Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không ổn!

Tiểu thuyết gốc · 1690 chữ

Trương Diệp đã truy đuổi được nửa quãng đương, hắn đang chạy bết tốc lực mà bản thân có thể chạy được. Hai lông mày hắn cau lại, mơ hồ tạo thành cục mụn to đùng.

Một quãng đường xa như vậy mà lại không gặp được Trình Tranh. Điều này hoàn toàn khó hiểu, gã không hề có cơ sở để bỏ xa Trương Diệp đến vậy.

Cho dù hắn có xuất phát ngay khi Trương Diệp tiến vào truyền thừa thì cũng hoàn toàn không thể. Có hai trường hợp, một là gã đi đường vòng, hai là vẫn còn ẩn nấp ở di tích.

Tuy nhiên cả hai trường hợp đều sẽ không mang tính uy hiếp với Trương Diệp, vì con đường hắn đi là đường thẳng, con đường ngắn nhất. Hắn trăm phần trăm sẽ về trước. Nhưng...

Mọi chuyện lại thuận lợi như vậy sao? Trình Tranh sẽ ngu ngốc như vậy sao? Không đúng!

"Làm như vậy dù không thể về trước, nhưng Trình Tranh vẫn giữ được cái mạng của mình, gã biết bản thân không nhanh bằng ta" Một dòng suy nghĩ chạy qua đầu Trương Diệp.

Với hắn mà nói, việc về doanh trại trước là có lợi, nhưnh giết được Trình Tranh thì càng tốt hơn. Đáng tiếc hắn không còn thời gian chạy vòng vòng dò xét hoặc quay lại di tích.

Chuyện này hoàn toàn không vừa ý của Trương Diệp, giờ hắn có thể thấy được hạn chế trong tư duy của bản thân. Giá như hắn thông minh hơn nữa.

Suy nghĩ nhiều như vậy, nhưng Trương Diệp vẫn không hề dừng lại mà nhắm thắng doanh trại mà tiến về.

Giờ hắn đã gần về đến nơi, chạy gần hai ngày trời, có [Hồi Phục] nên hắn không thấy mệt, tuy nhiên ma năng lại sắp thấy đáy đến nơi rồi.

Doanh trại đã bắt đầu hiện ra trước mắt, cách hắn còn khoảng bốn mươi dặm nữa là đến nơi.

Tuy nhiên Trương Diệp lại đưng lại trên một đỉnh đồi, đỉnh đồi này khá cao, hắn có thể nhìn thấy toàn bộ doanh trại.

Dù biết Trình Tranh không thể nhanh bằng mình, nhưng Trương Diệp vẫn đề phòng, hắn sẽ không cắm đầu đi vào ngay lập tức. Dừng lại quan sát động tĩnh vẫn hơn.

Nếu doanh trại có dấu hiệu động binh, khả năng cao là họ cho người đi bắt hắn, vậy thì phải trốn nhanh!

Trương Diệp chỉ vừa mới kích hoạt [Siêu Thị Giác], phóng tầm nhìn về phía doanh trại. Thì đột nhiên, ngay chính giữa xuất hiện một ngọn lửa hừng hực khí thế.

Họ đốt lửa trại sao? Vào ban ngày? Không đúng!

Lúc này hắn cuối cùng cũng nhìn thấy, một bóng người đứng giữa ngọn lửa to lớn đó. Sao lại có chuyện như thế xảy ra?

Quân đội tuyệt sẽ không có hành động đốt người tà đạo như này, đây rất có thể là một vị khống hoả sư!

Vừa nghĩ đến lai lịch của người bên trọng ngọn lửa, lông tơ trên người hắn dựng lên, một cảm giác sợ hãi bắt đầu chạy dọc sống lưng hắn.

Tuy vậy, hắn vẫn căng mắt cố nhìn rõ người ở giữa ngọn lừa.

"Chết tiệt!"

Thân phận của người đó đã triệt để doạ chết Trương Diệp, mái tóc đỏ đó là đặc trưng của Dương gia, khí thế này...chỉ sợ là tộc trưởng Dương Cao Lãng, cha của Dương Trình Tranh!

Vô lý!

"Trình Tranh làm sao có thể về kịp mà bẩm báo? Rất có thể cha của y chỉ đang tức giận vì con trai bị phái đi làm nhiệm vụ?"

Trương Diệp vội trấn an bản thân. Lúc như này, hắn vạn lần khônh thể phát hoảng.

Thế nhưng trời lần nữa lại phụ lòng người. Ngọn lửa dần dần lớn to hơn gấp chục lần, những lều vải quanh đó cháy thành than, quân lính toán loạn bỏ chạy.

Bất giác, cả bầu trời chuyển dần sang màu đỏ, không khí trăm dặm xung quanh độ ngột tăng lên. Trương Diệp đứng cách đó bốn mươi dặm vẫn cảm nhận được một nguồn uy áp và nhiệt lực mãnh liệt.

Đây là đẳng cấp của một trong Ngũ Đại Thần Tướng của Chính Nghĩa quốc!

Trương Diệp nghĩ tới một điều mà vạn lần hắn cũng không muốn thành sự thật. Nhưng rồi...

Một luồng sát ý to lớn phóng thẳng đến người của hắn, hai con ngươi co rụt lại, cả người run lên một hồi, lông trên người dựng đứng, cơ thể bất giác lùi lại mấy chục bước.

Sát ý này bắt nguồn từ bên trong ngọn lửa giữa doanh trại, từ vị tộc trưởng Dương gia

Vậy là đã rõ, bằng cách nào đó Trình Tranh đã báo được tin, và giờ cha gã đang muốn ăn tươi nuốt sống Trương Diệp.

Lúc này nếu nhìn vào ai cũng nghĩ Trương Diệp đã sợ rồi, hồn bay phách lạc từ lâu. Nhưng sự thật là hắn đã bắt đầu bình tĩnh lại.

Tất cả những gì vừa nãy xảy ra là hoàn toàn do sát ý và uy áp của cường giả ngũ đẳng gây ra, quả thật hắn có chút động dung nhưng không đến mức hồn bay phách lạc.

Bấy giờ hắn mới nhớ ra, sức mạnh của ma pháp sư không chỉ dựa vào ma pháp của bản thân, đẳng cấp mana mà còn dựa vào...trang bị.

Giả kim thuật cực kì thịnh hành trong thế giới này. Tác dụng của nó là tạo ra những trang bị đặc biệt, bằng cách kết hợp các loại khoáng sản, bộ phận đặc biệt của ma vật,...nói chung là đủ loại thứ trên đời.

Hiệu quả của những trang bị này không kém gì ma pháp, một số cái còn hơn cả ma pháp. Chúng có thể thay thế một số ma pháp khi không có, nên rất được ma pháp sư ưa chuộng.

Bản thân Trương Diệp dù có một cái, mặc dù chỉ là một món nhị đẳng, đó là chiếc giáp nhẹ hắn đang mặc.

Thứ này được phát cho toàn bộ đặc binh trong quân đội, khả năng đặc biệt thì không có nhưng khả năng thông thường là gia tăng năm mươi điểm phòng ngự.

Khả năng đặc biệt chỉ tồn tại ở trang bị tứ đẳng trở lên, chúng tương tự như một ma pháp, cũng cần mana để thôi động. Tuy nhiên, hàng như vậy độ khó chế tạo khá cao, giá cũng cắt cổ.

Vì hiện tại bản thân hắn không quá chú trọng vấn đề tranh bị nên đã quên mất. Một gia tộc to lớn như Dương gia, chắc chắn sẽ trao cho các thiếu tử trong tộc một món đồ.

Đó chính là thiếu tử lệnh, các gia tộc cỡ lớn luôn có thứ này. Công dụng của nó ngoài cho thiên hạ biết người dùng là ai, còn có tác dụng dịch chuyển chủ nhân đến một vị trí được bố trí sẵn.

Dương gia là gia tộc của một Thần Tướng, nên chắc chắn họ có quyền thiết lập bố trí dịch truyển trong doanh trại. Điều này hiển nhiên là lý do mà Trình Tranh có thể về trước hắn.

Giờ thì hay rồi, đối phương đã biết chuyện, dựa vào sát ý ngập trời thế kia...làm sao hắn có thể trốn thoát một vị cường giả ngũ đẳng?

Nhưng kể cũng lạ, tại sao đến giờ lão vẫn chưa phóng tới giết Trương Diệp? Trừ khi tự nguyện bộc lộ, rất khó để cảm nhận khí tức của ma pháp sư. Trừ những đại năng lục, thất đẳng, trong phạm vi một vạn dặm họ đều sẽ cảm nhận rõ mọi thứ.

Còn đối với những ma pháp sư thấp đẳng hơn, họ phải dựa vào vài thứ. Một là lĩnh vực, đây là thứ đặc trưng của từng người, cũng là đặc trưng của ma pháp sư ngũ đẳng.

Mỗi người khi đột phá thành công lên ngũ đẳng sẽ có tỷ lệ nhất định sản sinh ra một ma pháp lĩnh vực. Ma pháp lĩnh vực này sẽ liên quan đến thuộc tính ma pháp mà ma pháp sư dùng nhiều nhất.

Ví dụ Cao Lãng am hiểu nhất là hoả ma pháp, lĩnh vực của ông ta chắc chắn sẽ liên quan đến hoả.

Công dụng của loại ma pháp này sẽ tạo ra một khu vực đặc biệt, ngăn cách với thế giới bên ngoài. Ma pháp có thuộc tính tương tự với thuộc tính bên trong lĩnh vực sẽ được gia tăng hiệu quả mãnh liệt. Còn nữa, quang cảnh của lĩnh vực bên trong cũng phụ thuộc vào tâm tính của chủ nhân.

Một công dụng khác của lĩnh vực là cảm nhận tuyệt đối mọi thứ bên trong. Dựa vào điều này, đáng lẽ Cao Lãng phải phát hiện ra Trương Diệp và lao đến giết hắn.

Nhưng việc này không xảy ra làm hắn suy nghĩ, cuối cũng cũng nhận ra chân tướng. Quanh cảnh trước mặt hắn quả thậy là thay đổi, sắc trời chuyển đỏ, nhiệt độ gia tăng, uy áp mãnh liệt, những thứ này đã khiến hắn lầm tưởng Cao Lãng đã kích hoạt lĩnh vực.

Còn một yếu tố quan trọng chưa xuất hiện, quang cảnh xung quanh vẫn bình thường. Là người cực kì nổi tiếng, lĩnh vực của Cao Lãng ai ai cũng biết.

Đó chính là [Ngũ Đẳng • Viêm Lang Sơn Lĩnh Vực], quang cảnh đặc trưng của nó chính là một ngọn nùi hình đầu sói ở trung tâm, trên núi hoả diễm cuồn cuộn không thôi.

Vậy mà giờ nó chưa xuất hiện, chứng tỏ lĩnh vực của Cao Lãng chưa được thôi động. Thì ra ông ta đang tức giận đến đỉnh điểm, vô tình bộc phát khí tức và sát ý mãnh liệt của mình.

Quả thật đã doạ chết Trương Diệp rồi.

Bạn đang đọc Truyền Thuyết Quy Long Giới sáng tác bởi Rookie_Writer_JL
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Rookie_Writer_JL
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.