Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ta là Thiếc Nương Tử

Tiểu thuyết gốc · 5277 chữ

Tại Doanh Trại ngự lâm Quân,

Chu Đệ : ”Dương Phó Tướng, thời gian qua rốt cuộc đã xảy ra chyện gì?”

Dương Phó Tướng : ”bẩm nguyên soái, thời gian người không có mặt ngài ở đây. là Hồ Quảng con của Thái Phó chỉ huy Ngự Lâm Quân”

Chu Đệ : ”hắn có thánh dụ của Hoàng Thượng không?”

Dương Phó Tướng : ”dạ có”

Chu Đệ: ”Phụ hoàng ta …..”

Dương Phó Tướng : ”nguyên soái chớ hiểu lầm, thuộc hạ muốn nói là thái tử Chu Doãn Văn”

Chu Đệ : ”Khốn kiếp,Tên Hồ Khải này lợi dụng sự non nớt của Doãn Văn, chiếm hết quyền lực vào tay mình, đúng là to gan, xem ra hắn đang muốn chiếm đoạt gian sơn” Chu Đệ Nghĩ : ”koi bộ hắn sẽ tiến hành loại trừ hết những ai cản đường hắn Phụ Hoàng, Doãn Văn, Hoàng Hậu,cả mẹ nữa đều nằm trong mục tiêu của hắn”

Chu Đệ nói tiếp : ”Dương phó tướng, hoàng thượng lệnh cho ta trở về tiếp quản ngự lâm quân”

Dương Phó Tướng : ”nhưng mà, hiện Hồ Khải đang nắm giữ quyền lực”

Chu Đệ :” hiện có bao nhiêu người về phe của hắn rồi?"

Dương Phó Tướng : ”khoảng Một nửa đại thần trong triều đã về phe của hắn”

Chu Đệ : ”còn những vị đại thần nào còn Trung thành với phụ hoàng ta?”

Dương Phó Tướng : ” những vị đại Thần như Trung Sơn Vương Từ Đạt, Đại Tướng Quân Phó Hữu Đức, Bình Tây Nguyên Soái Đặng Dũ,…….và một vài vị Trung Thần đã bị hắn ép phải ra canh giữ biên cương phòng Đại Việt, Thổ phồn, Triều Tiên, Mông Cổ Và Nhật Bản, còn lại đều bị giết”

Chu Đệ : ”khốn Kiếp, nói như vậy binh lực chúng ta có thể điều động đã bị hắn điều đi gần hết, hiện có thể điều động bao nhiêu”

Dương Phó Tướng : ”khoảng 500 quân”

Chu Đệ : ”ta biết rồi vậy, 500 quân tinh nhuệ của ngài sẽ do ta chỉ huy”

Dương Phó Tướng “Nguyên Soái, hiện nay, trong triều đề bắc đầu loạn vì một tin tức”

Chu Đệ : ”là tin tức gì?”

Dương Phó Tướng : ”Hồ Khải loan tin Hòa Nương nương xây dựng lực lượng, bắc giữ hoàng thượng âm mưu tạo Phản””

Chu Đệ : ”Khốn kiếp, hắn dám vu khống mẹ ta, mẹ ta không bao giờ làm ra chuyện này?”

Trần phó tướng từ xa đi lại nói : ”Chưa chắc đâu, bà ta nhất định sẽ chết”

Dương Phó tướng : ”Trần Thanh, ngươi nói bậy cái gì đó? Muốn chết à?”

Trần Phó Tướng : ”thần biết là đối tứ hoàng tử sẽ khó mà chấp nhận, như bà ta chỉ là một phì tần thất sủng từng bị giam vão lãnh cung mà thôi, ngài có một người mẹ là tội phạm, ngài không xứng đáng với vị trí thống soái ngự lâm quân ”

Chu Đệ :  “Trần Thanh, to gan mi dám xúc phạm mẹ ta, người đâu”

hai tên lính đi vào : ”có”

Chu Đệ : ”lôi Trần Thanh  ra ngoài sử theo quân pháp cho ta”

Trần Thanh bị lôi ra ngoài giết theo quân pháp (tên này chơi ngu thật)

...............

Trình Phó Tướng về phủ thừa tướng báo cáo : ”đại nhân, Chu Đệ cầm theo thánh chỉ tới đoạt lại binh quyền, Trần Thanh ở trước mặt Chu Đệ buông lời xúc phạm Hòa Yên Ninh, đã bị Chu Đệ xử theo quân pháp”

Hồ Khải tức giận : ”tên Dương phó tướng chết tiệt, ta muốn giết hắn nhưng hắn lại có sức ảnh hưởng với Ngự Lâm Quân, ..... Chu Đệ Trở về hắn phải nghe lệnh Chu Đệ thì bất lợi cho ta,còn tên ngu ngốc Trần Thanh chết bớt vài tên cũng tốt” - “truyền lệnh, xuống dưới lấy Trần Thanh làm bài học, tên nào chán sống chọc giận Chu Đệ thì ta không cứu nổi hắn đâu”

Hồ Khải nghỉ : ”xem ra ta phải nhanh chóng trừ đi Hòa Yên Ninh Thôi - Chu Đệ ơi Chu Đệ, chính ngươi đã hại chết mẹ ngươi, đừng có trách ta “

Tiêu Dương : ”Đại Nhân, nếu ngài dạy ta phép thiên lý Kính thì ta sẽ đưa ra cách cho ngài”

Hồ Khải :”đạo trưởng, gái gú là phù du, ngài chơi ngu là phù mỏ đó”

Tiêu Dương : ”gái gú là phù du nhưng thằng ngu mới không gái gú”

Trình Phó Tướng: ”Đạo trưởng ngài nói chí phải”

Hồ Khải : ”ta sợ hai ngươi rồi. Hai người đi Vi hồng viện đi đừng làm phiền ta”

Tiêu Dương : ”Trình phó Tướng ở Vi Hồng Viện, có Diễm Hồng Cô nương cũng đẹp lắm ”

Trình Phó Tướng : ”được, ta với ngài đi”

Tiêu Dương : ”ngươi bao ta nhé?"

Trình Phó Tướng : ”bỏ đi, ta đi làm việc của mình đây"

Trình phó tướng bỏ đi mất

Tiêu Dương rủa thầm”tên khốn, ngươi mà đi làm việc, ngươi đi tìm Diễm Hồng cô nương một mình ngươi thì có"

Hồ Khải : ”ngài có đi Vi Hồng viện nữa không?”

Tiêu Dương : ”Ngài bao ta nhé?"

Hồ Khải : ”đủ rồi ngài nghiêm túc giùm ta”

Tiêu Dương : ”hahaha,  đại nhân ngài nên thư giãn đi ta thấy ngài vì thù hận mà tẩu hỏa nhập ma mất rồi, ta thấy kế hoạch của ông đã đi sai từ nước cờ này'

Hồ Khải : ”ý ông là sao?”

Tiêu Dương : ”ban đầu ngài cho người hỏa thiêu hoàng giác tự để làm gì? Để hắn chạy tới Hòa Gia Trang, có cơ hội bồi đắp tình cảm với Hòa Yên Ninh rồi bây giờ lại vạch tội Hòa Yên Ninh với Chu Nguyên Chương, ta thấy nước cờ này rất là tào lao"

Hồ Khải vỗ trán : ”Ta...ta hồ đồ mất rồi, theo đạo trưởng bây giờ ta phải làm sao”

Tiêu Dương : ”Tuy là kế hoạch đã đi sai nhưng không phải không có cơ hội lật bàn, Thế bây giờ làm gì chỉ cần Chu Nguyên Chương Chết tại Hòa Gia Trang bà ta không thể không tránh khỏi liên lụy”

Hồ Khải : ”nhưng không thể để Chu Nguyên Chương biết là do ta”

lần này, Tiêu Dương nhìn Hồ  Khải như một tên đần : ”ta thấy Đại Nhân là bị thù hận khiến cho tẩu hỏa nhập ma thật rồi, ngài không biết che giấu thân phận à?”

Hồ Khải : ”nếu che giấu thân phận e là không thể điều binh công khai sang bằng được”

Tiêu Dương : ”thuộc hạ của ngài cũng có vài tên biết phép thuật do ngài dạy cho, cộng thêm ta cho vài tên đệ tử đi theo giúp ngài,ngài cho người dẫn quân dụ tên Chu Nguyên Chương Đó ra, còn bản thân ngài và ta sẽ lo Hòa Yên Ninh”

Hồ Khải : ”tốt,cảm tạ Đạo trưởng, bao giờ tiến hành”

Tiêu Dương : ”trước đó ngài nên dạy bọn ta vài phép thuật của Nam Vu Lý, để chúng nghĩ là Nam Du Lý tới trả thù”

Hồ Khải : Được. sẽ mất một chút thời gian, mau chóng tiến hành”

....................

Tại Hòa Gia Trang

Tần Lý sau khi được Lục hoàng tử thông não, Đang  dốc lòng tu luyện, Mộc cao Phong, Hàn Thiên Diệp lúc này đang hỗ trợ phát triển Hòa Gia thôn, và bảo vệ hòa gia thôn, còn Chu Nguyên Chương thì chắc là đang ngủ còn Hòa Yên Ninh lúc này đứng một mình ngoài hoa viên. Bà bước đi như kẻ vô hồn,

Ba người khác âm thầm bước tới sau lưng bà : ”CÓ THÍCH KHÁCH”

Hòa Yên Ninh giật mình quay lại nhìn: ”trời ơi, Kim Chi, Đàn Phong, Tô Na các ngươi muốn hù chết ta hả?”

Tô Na, Đàn Phong, Kim Chi cười : ”nào dám, nào dám hihi ”

Hòa Yên Ninh : ”còn nói không có, nếu không phải Đàn Phong đang mang thai thì ta đánh hết các ngươi"

Kim Chi tò mò hỏi: ”Tỷ Tỷ không phải tỷ muốn tránh mặt huynh ấy sao? Tại sao lại cứu?”

Hòa Yên Ninh : ”Ta cứu vua chứ không phải cứu chồng”

Kim Chi không hiểu hỏi : ”Cứu Chồng và Cứu Vua khác nhau chỗ nào?”

Hòa Yên Ninh : ”Chồng là của cá nhân ta, còn vua là của hàng vạn bá tánh, bá tánh có thể không có ta nhưng không thể không có vua”

Kim Chi : ”Nhưng Hoàng Đế có thể đổi mà”

Hòa Yên Ninh : ”đúng, nhưng mỗi lần thay triều đổi vị đều cần một khoảng thời gian để ổn định, không tránh được loạn lạc, những thời điểm đó bá tánh sẽ lâm vào cảnh khổ, Hơn nữa nếu kẻ thay thế lại là hôn quân thì thật tội nghiệp cho lão bá tánh”

Kim Chi : ”Vậy là tỷ tỷ không cứu vì tình cảm cá nhân mà là vì lê dân bá tánh”

Hòa Yên Ninh cười trừ : ”Hoàng Thượng giam ta vào lãnh cung, Trái tim ta đã chết rồi. Tâm ta chỉ còn có Đệ Nhi, nào dám nghĩ tới tình cảm nam nữ”

Kim Chi : ”Thật khó sử nhỉ?”

Hòa Yên Ninh : ”khó sử? Nha đầu muội lại suy nghĩ điều gì đây?”

Kim Chi : ”Muội thấy bất bình giùm tỷ, nếu hắn không phải hoàng đế muội lấy roi đánh chết hắn rồi”

Hòa Yên Ninh : ”Kim Chi không được nói thế, dù huynh ấy không phải hoàng đế ta cũng không cho phép muội làm thế ”

Kim Chi cười : ”tỷ nói là tỷ không yêu huynh ấy, đánh chết muội cũng không tin”

Đàn Phong : ”mẹ. Con nghe Dì Kim Chi nói, mấy hôm nay con thấy người không được vui, mẹ... mẹ có tâm sự à

Hòa Yên Ninh: ”mẹ... mẹ... không có gì đâu con”

Kim Chi : ”tỷ tỷ, Đàn Phong là con dâu tỷ, Muội là muội muội ruột của tỷ. chẵng lẽ tỷ không tin tưởng vào muội và nó sao?”

Tô Na : ”Thần cũng là tuyệt thế mỹ nhân, nên không có đi nhiều chuyện đâu”

Hòa Yên Ninh : ”À. Ngươi là tuyệt thế mỹ nhân.  Nói thật nha, ta không tin nhất chính là ngươi đó”

Tô Na : "Nương nương"

Kim chi, Đàn Phong bậc cười

Tô Na : ”đừng nói vậy chứ Hòa Nương nương, thần thấy tổn thương đó”

Kim Chi : ”nói như vậy là tỷ có chuyện rồi”

Hòa Yên Ninh: ”ta đâu có chuyện gì, với lại nếu có, các ngươi cũng không giúp được ta đâu”

Đàn Phong ôm Hòa Yên Ninh : ”mẹ...có gì buồn lòng. Mẹ cứ nói con con sẽ chia sẽ với mẹ, tìm cách giải quyết với mẹ mà, mẹ đừng để trong lòng. Đàn Phong thấy đau lòng lắm, nói nhỏ với mẹ, dì, và Tô Na. Thật ra mẫu hoàng đã căn dặn, khi con tới đây phải hiếu thảo với mẹ, tôn kính và nghe lời mẹ như nghe mẫu hoàng của con, cho dù xảy ra chuyện gì, con nhất định ở bên cạnh mẹ, đứng về phía mẹ”

Hòa Yên Ninh: ”Đàn Phong, cảm ơn con, con đang mang thai nên tịnh dương sức khỏe cho tốt đừng để ý đến mẹ”

Hòa Yên Ninh nghĩ :”thân phật thật của ta, không thể nói vào lúc này. Nếu không sẽ gây xung đột không đáng có. Thôi vậy” bà nói : ”chuyện là.  Tthật ra mẹ là đại pháp sư Thiếc Nương Tử của Nam Vu Lý, bà ngoại con là trưởng công chúa, là em gái lão quốc vương, và là muội muội của tiên vương. Ông ngoại con là người của Hòa Gia trang. Khi Nam Vu lý quốc bị hoàng thượng tiêu diệt  người dân lén vào vô ảnh cốc  sinh sống, tiên vương ra lệnh cho mẹ và Hồ Duy Dung đến Đại Minh làm quan và làm phi tần của hoàng thượng, lúc đó mẹ không muốn nhưng mà mẹ lại không thể kháng lệnh.... bây giờ người trong triều là Hồ Khải hắn thực chất là Thiếc Mê Khang năm xưa Tang Kỳ sử tội phản quốc, hắn gây thù hận giữa Đại Minh và Nam Vu Lý nhưng hắn lại được người bịt mặt cứu đi ở pháp trường. Lúc trước khi xem bức đi ở pháp trưởng. Lúc trước khi xem bức thư giả tạo nét chữ của ta, ta mới phát hiện ra--- cũng tại mẹ đã để sự việc đi tới bước đường như ngày hôm nay --- mấy hôm trước khi mẹ và Kim Chi cướu hoàng thượng khi ngài bị Chương Bươu truy sát ở khu đất trống gần Hòa Gia Trang thí tối hôm trước Thiên Hậu nương nương ứng mộng cho mẹ, nói mẹ sẽ gặp kiếp nạn lớn”

Kim Chi : ”hả ... tỷ gặp kiếp nạn gì?”

Hòa Yên Ninh : ”Thiên Hậu Nương Nương có nói

Yên Ninh Yên Ninh

Lịch đại tai kiếp sẽ đến với ngươi

nhất nạn Gian Thần lộng quyền, kẻ thù hãm hại - Yên Ninh nguy”

Nhị Nạn - Hoàng Hậu hãm hại, nỗi oan khó giải - Yên Ninh Bi

Tam Nạn - Ma Nữ Loạn triều, bá tánh lầm than - Yên Tử

Hòa YêN Ninh. Con nhất định phải ghi nhớ

Tấm lòng trung lương

Tâm niệm không thay đổi Nhất niệm thành phật nhất niệm thành ma, là ma hay phật chỉ ngươi một niệm

Kim Chi : “điều này có ý nghĩa gì? Thiên hậu nương nương có chỉ cách giải không?”

Hòa Yên Ninh : ”Nhất nạn gian thần ứng với Hồ Khải, còn kẻ thù ta vẫn chưa biết lại---- Nhị Nạn Ứng với Hoàng hậu nương nương -- Tam Nạn thì ta không rõ có lẽ là một thuộc hạ của thiên ma”

Kim Chi : ”vậy còn cách giải”

Hòa Yên Ninh : ”thiên hậu nương có nói 

Nhất nạn Nhị nạn Trông vào Chân long Thiên Tử

Tam Nạn phải tìm Lưu Cơ”

Kim Chi : ”có nghĩa là gì”

Hòa Yên Ninh :”muốn qua 2 kiếp nạn đầu tiên là phải nhờ vào chân tình của Hoàng thượng dành cho ta, còn kiếp nạn ma nữ phải tìm Lưu Bá Ôn”

Kim Chi : ”nói như vậy khó giải quyết nhất là kiếp nạn thứ 2 hoàng hậu hãm hại”

Hòa Yên Ninh : ”đúng vậy. Hoàng Hậu Nương nương vì dân vì nước, bà ấy còn khuyến khích hoàng thượng lập thiếp, thậm chí có một phi tần yêu hoàng thượng nhưng bị hoàng thượng từ chối, và chính hoàng hậu nương nương đã gài bẫy hoàng thương để hoàng thương đưa cô ta vào hậu cung, bản thân bà ấy còn là thanh mai trúc mã của hoàng thương, đã bên cạnh hoàng thượng từ khi hoàng thượng còn là tên ăn mày, nên trong hậu cung không ai là không tôn kính bà ấy, nên bà ấy có vị trí vô cùng đặt biệt trong lòng hoàng thượng”

Kim Chi : ”vậy tại sao kiếp nạn này lại là bà ấy. Nếu kiếp nạn đó xảy ra với tỷ. Hoàng Thượng chắc chắn không thể đứng về phía tỷ đâu”

Hòa Yên Ninh lắc đầu :”ta cũng không hiểu tại sao lại là bà ấy, không biết phải tiền kiếp ta hại chết bà ấy nên bà ấy chỉ tìm ta trả thù hay không nữa?”

Kim Chi : Thiên Hậu nương nương. Tỷ tỷ con cả đời chịu khổ. Người nhẫn tâm để tỷ ấy chịu nhiều khổ nạn vậy sao?. Thiên Hậu nương nương, đệ tử chân thành cầu xin người

Đàn Phong : ”vì vậy mà mẹ buồn, mẹ lo phụ hoàng sẽ biết được chuyện này”

Hòa Yên Ninh : ”ta nhớ trước đây khi còn ở Tịnh An cung, Đệ Nhi vồ tình đi vào tẩm cung của ta, và nó bị thương, hoàng thượng có tới  người nói nếu biết là do ta làm sẽ trừng phạt ta, nên nếu kẻ thù là hoàng hậu nương nương ta quả thật không có lòng tin, nắm được phần thắng.

Kim Chi ủ rũ, lòng lo sợ : Tỷ tỷ. vậy chúng ta lên làm sao đây

Hòa Yên Ninh hai bàn tay ôm đầu :  Trời ơi. Bây giờ trong lòng ta đang rất rối, không biết nên làm sao mới phải. Ta rất sợ, vì ta mà luyên lụy tới Kim Chi, thậm chí là luyên lụy nhiều người vô tội"

Đàn Phong : ”mẹ để con kể cho mẹ một chuyện”

Hòa Yên Ninh : ”chuyện gì?

Đàn Phong : ”ngày trước khi nữ nhi quốc và Đại Minh triều giao chiến, Lưu Quốc Sư, Cao Bân Sư Phụ cùng với Như Song cô nương dùng thân phạn giả để tới nữ nhi quốc, còn Chu Đệ huynh ấy bị thuộc hạ hãm hại muốn mượn tay nữ nhi quốc để giết huynh ấy”

Hòa Yên Ninh hiếu kỳ : ”rồi chuyên gì xảy ra sau đó”

Đàn Phong : ”con là người đã đích thân hỏi cung huynh ấy, huynh ấy thà chết cũng không khai”

Hòa Yên Ninh lo lắng : ”rồi con đã làm gì nó?”

Kim Chi : ”tỷ tỷ, tỷ yên tâm mà nghe cho hết không phải bây giờ Đệ Nhi đã đưa cô Đại Công Chúa này về làm con dâu của tỷ sao”

Tô Na : ”phải đó Hòa Nương Nương, câu chuyện li kỳ và thú vị lắm”

Đàn Phong : ”Lúc đó huynh ấy, đã đánh vào tâm lý của con, đều là một kẻ cầm quân như nhau nên con cảm thấy huynh có thể hiểu được con, nên con đã giữ huynh lại bên cạnh để làm nô tài cho mình, và khi con hỏi tên, thì huynh ấy dùng tên giả là Mộc Dục Dán ”

Kim Chi: ”Mộc Dục Dán, Tách ra từ Hai chữ Chu Đệ, Đệ Nhi nó thông minh thật”

Đàn Phong : ”và khó sử nhất là khi huynh ấy phải thừa nhận thân phận thật sự của mình với con, trong khi đó nữ nhi quốc Và Đại minh đang ở thế đối địch”

Hòa Yên Ninh : ”rồi nó đã thừa nhân sao”

Đàn Phong : ”không sai, huynh ấy đặt vào tình cảm của con dành cho huynh ấy”

Hòa Yên Ninh : ”và tình cảm của con dành cho nó đã lớn hơn thù nước”

Đàn Phong : ”nói đúng hơn chính tình yêu của tụi con đã hóa giải chiến tranh giữa hai nước biến thù thành bạn, con biết năm xưa mẹ nhất thời gây ra bạch hoàng án mà bị giam vào lãnh cung, Chu Đệ và mẹ 23 năm mới nhận nhau, nên mẹ hãy đánh cược vào tình cảm của hoàng thượng”

Hòa Yên Ninh : ”vậy con có còn...”

Đàn Phong : ” mẹ yên tâm dù cho có như thế nào con cũng đứng về phía mẹ, với lại phụ hoàng rất tin tưởng mẹ,mẹ cứ yên tâm mà nói với phụ hoàng, con và Chu Đệ sẽ nói giúp cho mẹ, vì đứa cháu của mẹ, vì những người thân bên cạnh, mẹ hãy mạnh mẽ lên”

Hòa Yên Ninh : ”chuyện đến nước này, chắc mẹ đành phải đi thỉnh tội với hoàng thượng thôi, nhưng mà lỡ như....”

Đàn Phong : ”mẹ à ... thôi mẹ đừng khóc nữa có chúng con mà...con có nghe Chu Đệ nói ngày xưa mẹ đã từng cầm quân đánh trận,  tại sao bây giờ con lại không thấy cái khí thế  can đảm của người cầm quân ở mẹ vậy? ””

Hòa Yên Ninh : ”có lẽ ta bị giam lâu quá nên mất đi cái dũng khí của một người cầm quân, cám ơn con, ta đi tìm hoàng thượng để thỉnh tội, cùng lắm thì chết thôi”

Đàn phong : ”Mẹ yên tâm, tụi con không để mẹ chết đâu, con là người nữ nhi quốc cùng lắm con đưa mẹ tới nữ nhi quốc”

Hòa Yên Ninh : ”cám ơn con”

.................

mấy hôm sau, Hòa Yên Ninh nhận ra hoàng thượng không dành thời gian quan tâm bà, bà nghĩ  “”có khi nào hôm trước mình nói với bọn Đàn Phong, bị hoàng thượng ngghe được nên người không quan tâm tới mình nữa, thôi vậy”

(bà nội ơi, Chu Nguyên Chương người ta đang bận lên kế hoạch giải quyết tên Hồ Khải, tính đường tăng cường binh lực, giành lại gian sơn, và lo lắng cho Chu Đệ, Chu Doãn Văn, hoàng hậu, bận sấp mặt nên mới không có thời gian quan tâm tới bà, nói gì thì nói mẹ đi suy diễn lung tung, đúng đàn bà những niềm đau làm tim đổ máu)

Đàn Phong:”mẹ... mẹ”

Hòa Yên Ninh: ”hoàng thượng lại lạnh nhạt với mẹ rồi, không biết chuyện gì xảy ra hay là mẹ con mình nói chuyện bị hoàng thượng nghe hết rồi”

Đàn Phong : ”mẹ đừng lo quá mẹ cũng biết hiện nay hồ khải muốn đoạt giang sơn, nên hoàng thượng đang dành tâm trí giải quyết hắn, mới không có thời gian quan tâm mẹ, mẹ đừng suy nghĩ lung tung”

Hòa Yên Ninh : ”mẹ...”

Đàn Phong : “Đàn Phong Sẽ Luôn bên cạnh mẹ”

Hòa Yên Ninh : ”mẹ cảm ơn con”

một tên lính chạy vào hốt hoảng nói : ”khởi bẩm bảo chủ, hoàng tử phi từ bên ngoài có một đám Cẩm y vệ tới bao vậy hòa Gia trang, Hoàng Thượng đã ra đó gặp chúng”

Hòa Yên Ninh bảo Đàn Phong: ”chúng ta mau ra đó”

Trình Phó Tướng : mạc tướng phó Tướng chỉ huy cẩm y vệ Trình Trung, tham kiến hoàng thượng. ”

Chu Nguyên Chương : ”Trình Trung To gan ai lệnh cho ngươi dẫn quân tới đây”

...............

lúc này ở bên trong, Hòa Yên Ninh và Đàn Phong chạy ra thì phát hiện có kẻ đột nhập

Hòa Yên Ninh : ”NGƯỜI ĐẾN LÀ AI CON KHÔNG MAU RA ĐÂY”

Hồ Khải và Tiêu Dương hiện thân: ”Thiếc Nương Tử, bọn ta tới đây lấy mạng ngươi? Tội nhân của Nam Vu Lý”

Hòa Yên Ninh : ”ta đã không còn là Thiếc Nương Tử của Nam Vu Lý, mà là Hòa Yên Ninh”

Đàn Phong : ”có ta ở đây dám động vào bà ấy”

Hồ Khải : ”cô Là Đàn Phong đại công chúa của nữ nhi quốc sao cô không ở Nữ Nhi quốc mà tới hòa gia trang làm gì? Chuyện của Nam Vu Lý không liên quan tới cô”

Đàn Phong : ”mẹ ta đã không còn là người của Nam Vu Lý, mà là nương nương của Đại Minh Triều và mẹ chồng của ta, các ngươi nếu dám động vào bà ấy  là khiêu chiến với Đại Minh Và nữ Nhi Quốc”

Hòa Yên Ninh : ”Đàn Phong không  cần nói nhiều với chúng, động thủ”

Hòa Yên Ninh cầm Hỏa Phụng Kiếm, giao đấu với Hồ Khải, và Đàn Phong thì cầm Phụng Huyết KIếm giao đấu với Tiêu Dương, Hồ Khải xử ra phép thuật của nam vu lý hai bên đánh ngang ngửa

còn Tiêu Dương vì đóng giả nam vu lý nên không thể xuất toàn lực đành chịu thiệt bị Đàn Phong cầm chân, cũng may cho hắn Đàn Phong đang mang thai nên cũng không thể xuất toàn lực, nghe động Tô Na Và Tần Lý xông vào, Tần Lý Cầm Huyết Hỏa Kiếm lao vào tiếp ứng cho Đàn Phong, (khổ cho Tiêu Dương Rồi,)  Tô Na Thì đang thi triển liệt hỏa kỳ, phóng ra dương hỏa tấn công Hồ Khải

...............

Chu Nguyên Chương Lúc này nghe động bên trong : ”khốn kiếp điệu hổ ly sơn, dương đông kích tây, Mộc Cao Phong nơi này giao cho ngươi, Hàn Thiên Diệp, Tử Vũ cùng ta trở về bảo vệ nương nương”

..................

Chu Nguyên Chương chạy vào thì thấy 4 người đang giao đấu

Hòa Yên Ninh : ”Tô Na, ngươi mau thế chỗ Đàn Phong, kết hợp với Tần lý, sử dụng âm dương liệt hỏa trận nếu cần, nơi này giao cho ta”

Tô Na : ”tuân lệnh”

Đàn Phong và Tần Lý Liên thủ không được ăn ý cho lắm, nhưng cũng ép Tiêu Dương phải dùng Bãn Lĩnh thật, Đàn Phong do mang thai nên không thể toàn lực,

Tô Na nhảy vào:”đại công chúa, người đang mang thai hãy lui ra ngoài”

Đàn Phong : ”được ngươi cẩn thận”

Lúc này Tần Lý và Tô Na, âm hỏa của huyết hỏa kiếm, kết hợp với dương hỏa của liệt hỏa kỳ hình thành âm dương liệt hỏa tấn công Tiêu Dương, Tiêu Dương phải liên tục tránh né, hắn lui ra xa định dùng phép đánh trả : ”hắn bắt đầu niệm chú” Tô Na Đang không biết phải làm sao, thì Tần Lý nhớ tới lời của Lục Hoàng tử không được cho kẻ địch có thời gian để thở,

Tần lý nói : ”mau tấn công đừng cho hắn dùng phép”,

thế là hắn chưa niệm xong thần chú thì Tô Na và Tần Lý đã lao tới: ”chết đi tên khốn”. Tiêu Dương lúc này khóc ra nước mắt, sở trường của hắn là phép thuật nhưng hắn không có thời gian để làm phép, võ công thì đánh không lại Tần Lý Và Tô Na liên thủ, chỉ biết chạy như con chó

Lúc Này Hòa Yên Ninh  Và Thiếc Mê Khang giao đấu phép thuật bằng thuật của nam vu lý

Thiếc Mê Khang : ”Thiếc Nương Tử, bọn ta phái ngươi tới giết Chu Nguyên Chương, tại sao ngươi còn chưa ra tay”

Hòa Yên Ninh : ”bớt nói nhảm ta đã đoạn tuyệt với Nam Vu Lý, muốn đánh cứ việc tới đây”

Đàn Phong Lúc này thấy Chu Nguyên Chương : ”Phụ hoàng người đã tới, về việc thân phận của mẹ xin người,,,,,”

Đàn Phong còn chưa nói xong Chu Nguyên Chương đã ngắt lời: ”chuyện đó trẫm biết lâu rồi, con đang mang thai đừng tùy tiện động thủ, Hàn Thiên Diệp mau dùng lục cầu khống thạch hỗ trợ nương nương, Tử Vũ dùng tốc độ của cậu lột mặt nạ của tên đó ra cho trẫm”

Tử Vũ, Hàn Thiên Diệp ”rõ”

thế là có thêm Hà Thiên Diệp vào trận Thiếc Mê Khang bị thương, ngay lúc này Tử Vũ chạy ngang lột mặt nạ của hắn, Chu Nguyên Chương thốt lên  :”Hồ Khải”

Hòa Yên Ninh lúc này cũng không có gì ngạc nhiên:  ”quả nhiên là ngươi”

Tiêu Dương Lúc này , ném một bom khói dẫn theo Hồ Khải bỏ chạy

Chu Nguyên Chương : ”khốn kiếp để chúng thoát, HÀn Thiên Diệp, mau tới trợ giúp Mộc Cao Phong giết tên Trình Trung cho trẫm, còn bọn binh lính thuận ta thì sống nghịch ta thì chết”

Hàn Thiện Diệp “rõ “

Chu Nguyên Chương : ”Yên Ninh nàng không sao chứ?”

Hòa Yên Ninh : ”thần thiếp không sao” bà bước lại nói nhỏ: ”hoàng thượng, thần thiếp có chuyện muốn nói”

Chu Nguyên chương : ”có chuyên gì?”

Hòa Yên Ninh nhìn trước nhìn sau ra hiệu Chu Nguyên Chương vào phòng, bà nói : ”thiếp để ý thấy, trong đám thị vệ ở Hòa Gia Trang, có một hai tên là Hồ Khải sắp đặt”

Chu Nguyên Chương : ”nàng cứ giết chúng, tội chứng của Hồ Khải đã đủ, bây giờ trẫm đang triệu tập binh lực tiến thẳng kinh thành”

Hòa Yên Ninh lúc này đành nói ra về kiếp nạn của bà, Chu Nguyên Chương không dám tin vào tai mình : ”cái gì bà Chân hôi, không phải chứ, bà ta còn bảo trẫm lập thêm phi tần mà”

Hòa Yên Ninh: ”thần thiếp cũng không muốn tin nhưng Thiên Hậu Nương nương đã nói như vậy, cũng có thể Hoàng hậu nượng nương có thù với thiếp từ kiếp trước”

CHu Nguyên Chương : ”Thôi được thiên hậu nương nương cũng đã nói với nàng chỉ có trẫm mới hóa giải kiếp nạn này cho nàng thì từ giờ không dược giấu trẫm chuyên gì nghe rõ chưa”

Hòa Yên Ninh : ”thần thiếp đã rõ --còn một chuyện thần thiếp muốn thỉnh tội, thần thiếp thật ra là ...”

Chu Nguyên Chương : ”chuyện này Trẫm đã biết lâu rồi, nàng không phải lo sợ”

Hòa Yên Ninh : ”Hoàng Thượng không trách thiếp thật sao?”

Chu Nguyên Chương: ”lúc đó Nam Vu Lý và Đại Minh là thù. nàng tận trung báo quốc thì có gì sai, còn hiện tại nàng còn muốn giết trẫm để phục hưng nam vu lý không?”

Hòa Yên Ninh : ”Dạ không. thần thiếp đã đoạn tuyệt với Nam Vu Lý, tên Hồ Khải đó cũng là người nam vu lý tên gọi Thiếc Mê Khang, hắn xem thiếp như phản đồ nên muốn mượn tay hoàng thượng giết chết thiếp”

Chu Nguyên Chương : ”sao nàng không nói sớm?”

Hòa Yên Ninh: ”thiếp....”

Chu Nguyên Chương : ”nàng sợ trẫm biết được thân phận này sẽ sử tội nàng à?”

Hòa Yên Ninh hơi cúi mặt, giọng có chút hồi hộp nói: ”quả thật Yên Ninh rất sợ”

Chu Nguyên Chương cười và ôm Hòa Yên Ninh : ”Yên Ninh, trẫm biết từng lạnh nhạt với nàng, nàng xem không phải trữ quân nữ nhi quốc từng đối đầu với đại minh, bây giờ là con dâu của trẫm sao, vậy nên nàng không phải lo lắng về chuyện này rồi làm khổ bản thân nữa nha"

Hòa Yên Ninh : "Dạ"

Chu Nguyên Chương : "Từ bây giờ, bất kể nàng gặp khó khăn gì, hoặc là ai gây bất lợi cho nàng, nàng cứ việc nói với trẫm. Dù là chưa có bằng chứng  trẫm cũng như Đàm Phong, Kim Chi và Tô Na. Luôn luôn đứng về phía nàng. bênh vực nàng. Mãi mãi không thay đổi"

Hòa Yên Ninh : "Yên Ninh đa tạ Hoàng Thượng"

Tay Chu Nguyên Chương vuốt nhẹ lên mái tóc Hòa Yên Ninh : "Ừ.  Thật khổ cho nàng"

Chu Nguyên Chương nghĩ : ”tất cả chuyện này chắc chắn có hiểu lầm, chắc chắn có kẻ kích động bà chân hôi, nếu lưu bá ôn trở về sẽ kêu hắn điều tra mới được, thảo nào mấy ngày nay nàng ấy tránh mặt trẫm, vì sợ trẫm không tin, bà chân hôi là kiếp nạn của nàng ấy thì phải làm sao giải quyết đây? Lưu Bá ôn ơi lưu bá ôn lần này trẫm phải cầu ngươi thật rồi”

Chu Đệ :”Đàn Phong nàng đang làm gì vậy?”

Đàn Phong : ”suỵt, mẹ đang tự thú về thân phận thiếc nương tử với phụ hoàng”

Chu Đệ :” tình hình sao rồi?”

Hòa Yên Ninh nghe thấy tiếng động bên ngoài :”AI ĐÓ”

Chu Đệ Nhìn Đàn Phong :”chạy”

------

ở nơi nào đó, Lưu Bá ôn bấm quẻ : ”hoàng thượng, lần này là chuyện tình cảm của ngài thần không xen vào được đâu”

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật Kaibaseto
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.