Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Họa vô đơn chí.

Tiểu thuyết gốc · 2158 chữ

An Bình đã từ bỏ việc bỏ chạy ngay khi những tia sáng đầu tiên chiếu rọi đàn Trệ.

Bây giờ quay về là một việc không tưởng khi xung quanh bốn bề đều là lũ khỉ lai hổ. Chỉ còn cách duy nhất là đánh bại hết bọn chúng để lui.

Không chần chừ, chỉ trong chớp mắt lập tức An Bình một tay ném hai là phù báo hiệu lên bầu trời, hi vọng sẽ có người đến cứu viện vào đêm khuya. Tay kia cho vào nhẫn, nhanh chóng phóng đi những lá phù đỏ thẫm xé tan không gian nổ thành từng chùm liên đạn thắp sáng cả cánh trời.

Khi bùa công vỡ ra thành từng mảnh sắt bén như mưa rào, chúng dễ dàng xuyên thủng lớp linh giáp yếu kém của yêu thú, chỉ trong phút chốc, những con Trệ khát máu đi đầu đã gục chết dưới những vô số vết thương chi chít.

Chúng có vẻ phòng thủ kém, nhưng rất nhanh và đông. Bao nhiêu con đi đầu đã chết, An Bình không nắm chắc được. Nhưng điều quan trọng nhất, sau bao nhiêu tổn hao, lực lượng của chúng vẫn còn quá dày đặc.

Cứ đà này, nếu không có gì cản, An Bình sẽ nhanh chóng bị nhấn chìm bởi yêu thú.

Có lẽ, đó là lí do những môn đồ Thiên Kiếm Môn nhanh chóng thất bại dưới tay lũ quái vật này. Kiếm tu tuy rất mạnh cận chiến, nhưng lại kém khả năng tấn công diện rộng, và một khi họ bị áp đảo bởi số lượng hoàn toàn, linh giáp sẽ vỡ nhanh chóng và cơ thể tuy mạnh hơn phàm nhân, đối với linh thú, sẽ không khác gì một con cua lột.

Đó- sẽ là tình thế sớm diễn ra đối với An Bình, nếu anh để cả đàn bọn chúng tiếp cận và đè nát mình.

“Heo bò gà vịt thật chứ!!!”

Nhận thấy tình huống cấp bách An Bình chật lưỡi ném ra hàng loạt những lá phù dây thép gai và chông sắt, ném thêm vào một số dầu hỏa mà đốt lên. Trong phút chốc, bao quanh bốn phương tám hướng của nam nhân là cả một biển lửa.

Người thanh niên cầu thầm bản tính của thú vật sợ lửa sẽ không dám xông tới.

Nhưng giả thuyết của anh đã được chứng minh chỉ đúng một phần.

Đàn Trệ vẫn tiến lên, tuy nhiên lại chậm chạp hơn và có dấu hiệu đùn đẩy những con đi trước. Những con đi đầu nhanh chóng bị đẩy từ đằng sau vào hàng dây gai đang bốc cháy, lửa đó liếm vào lông thịt khiến chúng hú vang đến điếc cả tai. Những con đẩy từ phía sau không màn đồng loại, chỉ màn làm sao có thể uống máu từ kẻ thù kia.

Mùi cháy khét của da thịt, mùi máu và đất xộc lên tận trời cao, đủ để người thường ho gắt liên tục.

Bùa đỏ vẫn được ném ra, dưới sự hỗ trợ tính toán của thượng đan điền, trước mắt tiên tử là những hình ảnh mờ nhạt từ tương lai, một khi trong mắt anh phản chiếu vị trí sẽ bị phá vỡ phòng thủ, An Bình nhanh chóng ném một lá “Nổ lớn” đến bên chúng, nhanh chóng phá vỡ thế công.

Tương lai không phải là điều chắc chắn, kẻ địch trí tuệ càng cao hay tốc độ càng nhanh thì càng khó thấy được rõ trong tương lai. Khi so tài với Thiên Di, An Bình quả thực chỉ thấy được những cái bóng mờ nhạt ở vô số vị trí. Quả là một người gian lận.

Đối với bọn Trệ lúc này, An Bình mới chính là một kẻ gian lận. Tuy là yêu thú cuồng dại, nhưng chúng không phải loại kém trí. Nhanh chóng nhận thấy xông vào cùng một lúc ở một hướng để áp đảo không có tác dụng, chúng nhanh chóng tìm kẽ hở để phá vây. Đàn yêu thú mỗi khi đổi hướng, tập trung một hướng khác đều sẽ bị tiên giả đoán trước được mà phóng thứ ám khí màu đỏ đến khiến chúng nổ tan xác. Cứ mỗi một là phù ít nhất đoạt đi hơn chục mạng.

Thế trận nhanh chóng bị lật ngược, từ kẻ đi săn giờ đây trở thành kẻ công thành, khiến bộ não bé tí của bọn chúng choáng váng.

“Làm sao mà hắn biết trước ý đồ?”

“Không phải loại dùng thanh sắt chém? Làm sao áp đảo…”

“Xông lên, cứ xông lên sẽ áp đảo được!”

“Nói hay. Thế thì ngươi cứ xông lên trước.”

“Ngươi lên trước. Tà thà chết chứ không chịu hy sinh.”

Cứ như thế, chúng tru chéo với nhau như những con chó dại, đập mạnh tay xuống nền rồi vờn quanh thành trì lửa của An Bình. Không dám vượt qua. Đôi khi, một vài con gan dạ, tập hợp lại vị trí chuẩn bị công thì nhận ngay vị trí ấy An Bình ném một lá phù nước vào những cái xác chảy mỡ.

Nhiều vụ cháy nhà lan rộng ra do một phần khi người nấu phát hoảng khi thấy dầu mỡ cháy thì đổ nước vào. Đó là một sai lầm chết người, vụ cháy dầu mỡ không nên dùng nước dập do nước không tan được vào nhau, nhiệt độ sôi cũng khác nhau nên khi đổ nước để chữa cháy sẽ gây hiện tượng bắn tung dầu, mỡ ra xung quanh làm đám cháy lan rộng.

Và cảnh tượng xác đồng loại nổ bùng lên trong liệt hỏa khiến bọn Trệ lùi bước.

Tập trung bên ngoài thành trì lửa, tất cả oán hận ngước nhìn hình ảnh một nam nhân đứng thẳng người trên tảng đá cao mà vò đầu bức tóc.

Thế cục cho bọn Trệ đã bế tắt, chúng nhanh chóng nhận ra: Mọi thứ càng kéo dài thì kẻ kia càng mạnh.

Một con Trệ to nhất, nhiều vết thương phủ khắp người đột ngột đứng phắt dậy, tròng mắt vàng chuyển thành vô hồn ngay lập tức, sự kiện kì lạ làm kinh hãi những con khác. Sau đó, chúng cũng tương tự chung số phận, đứng thẳng dậy lên hay chân rồi- kéo rách cơ vai của mình, đứng thẳng hai chân như một con người. Không một tiếng kêu đau đớn nào vang lên, đồng loạt, lũ khỉ lai hổ này co lại, rồi nhảy phóc lên không trung như những con ếch.

Sự đột ngột diễn ra khiến An Bình mất bình tĩnh, nhanh chóng, não bộ chuyển vào chế độ cảnh giác cao nhất, bùa chú từ nhẫn tỏa ra bốn phương tám hướng từ vị trí An Bình đứng. Bùa nối bùa, kết với nhau thành một mạng lưới khổng lồ đưa nam nhân bay cao lên trong không trung, dáng hình như muốn che khuất mặt trời.

An Bình trong hình hài nhân loại ở trung tâm một bẫy nhện xanh đỏ khổng lồ giữa trùng khơi.

Đàn Trệ nhảy, chạy, đu trên những cái cây theo một cách quái dị bất chấp đau đớn. Cơ thể chúng vốn không hợp với việc này. Trong ánh mắt An Bình thấy rõ được những thớ cơ của chúng bị xé toạc ra dưới áp lực quỷ dị, Nidhogg kêu lớn, báo hiệu hướng tấn công từ mặt đất, trên cây, trong tứ phía. Chúng đồng loạt nhảy như mưa rào về phía An Bình.

Nhanh, tuyệt mệnh.

Trên bầu trời thiên hạ vẫn phủ trong một màu trắng.

Dưới mặt đất máu tanh vẽ lên bức họa.

An Bình ngắm nhìn thế giới với một ánh mắt đầy chuẩn xác. Những liên đạn sáng, phát ra với sự quyết tâm vô hạn, dưới hiệu lệnh từ cánh tay rắn chắc.

Hệ thống bùa trận được kích hoạt, những cột ánh sáng đổ màu máu vào nền trời trong trắng, kéo theo cái giá băng tạo thành một cơn bão tuyết.

Một đòn sống chết cuối với tất cả những con yêu thú.

….

Khói bụi tan biến, vị trí nam nhân đứng giờ đây đã tràn ngập những con trệ.

Hay nói đúng hơn, xác những con trệ.

Núi xác di chuyển, bên trong có một cánh tay thò ra. An Bình ngửa mặt nhìn trời, tim không ngừng đập liên tục.

Anh gục xuống mà nhìn trời tuyết, đầu bắt đầu nhức. Một cơn nôn ói giật đến, khiến toàn thân như tê dại.

Sau khi làm rỗng cái bao tử, An Bình nhìn lại thế gian.

Trong vô vàn những cái xác rơi xuống, có hai con còn sống trong phút cuối. Anh nhớ rõ ánh mắt vô hồn của chúng khi dùng hết lực cào về phía bản thân.

Chắc chắn là linh giáp cùng bùa phòng vệ của anh đã vỡ hết. Những con yêu thú này… tuy phòng thủ kém nhưng tấn công lại rất mạnh. Chả trách nhiều người bại trận.

Nhói, An Bình thấy hơi nhói phía bên dưới, vừa ngước nhìn xuống, anh thấy áo vàng đã chuyển đỏ dưới vết cắt.

Thỏ dài, anh rút ra một lá bùa xanh lá rồi kích hoạt.

Những bông tuyết rơi thật là đẹp. Đất trời bây giờ đã chìm vào yên tĩnh. Một số đệ tử bị treo ứa nước mắt, hướng về phía anh lắc đầu liên tục.

“Mọi người đừng lo, chúng chết hết cả rồi, đợi một… chút…aaa… sẽ ổn ngay thôi”

An Bình ôm bụng, tháo dây cho mọi người.

“Mọi chuyện kết thúc rồi, về nhà thôi” Anh cười.

“Không-Không phải, chạy đi… trưởng lão chạy ngay đi…những con yêu thú đó, thực chất chỉ để đánh lạc hướng-”

Những tưởng mọi thứ như thế đã kết thúc, tiên giả bị thương bầm dập chưa kịp dứt lời thì trong cánh rừng có giọng nữ nhân truyền đến.

“Súc sinh các ngươi tuy đông nhưng loại này không làm được nữa, vô dụng.”

Giọng nói xé tan sự hỗn độn của toàn cõi thế gian, tuy không chứa sự oai hùng hay áp đảo nhưng vẫn khiến người khác chú ý.

“Thật là nhọc lòng người, việc đây để ta thu.” Giọng nữ nhân tiếp tục. Dáng hình một nữ tử ngồi thư thái trên phi kiếm chậm rãi trôi lững lờ vào chiến trận. Đi theo sau là một người đàn ông lực lưỡng bịt kín toàn bộ khuôn mặt trong vải.

Nữ nhân ngước nhìn An Bình, nghiên đầu hỏi “Hmm~hmm~ Ngươi…sao lại…Phù tu? Không phải người Thiên Kiếm Môn? ”

Mềm, nếu miêu tả giọng nói nữ tử bằng một từ chỉ có “mềm” mới xứng đáng. m thanh nghe êm dịu như lụa trơn quấn quanh da người. Nhẹ nhàng và êm đến mức khiến người khác khó tin giọng nữ có thể phát âm được như thế.

Mỗi câu chữ như mơn trớn cơ thể người nghe, như trêu đùa với màng nhĩ, thật sự quá mềm mỏng. Tuy nhiên trong hoàn cảnh đất trời nhuốm máu này nhưng nghe được những điều như thế, thật sự khiến con người rùng mình.

Và nổi hết da gà, khi ngoài váy lụa, nữ nhân toàn thân phía trên không vận một tí vải nào. Để làn da trắng đón nhận những bông tuyết lạnh.

“Hắn ta thật sự là người của Thiên Kiếm Môn, đại tỉ cứ nhìn áo của hắn, áo gấm vàng, khả năng cao là Kim Đan, nên cẩn thận.” Kẻ bịt mặt chấp tay.

“Kim Đan? Phư Phư, đừng quên Đại tỷ ngươi cũng là Kim Đan, tiểu đệ đừng nói thế, có [Hệ Thống] trong tay, việc lấy thủ cấp của hắn cũng dễ như trở bàn tay. Thậm chí tỷ cũng không cần ra tay, nay ta nhường số điểm ấy cho đệ đệ yêu dấu đấy, thấy có tốt?” Nữ nhân vươn vai cất giọng, giương cao cơ thể trần trụi đón những bông tuyết. Một tay kiều diễm che miệng ngáp.

“Đại tỷ, [Hệ Thống] không phải là thứ để đùa cho người ngoài” Kẻ kia giọng trách mắng.

“Hắn muốn nghe cũng chẳng thể nghe được, đừng cứng nhắc như thế. Phư.. Phư..” Nữ nhân quay người vào hướng An Bình, lè một cái lưỡi nhỏ như trêu ngươi. Tay không ngừng vuốt ve đôi ngực trần.

Mải mê hai đầu đỉnh hồng cứng, tà đạo ma nữ cười với mọi người.

“Đạo hữu, gặp chúng ta ở đây, xem như số ngươi tận, ngươi ra đến đây quỳ gối, thì ta cho ngươi cùng những tên đồng tông còn nguyên vẹn xác, thấy có tốt?” Nữ nhân nói, giọng tuy ngọt như đường mật, nhưng hàm ý lại độc ác đến lạ.

Bạn đang đọc Từ Bỏ Tu Tiên Về Quê Chăn Bò sáng tác bởi PinkSword

Truyện Từ Bỏ Tu Tiên Về Quê Chăn Bò tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PinkSword
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.