Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHƯƠNG 7

1104 chữ

Người đàn bà chết

Một món quà kì lạ được gửi đến trường trung học Twenty Stars.

Bọn học sinh lại bắt đầu bàn tán xôn xao về món quà này.

Đó là bức tranh do một hoạ sĩ nổi tiếng đã qua đời sáng tác trước khi tạ thế.

Hoàn cảnh ra đời của bức tranh cũng khá đặc biệt.

Người hoạ sĩ về già đột nhiên nhớ đến tình nhân đã mất 20 năm trước của mình. Ông ta đã ngồi miết trong phòng kính vẽ liên tục suốt ba ngày ba đêm và gục chết ngay sau khi hoàn thành bức tranh.

Bức tranh vẽ gương mặt trắng trẻo nhưng xanh xao của một cô gái đang khép hờ đôi mắt đẹp trên cái phong nền đen huyền ảo. Cả bức tranh chỉ có mổi hai màu đen trắng. Màu đen của phong nền, màu trắng của gương mặt và bàn tay đặt lên ngực trái của người tình nhân đã chết.

Người hoạ sĩ đặt cho nó cái tên rất đặc biệt “NGƯỜI ĐÀN BÀ CHẾT”

Bà vợ ông ta căm thù bức tranh này, bà ta bán nó cho một thương buôn người Châu Á và cũng từ đó tác phẩm cuối đời của người hoạ sĩ lưu lạc khắp các viện bảo tàng, phòng triển lảm, cho đến khi nó được bạn của thầy hiệu trưởng trường Twenty Stars mua lại.

“Ông bạn vàng” của thầy hiệu trưởng hình như cảm thấy điều gì đó từ bức tranh này. Sau khi nó được đưa về nhà, con gái và vợ ông ta bổng nổi cơn tâm thần, phải đưa vào bệnh viện trung tâm điều trị. Nhận thấy bức tranh mang đến điềm gở cho gia đình mình, ông tặng nó cho phòng mĩ thuật trường trung học Twenty Stars.

Thầy Ma Kết dẫn cả lớp 10CA3 đến phòng mĩ thuật xem tranh theo lời yêu cầu của phòng giáo vụ. Bọn học trò lại dựng lên đủ thứ tin đồn không hay về nó. Đây chỉ là những lời đồn miệng nhưng chúng lại làm hoang mang cả trường Twenty Stars.

“Cậu biết gì chưa? Nghe nói người hoạ sĩ trước khi chết đã đặt ra một lời nguyền để bảo vệ bức tranh. Ông ta sợ vợ mình sẽ huỷ hoại nó. Người ta nói linh hồn của người con gái trong tranh đã nhập vào bức tranh này, nhờ đó mà nó sống động như thật. Tất cả những người liên quan đến bức tranh đều gặp nhiều chuyện xui rủi. Ghê quá, liệu nó có gây tổn hại gì cho trường mình không?”

Mã Mã cũng căm thù bức tranh này không thua gì bà vợ ông hoạ sĩ. Vì từ ngày nó xuất hiện trong trường, phòng mĩ thuật trở nên lạnh tanh không có một bóng người. Kể cả các thầy cô cũng lánh xa đồ vật bị nguyền rủa này. Và mỗi lần đối diện với Người đàn bà chết, Mã Mã đều thấy lạnh toát sống lưng.

Có cái gì không ổn đang xảy ra ở đây.

Một buổi chiều tan học về…

Mã Mã có việc phải đi ngang qua phòng mĩ thuật, nhưng cô thề là sẽ không bao giờ thèm liếc mắt tới cái bức tranh kinh tởm đặt trong phòng. Cứ tưởng trong trường ai cũng ghét bức tranh này, nhưng không, có một người vẫn lén lúc đến đây vào mỗi buổi chiều chỉ để ngắm nhìn bức tranh một tí.

Nhân Mã dừng lại trước cửa phòng mĩ thuật khi tình cờ nhìn thấy Kim Ngưu đang tần ngần bên khung cửa sổ, mắt chăm chăm nhìn vật gì đó trong phòng. Cậu ta đang nhìn Người đàn bà chết cách kĩ lưỡng như không muốn bỏ xót phần nào trên khung hình.

– Cậu làm gì đó!?

Mã Mã làm Kim Ngưu giật mình, cậu ta lắm lét quay lại nhìn cô bạn, lắc đầu lia lịa rồi vội vã bỏ về.

– Cậu ta sao thế nhỉ? Nhân Mã đưa mắt nhìn Kim Ngưu.

– Không! Không, Tha cho mình đi, mình không muốn!

Kim Ngưu gào thét, khóc lóc, van xin khẩn thiết. Cậu ta bị bọn Bạch Dương đặt nằm ngang trên lang cang tầng 3 dãy lầu B, đầu bị dúi xuống dưới, mặt cắt không còn giọt máu.

– Ước đi, ước đi, mau ước điều mày muốn đi! Bạch Dương có vẻ thích thú với trò đùa quái ác này. Chẳng phải mày bảo cái bức tranh quỷ quái đó rất giống bà mẹ quá cố của mày sao? Bây giờ thì ước cho người phụ nữ trong tranh xuất hiện trước mặt mày đi!

“Phải… phải mau ước đi, ước đi! Mày không có gan để nhảy từ đây xuống hồ bơi nên tụi tao đang giúp mày đấy! Ha ha ha…”

Bọn đầu gấu cười lên ha hả, ăn hiếp một kẻ yếu đuối như Kim Ngưu là trò đùa muôn thuở của những kẻ vai u thịt bắp này.

– Dừng tay! Làm cái trò gì thế!? Mau bỏ cậu ta xuống!

Sư Tử chạy đến can ngăn, nhưng hình như không có tác dụng.

– Mày lấy quyền gì xía vô chuyện của tụi này? Bạch Dương hất hàm. Tao vẫn bắt nó nhảy đấy!

Đáng lẽ ra Tiểu Bạch chỉ muốn đùa, nhưng không ngờ cái thân hình nhỏ bé của Kim Ngưu lại tuột khỏi cái sơ mi trên người và rơi thẳng xuống lầu.

“Chỉ cần thành tâm cầu khẩn mọi điều ước sẽ thành hiện thực.”

– Chết rồi! Cả Bạch Dương, Sư Tử lẫn đám đầu gấu đều xanh mét cả mặt mày.

“Tùm”

Kim Ngưu rơi xuống hồ bơi. Chỉ thấy mặt nước tung bọt trắng xoá, dập dềnh đôi chút rồi trở lại như cũ không có thêm động tĩnh gì cả!

Sư Tử vội chạy xuống hồ bơi vớt Ngưu Ngưu lên. Cậu ôm được cái thân người nhỏ bé của Kim Ngưu nhưng không kéo nó lên bờ được, vì nó tuy nhỏ nhưng lại nặng như trâu. Nhân Mã tình cờ cũng có mặt ở hồ bơi, cô nắm tay Sư Tử, giúp cậu đưa Kim Ngưu lên. Các thầy cô cũng xuất hiện kịp thời để đưa Ngưu Ngưu vào phòng y tế.

Nhưng có một điều không ai biết rằng. lúc Kim Ngưu chạm vào mặt nước cũng là lúc trong phòng mĩ thuật tối om kia. Người đàn bà chết đột nhiên mở mắt. Đôi mắt đỏ ngầu như máu.

Bạn đang đọc Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo full của Sưu Tầm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kaibaseto
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.