Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc Thi Âm Nhạc

Phiên bản Dịch · 1783 chữ

Maldives

Một căn phòng khách sạn trong hòn đảo, sàn nhà nơi này được làm bằng gỗ, nơi này có ba người ngồi song song cùng nhau, hai chân thả dưới mặt nước bể bơi trước mặt.

Từ ba cặp chân này có thể nhìn ra.

Cặp chân bên trái nhất định là của nam, bởi vì lông trần dày đặc.

"Tiểu Nhu tỷ tỷ, ta vẫn muốn khen ngươi a, tướng mạo tựa như tiên nữ vậy, hơn nữa làn da còn rất trắng, ngươi bình thường dùng kem chống nắng nhãn hiệu nào vậy?"

Đinh Tiểu Du cùng Lâm Chỉ Nhu vô cùng hợp nhau, chủ đề tán chuyện cũng có rất nhiều.

Vốn Đinh Dược ở Maldives vô tình gặp được Lâm Chỉ Nhu, cũng không nghĩ đến chuyện quấy rầy chuyến du lịch của người ta, kết quả không biết muội muội làm sao có thể thêm được Wechat của Lâm Chỉ Nhu, hôm nay còn mời nàng đến phòng bên này chơi.

Đinh Dược vô cùng hoài nghi muội muội nhà mình có phải cố ý gây chuyện hay không?

"Ta bình thường dùng kem chống nắng của OLAY, nếu không đợi chút nữa ta đem địa chỉ đưa cho ngươi."

"Được, được a."

Nội dung nói chiệm phiến của hai nữ tử, Đinh Dược tỏ ra vô cùng không có hứng thú.

Nếu như Lâm Chỉ Nhu đã tự đưa đầu đến, Đinh Dược liền quyết định cùng nàng thương lượng một số việc, xem có làm được không.

Hệ thống giao diện danh giáo liền hiện lên trước mặt Đinh Dược.

[Hệ thống danh giáo thế giới].

Trường học: Đại học Văn Lý Vụ Thành.

Đẳng cấp: Vô danh tiểu tốt (100/100).

Bởi vì đại học Văn Lý lọt tốt hotsreach cũng không ít lần, nên điểm nhân khí vô cùng nhiều, kinh nghiệm thăng cấp đã sớm đủ.

Nhưng muốn thăng cấp còn cần phải hoàn thành thành tựu.

Nếu như cuộc thi biện luận tiếng Anh dành cho sinh viên cả nước có thể đạt được giải thưởng, cùi bắp cũng được, cũng coi như hoàn thành thành tựu, đến lúc đó đại học Văn Lý có thể thăng cấp lên [Có chút thành tựu].

Nhưng Đinh Dược cũng không chắc Lưu Vũ Hào tham gia cuộc thi, có thể dành được giải thưởng a.

Nhìn Lưu Vũ Hào không đáng tin cậy lắm, Đinh Dược cũng không dám chắc.

Bởi vậy.

Để bảo đảm mục đích của mình có thể hoàn thành, vì vậy hắn muốn tìm một cách khác, xem có cách nào để thuận lợi hoàn thành thành tựu không, sau đó đem đẳng cấp trường học tăng lên.

Dù sao ở trong cửa hàng [có chút thành tựu] cũng có vài vật phẩm khiến hắn hết sức cảm thấy hứng thú.

Trong số đó, có một loại công nghệ khoa học khá tốt, nếu đại học Văn Lý có thứ này, thì trình độ Khoa Học Kỹ Thuật sẽ tăng lên diện rộng, có tác dụng rất lớn.

Nhưng Lâm Chỉ Nhu thì có liên quan gì đến việc thăng cấp của đại học Văn Lý?

Đinh Dược lúc đầu cũng không nghĩ tới.

Thẳng cho đến hôm nay muội muội nhà mình mời nàng đến chơi, thời điểm nói chuyện phiếm vừa rồi, hắn biết được sở thích của Lâm Chỉ Nhu, đó chính là âm nhạc.

Đinh Dược cũng nhớ lại buổi biểu diễn văn nghệ ngày 28 tháng 9, Lâm Chỉ Nhu lúc đó biểu diễn một bài hát, nàng hát rất êm tai.

Trùng hợp.

Bên trong hệ thống có thành tựu về âm nhạc, chính là cuộc thi âm nhạc nghệ thuật dành cho sinh viên cả nước, nếu như đạt được chút giải thưởng, cũng coi như là đạt được thành tựu!

Vì vậy.

Lâm Chỉ Nhu đối với chuyện thăng cấp trường học có chút quan hệ nha.

Hắc hắc, hoa hậu giảng đường xinh đẹp như vậy, không làm công cụ hình người cho Đinh Dược thì thật đáng tiếc.

Không thể lãng phí, không thể lãng phí, tục ngũ nói đúng, lãng phí là tội ác!

"Bạn học Lâm Chỉ Nhu, ngươi hát hay như vậy, hơn nữa ta còn nghe nói ngươi rất thích âm nhạc, vì sao không đến Học viện Âm Nhạc theo học, mà lại đến đại học Văn Lý chúng ta?"

Đinh Dược đột nhiên hướng Lâm Chỉ Nhu hỏi.

Lâm Chỉ Nhu nghe vậy, thoáng sửng sốt một chút, vừa vặn có cơm gió thổi qua, mái tóc nàng liền lay động che một nửa khuôn mặt, sao đó nàng vươn tay đem tóc vén lên, một màn này rất có cảm giác phim điện ảnh.

Bất quá Đinh Dược cũng không nhìn thấy.

"Ta...Thành tích của ta không đủ." Lâm Chỉ Nhu có chút ngượng ngùng nói, nàng nói xong liền xấu hổ đỏ cả mặt.

Chuyện này rất phù hợp.

Trong dự liệu của Đinh Dược.

Dù sao đại đa số sinh viên đến Đại Học Văn Lý học tập, thành tích thi tốt nghiệp đều rất kém cỏi.

"Không sao, tuy nói học viện Âm Nhạc là nơi học âm nhạc tốt nhất, nhưng đại học Văn Lý về sau cũng sẽ phát triển thành Học viện chuyên nghiệp, âm nhạc cũng như thế.

"Ừ, ta sẽ cố gắng học tập."

Lâm Chỉ Nhu đối với đại học Văn Lý ấn tượng không tệ.

Tuy rằng lúc đầu nàng bị điểm 'Hứng thú yêu thích' hâp dẫn tới đây, nhưng sau khi nhập học, thời điểm Lâm Chỉ Nhu ở trong trường, phát hiện mình đối với tri thức âm nhạc chuyên nghiệp, vô cùng khát vọng muốn học tập.

Nàng cũng không biết tại sao mình lại có loại khát vọng mãnh liệt này.

Dường như hoàn cảnh đại học Văn Lý vô cùng ưu dị, vô tri vô giác ảnh hưởng tới nàng.

Kỳ thật, chỉ có Đinh Dược mới biết rõ nguyên do.

"Đúng rồi, gần đây cả nước không phải đang có cuộc thi âm nhạc cho sinh viên cả nươc sao, hình như đang ở giai đoạn báo danh, ngươi có ý định đi thi thử không?"

Đinh Dược liền bắt đầu dẫn dắt Lâm Chỉ Nhu đến đề tài này.

Tốt nhất là lặng lẽ không tiếng động, đem Lâm Chỉ Nhu 'lừa dối' tham gia cuộc thi âm nhạc lần này.

"Ừ, chuyện này ta cũng biết."

Lâm Chỉ Nhu gật đầu đáp.

Với tư cách là một người ưa thích âm nhạc, hơn nữa còn muốn học lên chuyên nghiệp, tự nhiên nàng sẽ biết một sô tin tức liên quan.

Nói vị du như cuộc thi đấu âm nhạc dành cho sinh viên cả nước này.

Đây là trận đấu của sinh viên cả nước, lực ảnh hưởng không nhỏ, nghe nói tuyển thủ lấy được thành tích quán quân ở đây, đều có không gian phát triển vô cùng lớn.

Năm trước Học viện Âm Nhạc Yến Thành có một vị đệ tử lấy được quán quân, sau khi tốt nghiệp, lập tức được nhận vào Universal Music Hong Kong.

"Ta cảm thấy ngươi có thể đi thử một lần a, lấy thực lực của ngươi, nói không chừng có hi vọng đấy."

Đinh Dược tiếp tục 'giật dây' nói.

"Tiểu Nhu tỷ tỷ, hát rất êm tai sao?" Đinh Tiểu Du ở một bên thò đang sang, tò mò hỏi.

"Đương nhiên, bạn học Lâm Chỉ Nhu hát rất hay, nếu không biểu lộ tài năng cho muội muội ta xem thử?"

"A, chuyện này..."

Lâm Chỉ Nhu thấy Đinh hiệu trưởng nói vậy, đồng thời nhìn nhìn Đinh Tiểu Du, nàng giống như chờ mong bản thân thể hiện.

Vì vậy Lâm Chỉ Nhu khẽ gật đầu, nhẹ giọng 'Ừ' một tiếng.

Từ động tác nhỏ của Lâm Chỉ Nhu có thể thấy, nàng là một nữ tử rất đơn thuần.

Móa.

Bản thân lừa dối một tiểu cô nương đơn thuần đi tham gia thi đấu, có phải là quá không phúc hậu rồi không?

Bất quá hết thảy cũng là vì phát triển đại học Văn Lý.

Chỉ có sớm ngày đem đại học Văn Lý nâng cấp lên, trường học mới có thể nhanh chóng phát triển.

Lâm Chỉ Nhu ngẫu hứng hát vài câu.

Giọng hát của nàng linh hoạt kỳ ào, như hòa với đại dương màu xanh biến thành một thể.

Đinh Tiểu Du nghe đến ngây dại.

"ba ba ba!"

Lâm Chỉ Nhu hát xong, Đinh Tiểu Du liền há mồm vỗ tay, hưng phấn nói: "Tiểu Du tỷ tỷ, ngươi hát cũng quá dễ nghe đi, quả thực giống như âm thanh của thiên nhiên a."

Đinh Dược không khỏi liếc mắt nhìn muội muội, có cần khoa trương đến vậy không? Có phải lỗ tai lâu rồi chưa ngoáy?

Đinh Dược thừa nhận Lâm Chỉ Nhu vừa rồi hát quả thực rất dễ nghe, nhưng ví nó như âm thanh thiên nhiên, chuyện này...

Nữ hài tử với nhau thường khoa trương vậy sao?

"A...,có lẽ không dễ nghe đến vậy đâu." Lâm Chỉ Nhu lắc đầu, khiêm tốn vài câu, ngượng ngùng nói nói.

Xem ra Lâm Chỉ Nhu đối với mình vẫn còn hiểu rất rõ, không bị muội muội Đinh Tiểu Du bên cạnh thổi lên trời cao.

"Quả thật dễ nghe, muội muội, ngươi nói trình độ này của bạn học Lâm Chỉ Nhu, báo danh cuộc thi âm nhạc cả nước, có thể đạt được giải thưởng không?"

Đinh Dược cũng cho muội muội thêm một ánh mắt ý vị.

Hai huynh muội cũng khá ăn ý.

Đinh Tiểu Du sau khi đọc hiểu ánh mắt của ca ca, lúc này gật đầu, ôm cánh tay Lâm Chỉ Nhu, dựa cái đầu nhỏ vào, còn rất dính người.

"Tiểu Nhu tỷ tỷ, ta cảm thấy thực lực này của tỷ, hoàn toàn có thể đi tham gia cuộc thi âm nhạc của sinh viên cả nước a, ta ủng hộ ngươi!"

"A, chuyện này...có phải không?"

Lâm Chỉ Nhu còn chưa đủ tự tin.

Lúc này, Đinh Dược lại nói thêm một chút: "Bạn học Lâm Chỉ Nhu, nếu như học âm nhạc, như vậy đây là một vũ đài để ma luyện bản thân, cố gắng lên, ta tin tưởng ngươi làm được."

"Chuyện này...Vậy ta báo danh thử sức một lần..."Lâm Chỉ Nhu khẽ cắn bờ môi, quyết định nói.

Đinh Dược nge vậy, khóe miệng bất giác nhếch lên.

Rất tốt.

Lừa thêm người nữa.

----

Cảm ơn thanthoai4026 đã đẩy KP.

XIA XIA

Bạn đang đọc Từ Đại Học Giả Bắt Đầu (Dịch) của Nhị Hùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yannn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 215

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.