Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thì ra là vậy

Phiên bản Dịch · 1710 chữ

Tên tiểu nhị đứng cách cửa sổ gần nhất, lúc này hắn ta vội vàng chạy lại vừa đề phòng vừa nhìn ra bên ngoài. Người Hương chủ kia nói với cô gái:

- Chúng tôi cũng không có ý định hãm hại Tần đại hiệp đâu, chỉ là muốn giảng giải cho ngài ấy biết một số chuyện thôi mà.

Sau đó hắn ta lập tức nói với người đàn ông bị thương:

- Mau mời Quân Sư đến đây, nhanh lên.

Căn phòng ăn mà bọn họ ngồi chính là gian phòng có cửa sổ nằm cạnh đường, tên tiểu nhị kia chạy lại nhìn ra đường, nhưng không thấy có gì bất thường ở trên đường hết, cũng chả thấy bóng dáng của Tần Tông Nguyên đâu nữa. Hắn ta vội vàng đóng cửa sổ lại, sau đó nói nhỏ với mấy người trong phòng:

- Người kia chắc chắn sẽ không xuất hiện nữa đâu, đây là thuốc mê đặc biệt, nếu không có thuốc giải chuyên dụng thì sẽ không thể nào tỉnh lại nhanh như vậy được. Nhưng điều khiến ta thắc mắc là làm sao người kia có thể rời khỏi đây được.

Đến lúc này thì cô gái kia mới tỉnh ngộ, nói:

- Mấy người các ngươi dùng thuốc mê với Tần đại hiệp?

Lúc này người gọi là Quân Sư cũng đã đi vào, người Hương chủ nói với cô gái kia:

- Chuyện này tý nữa tôi sẽ giải thích cho ngươi sau.

Quân Sư để tên tiểu nhị đi ra ngoài tiếp khách, sau đó mấy người còn lại tiếp tục ngồi lên bàn. Lúc này bọn họ mới phát hiện ra, ở trên mặt bàn bóng loáng có xuất hiện một vết lõm hình bàn tay, chiều sâu của bàn tay này lõm xuống khoảng 1 cm, điều này khiến cho đám người vô cùng kinh ngạc.

Quân Sư tranh thủ thời gian xem xét xung quanh bàn ăn, hắn ta phát hiện ra, ngoại trừ dấu tay ở trên bàn thì chẳng còn lại chút dấu vết nào nữa, sau khi kiểm tra một vòng thì hắn ta mới mở miệng nói:

- Người này có thể khống chế lực lượng đến mức độ này thì đúng là một cao thủ.

Mấy người kia đương nhiên gật đầu đồng ý vơi phát biểu của hắn ta, lúc này hắn ta mới chú ý đến người Hương chủ đang bị thương ở cánh tay phải, lập tức hỏi:

- Ngươi bị thương lúc nào vậy? Có muốn xử lý vết thương trước không?

- Không có có gì đáng ngại đâu, vẫn nên kể lại mọi chuyện cho ngươi đã, chuyện này quan trọng hơn.

Thế là mấy người bắt đầu kể lại mọi chuyện lúc trước cho Quân Sư nghe, sau đó người Hương chủ lại kể những chuyện xảy ra phía sau, và giải thích toàn bộ moi chuyện cho cô gái và người đàn ông bị thương hiểu. Đến lúc này hai người kia mới hiểu được rốt cục là đã xảy ra chuyện gì.

Thì ra lúc mà người Hương chủ dẫn ba người Tần Tông Nguyên đi vào thị trấn, lúc ấy đã có một người chuyên canh chừng mọi biến động trong thị trấn phát hiện ra bọn họ. Nếu là tình huống bình thường thì ba người Hương chủ và người canh chừng này phải chào hỏi lẫn nhau, đây chính là dấu hiệu để nhận biết rằng đối phương vẫn đang bình yên vô sự.

Nhưng lần này ba người không những không đi ra chào hỏi, mà người Hương chủ kia còn chỉ vào Tần Tông Nguyên và đưa ra ám hiệu 'Không thể trêu vào'. Kí hiệu này có ý nghĩa là có một người đang đi cùng hắn ta, mà hắn ta lại không thể nào phán đoán ra được thân phận của đối phương, đồng thời bọn họ không thể đánh lại đối phương được, hơn nữa bọn họ cũng không có quyền hành động tự do.

Thế là người canh chừng đã âm thầm theo đuôi bọn họ, sau đó báo cáo mọi chuyện cho Quân Sư, mà người Quân Sư này cũng chính là ông chủ của Túy Tiên Lâu. Sau khi nghe xong mọi chuyện, Quân Sư lập tức sắp xếp người hạ thuốc mê Tần Tông Nguyên.

Ngay lập tức có người ám chỉ cho Hương chủ, vì vậy Hương chủ mới đề nghị đám người đi ăn cơm. Sau đó Hương chủ đề nghi đi đến Túy Tiên Lâu ăn cơm, Tần Tông Nguyên lại vui vẻ đồng ý, cho nên mới có chuyện sau đó diễn ra.

Trong khi an bài kế hoạch hạ thuốc mê là không có chỗ hở, mặc dù Tần Tông Nguyên có thể đổi quán ăn đi nữa, thì cũng không thể nào thoát khỏi kế sách của đám người Hương chủ. Bởi vì sức ảnh hưởng của Thiên Địa Hội đối với cái thị trấn này khá lớn, cho dù Tần Tông Nguyên có tiến vào quán cơm nào đi nữa thì Quân Sư cũng có thể sắp xếp được người hạ thuốc mê. Chỉ là không được dễ dàng như ở Túy Tiên Lâu mà thôi...

Còn về phương pháp hạ thuốc mê cũng khá là bí ẩn. Thuốc mê của Quân Sư là không màu không mùi, sau khi nó tan vào trong nước sẽ không có mùi vị gì hết, mà tác dụng cũng rất nhanh. Hơn nữa Quân Sư cũng nghiên cứu ra một loại ấm trà đặc biệt, trong ấm được tách làm hai ngăn nên nó có thể chứa hai loại nước trà, hơn nữa ở phía trên vòi rót có hai cái lỗ để nhấn. Muốn rót nước ở phía nào ra thì chỉ cần nhấn cái nút ở phía đó là được.

Cho nên chỉ có mỗi chén trà của Tần Tông Nguyên là có thuốc mê, còn chén của ba người còn lại đều là trà bình thường. Mà ngay khi tên tiểu nhị bưng trà lên, hắn ta đã ra hiệu cho người Hương chủ là sẽ hạ thuốc mê Tần Tông Nguyên và người Hương chủ cũng không phản đối, vì vậy Quân Sư tiếp tục chấp hành theo kế hoạch.

Khi tên tiểu nhị đang chờ để chuẩn bị rót rượu cho Tần Tông Nguyên, thì thuốc mê đã bắt đầu phát tác, vì vậy hắn ta vội vàng chạy ngay khi thấy Tần Tông Nguyên đột nhiên quay đầu và dùng ánh mắt sắc bén nhìn hắn ta. Dù sao hắn ta cũng nhận được thông tin rằng, đây là người mà ba người Hương chủ chủ không thể nào đối phó. Hắn ta cũng không muốn bị đối phương đánh cho trọng thương, trước khi ngất.

Mà người đàn ông bị thương cũng được coi là có chút kinh nghiệm giang hồ. Mặc dù trước đó hắn ta không hề biết gì đến việc hạ thuốc mê, nhưng khi thấy tên tiểu nhị chạy lùi ra phía sau, thì hắn ta cũng ý thức được có chuyện xảy ra, nên đã đứng dậy và lùi ra sau.

Còn người Hương chủ này cũng biết được hiệu quả của thuốc mê này sẽ rất nhanh. Vốn dĩ hắn ta đã quyết tâm, trong thời gian thuốc mê phát tác thì hắn ta sẽ giả vờ như không biết gì, bởi vì hắn ta biết với tính cách của Tần Tông Nguyên sẽ không thể nào ra tay với hắn ta được. Điều này cũng khiến cho cả hai bên dễ dàng nói chuyện với nhau hơn sau khi Tần Tông Nguyên tỉnh lại, dù sao thì lúc đó hắn ta cũng đã tỏ ra là không biết gì.

Sau khi suy nghĩ như vậy, hắn ta vốn định ngồi yên bất động, nhưng khi người đàn ông kia lại tự động đứng dậy và đề phòng với Tần Tông Nguyên. Điều nay chẳng khác gì chưa đánh mà đã khai, thế là hắn ta cũng phải vội vàng đứng dậy để lùi ra sau.

Cũng vì thân thủ của hắn ta nhanh nhẹn hơn người đàn ông bị thương, cùng với hắn ta đã chuẩn bị sẵn tâm lý từ trước, nên lùi lại nhanh hơn người đàn ông bị thương. Nhưng chính điều này lại khiến cho Tần Tông Nguyên chú ý, và ném cho hắn ta một cái chén trà.

Điều mà hắn ta không thể ngờ được là, sau khi bị thuốc mê phát huy tác dụng mà Tần Tông Nguyên lại có thể ném mạnh đến như thế, khiến cho hắn ta phải sợ hãi.

Lúc này người Quân Sư kia lại hỏi tiếp:

- Một chưởng mạnh mẽ này của người kia sao lại đánh lên trên bàn?

Cô gái kia nói:

- Vốn dĩ một chưởng kia là đánh về phía tiểu nữ, nhưng sau đó không biết vì sao ngài ấy lại đột nhiên thu hồi lại, và đè lên mặt bàn.

Quân Sư hỏi:

- Ngươi bảo là đây không phải là người kia đánh một chưởng mà chỉ là đè lên trên?

Cô gái kia nói:

- Đúng như thế, lúc đó tiểu nữ đần độn nhìn chằm chằm vào ngài ấy mà, nên có thể thấy được, sau khi thu hồi một chưởng kia, ngài ấy đã đè nó lên trên mặt bàn. Sau đó ngài ấy bị té xỉu và biến mất không thấy gì nữa.

Quân Sư thở dài:

- Người này chỉ cần đè nhẹ một cái mà đã có lực lượng mạnh như thế. Nếu người này là kẻ địch của chúng ta thì chính là một kẻ địch rất mạnh.

Người Hương chủ cảm thán theo:

- Chúng ta cũng đã được chúng kiến công phu của người đó rồi, có thể nói là thâm bất khả trắc, giống như ta, ở dưới tình huống như vậy mà vẫn không thể nào địch lại được người này.

Lúc này cô gái kia mới tỉnh ngộ, cô ta vội vàng nói:

- Lúc nãy tiểu nữ ngơ ngác không nghĩ đến tự vệ, nếu một chưởng kia đánh trúng tiểu nữ có phải là đã đánh chết tiểu nữ rồi không.

Bạn đang đọc Truyền Thừa Cùng Tiến Hóa (Dịch) của Gttnow
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiGia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.