Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cơ Chế Sức Mạnh

Tiểu thuyết gốc · 2270 chữ

Quay trở về với thực tại:

“Haha thật không thể tin được! Chức nghiệp hiếm có vậy lại xuất hiện ở làng ta! Lão nhặt về một cục vàng đó trưởng làng!”

Sự điềm tĩnh của một học giả phút chốc tan biến, có lẽ anh ta quá hạnh phúc khi thấy con gà để trứ- thấy một người sẽ thay đổi tương lai của làng. Cứ thế kéo tay Trương Diệp về chỗ dạy học của mình. Là một giáo viên mà, việc cậu cần làm là giảng dạy cho cục vàn- đứa trẻ này về cách hoạt động của thế giới.

“Được rồi tiểu Diệp, ta sẽ dạy con tất cả những thứ ta biết về chức nghiệp và đặc tính của con!”

Thức ra, với “món quà nho nhỏ” của Thái Bạch thì Trương Diệp không thực sự cần nghe những điều này. Dẫu vậy, cậu không muốn dập tắt sự niềm vui của cậu trai trẻ trước mặt. “Cậu trai trẻ”? phải thôi, tính tổng tuổi của cậu cả kiếp trước lẫn kiếp này thì đã 32 tuổi rồi, người trước mặt mới tầm 20 thôi.

“Vậy nhờ vào thầy đó, thầy Trúc Vô”

Như chờ đợi cho câu nói này, thầy giáo trẻ bắt đầu thao thao bất tuyệt về lý thuyết của thế giới. Dù Trương Diệp có nói gì thì Trúc Vô vẫn bắt cậu bé phải nghe mình thôi, anh ta quá hào hứng rồi.

“Ta sẽ bắt đầu với chức nghiệp. Mỗi người sinh ra với một chức nghiệp cố định và chức nghiệp này gần như sẽ định sẵn tương lai của họ.

Mỗi chức nghiệp sẽ có những buff và debuff khác nhau. Ví dụ của ta là Học Giả thì sẽ có buff gia tăng khả năng ghi nhớ và gia tăng khả năng truyền đạt kiến thức. Còn về debuff thì…ta sẽ không bao giờ có thể học những kỹ năng chiến đấu..”

Đáng buồn không? Có chứ, vào thời đại này thì những kỹ năng chiến đấu luôn cần thiết. Ít ra các nông dân còn học được vài kỹ năng phòng thân. Tưởng rằng làm giáo viên thì Trương Diệp sẽ giúp làng phát triển nhưng lại ngược lại. Bất cứ đứa trẻ nào cũng chỉ học một số kiến thức cơ bản rồi chuyển qua học chiến đấu. Và việc dạy những lớp kiến thức nền như thế chẳng mang lại bao nhiêu tiền cho cậu. Thu nhập của cậu còn chẳng đủ để bù đắp số tiền cả làng bỏ ra cho cậu ăn học.

“Haiz, không sao cả! Chúng ta sẽ đặt hy vọng vào con! Được rồi tiếp tục nào.

Con mang chức nghiệp Cường Hoá Sư, những kỹ năng gia tăng khả năng của mục tiêu sẽ có hiệu quả gấp đôi, debuff của con thì không quá quan trọng: những kỹ năng giảm khả năng của mục tiêu sẽ chỉ có một nửa hiệu quả, đồng thời con không thể dùng những kĩ năng hỗ trợ lên bản thân.

Điều làm ta bất ngờ hơn việc con có chức nghiệp này đó chính là đặc tính của con! Đại Cường Hoá là đặc tính hoàn hảo dành cho chức nghiệp này. Nó sẽ gia tăng gấp đôi hiệu quả những ma pháp con có như nhị đẳng Tăng Lực và Tăng Tốc và các kỹ năng cùng loại khác.

Con hiểu điều đó là sao không?!”

“Tức là ma pháp của con sẽ được gia tăng gấp bốn hiệu quả ạ?”

“Hahaha đúng rồi đó thằng nhóc này! nhìn bảng trạng thái của con cứ như vẽ ra vậy! Nó quá hoàn hảo luôn!”

Đó là một nụ cười hiếm thấy tại nơi này, chưa bao giờ một cư dân ở đây cười như vậy. Họ sống trong nghèo khổ cả đời, còn chẳng thể làm gì để đời sau đỡ khổ nữa. Ngỡ rằng sự u ám sẽ bám lấy ngôi làng này đến khi nó diệt vong nhưng đứa trẻ này lại xuất hiện.

“Haha, chết tiệt! có mơ ta cũng không nghĩ một ngày mình được thấy bảng trạng thái như vậy…”

Điều Trúc Vô nói thật tuyệt, nhưng có một thứ mà anh không biết về Trương Diệp. Đó chính là đặc tính ẩn của cậu, Ích Kỷ! Đặc tính ẩn là loại đặc tính cực hiếm, tỉ lệ xuất hiện cực kì thấp, chưa đến 0,0001% và không ai ngoài người sở hữu có thể nhìn thấy nó trên bảng trạng thái. Ích Kỷ mang cho Trương Diệp khả năng sư dụng những kỹ năng hỗ trợ lên chính bản thân cậu, điều mà nghề nghiệp Cường Hoá Sư không thể làm.

Với tất cả những thứ này, Trương Diệp gần như có cho mình bộ đặc tính và nghề nghiệp trong mơ. Nó gia tăng khả năng hỗ trợ và còn giúp cậu tự bảo vệ bản thân khi có thể tự buff chính mình. Có lẽ Thái Bạch đã can thiệp bằng cách nào đó để giúp cậu hoàn thành nhiệm vụ lão giao. Nhưng không có bằng chứng nào, dù bẳng trạng thái của cậu có ảo lòi đến đâu cũng không có cơ sở chỉ ra là lão đã can thiệp.

"Tiếp theo là đến ma pháp. Có tổng cộng bảy tầng ma pháp, càng cao thì sức mạnh cũng như độ khó thi triển càng tăng.

Hầu hết ma pháp đều không hạn chế người học trừ một số ma pháp độc quyền như tứ đẳng Bất Cản Cuồng Hoá của nghề nghiệp Cuồng Chiến Binh, hoặc Kiến Thức Của Hiền Nhân sở hửu bởi các Hiền Nhân.

Nếu ta nhớ không nhầm, ma pháp độc quyền của con sẽ là ngũ đẳng Tăng Cường Tối Đa gia tăng mọi chỉ số lên gấp nhiều lần. Tại một thời điểm nào đó, con sẽ thức tỉnh nó thôi."

...

Sau khi nghe Trúc Vô thuyết giáo về mấy cái mà cậu đã biết nhờ món quà của con rồng trắng nào đó, cậu tạm biệt học giả trẻ và về nhà. À không, cậu về nhà xem có ai không thôi, hình như trưởng làng đi đâu đó rồi. Khi đã chắc chắn chưa ai về nhà, cậu liền một mình tiến vào rừng. Một đứa trẻ 7 tuổi thì làm gì trong rừng? Không, câu hỏi phải là “Một thanh niên 32 tuổi trong thân xác đứa trẻ 7 tuổi sẽ làm gì trong rừng?” mới đúng.

Tập luyện! Đấy là điều đầu tiên cậu nghĩ khi thấy bảng trạng thái của mình. Cậu phải tập nhuần nhuyễn khả năng sử dụng kĩ năng một cách nhanh chóng. Trong một trận đấu sinh tử, chậm một tích tắc thôi mạng sống của cậu sẽ tuột khỏi tay. Đầu tiên phải kiểm tra với những ma pháp này cậu làm được gì.

Cách để thi triển ma pháp không hề khó, chỉ cần niệm chú trong đầu và thế là xong. Một luồng sức mạnh to lớn di chuyển từ tim cậu lan ra toàn bộ cơ thể. Trương Diệp nhắm mắt, hít một hơi thật sâu và sau đó tung một quyền toàn lực về phía trước!

Khung cảnh trước mắt khiến bản thân cậu cũng bất ngờ. Đùng! Không chỉ cái cái cây trước mặt cậu bị đánh đổ mà dư lực còn lan ra hai, ba cái cây đằng sau! Đây chính là lực đấm của một đứa trẻ 7 tuổi. Từ bé đến giờ cậu chỉ tập luyện thể chất với một cường độ nhẹ nhàng. Đáng lý cú đấm của cậu chỉ ngang với một người trưởng thành chưa từng tập luyện trong đời. Tất nhiên là ở Trái Đất thôi, con người ở đây mạnh mẽ hơn rất nhiều.

"Vậy ra đây là sức mạnh của Tăng Lực khi được tăng hiệu quả gấp bốn lần...

QUÁ TUYỆT VỜI!!!"

Sức mạnh này nằm ngoài sức tưởng tượng của cậu, với nó cậu sẽ sớm có thể đạt tới đẳng cấp một tướng lĩnh quân đội khi trưởng thành. Nhiệm vụ của Thái Bạch Chân Long cậu không quên, nhưng để làm việc đó cậu phải có hậu phương vững chắc! Bắt đầu từ ngôi làng này, nơi đã nuôi nấng cậu, cậu phải trả ơn họ.

Tiếp tục thử nghiệm, với Tăng Tốc thì giờ cậu có thể di chuyển thoắt ẩn thoắt hiện trong cánh rừng. Kết hợp với ma pháp vừa nãy, một cú đột kích bất ngờ đầy uy lực sẽ có thể kết liễu một con cuồng trư trong một đòn duy nhất! Cũng muốn săn một con về nhưng mà cậu sẽ tiết kiệm ma năng để làm một cuộc thử nghiệm.

Theo ký ức của mình, cậu nhớ trong hang động phía tây của làng có một con gấu to lớn một cách kì lạ. Hơi liều lĩnh khi chọn nó làm mục tiêu tiếp theo nhưng với tốc độ hiện tại, cậu tự tin sẽ thoát được khỏi nó.

Trong phút chốc, cậu đã tới cửa hang. Trước khi bước vào, Rinas kích hoạt Cứng Cáp rồi từ từ bước vào. Còn gấu nằm đó, nó có vẻ đang ngủ, chỉ nhìn kích thước của nó đã đủ để khiến một người trưởng thành cứng đờ người ra vì sợ. Nhưng cậu phải thử!

Chậm rãi nhặt hòn đá bên cạnh lên, cậu ném mạnh về phía con gấu. Cạch! Âm thanh hơi lạ, chắc chắn là do cậu ném trượt... Nhưng hiệu quả vẫn như vậy, âm thanh đó đã đánh thức con gấu và nó thì không vui khi bị mất giấc.

Nó gầm gừ và lao thẳng tới phía cậu, thật kì lạ, hang chật hẹp như thế nhưng nó lại di chuyển rất nhanh. Khi cậu nhận ra thì nó đã gần bên rồi, không để cậu kịp phản ứng, con gấu giơ móng vuốt toan tấn công cậu. Đây chính là điều cậu cần, để thử nghiệm xem Cứng Cáp sẽ giúp cậu phòng thủ mạnh đến đâu!

Nhưng dù có là một người trưởng thành trong thân thể trẻ con, dù hiệu quả ma pháp tăng gấp bốn thì...cậu vẫn không thể không sợ hãi trước đòn tấn công của con gấu. Trước sự đe doạ như vậy, Trương Diệp bất giác di chuyển ra sau lưng con gấu với tốc độ được gia tăng bởi Tăng Tốc. Cậu không muốn vậy nhưng kể cả thế bản năng của cậu cũng tự khiến cơ thể di chuyển.

Kể cả khi ở Trái Đất, cậu vốn không phải người dũng cảm gì. Cứu một cô bé nhỏ trước xe tải ư? Đó chắc chắn là Thái Bạch đã nhúng tay! Cậu sẽ không bao giờ làm được hành động đó...

Con gấu sau khi luống cuống vì con mồi biến mất, nó cuối cùng cũng phát hiện ra cậu và cố gắng tấn công lần nữa. Còn Trương Diệp, cậu vẫn đứng đó, suy nghĩ về con người mình. Được trao cho cơ hội thứ hai, liệu cậu có thay đổi? Liệu có trở thành một con người tốt hơn? Mặc cho con gấu tấn công, phải đến khi bị đánh bay vào góc hang cậu mới bừng tỉnh.

Cậu có đau không? Không, ma pháp của cậu đã giúp cậu cứng cáp đến mức một chút nhói nhẹ cũng chẳng thấy. Như bừng tỉnh, cậu trả lời cho câu tự hỏi trước đó của mình:

"Ta chắc chắn đã thay đổi!"

Và rồi kích hoạt Tăng Lực, cậu lao tới và tung một cú đấm thẳng mặt con gấu! Dư lực khiến bức trần hang bị nứt nhẹ. Thật là một sức mạnh kinh người.

"Hộc, hộc...tao hạ được mày rồi..."

Cậu cẩn thận kiểm tra tình trạng con gấu và thật may là nó vẫn sống, nếu nó chết thì sẽ rất khó để cậu kiếm một đối tượng để luyện tập trong tương lai.

Sau khi thử sức với những ma pháp của mình, trời đã gần tối. Từ xa xa có thể thấy những ngọn đuốc được thắp lên trong làng. Trời hôm nay có gió lớn, chắc hẳn sắp mưa rồi. Cậu nên về nhanh nếu không trưởng làng sẽ la mắng.

Khi về đến nhà thứ đập vào mắt cậu là món thịt mà hiếm lắm mới được thấy ở làng này. Có vẻ cả làng đã tiếp đãi bữa này, họ đã đặt rất nhiều hy vọng vào cậu... Trưởng làng bước ra từ trong phòng tươi cười nói với cậu.

"Ngồi xuống đi tiểu Diệp, những chàng trai khoẻ nhất đã khó khăn lắm mới bắt được con lợn rừng này đó!"

"Cháu thực sự có thể ăn sao ạ?"

"Tất nhiên rồi Trương Diệp, cháu xứng đáng mà...Nào nhanh lên, cháu vừa lén đi thử ma pháp đúng không? Chắc hẳn phải đói rồi, ăn thôi!"

Nhìn nụ cười đó của trưởng làng, Trương Diệp chỉ cười nhẹ một cái. Ngày hôm nay cậu đúng là đã nhìn ra nhiều điều ở đây.

12 năm sau, tại Đế Quốc Chính Nghĩa.

"Hôm nay ta xin tuyên bố! Trương Diệp đến từ xứ Đông Nguyên! Tốt nghiệp Trường Quân Sự Chính Nghĩa!

Cậu sẽ được phân vào tiểu đội 16 thuộc đại đội 3 của ngài Phong Đại! Chúc cậu may mắn."

"Cảm ơn giáo quan!"

Trương Diệp ngày nào đã 44 tuổ- 19 tuổi, cậu đã trưởng thành và chính thức trở thành một người lính trong quân đội Đế Quốc Chính Nghĩa.

Bạn đang đọc Truyền Thuyết Quy Long Giới sáng tác bởi Rookie_Writer_JL
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Rookie_Writer_JL
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.