Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

2 Tên Yêu Tướng? Chết

Phiên bản Dịch · 2353 chữ

- Bị theo đuôi rồi!

Lý Diệu cắn chặt răng vào môi, máu tươi thuận theo khóe miệng chảy xuống.

Đau đớn khiến hắn bảo trì sự tỉnh táo tuyệt đối, lạnh lùng bình tĩnh suy nghĩ về cục diện hiện tại.

- Nơi này là rìa của U Ám Tuyệt Vực, bất kể là Sư Long biến dị đạt tới cấp bậc Yêu Vương hay là yêu tộc cường đại hơn Sư Long biến dị đều không nên xuất hiện ở đây.

- Khả năng duy nhất chính là có một tiểu đội thâm nhập của yêu tộc cường đại, đang đuổi bắt con Sư Long biến dị này, một đường đuổi đến đây, lại phát hiện ra tung tích của ta.

- Bọn họ sợ sau khi ta chạy ra khỏi được núi rừng sẽ tiết lộ sự tồn tại của bọn họ, cho nên tách ra một cỗ lực lượng nhỏ để diệt khẩu.

- Mà đại bộ đội, khẳng định vẫn đang đuổi bắt biến dị biến dị.

- Dưới thời tiết gió to mưa rào, điện thiểm lôi minh này, đại yêu cấp vương như Sư Long biến dị không phải dễ bắt, bọn họ không thể vì ta mà từ bỏ việc bắt Sư Long.

- Cho nên, người liệp sát sau lưng ta sẽ không quá mạnh mẽ!

- Đáng tiếc điện thiểm lôi minh trên đỉnh đầu, Lôi Minh Mộc ở vùng trời phía trên rừng cây kết thành lưới điện, căn bản không thể phi hành, ngay cả thông tin cũng gián đoạn.

- Với tốc độ thế này mà muốn chạy khỏi rừng núi ít nhất cũng phải mất ba mười phút, đủ cho những người liệp sát đuổi kịp ta!

- Chỉ có tiêu diệt người liệp sát mới có thể sống sót!

Trong mắt Lý Diệu chợt lóe hàn quang, giống như nhớ lại những ngày bị vô số bang phái đuổi giết trong phần mộ pháp bảo.

Vừa nghĩ tới tử vong đã gần trong gang tấc, cả người như hắn bốc cháy lên, ánh mắt đảo quanh rồi đột nhiên tiến vào một bụi gai to lớn, dùng vải ngụy trang bọc kín lấy người.

- Vù vù!

Sau một phút, hai bóng người từ trong núi rừng cách lùm cây mấy chục thước chui ra, tiếp tục tìm kiếm dưới chân núi.

Yêu khí dày đặc trên người họ khiến Lý Diệu nhíu mày.

Tin tức thể hiện trên máy dò xét yêu thú khiến khóe mắt làm hắn giật giật.

- Hai gã Yêu Tướng cấp thấp? Thật là để mắt tới ta quá.

Lý Diệu cũng không cho rằng hai gã Yêu Tướng cấp thấp này sẽ bị lớp ngụy trang của mình qua mặt.

Bọn họ khẳng định là chuyên gia truy tung và liệp sát trong rừng cây. Chỉ là rơi vào trong tư duy nhầm, cho rằng hắn nhất định sẽ chạy như điên xuống núi cho nên mới lao theo.

Nhưng không bao lâu nữa, bọn họ sẽ từ trong dấu vết để lại phát hiện được rằng mình không lao xuống chân núi mà là trốn đi.

Hắn phải tranh thủ mấy phút thời gian quý giá này!

Lý Diệu từ trong lùm cây nhảy ra, thuận theo phương hướng hai Yêu Tướng cấp thấp đang đuổi theo mà giết ra một hồi mã thương!

Vừa chạy như điên trong núi rừng vừa kiểm tra pháp bảo của mình.

May mắn, trừ loan đao hình cung và pháo tinh từ lắp vai ra, để ứng phó với tình trạng bất ngờ có thể xuất hiện trong Lôi Âm sơn mạch. Hắn còn mang theo đại lượng pháp bảo chạy trốn.

Ngoài ra, xuất phát từ bản năng của một cuồng nhân bom, hắn còn mang theo năm mươi viên Chưởng Tâm Lôi hạng nặng chuyên dụng cho tinh khải, thậm chí còn có mười quả Thiên Lôi Địa Hỏa!

Từ trận đánh ở thành phố Thanh Trạch, sau khi dùng Thiên Lôi Địa Hỏa tiêu diệt một con Yêu Tướng cấp thấp, Lý Diệu đã có thói quen xấu này.

Trong thực chiến, trên người không mang theo vài ba quả Thiên Lôi Địa Hỏa thì liền ăn không ngon, ngủ không yên, trong lòng luôn cảm thấy thiêu thiếu.

- Đến đây đi. Tạp chủng, chúng ta ta chơi lớn một trận.

Lý Diệu cười lạnh tăng tốc. Ánh mắt như điện, đảo qua mỗi một phiến thực vật trong núi rừng, tỉ mỉ lựa chọn địa điểm phục kích tốt nhất.

Rất nhanh, hắn dừng lại trong một rừng cây có nhiều Lôi Minh Mộc.

Một cái mõm lợn đang run run trong lỗ cây bị hắn lôi ra.

Loại yêu thú này giống như là lợn rừng, mũi rất dài, dùng muỗi sắt sinh trưởng trong lỗ cây làm thức ăn, tốc độ chạy cực nhanh.

- Phập!

Lý Diệu đâm mạnh vào mông con lợn.

Mũi dài của nó lập tức dựng đứng, biến thành màu tím, thở phì phì.

Lý Diệu rút hộp tinh nguyên chuyên dụng cho pháo tinh từ ra bóp mạnh, vỏ ngoài vỡ ra, sau đó buộc vào lưng con lợn.

Con lợn mông đau quá, nhảy xuống đất, lập tức chạy sâu vào trong rừng, để lại một mùi máu tươi, còn cả dấu vết linh năng dũng động.

Ánh mắt Lý Diệu nhìn quét giữa chạc cây và bụi cây của đại thụ.

Sâu trong não rất nhanh hình thành một cạm bẫy trí mạng.

Mười phút sau.

Hai gã Yêu Tướng cấp thấp vô thanh vô tức từ trong bóng đêm chui ra.

Mục tiêu không ngờ quay lại, khiến họ không dự đoán được.

Có điều trên mặt hai gã yêu tộc không hề có vẻ buồn bã, ngược lại giống như phát hiện món đồ chơi thú vị, tràn ngập vẻ hưng phấn.

Huyết Thủ khụt khịt mũi:

- Hắn chạy về bên trái, ta ngửi được mùi máu tươi, còn cảm giác được một tia dao động của linh năng đang khuếch tán.

Dạ Kiêu chớp chớp đôi mắt to, rung lông chim, giọng the thé nói:

- Không đúng, nhân loại này nhỏ bé, nhưng rất khôn khéo, nếu hắn có thể cắt đuôi được lần truy tung đầu tiên của chúng ta, sẽ không có lý do dễ dàng để lộ hành tung như vậy được. Về phần mùi máu tươi lại càng là dưa thừa, hắn mặc tinh khải, sao mà chảy máu được?

Huyết Thủ gật đầu, nheo mắt lại, cẩn thận tìm kiếm một lát rồi đưa ra kết luận:

- Không phải máu người.

Dạ Kiêu cười gằn:

- Nói cách khác, nhân loại này cố ý giả vờ là chạy trốn vào sâu trong rừng cây, muốn dụ chúng ta chạy sai hướng, nhưng hắn lại biết rõ chúng ta sẽ không bị lừa lâu, cuối cùng vẫn sẽ đuổi theo hắn.

- Cho nên, mục đích của hắn, không phải đào vong, mà là bố trí cạm bẫy để giết chết chúng ta.

Hai gã Yêu Tướng cấp thấp nhìn nhau, đẩy mạnh tốc độ, lao theo hướng con lợn chạy.

Khi đi qua một rừng cây dày đặc Lôi Minh Mộc, Huyết Thủ hít thở liên tục, cả người cong lại chạy về phía một gốc Lôi Minh Mộc, gầm lên.

- Chính là chỗ này!

Dạ Kiêu phát ra tiếng rít chói tai, thân hình đột nhiên khựng lại, song chưởng rung lên, hơn trăm lông chim màu xám từ trên người bắn ra, bắn vào sâu trong rừng cây.

- Rầm rầm rầm rầm!

Hai mươi quả Chưởng Tâm Lôi hạng nặng được lắp đặt trong rừng cây bị lông chim mang theo yêu khí kích phát, đồng thời nổ tung, hội tụ thành một quả cầu lửa chói mắt, lập tức lưới điện ở phía trên núi rừng xé nát.

Cùng lúc đó, một đạo thân ảnh màu đỏ từ trong chạc cây nhảy ra, chạy như điên!

Chính là Lý Diệu!

Nhưng lại chỉ trong mấy giây đã bị hai gã Yêu Tướng cấp thấp sớm có chuẩn bị đuổi kịp.

Huyết Thủ phát ra tiếng sói tru, bộ lông màu đỏ thẫm trên hai móng hắn dựng đứng lên, giống như cương châm tẩm độc, kích phát yêu khí dày đặt, hung hăng cào lên lưng chiến khải Huyết Đao.

Yêu khí cũng thuận theo bộ lông giống như cương châm trong nháy mắt đâm xuyên qua hộ thuẫn linh năng, để lại vết trảo sắc bén trên chiến khải Huyết Đao.

Dạ Kiêu cũng liên tục rít lên, mắt mở to sáng rực, còn tỏa ra lực lượng âm hàn thấu xương, xuyên qua chiến khải Huyết Đao. Trực tiếp phát động công kích thần hồn.

Con mồi trong chiến khải Huyết Đao giống như bị thần hồn công kích, rơi vào trong sự khủng khoảng vô biên vô hạn, căn bản không chịu nổi công kích của Huyết Thủ, trong mười giây ngắn ngủi, tinh khải đã bị xé thành những mảnh nhỏ!

- Vù!

Con mồi trong chiến khải Huyết Đao giống như bị dọa cho vỡ mật, liều mạng chạy trốn, để lại phần lưng cho hai gã Yêu Tướng cấp thấp.

Huyết Thủ và Dạ Kiêu, không hẹn mà cùng cười gằn. Phát động công kích.

Nhưng khi nanh vuốt của bọn họ sắp xuyên thủng phía sau lưng chiến khải Huyết Đao, tinh khải kiểu cũ này lại đột nhiên gia tốc như có kỳ tích, dùng động tác tựa như ảo mộng làm ra một cơ động phạm vi nhỏ mà hoàn mỹ đến cực điểm, né được một kích trí mạng của họ.

Huyết Thủ, Dạ Kiêu và Lý Diệu, đồng thời rơi xuống đất.

Cho tới lúc rơi xuống đất, hai gã Yêu Tướng cấp thấp mới phát hiện điểm rơi của mình chính là một đầm lầy nho nhỏ.

Đầm lầy này bình thường chẳng qua là một ô đất mềm, bị ngâm nước mưa lâu ngày mới biến thành đầm lầy có tính lâm thời. Lại hòa thành một thể với đất mùn chung quanh, không nhìn kỹ thì căn bản không phát hiện được.

Mà con mồi của bọn họ lại vừa hay rơi ở ngoài đầm lầy.

Đầm lầy nho nhỏ như vậy đương nhiên không vây khốn được hai gã Yêu Tướng cấp thấp, nhiều nhất là khiến tốc độ của bọn họ chậm đi một giây mà thôi.

Nhưng chính là trong một giây này...

- A!

Dạ Kiêu phát ra tiếng rít tê tâm liệt phế, đột nhiên từ trong đầm lầy nhảy vút lên trời.

Phản ứng của Huyết Thủ thì lại chậm hơn hắn nửa nhịp, cho tới khi núi lửa trong đầm lầy bùng nổ trong mắt mới phát ra ánh sáng thất kinh, nhưng đã không còn kịp rồi!

- Ầm ầm!

Nơi này mới là cạm bẫy Lý Diệu bố trí.

Lý Diệu ở trong đầm lầy chôn chừng ba mươi quả Chưởng Tâm Lôi hạng nặng, cộng thêm năm viên Thiên Lôi Địa Hỏa.

Linh năng cuồng bạo phun ra, hóa thành một quả cầu ánh sáng trong nháy mắt đã cắn nuốt Huyết Thủ.

Hoàn cảnh trong đầm lầy khá là khép kín, uy lực của bom tinh thạch có thể phát huy đến cực hạn, dù là Yêu Tướng cấp thấp sinh mệnh lực cường hãn như Huyết Thủ, nửa người dưới cũng tan nát, nửa người trên thì bị sóng xung kích hất tung ra khỏi đầm lầy, va mạnh xuống đất, mắt thấy chắc không sống nổi.

Hai chân của Dạ Kiêu cũng bị nổ cho bị thương.

Nhưng hắn phát hiện sớm, phóng lên cao, lại là yêu tộc loài chim, hai chân cũng không quan trọng, vẫn giữ được tám phần chiến lực, đủ để xé xác một người tu chân Luyện Khí kỳ.

- Bốp!

Đúng lúc này, trong chạc cây chung quanh Dạ Kiêu vô số đạn có khắc phù trận sáng loáng bỗng nhiên nổ tung, chiếu cho cả rừng cây hắc ám thành sáng như ban ngày!

Mắt to màu vàng của Dạ Kiêu lập tức giống như bóng đèn vỡ, biến thành một mảng tăm tối mờ mịt.

Pháo tinh từ toái tinh kiểu khiêng vai của Chiến khải Huyết Đao trong nháy mắt phun ra mấy chục đạo viêm lưu!

Dạ Kiêu liên tục rít gào, tuy rằng mắt không thấy gì, nhưng thân hình lại hóa thành một đạo lưu quang quỷ mị, di chuyển giữa những viêm lưu, né tránh vô cùng linh hoạt.

- Nhân loại âm hiểm, đừng tưởng rằng một khẩu pháo tinh từ nho nhỏ thì có thể giết chết được ta!

- Cho dù ta không nhìn thấy gì, nhưng vẫn có thể cảm giác được quỹ tích của viêm lưu, ngươi không bắn trúng được ta đâu!

- Chờ thị lực của ta khôi phục, nhất định sẽ xé xác ngươi, nhất định!

Chưa nói hết.

- Rầm rầm!

Một đạo thiểm điện xé rách thiên khung đánh thẳng xuống, cộng hưởng với Lôi Minh Mộc hình thành một lưới điện sáng rực.

Mà Dạ Kiêu lại vừa hay rơi vào giữa một gốc Lôi Minh Mộc.

Nơi này là trung tâm của lưới điện!

Dạ Kiêu trong nháy mắt đã bị điện giất cho cháy sém.

Đây mới là mục đích của Lý Diệu.

Dùng đạn tia chớp khiến Yêu Tướng tạm thời mất đi thị lực, sau đó dùng pháo tinh từ làm nhiễu loạn cảm giác của Yêu Tướng đối với linh năng, đồng thời khiến hắn càng lúc càng bay cao, chui vào giữa những chạc cây của Lôi Minh Mộc.

Cho dù hắn không ở trung tâm của lưới điện, chỉ cần lướt qua cạnh lưới điện thôi cũng sẽ bị điện giật cho ngắc ngoải rồi.

Mà Lý Diệu sẽ nắm lấy cơ hội này toàn lực đánh ra Liệt Phong Lôi Sát đao, mượn dùng uy thế của lôi đình một đao chém đôi người Yêu Tướng!

Bị sét đánh chết cũng khiến Lý Diệu bớt đi được một phen công phu.

Bạn đang đọc Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch) của Ngọa Ngưu Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 10
Lượt đọc 562

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.