Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hòa Gia có biến

Tiểu thuyết gốc · 4933 chữ

Sau khi Chu Đệ và Chu Cao Túc đi

Thường Ngọc Thi : ”Phong muội cuộc sống tại nơi này muội đã thích nghi được chưa?”

Đàn Phong : ”muội đã thích nghi được, chỉ có điều con người muội thích bay nhảy nhưng hiện tại mang thai lại chẳng được đi đâu, muội đang thấy chán đây”

Thường Ngọc Thi : ”ta hiểu, ta cũng là con nhà tướng, ngày cha ta còn sống ta luôn muốn xông pha chiến trường lập công báo quốc, nhưng phân nữ nhi ta lại chỉ có thể ở nhà, ta ngược lại ngưỡng mộ muội có thể dẫn quân tác chiến”

Đàn Phong :” không phải tỷ có Thường gia quân sao?”

Thường Ngọc Thi : ”nói ra thì hổ thẹn, đó là ta được kế thừa sau khi hai người đàn ông của Thường gia hy sinh, bây giờ cả Chu Tiêu cũng qua đời, ta chỉ còn Thường gia quân, làm chỗ dựa nhưng cũng không đảm bảo”

Đàn Phong : ”ý của tỷ là”

Thường Ngọc Thi : ”nếu không phải ta có thân phận thái tử phi, và Doãn Văn cũng đã trưởng thành thì những thuộc hạ cấp dưỡi sớm đã động tâm với ta rồi, và e là từ lâu ta không có cơ hội mà xúc phạm các người”

Đàn Phong : ”ý của tỷ là Thường gia quân đang ngầm tranh đấu”

Thường Ngọc Thi :” không sai nơi này không phải nữ quốc, binh sĩ Thường gia quân dĩ nhiên không cam tâm tình nguyện phục vụ một nữ nhân như ta”

Đàn Phong :” nói vậy tỷ muốn Doãn Văn làm thái tử một phần cũng vì điều này”

Thường Ngọc Thi :” đúng vậy, ta tuy là con dâu của hoàng thượng nhưng khi Chu Tiêu Mất quyền hạn của ta cũng bị hạn chế dần, khi mà Doãn Văn thất thế thì bọn tướng quân dưới trướng các lão tướng luôn tỏ thái độ và có ý đồ làm nhục ta”

Đàn Phong :” nói vậy tình hình của tỷ hiện vô cùng nguy hiểm”

Thường Ngọc Thi : ”có thể nói vậy, ta dùng đủ cách để Doãn Văn có được quyền lực, ít nhất là trấn áp được ý đồ xấu của bọn thuộc hạ”

Đàn Phong : ”tại sao tỷ biết điều này”

Thường Ngọc Thi : ”khi muội từ trên cao bỗng nhiên mất hết tất cả muội sẽ thấy rõ, những kẻ ngày thường sợ muội khi muội mất đi quyền lực chúng xem muội không khác gì con chó”

Đàn Phong : ”quả thật điều này muội hiểu, nếu không phải mẫu hoàng bảo vệ muội e là muội sớm như tỷ nói thành con chó trong mắt thuộc hạ”

Thường Ngọc Thi : ”ta biết ta yêu cầu hơi quá, nhưng ta cầu xin muội hãy bảo vệ Doãn Văn, nếu nó được trọng dụng ít nhất nó sẽ an toàn”

Đàn Phong : ”còn những tên thủ hạ có ý đồ với tỷ, tỷ tính thế nào?”

Thường Ngọc Thi :” ta còn biết phải làm sao? Đành phải tùy cơ ứng biến thôi, hiện tại chúng vẫn chưa có ai dám manh động”

Đàn Phong : ”muội hiểu rồi, hẳn tỷ biết võ công”

Thường Ngọc Thi :” tuy nói là cao thủ nhưng ít nhất ta có thể tự vệ"

Đàn Phong : ”tỷ đừng lo muội sẽ bảo Chu Đệ để Thường Gia Quân cho Doãn Văn dẫn dắt”

Thường Ngọc Thi : “không Văn nhi nó không có kinh nghiệm tác chiến, nêu có thể ta hy vọng Doãn Văn được trọng dụng hỗ trợ Thái tử, nếu được hãy để nó ở Tông Chánh Tự giải quyết chuyện nội bộ Hoàng Gia”

Đàn Phong : ”vậy còn Thường Gia Quân”

Thường Ngọc Thi : ”đây là soái ấn Của Thường gia quân xin giao lại cho Thái Tử, đợi khi cháu ta con trai của Thanh Sơn, Thường Kỳ Lân trưởng thành trở thành tướng tài hẳn trao lại cho nó, còn hiện tại ta giữ chỉ mang họa, xin thái tử phi giúp ta trao cho thái tử”

Đàn Phong : ”tỷ chắc chứ?”

Thường Ngọc Thi : ”ta chắc chắn”

Đàn Phong : ”vậy được muội sẽ đưa nó cho Chu Đệ”

Thường Ngọc Thi : ”đa tạ muội, nếu có buồn chán cứ tới chỗ ta”

Đàn Phong : ”muội còn có việc, xin cáo từ, có rãnh muội lại tới tìm tỷ”

Thường Ngọc Thi : “để ta tiễn muội”

Đàn Phong : ”không cần đâu"

..................

lúc này tại Hòa Gia Trang Sắc mặt của Hoàng Dung cực kỳ khó koi

Hòa Kỳ một tráng sĩ Hòa Gia Trang : ”bẩm đại bảo chủ, hắn đã mất tích rồi”

Hoàng Dung : ”lập tức cho người tìm cho ra hắn, có thể giết nếu cần”

Hòa Kỳ : ”rõ”

Hoàng Dung lúc này dùng thiên lý Truyền âm liên lạc với Hòa Yên Ninh :”muội muội, ta là Hoàng Dung đây”

nhóm người Hòa Yên Ninh đang trên đường đi thì Hòa Yên Ninh giật mình hử: ”là tỷ tỷ dùng thiên lý truyền âm”

bà đưa tay lên miệng niệm chú : ”tỷ tỷ, Yên Ninh đây chuyện gì vậy?”

Hoàng Dung : ”Hòa Gia Có biến cần phải thanh lý”

Hòa Yên Ninh : ”cái gì? Là chuyện gì?”

Hoàng Dung : ”muội nên về cung trước  rồi ta sẽ nói rõ hơn”

Hòa Yên Ninh : ”muội hiểu rồi, mọi chuyện vẫn còn trong sự khống chế chứ?”

Hoàng Dung : ”ta vẫn đang khống chế được, đúng rồi nếu có Gặp Hòa Phong giết hắn cho ta”

Hòa Yên Ninh : ”tại sao?”

Hoàng Dung : ”hắn thông địch phản quốc”

Hòa Yên Ninh : ”cái gì?  Trong nội bộ Hòa Gia có kẻ thông địch phản quốc”

Hoàng Dung : ”Phải, hiện toàn bộ Hòa Gia đang tìm hắn”

Hòa Yên Ninh :” muội biết rồi chuyện quan trọng muội càng phải về kinh”

Hoàng Dung : ”được ta liên lạc muội sau”

Hòa Yên Ninh : ”muội biết rồi”

Hoàng Dung cầm miếng ngọc bài sinh mệnh của hai tỷ muội cô ra xem  phì cười: ”ngọc bài sinh mệnh của Hoàng Ninh trong tay ta nó mà có chuyện thì ta biết ngay, con ngốc Kim Chi đó dám cá với ta lần này muội thua chắc”

....................

Chu Đệ cùng Chu Cao Túc đi ra

Chu Đệ : ”Túc Nhi con đã biết thân phận của Ngũ Hoàng Thúc rồi sao?”

Chu Cao Túc giật mình : ”con... cha người biết rồi sao?”

Chu Đệ : ”ta biết rồi ta có việc muốn giao cho con”

Chu Cao Túc :” việc gì?”

Chu Đệ : ”ta muốn con biến thành Ngũ Hoàng Thúc nhận tổ quy tông”

Chu Cao Túc:” hả, nếu thúc ấy không chấp nhận khác nào là khi quân phạm thượng?”

Chu Đệ : ”yên tâm chỉ là phao tin, ta tin chắc đệ ấy sẽ có mặt”

Chu Cao Túc :” con không làm đâu, nếu con làm Ngũ Thúc không dạy phép thuật cho con, con không làm đâu”

Chu Đệ : ”nếu con không làm ta sẽ niệm chú”

Chu Cao Túc :" Cha à, Con không muốn làm vậy thì đâu có gì sai. sao cứ hở một chút là cha muốn niệm trú vậy. Con đau đớn mà trong lòng cha vui được hay sao?. Huhu, đúng là trên thế gian này chỉ có Yên Ninh nội tổ mẫu, mẹ Đàm Phong và Sala ngoại tổ mẫu là thương con nhắt thôi

Chu Dệ :" Ta... "

đúng lúc này thái giám tới Quách Quyền : ”bẩm thái tử hoàng thượng cho gọi tiểu hoàng tử”

Chu Đệ : ”ta biết rồi, Túc nhi con đi gặp hoàng tổ phụ đi”

Chu Cao Túc : ”dạ con biết rồi”

.................

Chu Cao Túc tới ngự thư phòng gặp Chu Nguyên Chương

Chu Cao Túc : ”Túc Nhi thỉnh an Hoàng Tổ Phụ”

Chu Nguyên Chương : ”Túc nhi trẫm có nhiệm vụ giao cho con đây”

Chu Cao Túc giật mình  : ”hả? Người cũng có nhiệm vụ giao cho con?”

Chu Nguyên Chương : ”hử? Nói vậy là sao? Đệ nhị giao nhiệm vụ cho con rồi à?”

Chu Cao Túc : “dạ cha bảo con giả làm Ngũ Hoàng Thúc để nhận tổ quy tông?” nói xong nó mới giật mình :” thôi chết”

Chu Nguyên Chương : ”Ngũ Hoàng thúc? Nhận tổ quy tông? Mau nói rõ cho trẫm”

Chu Cao Túc than thầm : ”haiz lỡ lời mất rồi, xin lỗi hoàng thúc Túc Nhi không cố ý đâu” cậu nói :” dạ Ngũ hoàng thúc là đệ đệ song sinh của cha cũng chính là Lâm Anh Tuấn Nguyên Soái”

Chu Nguyên Chương : ”con biết lâu chưa?”

Chu Cao Túc : ”dạ con biết lâu rồi?”

Chu Nguyên Chương : ”koi bộ là chỉ còn một mình trẫm là chưa biết đúng không?” ông cười thầm : ”gì chứ chuyện này trẫm nghi từ lâu rồi, với tình cảm đó, sự quan tâm đó, bãn lĩnh của hắn có thể chết đói, lý do hoang đường vậy mà hai mẹ con họ cũng nghĩ ra được”

Chu Cao Túc: “xin hoàng tổ phụ đừng trách phạt mọi người... tại... tại ..”.

Chu Nguyên Chương : ”tại sao?”

Chu Cao Túc : ”tại vì Ngũ thúc còn chút bất mãn với người nên chưa muốn nhận tổ quy tông”

Chu Nguyên Chương : ”được trẫm không phạt con nhưng con phải giúp trẫm để lấy công chuộc tội”

Chu Cao Túc : ”dạ xin hoàng tổ phụ giao nhiệm vụ”

Chu Nguyên Chương : ”vài ngày tới, trẫm muốn con giả làm trẫm, còn trẫm sẽ cải trang ra ngoài”

Chu Cao Túc : ”hả? thì ra hoàng tổ phụ muốn trốn đi chơi”

Chu Nguyên Chương : ”con nhầm rồi, trẫm lén ra ngoài phải ẩn thân, để tìm hiểu dân tình rõ hơn, chứ nếu trẫm đi công khai chỉ thấy thứ mà bọn gian thần giả tạo dựng lên thôi”

Chu Cao Túc :” dạ Túc Nhi hiểu rồi”

Chu Nguyên Chương :” tốt lắm việc này giúp trẫm giữ bí mật nếu không sẽ hỏng hết kế hoạch của trẫm rõ chưa”

Chu Cao Túc : ”dạ con rõ rồi, Hoàng Tổ phụ muốn khi nào tiến hành”

Chu Nguyên Chương : ”sau khi nội tổ mẫu của con hồi cung”

Chu Cao Túc : ”dạ con biết rồi”

Quách An : ”nô tài tham kiến hoàng thượng”

Chu Nguyên Chương : ”về rồi sao, lui ra đi chuyện của nương nương trẫm biết rồi, báo phủ tứ hoàng tử, nào nương nương về báo với trẫm”

Quách An : ”nô tài tuân chỉ”

.................

Lúc này ở phủ Quốc Sư, Quách Quỳ : ”Thánh chỉ đến”

người của phủ Lưu Bá Ôn cùng quỳ xuống tiếp chỉ

Quách Quỳ : ”Lưu Quốc Sư, Không biết Cống Cát Châu Vũ có ở đây không?”

Lưu Bá Ôn : ”cô ấy sẽ ra ngay”

Châu Vũ đang dạy A Lý và Tanh Ninh một chút pháp thuật thì có người vào báo : ”Châu Vũ có thánh chỉ tới gọi cô”

Châu Vũ : ”biết rồi ta ra ngay”

A Lý : ”mẹ Châu Vũ có chuyện gì sao?”

Châu Vũ : ”có thánh chỉ hẳn là hoàng thượng giao việc cho ta, hai đứa ở lại tu luyện cho tốt”.

A Lý, Tanh Ninh : ”dạ“

Châu Vũ đi ra tiếp chỉ, Lưu Bá Ôn : ”Quách Công Công cô ấy là Châu Vũ”

Quách Quỳ : ” Tốt,...Phụng Thiên Thừ Nhận Hoàng đế chiếu viết, Nay có kẻ giả mạo Hoàng Hậu nương nương đang bỏ trốn, đã lệnh cho Hộ Quốc Đại pháp sư Cao Bân truy đuổi nhưng nghi lại thật không nên nay lệnh cho Cống Cát Châu Vũ lên đường hỗ trợ truy bắt khâm phạm khâm thử, Châu Vũ mau tiếp chỉ”

Châu Vũ : ”Thần Châu Vũ Tiếp chỉ, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế”

Quách Quỳ : ”Châu Vũ cô mau lên đường Quốc sư, nhà ta cáo từ”.

Lưu Bá Ôn : ”Công công cứ tự nhiên”

sau Khi Quách Quỳ đi

Châu Vũ : ”Lưu Quốc Sư, không biết là chuyện này là thế nào?”

Lưu Bá Ôn : ”có kẻ mạo danh hoàng hậu nương nương nay đã bỏ trốn,Cao Bân Sư phụ đang truy đuổi nhưng ta tính được ngài ấy không thể thuận lợi, nên đề cử cô đi bắt, đối phó nữ nhân để nữ nhân vẫn hơn”

Châu Vũ : ” thì ra lầ vậy, ta hiểu rồi, ta sẽ đi ngay, hai đứa trẻ làm phiền Quốc sư”

Lưu Bá Ôn : ”cô cứ yên tâm”

Châu Vũ : ”vậy ta lên đường đây”

thế là Châu Vũ phi ngựa lên đường

Lưu Bá Ôn đi vào trong quan sát A Lý và Tanh Ninh, dưới sự trợ giúp Của Kim Hồi Bình nội công của hai đứa trẻ tiến bộ thần tốc, A Lý Hiện tại có thể xem là một cao thủ nhị lưu trên giang hồ, còn Tanh Ninh có thể so với Châu Linh khi còn tại nữ quốc

A Lý :” Cha Thiên Vong, mẹ Châu Vũ có nhiệm vụ sao?”

Lưu Bá Ôn : ”đúng vậy, hai đứa vẫn siêng năng luyện tập chứ?”

A Lý : ”dạ bọn con vẫn siêng năng luyện tập không dám làm biếng”

Lưu Bá Ôn : “vậy thì tốt, cho ta xem bãn lãnh của hai đứa đi Vượng Lai”

Vượng Lai : ”tiên sinh có việc gì?”

Lưu Bá Ôn : ”ta muốn cậu so tài với A Lý”

Vượng Lai : ”được thôi có cần nương tay không?”

Lưu  Bá Ôn : ”không hãy dốc toàn lực”

Vượng Lại : ”tốt”

Lưu Bá Ôn : ”A Lý không được dùng thánh kiếm, ta muốn xem kiếm pháp của con”

A Lý tay cầm bảo kiếm đứng đối diện Vượng Lai, A Lý : ”Vượng Lai ca mời”

Vượng Lai : ”mời”

Vượng Lai xuất ra Kim Xà Kiếm pháp, từng kiếm như linh xà tấn công A Lý, A Lý xử ra Côn Luận kiếm pháp đối chiêu, Vượng Lai một kiếm chém ngang, A Lý để dọc kiếm chặn, từng đường kiếm giao tranh, bất phân thắng bại, Vượng Lại xử ra ám khí Kim Xà Trùy, A Lý xử ra Tu La Chỉ,  Vượng Lai : ”tên tiểu tử ta không tin không thắng nổi mi”

A Lý : ”đệ sẽ không thua”

A Lý một kiếm bổ dọc, Vượng Lai đỡ, và bị đánh gãy kiếm,

Lưu Bá Ôn : ”Dừng tay, thắng bại đã rõ”

Vượng Lai : ”cái quái gì đây, đồ đệ của Lưu Quốc sư, mà sao kẻ nào cũng vượt qua ta vậy”

Lưu Bá Ôn cười : ”do ngộ tính cả thôi”

Vượng Lai : ”tôi cảm thấy ông trời thật bất công”

Lưu Bá Ôn : ”hahaha”

Tanh Ninh : ”A Lý chúc mừng đệ đã trở thành cao thủ”

A Lý : ”cám ơn tỷ Tanh Ninh vì đã luôn bên cạnh đệ”

Tanh Ninh : ”có gì đâu với giao tình cảm ta và đệ cần khách sao vậy sao?”

A Lý : “không đệ vốn không có ai thân như tỷ, thật may mà Mẹ Châu Vũ gặp kỳ tích sống lại”

Tanh Ninh : ”đệ đừng nghĩ nhiều”

A Lý : ”đệ biết rồi cám ơn tỷ”

Lưu Bá Ôn : ”Tanh Ninh ta kiểm tra pháp thuật của con một chút”

Tanh Ninh : ”dạ”

Lưu Bá Ôn : ”Khốn Thân Quỷ Trận Khống thần nhân, Khống thân giam hình Khốn Trận, Thái Thượng Lão Quân Cấp Cấp Như luật lệnh”

Tanh Ninh : ”ân đạt đa, ân đạt đa mi ma mi ma,  ma ma ma phá giải khốn vây, chư thần Nam Vu Lý xin trợ ta sắc”

Lưu Bá Ôn mỉn cười : ”khá lắm”

Tanh Ninh : ”cám ơn Lưu Quốc Sư”

Lưu Bá Ôn : ”hai đứa tiếp tục tu luyện, sẽ có ích cho bản thân hai đứa”

A Lý : ”cha Thiên Vong con muốn vào cung tìm Hoài An Tỷ”

Lưu Bá Ôn : ”ừ hai đứa đi đi nhớ cẩn thận”

A Lý : ”cám ơn cha Thiên Vong”

thế Là A Lý và Tanh Ninh vào Cung Tìm Hoài An

..................

Hòa Yên Ninh lúc này về tới kinh thành gặp Châu Vũ đang phi ngựa đi ra

Hòa Yên Ninh : ”Châu Vũ cô đi đâu vậy?”

Châu Vũ : ”Châu Vũ tham kiến nương nương, Châu Vũ nhận lệnh hoàng thượng lên đường hỗ trợ Cho Đại Pháp sư”

Châu Linh : ”có việc gì à?”

Châu Vũ : ”có kẻ giả mạo hoàng hậu nương nương nay đã tẩu thoát, ta phụng lệnh tới hỗ trợ Đại Pháp Sư đi bắt ả”

Hòa Yên Ninh : ”có kẻ giả mạo hoàng hậu tẩu thoát rồi, sao ta quên mất chuyện quan trọng này nhỉ”

Châu Linh : ”chuyện gấp mau lên đường đi”

Châu Vũ : ”vậy nương nương thần xin phép”

Hòa Yên Ninh : ”được cô đi đi”

thế là Châu Vũ lên đường đi,

Hòa Yên Ninh : ”Chu Quế con dẫn Lữ Ninh đi xin lỗi bá tánh lấy lời khai đi sau đó đưa tới chỗ ta, đây là Kinh thành ta tự về được rồi”

Chu Quế : ”dạ nương nương”

Hòa Yên Ninh : ”à cho một đội hỗ trợ ta đưa Chu Hưng vào”

Chu Quế : ”dạ mười người các cậu ở lại hỗ trợ nương nương, còn lại theo ta trở về”

mười tên lính : ”dạ”

Hòa Yên Ninh cùng Châu Linh, Lý Nguyên Chỉ, Mai Ngọc Lâm, Lại Tuyết, Chu Huệ, Phượng Nhất cùng mười tên lính hộ tống Chu Hưng về phủ Chu Đệ

về tới phủ thì gặp A Lý, Tanh Ninh : ”A Lý, Tanh Ninh Tham kiến nương nương”

Hòa Yên Ninh : ”hai đứa tới tìm Hoài An hả”

A Lý, Tanh Ninh  : ’’dạ, nương nương họ là?”

Hòa Yên Ninh : ”vào trong rồi nói”

A Lý, Tanh Ninh : ”dạ”

Lan Ngọc : ”Cung thỉnh nương nương hồi phủ,”

Hoài An và Hà Như Song Lúc này đang so chiêu

Hà Như Song :” khá lắm Hoài An, Kiếm pháp, võ công, pháp thuật của cô đều tiến bộ vượt bậc, Chúc Mừng cô nha”

Hoài An : ”cám ơn, là do tỷ đã giúp đỡ nhiều, ta lần này muốn cho nghĩa mẫu tự hào về ta”

Hòa Yên Ninh : ”Hoài An con đã tiến bộ nhiều”

Hoài An cười rồi chạy ra : ”nghĩa mẫu người về rồi à?”

Hà Như Song : ”tham kiến nương nương”

Hòa Yên Ninh : ”miễn lễ, để  ta giới thiệu à mà Như Song con thử bốc quẻ xem họ là ai?”

Hà Như Song : ”hả? Để con thử”

Hà Như Song nhìn Phượng Nhất, Chu Hưng, Chu Huệ, Lý Nguyên Chỉ, rồi bốc bốn quẻ

Hà Như Song : ”cậu bé này mình đầy yêu khí, nhưng không kiểm soát được, theo quẻ cho thấy, song thân cậu bé đã mất, từ nhỏ chịu thiệt thòi hay bị ăn hiếp, theo con quan sát, cậu bé này từ nhỏ bị ăn hiếp nên rất sợ người lạ”

Lý Nguyên Chỉ và Chu Huệ, cùng Chu Hưng kinh ngạc không thôi thầm nghĩ : ”cô nương này lợi hại thật”

Hà Như Song nhìn Lý Nguyên Chỉ : ”ta nhìn cô nương này tính cách nhân hậu, có cốt cách quyền quý, hẳn là hậu nhân của hoàng gia ngoại ban, nhưng sa cơ thất thế, nay ta thấy cô có duyên sư đồ với mẹ ta, sau này gọi ta tỷ tỷ nhé”

Lý Nguyên Chỉ khiếp sợ : ”Sư phụ tỷ ấy là”

Châu Linh cười một cách tự hào : ”nó là con gái của ta, Hà Như Song”

Lý Nguyên Chỉ : ”muội tham kiến sư tỷ”

Hà Như Song : ”miễn lễ ta thấy trên người muội có ma khí hẳn là có vong hồn”

Lý Nguyên Chỉ : ”sư tỷ quả nhiên lợi hại, bên trong âm cốt ngọc tiêu là vong hồn tỷ tỷ song sinh của muội”

Hà Như Song nhìn sang huynh muội Chu Huệ, : ”cô nương này có nét khí chất bất phàm, lại ẩn ẩn long khí hẳn là công chúa rồi”

Chu Huệ kinh ngạc : ”tỷ tỷ lợi hại thật”

Hà Như Song nhìn sang Chu Hưng : ”vị công tử này có thể để ta bắt mạch được không?”

Chu Hưng thất thần : ”được được mời cô”

Hà Như Song bắt mạch Chu Hưng, Chu Hưng lần đâu được gái đẹp nắm tay lân lân khó tả hắn nhìn Hà Như Song mà mất hồn, Châu Linh phát hiện nhíu mày : ”tên tiểu tử này, thương muội muội thật nhưng khá háo sắc” Châu Linh họ một tiếng : ”tiểu tử  Vong hồn Nguyên Châu thấy hết đó”

Lúc này Chu Hưng mới hoàng hồn, Hà Như Song Thông minh hiểu ý của mẹ mình, cô có chút đỏ mặt nhưng nhanh chóng phản ứng : ”Công tử xin tự trọng”

Chu Hưng : ”thành thật xin lỗi, do cô nương đẹp quá ta có chút thất lễ”

Hà Như Song cười : ”cám ơn lời khen của công tử, ta nhìn công tử không phải bẩm sinh hẳn là do tai nạn mới bị thương, và ẩn ẩn long khí nên ta khẳng định công tử là một vị hoàng tử, và công tử cùng vị cô nương này gương mặt có nét tương đồng, ta khẳng đinh hại người là huynh muội”

Hà Như Song nhìn Sang Mai Ngọc Lâm và Lại Tuyết, cô nhíu mày : ”vị phu nhân này khí chất bất phàm, hẳn là có con cái làm đại quan trong triều”

Mai Ngọc Lâm nhìn Hà Như Song với ánh mắt thích thú :” không sai con trai ta là đại quan trong triều chỉ là cô đoán thử xem là vị quan nào”

Hà Như Song bốc một quẻ : ”quẻ này cho thấy vị quan này là cánh tay đắt lực của Hoàng Thượng, và là trụ cột nước nhà thứ cho tiểu nữ đoán không ra”

Châu Linh : ”Song nhi bà ấy là mẹ của Lưu Quốc Sư”

Hà Như Song :” mẹ của Lưu Quốc Sư, Hà Như Song tham kiến lão phu nhân”

Mai Ngọc Lâm :” miễn lễ, con là”

Hòa Yên Ninh : ”lão Phu Nhân nó là đệ tử đắc ý của Lưu Quốc Sư”

Mai Ngọc Lâm cầm tay  Hà Như Song : ”đệ tử của Ôn Nhi sao?”

Châu Linh : ”nói gì chứ Như Song nhà thần đã vượt qua thần cơ diệu toán Lưu Bá Ôn rồi”

Hòa Yên Ninh : ”được được Song Nhi nhà cô là nhất được chưa”

Mai Ngọc Lâm : ”con thật sự vượt qua Ôn Nhi nhà ta sao? Giỏi lắm”

Hòa Yên Ninh cười thầm :" (nếu hai nguời biết bãn lãnh của Hà Lâm, hai người sẽ không nói câu này đâu)

Hà Như Song : ”so với Quốc sư con vẫn còn kém lắm“

Hòa Yên Ninh : ”à đúng rồi An Nhi, Đệ Nhi có ở phủ chứ”

Hoài An :” dạ nghĩa mẫu. Thái tử hiện đang tìm Trung Sơn Vương bàn chiến sự”

Hòa Yên Ninh :” Biên Giới xảy ra chuyện sao?”

Hoài An : ”dạ con không biết”

Đàn Phong lúc này về tới : ”ủa mẹ người về rồi sao?”

Hòa Yên Ninh : ”Đàn Phong con đang mang thai sao lại đi lung tung cẩn thận làm ảnh hưởng thai nhi”

Đàn Phong : ”mẹ à, mẹ hứa gì với con mẹ quên rồi sao?”

Hòa Yên Ninh : ”ta hứa gì với con?”

Đàn Phong : ”người hứa sẽ để con tự do không gò bó con mà”

Hòa Yên Ninh :" Ta hứa khi nào?"

Đàm Phong :" Người hứa lúc ở Hỏa Gia Trang mà"

Hòa Yên Ninh  cười: ”ừ nhỉ lúc ở Hòa Gia Trang ta có hứa”

Châu Linh : ”thần tham kiến thái tử phi, mấy đứa mau tham kiến thái tử phi đi”

Chu Huệ, Lý Nguyên Chỉ, Hà Như Song, Hoài An, A Lý, Tanh Ninh, Chu Hưng, Phượng Nhất, Mai Ngọc Lâm, Lại Tuyết : ”Tham kiến thái tử phi”

Đàn Phong : ”miễn lễ, mẹ họ là”

Hòa Yên Ninh : ”chuyện kể ra dài dòng, tất cả ngồi xuống đúng rồi A Lý con có giữ Kim Hồi Bình ở đó không?”

A Lý  : ”dạ nó là vật quý con không mang trên người để nó ở phủ quốc sư rồi”

Hòa Yên Ninh : ”người đâu”

một tên lính : ”nương nương có gì căn dặn”

Hòa Yên Ninh : ”tới phủ Quốc sư bảo Lưu Quốc sư mang Kim Hồi Bình tới cho ta, còn nữa A Lý giúp ta đưa cậu ta vào phòng, Hoài An dẫn đường, để cậu ta tập trung tu luyện Thần Chiếu Kinh”

A Lý, Hoài An : ”dạ”

lúc này Quách An : ”Hoàng Thượng giá đáo”

Hòa Yên Ninh : ”mau nghênh đón”

Chu Nguyên Chương bước vào, Châu Linh, Hà Như Song, Chu Huệ, A Lý, Tanh Ninh, Hoài An, Phượng Nhất, Lý Nguyên Chỉ, Mai Ngọc Lâm, Lại Tuyết :” tham kiến hoàng thượng, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế

Đàn Phong : "Tham Kiến Phụ Hoàng"

Chu Nguyên Chương : ”Bình Thân, Yên Ninh nàng đã đi đâu, ta nghe Túc nhi nói nàng không tới Ô Long Tự”

Hòa Yên Ninh : ”thần thiếp trên đường gặp chút chuyện bất bình nên đã thay đổi lộ trình không kịp báo với hoàng thượng, xin hoàng thượng thứ tội”

Chu Nguyên Chương : ””nàng đó đến ngày giỗ mà cũng nhớ nhầm, trẫm thấy đầu óc nàng cực kỳ có vấn đề, người đâu truyền thái y”

Hòa Yên Ninh :”đa tạ hoàng thượng đã quan tâm, thần thiếp xin tạ tội”

Chu Nguyên Chương : ”nàng bình an là tốt, ủa mà chúng là ai?”

Hòa Yên Ninh : ”đó là Lý Nguyên Chỉ, cô ấy là đệ tử của Châu Linh, còn cậu nhóc này là Phượng Nhất, hoàng cảnh họ đều khá đáng thương”

Chu Nguyên Chương :” ồ nói rõ trẫm nghe”

Hòa Yên Ninh :” Nguyên Chỉ, Phương Nhất hai đứa tự nói đi, à còn Phượng Nhất để Châu Linh nói giúp đi”

Lý Nguyên Chỉ :” dân nữ Lý Nguyên Chỉ, vốn là con nhà danh môn, hậu nhân hoàng thất Tây Hạ, nhưng nay là thần dân của Đại Minh, chuyện kể từ lúc tỷ tỷ song sinh của dân nữ, bị lừa gạt tình cảm, kẻ đó là cháu của Vân Phi nương nương, hắn hại cha mẹ và tỷ tỷ tiểu nữ, còn có ý đồ với tiểu nữ”

Chu Nguyên Chương : ”lý nào lại vậy dám lộng quyền tên đó đang ở đâu?”

Châu Linh : ”bẩm hoàng thượng tên đó đã bị thần đánh chết”

Chu Nguyên Chương : ”giết hay lắm, nói tiếp đi”

Châu Linh : “để thần nói thay chúng”

Chu Nguyên Chương : ”cũng được khanh nói đi”

Châu Linh : ”tỷ tỷ của Nguyên Chỉ tên gọi Lý Nguyên Châu trở thành vong hồn bảo vệ muội muội, thần đã thu cả hai tỷ muội làm đệ tử”

Chu Nguyên Chương : ”làm ma cũng bảo vệ người thân, hay lắm trẫm phong Lý Nguyên Châu là Âm Linh Tiên Tử”

Châu Linh : ”thần thay đồ nhi cảm tạ long ân”

Lý Nguyên Chỉ : ”dân nữ thay tỷ tỷ cảm tạ hoàng thượng long ân”

Châu Linh : ”còn đứa bé này tên gọi Phượng Nhất, cha mẹ nó là Lý Văn Dương và Triệu Nhạn Linh họ đã hy sinh khi giao đấu với Hắc Hỏa Phượng Hoàng, phong ấn nó vào cơ thể thằng bé, từ đó bị dân làng xem là quái vật, đánh đập nó, dù thằng bé không hề làm hại họ”

Hòa Yên Ninh : ”phải đó hoàng thượng thằng bé này ăn rễ cây côn trùng mà sinh tồn, ăn được gì thì ăn, cũng may có tàn hồn của Triệu Hy Thánh, hoàng đế nhà Tống làm bạn và dạy dỗ nó”

Chu Nguyên Chương : ”còn có chuyện ly kỳ này, không ngờ nàng đi lại trải qua nhiều chuyện như vậy, thằng bé khiến trẫm nhớ lại mình lúc trước, Quách An”

Quách An :” có nô tài”

Chu Nguyên Chương : ”sắp xếp cho nó, À gọi Túc nhi tới đây"

Quách An :" Nô tài tuân chỉ"

Chu Nguyên Chương : ”còn họ, bà hình như là mẹ của Lưu Bá Ôn”

Mai Ngọc Lâm  : ”Chính là dân phụ, trí nhớ của hoàng thượng rất tốt”

Chu Nguyên Chương : ”trẫm từng gặp bà một lần, còn cô gái bạch y bên cạnh hẳn là Lại Tuyết”

Lại Tuyết : ”chính là dân nữ”

Chu Nguyên Chương : ”còn chúng là?...”

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật Kaibaseto
Lượt thích 1
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.