫm Lại muốn đánh nhau”

Hòa Yên Ninh : ”hoàng Thượng lại trêu chọc thần thiếp.

Chu Nguyên Chương :" Hahaha.."

Hòa Yên Ninh :"" Hoàng thượng. Liên Hoa Ngọc Cốt là Ngọc Cốt Lệnh Bài, được làm từ Liên Hoa,.do Quan Âm Bồ Tát tặng Thiên Hậu nương nương. Khi bà tới trầu Ngọc Đế, trong tay cầm theo Ngọc Cốt Lệnh Bài.phía trên ngọc cốt khắc một chữ tự, có thể mở rộng trí tuệ, phân rõ sai trái. Vì hấp thụ tiên tiên khí của Thiên Hậu nương nương, phụng lệnh chuyển sinh thành người, cô hạ phàm đầu thai, gánh trọng trách tiêu diệt Bạch ma nữ và lịch kiếp tu hành để ngày sau cùng Thiên Hậu nương nương cứu khổ cứu nạn, phổ độ chúng sanh, trải qua mọi chuyện của kiếp người. Đó chính là Hoài Ngọc"

Chu Nguyên Chương :" Ồ. Là một pháp bảo. Trẫm thấy cô ta nghịch ngợm, quậy phá quá"

"

Hòa Yên Ninh :" Đòó chỉ là vẻ bề ngoài thôi, không nói lên điều gì. Quan trọng là nội tâm bên trong"

Chu Nguyên Chương : ” À, là vậy. hahaha, trẫm có xem rồi nàng viết hay lắm”

Hòa Yên Ninh : ” Bài thơ mà người vừa nói, nó giống với Hàn Văn và Phù Dung hơn, Chứ không phải Hàn Văn với Hoài Ngọc. Hàn Văn, Lương Thiện Tình cảm, không màn danh lợi chỉ có yêu một người, thật đáng ngưỡng mộ, còn Hoài Ngọc trừ gian diệt bạo, trải qua chắc trở, thiếp thật rất ngưỡng mộ, còn Hoàng Thượng”

Chu Nguyên Chương : ”còn trẫm hả nếu nói về hai người đó thì Hoài Ngọc Là con ngốc, lại đi nhường tình cảm, không như nàng bất chấp tới bên trẫm người nam nhân đứng đầu thiên hạ, có câu Thà Làm Anh Hùng Thiếp Không làm Vợ Tầm thường, nàng theo Trẫm là anh minh sáng suốt rồi, còn tên Triệu Hàn Văn đó là một tên ngốc, cưới luôn cả Phù Dung Và Hoài Ngọc Là Được rồi, Như Trẫm nè không phải hạnh phúc sao?”

Hòa Yên Ninh : ” Đâu thể trách Hàn Văn được, dù sao hắn cũng mất ký ức của Hoài Ngọc, lai vướng vào chuyện Phù Dung, hắn tưởng đâu mình lỡ hại cô ấy, với tính cách hiền lành này, hắn cũng khó sử lắm chứ. Còn về Hoài Ngọc , cô còn trẻ mà làm vậy, quả là không dễ. tiếc là Phù Dung vì yêu một người mà trử nên ích kỷ, có dã tâm hơn xưa, tuy bị Hàn Vũ hại nhưng không can tâm, còn đi lửa gạt Hàn Văn lâu ngày, Hàn Văn biết được tuy rất giận nhưng cuối cùng hắn chịu bỏ qua, chỉ vì không muốn Hoài Ngọc khó sử. Từ đó Phù Dung không dành Hàn Văn với Hoài Ngọc nữa, nhưng tiếc là khi tới Miêu tộc, không hiểu vì lý do gì mả khiến Phù Dung đi vào tà đạo. Cuối cùng bị Hoài Ngọc niệm trú trong Vô Phùng Thiên Y để tiêu diệt. Phù Dung trước khi chết biết quay về chánh đạo, hy vọng kiếp sau làm tỷ muội của Hoài Ngọc để bù đắp lỗi lầm Còn Hàn Văn, cậu ấy là người rất có trách nhiệm, nhưng không màn danh lợi, tấm lòng nhân từ, bao dung, vì một người con gái mà hy sinh, mà cố gắng. không đáng ngưỡng mộ sao?”

Chu Nguyên Chương : ”nếu nói điểm này hắn còn thua Xa Thần Điêu Đại Hiệp Dương Quá”

Hòa Yên Ninh : ”Dương Quá và Tiểu Long Nữ thì khỏi phải bàn, họ là bộ đôi đẹp nhất Trung Nguyên rồi”

Chu Nguyên Chương : ”theo trẫm Đánh Giá so với So với Nam Viện Đại Vương Tiêu Phong hắn cũng không bằng, có thể nói hắn nhu nhược không khác gì giáo chủ Minh Giáo Trương Vô Kỵ”

Hòa Yên Ninh : ”Thần Thiếp không phục, câu ấy không màn danh lợi, chỉ yêu một người”

Chu Nguyên Chương : ”Thế Tử Nhi nhà ta còn hơn cả hắn, Chu Tử cũng chẳng màn giang sơn, nhưng khi Giang Sơn cần tới nó thì nó luôn có mặt, nói e là nàng không tin, Hoàng Tử phi của nó Đông Phương Mộ Tuyết vốn là phản tặc, trẫm từng không nhìn nhận cô ta, khiến Tử Nhi thà bỏ đi danh hiệu hoàng tử, để đồng hành cùng cô ấy, nó nói với trẫm, con vẫn trung với quốc, nhưng xin từ bỏ danh hiệu hoàng tử, cùng nàng ấy phiêu bạc nhân gian”

Hòa Yên Ninh : ”vậy ngài không xử tội tạo phản của nó sao?”

Chu Nguyên Chương : ”sao lại không trẫm giận tới mức suýt chút nó mất đầu rồi, chính cô ta và Khai Tâm đã cầu xin cho nó, giải tán băng đảng quy thuận triều đình, Thiếc Y vệ chính là binh đoàn phản tặc, trẫm đã cho chúng uống thuộc độc, nếu chúng có ý tạo phản chúng sẽ chết”

Hòa Yên Ninh : ”Không ngờ Chu Tử lại là người như vậy, vậy. Còn về Hàn Văn, Hoàng đế Đại Tống và Miêu quý phi đã chấp nhận Hoài Ngọc ngay từ khi Hàn Văn bẩm báo rồi, tính cô ấy lương thiện, hiền lành, Ngọc Trân công chúa ngang bướng, còn xem cô ấy là tỷ muội ruột nữa mà"

Chu Nguyên Chương cười :" Xem ra ái phi của trẫm rất thích Hàn Văn và Hoài Ngọc nên viết cảm nhận hay như vậy"

Hòa Yên Ninh :"Hoàng Thượng có ý kiến gì về cuốn truyện Hoài Ngọc Truyền Kỳ này không?”

Chu Nguyên Chương : ”nó đúng nhảm nhí, Thứ Nhất, Tên Hoàng Đế này đúng là vô dụng nhất trong số các hoàng đế mà trẫm biết để con ma nữ giả giang hoàng hậu của mình nhiều năm trời mà không biết, Tử Kim Thần Long khí cũng không phản ứng Thứ hai Bọn Kim Cang Thần rõ ràng đi chuyển thế còn chạy lòng vòng trên thiên đình, nếu bọn chúng còn trên Thiên Đình thì vât vả tập hợp bọn Hàn Văn Hàn Vũ, Phù Dung làm cái quái gì, chỉ cần Hoài Ngọc Là Đủ”

Hòa Yên Ninh : ”điểm này thần thiếp có thể giải thích thế này. Không biết Hoàng thượng có muốn nghe không?

Chu Nguyên Chương :" Nàng có suy nghĩ gì, cứ nói đi,

Hòa Yên Ninh :" bọn Kim Cang thần là Hoài Ngọc quay về quá khứ để gặp họ thôi. Còn về Hoàng đế đó,.. thiếp thấy hắn có vô dụng, nhưng có thể ông ta nghi ngờ nhưng không có bằng chứng, Với lại, Bạch ma nữ có oán thù sâu đậm với Chúc Vân Đài ở tiên giới. sở xuống nhân gian dể tiếp cận ông ta, mục đích chính của ả là điều tra về Vô Phùng Thiên Y, thực hiện ý đồ làm bá chủ tam giới. Nên muốn đối phó Bạch ma nữ, không phải nhờ thế lực của Tống triều để đối phó ả, muốn đối phó ả, bắt buộc phải tìm từ đại pháp khí gồm

Trấn Thế Cương Đao của Kim Cang thần

Tử Thanh Song Kiếm của Liên hoa chăn quân

Bá Vương Thương của tử di tướng quân

Ngọc Cốt Lệnh Bài của Liên hoa ngọc cốt, vốn là pháp bảo trong tay Thiên Hậu nương nương

Hợp xưng là tứ đại pháp khí. Tập hơp được bốn pháp khí này, cộng với chuyển thế của bốn vị tiên nhân cùng đồng tâm hiệp lực mới hạ sát được Bạch ma nữ. Phải nói, cuộc chiến tiêu diệt Bạch Ma Nữ, Hoài Ngọc lập công đầu, sau đó tới Hàn Văn, Phù Dung và Hàn Vũ. Còn vì sao bọn Kim Cang thần không trực tiếp giúp đỡ là tại vì Bạch Ma Nữ là kiếp số của Tống triều thời đó lên thần tiên không thể trực tiếp xen vào, chỉ có Thiên hặu nương nương chỉ điểm tìm tứ đại pháp khí do pháp khí tiên tử chế tạo thôi"

Chu Nguyên Chương xem lại cuốn truyện :" Những pháp khí này trẫm đã từng đọc qua, trong đây ghi chép rất rõ nguyên liệu làm ra thần khí đó, cũng như công dụng."

Hòa Yên Ninh :" Hỏa Kỳ Lân sống ở gốc đảo trên sa mạc cực tây, bản tính hung ác, tuy lông da mềm mại nhưng bền chắc vô cùng, đao thương bất nhập, vũ khí lợi hại của nó là miệng phun ra lửa với nhiệt độ vô cùng cao. Bích ngọc minh hỏa không thể xát thương nổi nó

Sừng của Hỏa Kỳ Lân bền chắc vô cùng, là nguyên liệu chinh làm mũi thương của Bá Vương Thương

Hai con Kim Mộc Long và gân mộc xả ở rừng xâu phương Nam, răng của nó sắc bén, chứa chất cực độc một âm một dương, đó là nguyên liệu chính để tạo ra Tử Thanh Song Kiếm

Cuối cùng là một con ở khu vực trung nguyên, Phi Thiên Cùng Kỳ bản tính hút máu lại hiếu sát, da và răng của nó là nguyên liệu để đúc thành Trấn Thế Cương Đao

Chu Nguyên Chương cười :"Trong sách nói, tứ đại pháp khí này bị Bạch ma nữ hủy rồi"

Hòa Yên Ninh :" Chính vì ả ta tự hủy tứ đại pháp khí đó lên bị trời phạt, tạo thuận lợi cho Trần Phù Dung hạ sát.....Thiếp thuộc hết từ đầu tới cuối cùa truyện rồi. Còn nhiều chuyện khác trong cung thời đó, theo thiếp nghĩ, nếu không cần thiết, Hoàng đế đó cũng ráng nhịn để hy vọng Hàn Vũ quay đấu”

Chu Nguyên Chương : ”đấy nên chỉ có thể là Truyện, thiên Khiển có thể sống sao, đúng là nhảm nhí, còn quay quá khứ gặp bọn Kim Cang Thần càng là vô lý, dù là thần tiên cũng không thể tùy tiên đi ngược thời gian, sẽ làm loạn thế gian, có thể nói là tên tác giả này cố tình làm cho màu mè, chứ trẫm không tin Tru Tiên Tứ Kiếm của Thông Thiên Giáo Chủ không giết nổi ả”

Hòa Yên Ninh :” Nhưng họ có thể làm gì?. cái khó ở đây là thần tiên khác không xem vào chuyện tiêu diệt Bạch Ma Nữ, trừ Thiên hậu nương nương và chuyển thế của bốn vị tiên nhân. ngay từ đầu là do Hoài Ngọc thúc đẩy việc tìm kiếm tứ đại pháp khí. Nếu thần tiên trên thiên đình đều đồng ý giúp họ hạ sát Bạch ma nữ thì Hoài Ngọc và Hàn Văn làm sao phải khổ sở tìm kiếm tứ đại pháp khí làm gì?

Chu Nguyên Chương :" Nàng nói có lý, Thiên đình không thiếu người, đây xem như là cơ hội cho các vị thần cắp thấp lập công. Còn tên Triệu Quyến đó. Cho dù nghi ngờ nhưng hắn không biết đường bí mật điều tra. Đây là cái sai lớn nhất

Hòa Yên Ninh cười :" Đúng vậy, đã nghi ngờ thì phải điều tra mới phải. lý nào lại để yên. Vậy người mà Hoàng Thượng Ngưỡng mộ nhất là ai?”

Chu Nguyên Chương : ”Chu Văn Vương”

Hòa Yên Ninh : “tại sao?”

Chu Nguyên Chương : ”người duy nhất nuốt nước mắt, dằn nỗi đau, phẫn hận, nhẫn nhịn ăn thịt con trai của mình, nàng làm được không?”

Hòa Yên Ninh :” thần thiếp không làm được đâu”

Chu Nguyên Chương : ” vậy có thể nói Tên Triệu Hàn Văn này nhu nhược còn thua xa Chu Văn Vương, còn nàng ngưỡng Mộ Trần Hoài Ngọc nhất sao?”

Hòa Yên Ninh : ” Mỗi người mỗi hoàn cảnh khác nhau, không thể so ai hơn ai được. Hàn Văn đâu có ở vị trí của Chu Văn Vương, cậu ấy vốn là thất hoàng tử, cùng Hoài Ngọc đối phó Bạch ma nữ, Quáng Hào, Hàn Vũ,  Hòa kỳ Lân, Yêu phán, Hỏa LongChín Đầu, Nhất Ưu Tử. Phải nói là hắn hiền lành lên vẫn hy vọng vào Hàn Vũ, cũng như Hoài Ngọc, hy vọng vào Phù Dung. Nếu là năm xưa người hỏi thiếp, thì thiếp ngưỡng mộ nhất là Mộc quế Anh, Còn bây giờ, người Thiếp ngưỡng mộ nhất là Trần Hoài Ngọc, cô có lòng từ bi, ban đầu tỏ ra ngây thơ, tuy trẻ tuổi, ham chơi nhưng tính cách cứng rắn, dũng cảm, biết nhẫn nhịn chịu đựng, bằng lòng vượt qua mọi khó khăn, hy sinh hết mình vì mọi người. Vì chính nghĩa diệt tà ác, hy vọng người có chút dã tâm biết quay đầu là bờ, mà điển hình là cô Hy vọng Hàn Vũ cải tà uy chính, cùng đồng tâm hiệp lực đối phó Bạch ma nữ và cũng để cha mẹ của hắn không phiền lòng, cô hy vọng Phù Dung quay đầu là bở, vì có được tình cảm tỷ muội mà chấp nhận để Hàn Văn cho nhị tỷ mình. Khi Hàn Văn qua đời, cô vì Hàn Vân mà xuống địa phủ và tới vô lý thiên, hư vô giới. Trải qua khó khân để cứu hồn phách của hắn trở về. thiếp còn ngưỡng mộ là chuyện tình của họ, còn người mà thiếp ngưỡng mộ thứ hai là Dương Môn Nữ Tướng Mộc Quế Anh”

Chu Nguyên Chương : ”thế thì lạ thật Mộc Quế Anh bá khí còn Hơn Cả Dương Tôn Bảo, sao trẫm không thấy nó ở nàng, mà thấy. giống Hoài Ngọc hơn”

Hòa Yên Ninh cười : ”tại thiếp hiền để được Hoàng Thượng Thương”

Chu Nguyên Chương cười : ”hả cái gì cơ? Trẫm bị lãng tai sao?”

Hòa Yên Ninh : ”người thật xấu, lại trêu đùa thần thiếp”

Chu Nguyên Chương : ”haha, nàng hâm mộ Hoài Ngọc cũng tốt, mà Mộc Quế Anh cũng tốt, nàng vẫn là nàng, là ái phi của trẫm”

Hòa Yên Ninh : ” Thiếp cũng từng đoc qua chuyện tình cảm của nhiều cặp đôi nhưng thiếp vẫn thích Hàn Văn và Hoài Ngọc nhiều hơn.   Còn ngài thì ngược lai.  Thí dụ nếu Thiếp biết kiếp trước của mình Là Trần Hoài Ngọc mà Triệu Hàn Văn không phải người, Triệu Hàn Văn kiếp này vẫn chưa thành thân, vì một lời hứa chờ đợi ngàn năm. Liệu rằng người có sợ Thiếp Đi Tìm Cậu Ta không?”

Chu Nguyên Chương :” hahahaha, trẫm thách nàng cũng không dám”

Hòa Yên Ninh  cười : ”nếu Thần thiếp dám thì sao?”

Chu Nguyên Chương : “vậy trẫm sẽ giết hắn cho hắn chết tiếp, trẫm cũng muốn xem thử nàng hồi sinh người chết được bao nhiêu lần, Cũng Muốn xem tên Triệu Hàn Văn Đó dám sống lại nối lại tình xưa với nàng không”

Hòa Yên Ninh phì cười: ”Hoàng Thượng thật là ... "

Chu Nguyên Chương : ”Trẫm thì sao?”

Hòa Yên Ninh : ”Hoàng Thượng quá oai phong rồi”

Chu Nguyên Chương : ”nàng định nói trẫm quá bá đạo chứ gì?”

Hòa Yên Ninh : ”thần thiếp không dám.... Nếu thiếp là Trằn Hoài Ngọc kiếp trước, mà Triệu Hàn Văn kiếp này vốn đang đợi thiếp tìm hắn, chẳng phải kẻ vi phạm nghiêm trọng lời thề ngàn năm là thiếp sao?. Vậy kẻ đáng chết là thiếp, không phải hắn"

Chu Nguyên Chương : “hahaha xem nàng kìa, mà nàng tới không phải để nói về Hoài Ngọc Hàn Văn Chứ?”

Hòa Yên Ninh :" thiếp không, vì đó là cảm nhận riêng của thiếp thôi không đáng để người để tâm đâu. Tuy thiếp rất thích truyện này nhưng. Chính sự còn nhiều, lẽ ra thiếp không lên để người đọc phải cuốn truyện và bài cảm nhận này mới đúng. Thần thiếp xin lỗi"

Chu Nguyên Chương :" Sao lại không đáng chứ, nàng đó, nhiều khi nàng nghĩ bản thân mình quá thấp rồi. Yên Ninh, trẫm không muốn nàng giữ mãi những điều không vui trong lòng"

Hòa Yên Ninh :" Vừa rồi Thiếp nói chơi thôi, hắn mà đầu thai thì hiện tại đã có gia đình lâu rồi. Nếu như thiếp nói hắn chờ thiếp thì thiếp sẽ phối hôn cho hắn và Thu Cúc. Trời cao có đức hiếu sinh, Không cần thiết cứ chứng minh tình cảm là phải ra tay giết hắn. Mà Cho dù thiếp có tìm ra Hàn Văn, ngài thử nghĩ xem, thiếp nói với hắn, kiếp trước hắn là Hàn Văn, không lý nào hắn tin. Trừ khi có vị tiên nhân giúp hắn khôi phục ký ức kiếp trước. Mà điều này thì không thể nào rồi"

Chu Nguyên Chương :" Nàng chưa gì đã vội giải thích nhiều tới vậy. Vậy trẫm khỏi sợ, nàng tìm hắn cũng như không rồi. Với tính của nàng,  trẫm tin nàng cho dù không muốn gần trẫm thì nàng cũng không thể nào từ bỏ Đệ nhi, Đàn Phong, Túc nhi mà đi tìm người yêu kiếp trước được. huống hồ khó khăn lắm nàng và Đệ nhi mới nhận nhau. Phải không?

Hòa Yên Ninh :" Thiếp... Tùy vào hoàn cảnh mà.....

Chu Nguyên Chương ôm Hòa Yên Ninh :" Được rồi, Yên Ninh Ngọc Cốt. Nếu nàng có bản lĩnh tìm ra Hàn Văn kiếp này, trẵm sẽ phối hôn cho hắn và Thu Cúc.

Hòa Yên Ninh cười : ”à Đúng rồi Thần thiếp muốn xin hoàng thượng một đặc ân”

Chu Nguyên Chương : ”nói đi”

Hòa Yên Ninh : ” Đó là tùy vào duyên phận, họ không muốn, chúng ta cũng không thể ép họ. Mà thôi, thiếp nói nhiều về họ quá. Thiếp xin lỗi

Chu Nguyên Chương :" Xem ra cứ nói tới Hàn Văn là nàng nảy hứng ha. Kẻ khác khó tránh hiểu lầm, nàng tư thông với Triệu Hàn Văn đấy"

Hòa Yân Ninh :" Nhưng Triệu Hàn Văn là nhân vặt lịch sử, hắn yêu Trần Hoài Ngọc mà. Hoàng Thượng à, người không bao giờ tin lời đồn nhảm này. Đúng không?

Chu Nguyên Chương :" Ừm. sao trẫm lại dễ dàng tin chứ. Tên Hàn Văn, trên đời rất nhiều nhưng không có nghĩa là trẫm sẽ tin vào lời đồn nhảm mà hiểu lầm nàng

Hòa Yên Ninh cười :" Vậy mà thiếp còn sợ người sẽ tin ...À thần thiếp trong khi bị giam có dạy cho Thu Cúc về Văn Chương cô ấy khá giỏi, nên Thần Thiếp xin Hoàng Thượng cho cô ấy một đặc ân, để cô ấy có chút quyền hạn”

Chu Nguyên Chương : ”Đưa Ả vào đây, nếu ả đúng như nàng nói thì giao quyền này cho nàng quyết định”

Hòa Yên Ninh : ”Ta Hoàng Thượng, Thu Cúc Mau vào đây?”

Thu Cúc : ”Nô Tỳ tham kiến Hoàng thượng nương nương”

Chu Nguyên Chương : ”trẫm ra một đề ngươi làm một bài thơ trẫm xem thử”

Thu Cúc : ”mời hoàng thượng ra đề”

Chu Nguyên Chương : ”làm một bài thơ về chiến sự, có một chứ tướng”

Thu Cúc : ”dạ Nô Tỳ xin đọc,

Trạch Quốc Giang Sơn Nhập Chiến Đồ

Sanh Dân Hà Kế Lạc Tiều Tô

Bằng Quân Mạc Thoại Phong Hầu Sự

Nhất Tướng Công Thành Vạn Cốt Khô”

Chu Nguyên Chương : ”hay, nghĩa là gì nói trẫm nghe”

Thu Cúc : ”Xứ có nhiều sông hồ rơi vào cơn chiến loạn,

Dân đen làm sao có thể yên vui sinh sống?

Các ông đừng có nói về chuyện phong hầu nữa,

Vì một tướng vinh danh thì có vạn xương khô vì loạn lạc.”

Chu Nguyên Chương : ”khá lắm, ngươi hãy làm bài Thở về Hoa Bỉ Ngạn”

Thu Cúc : ”Hoa nở ngàn năm hoa bỉ ngạn

Hoàng Tuyền huyết nhuộm nỗi bi thương

Vô hoa hữu diệp, vô tương ngộ

Vạn kiếp luân hồi, vạn kiếp vương”

Chu Nguyên Chương : ”về Hoa Mẫu Đơn xem nào?”

Thu Cúc : ”Quốc sắc thiên hương há kém lan

Sống nơi lầu các ngại mưa ngàn

Khoe danh tài nữ màu tươi đỏ

Nổi tiếng chúa hoa nhụy sắc vàng

Lệnh đế chẳng tuân vườn thượng uyển

Chồi non trỗi dậy dưới tro than

Danh gia, vọng tộc đều yêu chuộng

Đâu giống phù dung nở để tàn!”

Chu Nguyên Chương : ”thử Hoa Phù Dung xem”

Thu Cúc :”Sáng trong màu nắng trưa hồng

Chiều hoàng hôn tím nhớ mong trọn đời

Vô thường là thế người ơi

Phù Dung lộng lẫy một đời kiêu sa

Tình khôn tình cũng chóng già

Qua đêm thành cội xác xơ đầu cành

Trái ngang là những chuyện tình

Hợp tan, tan hợp, phục sinh chuyện đời

Phù Dung lộng lẫy trang đài

Bao nhiêu sầu não, ngậm ngùi trong tim

Phù Dung sớm nở, tối tàn

Tình sao tình lắm trái ngang thế tình…”

Chu Nguyên Chương : ”hay đó, thử về Hoa Ngũ Sắc Xem”

Thu Cúc : ”khẽ nghiêng mình,

ta ngắm chiếc cầu vòng … giăng ngang biển

băng qua đôi bờ lưu luyến của đại dương

nối vòng tay của bao mảnh tình thương

chẳng giận hờn chẳng hơn thua cao thấp

mơ mộng viễn vông giữa cõi đời cười khóc

rồi suy tư, rồi thân thiết đến ngập lòng

thiêng liêng nầy mây trắng trải thong dong

nỗi khắn khít vì mối duyên ... mưa gió

thân thiết lắm những buồn vui to nhỏ

của sông dài ánh đỏ dáng phù sa

của hương hoa tinh khiết ... đậm đà

của rừng thẳm âm u ... huyền bí

hoa ngũ sắc thế gian thường hiếm quí

kín thâm sâu từ đáy biển vực sâu

lạ lùng thay cùng quấn quít bên nhau

như chiếc cầu vòng vút cao thăm thẳm

hoa ngũ sắc gót du dương đằm thắm

kiếp trần gian cùng tung cánh khoe màu

gặp gỡ bây giờ khoan khoái thoảng mai sau

hồ cực lạc ngạt ngào bao ý quyện ...”

Chu Nguyên Chương : ”tốt, làm về hoa Tử Lan Xem”

Thu Cúc : ”Xuất thân từ cõi sương mù

Nàng là mây khói nhuốm màu tím hoang

Diễm tình đài các phong lan

Cốt cách vương giả cao sang đa tình

Sắc hương đa dạng đa hình

Đêm thanh luân vũ một mình dưới trăng

Chiếc hài tím mòn lối chăng ?

Gót chân du mục thênh thang say đời

Nhung y trang phục hợp thời

Khiến loài ong bướm buông lời gió mưa

Đời Nàng Nàng cũng xin thưa

Nàng  đến từ gió từ mưa cuối trời

Nếu thương xin hãy người ơi

Cho nàng một chút tàn hơi để rồi

Những chiều mây tím trôi trôi

Nàng về yên ngũ trên đồi dã lan”

Chu Nguyên Chương : ”Về Liên Hoa Xem”

Thu Cúc : ”Hoa nào sánh được Bạch Liên Hoa

Vẻ đẹp khiêm cung nụ trắng ngà

Hạ chớm sắc khoe màu tuyết quyện

Thu về hương trỗi khúc tâm ca

Dính bùn Phật ảnh nào ô uế

Phơi nắng châu sương luống nhạt nhòa

Dẫu bụi vô thường cơn tạo hóa

Dao Trì lại hẹn buổi xuân qua.”

Chu Nguyên Chương : ”hay đó làm về..”

Hòa Yên Ninh : ”Hoàng Thượng à, định đọc hết các loài hoa sao?”

Chu Nguyên Chương : ”hahaha, giờ đọc bài thờ về Nhân Vật Tôn Ngộ Không đi”

Thu Cúc : ”Dạ cảm thán yêu hầu, bất phục công.

năm xưa cuồng vọng, ngạo anh hùng.

kỳ tâm làm loạn, hội bàn đào.

to gan tự hành, đòi soán cung.

trong mười vạn quân, vô địch thủ.

cửu trùng thiên thương, có oai phong.

gặp phải Như Lai đến vây khốn

hà thị thiên thư tái hiển công”

Chu Nguyên Chương : ”về Trư Bát Giới Xem”

Thu Cúc : ”nô tỳ xin độc về trận giữa Trư Bát Giới và Xa Ngộ Tĩnh”

Chu Nguyên Chương : ”Đọc đi”

Thu Cúc : ”Tướng Quyển Liêm, soái Thiên Bồng

Khoe võ nghệ, hiểu thần thông.

Bên này: Bảo trượng hàng yêu nhằm đầu bổ,

Bên kia: Đinh ba chín mũi mặc sức vung.

Núi sông chấn động,

Sóng cả cuộn tung.

Hung như Thái Tuế rách tràng phan

Ác tựa Tang Môn tung lọng báu.

Một bên: Một lòng một dạ bảo vệ Đường Tăng.

Một bên: Phạm tội tày đình biến làm thủy quái.

Một phát đinh ba chín vết thương.

Trượng kia bổ xuống hồn phách bại.

Đánh qua và đánh lại,

Lừa mưu như cuộc cờ.

Xem ra chỉ tại người lấy kinh,

Nộ khí ngất trời không nhẫn nại”

Hòa Yên Ninh : ”hoàng thượng thấy thế nào, Thu Cúc là đệ tử của Thần thiếp, về văn đạt yêu cầu chứ”

Chu Nguyên Chương : ”cũng khá đó, nhưng có câu cuối cùng qua được trẫm phong quan cho ả luôn, câu đố cuối cùng về trí tuệ, ta chấp sư phụ ngươi luôn”

Thu Cúc : ”mời hoàng thượng ra đề”

Chu Nguyên Chương : ”ngươi đang lạc vào một mê cung có hai cửa là cửa sinh và cửa tử, một tên chỉ nói dối và một tên chỉ nói thật, điều kiên ngươi không biết cửa nào là cửa sinh, cũng không biết cửa nào là cửa tử, cũng không biết kẻ nào nói dối kẻ nào nói thật, ngươi chỉ được đúng một câu duy nhất, và ngươi phải tới được cửa sinh nêu ngươi đi sai sang cửa tử ngươi sẽ chết, và ngươi phải hỏi như thế nào để đảm bảo rằng ngươi tới được cửa sinh”

Thu Cúc : ”cho nô tỳ suy nghĩ”

Chu Nguyên Chương : ”thoải mái trẫm cho ngươi bảy ngày luôn đó, Yên Ninh nàng thì sao?”

Hòa Yên Ninh : ”xin hoàng thượng cho thần thiếp thời gian suy nghĩ”

Chu Nguyên Chương : ”hahaha, cứ thoải mái”

Hòa Yên Ninh ngồi xuống trầm tư : ”nếu hỏi cửa nào là cửa sinh thì kẻ nói láo sẽ chỉ cửa tử, mà mình lại không biết kẻ nào nói láo ôi đau đầu quá

Thu Cúc lúc này đổ đầy mồ lôi lăn ra bất tỉnh

Hòa Yên Ninh : ”Thu Cúc Đứng dậy đừng làm ta mất mặt”

Chu Nguyên Chương : ”hahaha người đâu đưa Thu Cúc về phòng nghỉ ngơi”

Hòa Yên Ninh : ”thân thiếp xin được phép đưa Thu Cúc về phòng”

Chu Nguyên Chương : ” Ừ, nàng đi đi"

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật Kaibaseto
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.