Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tố Vân Đào (2)

Phiên bản Dịch · 1062 chữ

Mà cái thủ ấn Hồn Thánh này cũng là do lúc ấy Vương Phong nảy ra ý tưởng. Sau đó giả tạo một phần Hồn Phá Thương Khung bản Đấu La Đại Lục... Hoàn mỹ. Dù sao bên trong nguyên tác Đấu La Đại Lục, về sau đều không có nói cụ thể Hồn Thánh này đến tột cùng là ai.

Vương Phong cảm thấy mình tùy tiện biên loạn chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ?

Khi có du khách, Vương Phong để Kiệt Khắc lão gia gia mân mê xây một mảnh có núi có nước, chỉ dùng nhà gỗ mà kiến tạo thành nhà nghỉ, lại lưu lại từng đoạn cố sự, một bên kéo lại khẩu vị những du khách này, một bên lại khiến du khách muốn ở lại Thánh Hồn thôn tiến hành tiêu phí.

Từ từ, theo thời gian tự nhiên Thánh Hồn thôn trở nên tốt hơn rất nhiều. Nếu không, để Vương Phong quen ở nhà nhỏ hiện đại thế kỷ 21, phải theo thói quen của Thánh Hồn thôn giống như thời gian khổ cực ở nông thôn những năm 70, 80 kia. Vậy làm sao chịu được!

“Hừ, người nào biên lung ta lung tung cố sự này?”

Lúc này, Vương Phong đột nhiên nghe được một đạo thanh âm đầy bất mãn truyền đến.

Quay người nhìn lại chỉ thấy một tên thanh niên mặt mày tuấn lãng, đang chắp hai tay sau lưng nhìn chằm chằm cái bản giới thiệu bên cạnh thạch trụ bất mãn nói.

Thanh niên mặc trang phục màu trắng, sau lưng là áo choàng đen, ngực vị trí chính trung tâm có một cái hồn tự lớn chừng quả đấm. Hai đầu lông mày ngậm lấy mấy phần ngạo khí.

Trong thôn, không ít người nhìn lấy thanh niên này, có chút mới lạ. Bởi vì vị thanh niên này có khí chất ăn mặc không giống bình thường, nhìn qua là biết không phải người bình thường.

“Đào ca tới rồi à? Kiệt Khắc gia gia nói không phải còn có mấy ngày nữa mới giác tỉnh Võ Hồn sao?”Vương Phong kinh ngạc nhìn lấy thanh niên này.

Tuy chưa bao giờ thấy qua đối phương, nhưng bằng cách ăn mặc này, còn có cỗ khí tức đặc biệt. Vương Phong liền kết luận thanh niên này chính là nhân viên chấp sự đại danh đỉnh đỉnh bên trong Đấu La Đại Lục: Tố Vân Đào!

Nghĩ đến chỗ này, Vương Phong đi tới, uể oải nói ra:

“Vị đại nhân này, cái cố sự này nên là sao vậy?”

Tố Vân Đào xoay người, nhìn lấy một tên tiểu hài tử có thần thái lười biếng, tựa như không sợ trời, không sợ đất, một chút cũng không như những tiểu hài tử thôn khác, lúc nhìn thấy chính mình đều sợ hãi cùng kính sợ, không khỏi khẽ nhíu mày.

“Cái cố sự này rõ ràng nói bừa, chỉ có điều là treo lòng hiếu kỳ của người khác lên, kì thực không thú vị lắm!”

Tố Vân Đào nhìn Vương Phong chỉ thạch trụ lắc đầu nói.

“Thất vọng? Vì sao thất vọng?” Vương Phong hỏi.

“Bên trong cái cố sự Tiểu Viêm không có Võ Hồn nhưng về sau lại ám chỉ Tiểu Viêm sẽ trở thành Hồn Thánh, điều này hiển nhiên là chuyện không thể nào!”

Tố Vân Đào cười nhạt nói, “Một tên không có Võ Hồn, đừng nói trở thành Hồn Thánh, coi như trở thành Hồn Sư đều khó có khả năng! Cái cố sự này chẳng lẽ không phải nói bừa sao?”

Nghe vậy, Vương Phong không khỏi cười. Đào ca vẫn là Đào ca, vẫn là cái tính cách quen thuộc này.

Giống Vương Phong lúc trước đọc Đấu La Đại Lục, Đường Tam giác tỉnh võ hồn Lam Ngân Thảo, Đào ca cùng một dạng thề son sắt nói đây là phế Võ Hồn không hề có tác dụng.

Về sau không có xuất hiện nữa, chắc hẳn cũng là bị ba ba đánh mặt...

“Cho nên?”Vương Phong chậm rãi nói ra, “Nếu cho rằng là nói bừa, các hạ rời khỏi Thánh Hồn thôn là được rồi.”

“Ngươi tiểu hài này ngược lại cũng có chút thú vị !” Tố Vân Đào nhịn không được cười lên nói “Ta tới đây còn có chuyện quan trọng, nếu thằng nhóc ngươi đuổi ta đi cẩn thận thôn trưởng các ngươi đánh cái mông ngươi!”

Tố Vân Đào nhìn lấy tiểu gia hỏa này, lạnh nhạt nói:

“Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta hiếu kỳ cái cố sự nói bừa Hồn Thánh này mà chạy đến cái Thánh Hồn thôn ngươi sao?”

“...”

Vương Phong nhún nhún vai, thở dài nói: “Thì ra ngươi cũng không hiếu kỳ. Đáng tiếc, chỗ ta có nguyên bộ cố sự ghi chép Tiểu Viêm làm sao trở thành Hồn Thánh đây này. Nếu ngươi không có hứng thú, vậy ta liền không cho ngươi xem.”

Nói xong, Vương Phong liền xoay người đi về phía trong thôn.

“Hả? Nơi này của ngươi có nguyên bộ cố sự?”

Tố Vân Đào sững sờ, nhìn bóng lưng thằng nhóc này, đi lên mấy bước vươn tay, muốn nói lại thôi, giống như muốn mở miệng rồi ngăn lại. Đúng lúc này, Vương Phong bỗng nhiên quay người.

Tố Vân Đào cấp tốc thu tay lại để sau lưng, một mặt phong khinh vân đạm biểu lộ: “Làm sao? Ngươi còn có chuyện gì?”

Vương Phong cổ quái nhìn hắn, lắc lắc đầu, phối hợp nói ra:

“Qua mấy ngày nữa ta phải giác tỉnh Võ Hồn, không biết ta sẽ giác tỉnh cái Võ Hồn gì đây...”

Lần này nói xong Vương Phong cũng không quay đầu lại, quay người rời khỏi.

“Ha ha... Thằng nhóc này...”

Tố Vân Đào nhìn bóng lưng tiểu hài này rời đi, trầm tư mấy giây nói: “Vừa vặn, ta cũng ở lại mấy ngày. Còn sớm, nhìn thử xem cái Thánh Hồn thôn này có hạt giống tốt có thể trở thành Hồn Sư hay không.”

Mấy ngày sau, Kiệt Khắc lão gia gia mang theo Vương Phong, Đường Tam, cùng bảy tên tiểu hài tử còn lại trong thôn đi tới Võ Hồn Điện của Thánh Hồn thôn ...

Bạn đang đọc Từ Đấu La Bắt Đầu Đánh Tạp (Dịch) của Hạ Thụ Cầm

Truyện Từ Đấu La Bắt Đầu Đánh Tạp (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thieugiahacam00
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.