Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ca, Ngươi Đúng Là Cặn Bã Nam !

Phiên bản Dịch · 1600 chữ

Sáu giờ chiều.

Sau khi rời khỏi tiệm trà sữa, Đinh Dược ý định ngày mai đi đến khu đại học tìm sân bãi.

Vì để giải quyết vấn đề khai giảng cha mẹ dẫn đi nhập học, Đinh Dược cùng mấy đồng bạn không thể không thuê một chỗ tạm thời làm giáo khu đại học Văn Lý.

Đương nhiên đây cũng là một bước kích hoạt [hệ thống].

Về đến nhà.

Đinh Dược còn chưa bước vào, đã gửi thấy mùi thơm của món thịt kho tàu bay ra từ phòng bếp.

Tay nghề của mẹ, không thể chê được.

Nhưng nếu để cho mẹ biết chuyện mình thi rớt đại học, thì tay ghề cầm gậy của bà còn ghê gấp mười lần!

Lạch cạch.

Đinh Dương đem giấy báo trúng tuyển đôi lên bàn trà, sau đó hướng về phòng bếp hô: "Mẹ, con về rồi."

"Trời nắng nóng thế này, lại chạy ra ngoài chơi?"

Mẹ vĩnh viễn đều cằn nhằn như vậy.

Bất quá Đinh Dược cũng sớm đã quen, đi tới trước tủ lạnh, mở tủ lạnh ra lấy bên trong một chai nước suối, đồng thời nhìn hướng phòng bếp nói: "Đây không phải còn do Hoàng Hữu Kiệt nói đi nhận giấy nhập học, nên con liền đi ra ngoài hòm thư kiểm tra xem."

"Giấy thông báo nhập học đã đến?"

Mẹ Trương Ngọc Bình thò đầu ra khỏi phòng bếp, dò xét hỏi.

"Ừ ừ, có rồi."

Đinh Dược bình tĩnh gật đầu, thủ phát thành thạo mở nắp chai nước, uống một ngụm.

"Vậy ta phải mở to mắt lên xem trường học nào tuyển chọn ngươi đây?"

Trương Ngọc Bình liếc mắt hỏi.

"Mẹ, đây là lời mà một người mẹ nên nói sao? Con đâu kém cỏi như vậy?"

Đinh Dược giang tay ra.

"Mẹ chỉ đùa chút thôi, chờ cha con trở về, khẳng định hắn nhất định sẽ cao hứng, nhiều năm đọc sách như vậy, cũng không phí tiền đóng học!"

Trương Ngọc Bình đi rửa tay, sau đó lau lau trên tạp dề, từ trong phòng bếp đi ra: "Giấy báo trúng tuyển đâu? Trước cho mẹ nhìn một chút."

"Đây này."

Đinh Dược cầm bưu kiện EMS từ ban trà cầm lên, đưa cho Trương Ngọc Bình.

Nhìn thư thông báo trúng tuyển, trong mắt bà toát lên vẻ kích động.

Thành tích nhi tử trước nay bình thường, có thể thi đậu vào đại học chính quy đã không tệ, nên hai người bọn họ cũng không yêu cầu cao.

Nhưng Trương Ngọc Bình cùng lão công Đinh Kiến Quân cũng có điểm mấu chốt.

Nếu thi không đậu mà nói.

Cần phải đem chân nhi tử chặt đứt, làm cho tiểu tử này biết không nỗ lực học tập thì thế nào.

"Ca, ngươi đã về rồi."

Lúc này, phòng ngủ bên trái mở cửa ra.

Một nử tử xinh đẹp mặc đồ ngủ màu đen từ trong phòng ngủ đi ra, trong tay còn cầm một quyển < Mô Phỏng Đề Thi Đại Học >.

"Mấy giờ rồi? Còn mặc đồ ngủ? Tóc cũng lộn xộn không chịu nổi, buổi sáng dậy lúc nào, đánh răng chưa?"

Đinh Dược nhìn thoáng qua muội muội Đinh Tiểu Du, nhịn không được nhắc nhở nói.

Đoán chừng sáng nay, nàng vẫn ở trong phòng học tập.

Ai bảo muội muội hắn là học bá, nghỉ hè nàng rất ít khi ra khỏi nhà, ở trong nhà cũng dành ra thời gian giải đề.

Muội muội so với Đinh Dược chỉ nhỏ hơn một tuổi, nói cách khác sang năm nàng cũng phải tham gia thi tốt nghiệp phổ thông.

"Hơi hơi, dù sao ta cũng ở trong nhà, ai cần ngươi lo."

Đinh Tiểu Du ngịch ngợm lè lưỡi, sau đó đi vào phòng bếp: "Mẹ, con đói rồi, cơm tối làm xong chưa?"

"Ai nha, chưa tắt lửa ! ! "

Trương Ngọc Bình nghe vậy, còn chưa kịp mở ra bưu kiện, liền nhớ tới nồi thịt kho tàu của mình trong phòng bếp.

Vì vậy Trương Ngọc Bình theo bản năng đưa bưu kiện cho con gái Đinh Tiểu Du, rồi vội vàng quay về phòng bếp.

"Ca, đây là gì?"

Đinh Tiểu Du nhìn bưu kiện mẹ đưa cho mình, trong đôi mắt tràn ngập tò mò.

"Ngươi đoán đi, đoán đúng ta mời ngươi uống trà sữa."

"Giấy thông báo trúng tuyển?"

Đinh Dược sửng sốt một chút, hỏi: "Ngọa tào, đoán chuẩn như vậy sao?"

"Đương nhiên, ta muốn uống trà sữa Nayuki." Đinh Tiểu Du vui vẻ nói.

"Được."

Đinh Dược suy nghĩ, dù sao cũng dùng tiền muội muội, mời nàng uống gì cũng không có vấn đề, ha ha ha.

"Không đúng!"

Đinh Tiểu Du tựa hồ ý thức được điều gì, nhìn chằm chằm vào ca ca mình hồi lâu, sau đó thầm nói: "Ca là người không có tiền."

"Ai nói ta không có tiền?"

Đinh Dược giải thích.

"Dừng ~ nguoi có tiền còn phải tìm ta mượn sao?" Đinh Tiểu Du đột nhiên cẩn thận nghĩ lại, sau đó nàng bắt đầu giống như con hươu nhỏ, thấp đầu nhìn vào phòng bếp, sau đó thấp giọng nói với ca ca: "Ca, chyện kia, ngươi mang bạn gái đến bệnh viện phá thai rồi hả?"

"Xuỵt! Không phải ta nói đừng nhắc lại chuyện này rồi sao?"

Đinh Dược tranh thủ thời gian bịt miệng muội muội lại.

"A...A....A ~" Đinh Tiểu Du kêu rên lắc đầu, rồi lại gật đầu.

Đinh Dược thấy thế, mới buông tay ra.

Đinh Tiểu Du trực tiếp lôi kéo ca ca Đinh Dược đi vào phòng khách, sau đó hiếu kỳ hỏi: "Ca, bạn gái kia của ngươi, có phải là hoa hậu giảng đường của trường chúng ta không? Ngươi đẹp trai như vậy, người bị ngươi cặn bã chỉ có thể là hoa hậu giảng đường!"

"Ha hả?"

Đinh Dược nhíu mày: "Khục khục, chuyện này ngươi không cần biết, tóm lại...sự tình đã giải quyết xong."

Chuyện này...

Cùng muội muội càng giải thích càng không rõ ràng.

Lúc ấy vì để mượn tiền em gái, Đinh Dược thật sự không đưa ra được lý do nào tốt.

Dù sao cũng mượn hai vạn tệ đấy!

Muội muội nếu không rõ ràng, cũng sẽ không đem tiền cho mình mượn, hơn nữa còn phải khiến muội muội giúp mình giữ bí mật, không thể đem chuyện mượn tiền nói với ba mẹ.

Không có biện pháp.

Đinh Dược chỉ có thể bịa một lý do, nói mình cùng một nữ đồng học cùng nhau học tập, kết quả có một lần không chú ý, xảy ra chuyện lớn.

Cần một khoản tiền để xử lý.

Bây giờ là năm 2020, muội muội cũng đã trưởng thành, tự nhiên hiểu lý giải của ca ca, bất quá Đinh Tiểu Du vẫn cảm giác ca ca của mình quá cặn bã.

Hừ! Cặn bã nam!

Cuối cùng cũng may Đinh Tiểu Du đáp ứng Đinh Dược.

Số tiền kia sẽ cho mượn mà không nói với cha mẹ, để cho ca ca có thể yên tâm xử lý chuyện này.

"Ca, ta phát hiện ngươi quả thật là một tên cặn nha."

Đinh Tiểu Du đối với hành vi của anh trai mình thì khinh bỉ không thôi.

Người ta đã giúp đỡ học tập, vậy mà còn để xảy ra chuyện, cũng thật là...

Cặn bã nam!

Thật sự là cặn bã nam!

Cặn bã nam siêu cấp vô địch thủ!

Đinh Dược bất đắc dĩ giang tay, tỏ vẻ cái nồi này ta cõng.

Không có biện pháp.

Cũng không thể nói với muội muội rằng bản thân mình thi rớt đại học, vay tiền để thuê một sân bãi làm giả đại học lừa gạt phụ thân được?

Muội muội mà đáng tin, thì heo mẹ cũng biết leo cây.

Lúc này Đinh Tiểu Du cũng từ trong bưu kiện lấy ra giấy thông báo nhập học, tò mò đánh giá một phen.

Nghĩ đến sang năm mình cũng có thể nhận lấy giấy thông báo nhập học, Đinh Tiểu Du liền có chút ít kích động.

"Đại Học Văn Lý Vụ Thành?"

Nhìn thấy tên trường, Đinh Tiểu Du không khỏi thì thầm một tiếng: "Ta sao chưa bao giờ nghe nói qua ngôi trường này vậy?"

"Chỉ là một trường đại học chính quy bình thường mà thôi, ngươi chưa nghe nói qua cũng rất bình thường, không phải trong mắt ngươi chỉ có Thanh Hoa-Đài Bắc thôi sao?

"Ha ha ha, hình như đúng vậy, mà ca ngươi vào học viện kiến trúc sao.... hệ Kỹ Thuật xây dựng dân dụng...A...ca ca, ngươi thật sự làm tốt công tác, tốt nghiệp đại học xong sẽ đi chuyển gạch sao?"

"Ách, cút cút cút, ai nói với ngươi tốt nghiệp xong kỹ thuật xây dựng sẽ đi chuyển gạch!" Đinh Dược tức giận nói.

Rặc rặc.

Cửa ra vào đột nhiên truyền đến tiếng mở cửa.

Không cần nghĩ cũng biết, nhất định là phụ thân Đinh Kiến Quốc tan làm trở về.

"Đều ở đây à, thật thơm!"

Đinh Kiến Quốc vừa vào cửa, ông cũng giống như Đinh Được, bị mùi thịt kho tàu trong nhà thu hút.

"Cha, người xem, ca ca có giấy thông báo trúng tuyển!"

Đinh Tiểu Du thấy bố về, vui vẻ cầm lấy giấy thông báo của ca ca, chạy chậm tới trước mặt phụ thân.

Bạn đang đọc Từ Đại Học Giả Bắt Đầu (Dịch) của Nhị Hùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yannn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật KhanhHuyen1612
Lượt thích 1
Lượt đọc 597

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.