Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dạy võ??

Phiên bản Dịch · 1935 chữ

Thế nhưng kết cục lại để cho Trương Kha được mở rộng tầm mắt, cậu ta chỉ nghĩ lực chiến đấu của Triệu Tinh sẽ đạt đến một mức độ nào đó, nhưng cậu ta lại không thể nghĩ đến Triệu Tinh lại đánh đấm giỏi như vậy, đến mức ngay cả 5 người của 'Anh Quang' cũng không thể nào đánh lại hắn. Ba người Trương Kha còn chưa có cơ hội để nhúng tay vào thì bọn chúng đã bị một mình Triệu Tinh giải quyết hết rồi.

Cho nên cậu ta cũng khá yên tâm, cứ cho là sau này tên 'Anh Quang' kia sẽ tìm cậu ta để trả thù, nhưng dựa vào khả năng đánh đấm của Triệu Tinh thì cậu ta cũng chẳng cần phải sợ hãi nhiều. Dù sao lần này cậu ta cũng đã xông ra trợ giúp Triệu Tinh rồi, không lẽ đến lúc đó Triệu Tinh lại khoanh tay đứng nhìn.

...

Buổi tối hôm đó, theo như lời mời lúc sáng của Triệu Tinh, nên bên phía Trương Kha cũng đến cùng 2 người hôm qua giúp đỡ Triệu Tinh. Bởi vì lúc sáng Triệu Tinh có hỏi qua nguyên nhân vì sao ba người Trương Kha lại có mặt ở quầy đồ nướng vào tối hôm qua, sau đó Triệu Tinh lại kêu cậu ta là tối hôm nay mời thêm hai người tối qua cùng đi ăn cơm, dù sao hắn cũng đã hủy mất cuộc vui ngày hôm qua của cậu ta, nên hiện tại tính mời đi ăn để đền bù. Hơn nữa Triệu Tinh cũng có hỏi về hai cô gái ngồi cùng bàn với cậu ta, thì Trương Kha bảo trong đó có một người là bạn gái của cậu ta.

Thế nhưng, sau một hồi cân nhắc thì Trương Kha vẫn không gọi hai cô gái đi cùng, dù sao cậu ta cũng cảm thấy bên phía của Triệu Tinh chỉ có một người, mà còn bên mình đã có 3 người, cũng hơi hơi quá rồi, giờ mà gọi thêm hai cô gái nữa là 5 người thì có phải là quá lắm không. Cho nên cậu ta không gọi hai cô gái và cũng không gọi cả người thứ 4 ở trong nhóm luôn, dù sao lúc sáng Triệu Tinh cũng chỉ bảo là mời cậu với mấy người hôm qua đi ăn, còn không nói gì đến người thứ 4 cho nên Trương Kha cảm thấy nếu gọi đến thì không thích hợp cho lắm.

Cùng một chỗ ăn cơm, uống rượu với nhau vào ban đêm vẫn là vui vẻ nhất. Hai người thanh niên ngày hôm qua đi theo Trương Kha cũng lần lượt tự giới thiệu với Triệu Tinh, một người có tên là Tiểu Cương, còn người kia lại là Tiểu Chuy. Tuổi tác của hai người này cũng tương tự như Trương Kha, đều khoảng 22, 23 tuổi. Tuổi tác hiện tại của Triệu Tinh đã là 26, cho nên ba người kia đều gọi Triệu Tinh là anh Triệu.

Lại nói đến vụ đánh nhau tối hôm qua, cả ba người đều không tiếc lời khi tán dương công phu của Triệu Tinh. Sự thật cũng là như vậy, ba người này chỉ có chút kinh nghiệm đánh nhau thực tế mà thôi, cho nên cũng không hiểu hết được màn thể hiện bằng công phu của Triệu Tinh vào tối qua nó kinh diễm đến mức nào. Sau khi biết được Trương Kha kết bạn với Triệu Tinh ở trong công viên, thì hai người Tiểu Cương và Tiểu Chuy nhao nhao trách cứ Trương Kha lén luyện tập ném phi tiêu cùng ném đồng xu mà lại không nói cho bọn họ biết, khiến cho Trương Kha cũng phải kêu la oan ức.

Trương Kha giải thích là:

- Là do tôi đang đi tập thể dục thì thấy anh Triệu đang luyện tập phi tiêu, nên cũng đứng một bên để học tập. Lúc đó tôi cũng còn chưa biết có luyện tập được cái gì hay không thì sao dám đứng trước mặt hai cậu để khoác lác chứ. Với lại có mấy lần tôi gọi hai cậu đi công viên luyện tập thể dục mà hai cậu có đi đâu.

Lúc này hai người đều đồng loạt nói:

- Ngày mai bọn tôi sẽ cùng cậu đi đến công viên để luyện tập, sau này ngày nào cũng qua đó.

Trương Kha cũng tỏ thái độ:

- Vừa vặn hôm nay anh Triệu có truyện thụ cho tôi một vài bí kỹ, ngày mai hai cậu đến đó luyện tập cùng tôi là được.

Lúc này hai người này đã bắt đầu cảm thấy hứng thú nên hỏi lại ngay lập tức:

- Truyền thụ cái gì thế?

- Đó là do hai cậu chưa chứng kiến được bản lĩnh ném tiền xu và phi tiêu của anh Triệu đâu, chỉ có 3 điều để miêu tả về bản lĩnh này mà thôi, ổn định, chuẩn xác, hung ác. Ngày mai hai cậu đi luyện tập ném đá cùng với tôi, đây là kiến thức cơ bản, chờ cho hai cậu luyện tập mấy cái cơ bản này xong là có thể ném được phi tiêu và tiền xu rồi.

Tiểu Chuy có chút không hiểu, cậu ta hỏi lại:

- Tiền xu gì vậy?

- Đương nhiên là loại tiền xu một đồng kia.

Thấy bộ dạng kinh thường của Tiểu Chuy, Trương Kha mới bổ sung tiếp:

- Cậu có nghĩ tới cảnh chúng ta đi ra bên ngoài mà gặp phải chuyện gì đó, sau đó móc ra một nắm tiền xu, ném mấy phát là đã đánh người khác bị thương, giống ám khí trong phim ảnh đó, cậu thấy thế nào, cái này có tiện lợi không. Đây chính là một thứ dùng để tự vệ rất tốt.

Hai người kia nghe Trương Kha nói như thế, bốn con mắt đều sáng rực lên, Tiểu Cương hưng phấn bổ sung thêm:

- Hơn nữa ném hòn đá cũng không tệ, cái đó khó ai mà đề phòng được.

Trương Kha nói ra:

- Vậy thì quyết định như vậy nhé, sáng mai hai cậu chạy qua công viện luyện tập cùng với tôi.

Tiểu Cương cùng Tiểu Chuy nhao nhao đồng ý, sau đó chen nhau giơ chén rượu lên cụng với Triệu Tinh.

Lúc này Triệu Tinh mới nói:

- Ngày mai tôi phải đi cùng người khác đến một nơi, cho nên ngày mốt tôi mới có thể lại luyện tập ở công viên được.

Trương Kha quan tâm hỏi:

- Anh có cần bọn em giúp đỡ gì không? Bọn em cũng đang rãnh rỗi, nếu cần anh cứ lên tiếng.

Triệu Tinh cười cười:

- Không cần đâu, đây là chuyện của người khác, tôi chỉ đi theo thôi, đi đi về về chỉ mất một ngày thôi.

Vì muốn nói chuyện thuận tiện hơn, cho nên hôm nay Triệu Tinh chọn vị trí trong một căn phòng, sau khi hỏi han nhau xong thì anh em ngồi uống rượu. Bởi vì ba người Trương Kha đều là người khá thoải mái, tính cách khá hoạt bát cho nên sau khi uống rượu thì cả ba người ngồi ôm nhau hát nhao nhao, cuối cùng, chỉ có Triệu Tinh lại là người nghe.

Triệu Tinh cũng thấy, tửu lượng của ba người đều rất tốt, lúc ba người đi vào Triệu Tinh đã gọi hai chai rượu, lúc ấy hắn đoán chừng đó là đã đủ rồi. Nhưng không ngờ sau khi uống hết hai chai, chỉ còn lại một ít dưới đáy chai nhưng mà ba người ba người vẫn còn tỉnh bơ, không có dấu hiệu nào là say hết.

Vì thế Triệu Tinh lại gọi nhân viên phục vụ lấy thêm một chai nữa, sau đó hắn mở nắp ra và rót cho mỗi người một ly thật đầy, rồi cùng cụng ly với nhau.

Lúc này, Tiểu Chuy có vẻ cũng hơi phê pha, nên cậu ta mới hỏi Triệu Tinh:

- Anh Triệu, hôm qua nhìn thấy một mình anh mà cân hết 6 người, đúng là oách xà lách luôn, công phu mà anh luyện tên là gì thế?

Về chuyện này Triệu Tinh cũng đã nghĩ từ trước rồi, bởi vì đã muốn kết giao với ba người bọ họ thì trước sau gì bọ họ cũng sẽ hỏi đến chuyện này mà thôi. Dù sao việc hắn có công phu thì ai cũng nhìn ra được, nếu đổi lại là hắn, ở vào vị trí của đối phương thì hắn cũng sẽ không nhịn được mà phải hỏi thôi, đây chính là chuyện bình thường.

Nhưng mà đối phương có thể kìm nén đến tận giờ mới bắt đầu mở miệng hỏi, có thể nói là ba người đã phải cực khổ kìm nén nhiều rồi.

Thế nhưng Triệu Tinh lại đúng là khó trả lời về chuyện này lắm, trước mắt những chiêu thức võ công của hắn đều được truyền thừa chủ yếu từ Tần Tông Nguyên và Tiễn Gia Câu, hơn nữa chỉ được truyền thừa mấy chiêu thức mà thôi, mà hắn cũng chẳng thể biết được tên của mấy chiêu thức này là gì.

Nếu để cho hắn nghĩ ra một cái tên nào đó để ứng phó qua tình huống này thì cũng dễ. Nhưng nếu người ta lại kỳ kèo muốn học võ công thì hắn biết làm gì bây giờ, có dạy hay là không đây.

Nếu như dạy cho bọn họ, nhưng vì quyền pháp của hắn cũng không được hoàn chỉnh nên khiến cho người khác hiểu là là hắn cố ý cất giữ thì sao, đến lúc đó hắn đã xuất ra hết sức rồi mà cũng chẳng được lòng của người ta nữa. Còn nếu không dạy thì người ta lại nói là không có nhĩa khí gì gì đó. Cuối cùng, dù dạy hay không dạy thì người thiệt thòi đều là hắn.

Cho nên hắn chỉ có thể nói như thế này:

- Chuyện này nói ra thì thật sự rất dài dòng, hồi đó, hồi mà tôi còn nhỏ ấy, khi đó tôi còn ở dưới quê, một lần đi lên núi chơi thì gặp được hai vị đạo sĩ đang luyện võ. Thời đó võ học vẫn còn khá thịnh hành cho nên tôi đứng nhìn lén hộ một hồi, sau đó tôi định chạy lại bái bọn họ làm sư phụ. Nhưng mà hai người lại không chịu thu đồ đệ, thế nên tôi cứ lẽo đẽo theo hai người, hai người đi đâu tôi đi theo đó, cuối cùng họ đành phải dạy cho tôi mỗi người dạy hai ba chiêu gì đó, sau đó giao kèo với tôi là khi nào học xong mấy chiêu đó thì mới quay lại học tiếp.

Kể đến đây Triệu Tinh hơi dừng một chút, sau đó mới nói tiếp:

- Sau khi mỗi người dạy cho tôi ba chiêu, thì tôi tuân thủ theo ước hẹn và chạy về nhà để luyện tập. Vốn dĩ lúc đó tôi định gọi hai người là sư phụ nhưng bọn họ không cho, với lại họ cũng không nói cho tôi biết tên của mấy quyền pháp này là gì. Mà sau khi về nhà tôi cũng lao đầu vào luyện tập, phải mất mấy ngày tôi mới luyện tập xong mấy chiêu này, sau đó tôi vội vàng chạy lên núi nhưng không có thấy hai người kia nữa.

Bạn đang đọc Truyền Thừa Cùng Tiến Hóa (Dịch) của Gttnow
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiGia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.