Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đường Tam hồi phục, trò chuyện

Tiểu thuyết gốc · 1463 chữ

.....

Sử Lai Khắc.

Đường Tam gian phòng.

Sắc mặt đã khôi phục sắc thái Đường Tam đang nằm trên giường nghỉ ngơi.

Sở dĩ hắn có thể khôi phục nhanh như vậy là nhờ bên trong bình gốm đan dược, hết thảy có ba viên, hắn dùng một viên, còn hai để tình huống nguy cấp liền sử dụng.

Sử Lai Khắc Thất Quái cũng đều bồi hắn ở đây trò chuyện, đặc biệt là Tiểu Vũ!

Từ khi trở về liền lâm vào rất nặng tự trách!

May mà nhờ Đường Tam không biết học từ ai khẩu tài thuyết phục nên nàng mới không bỏ đi!

Nhưng dù như vậy, Tiểu Vũ mấy ngày nay vẫn không rời Đường Tam nửa bước!

"Ai da, đây không phải là tiểu tam sao?" Cổ Phàm âm thanh đột nhiên trong phòng vang lên.

Đợi đám người kịp phản ứng lại thì đã nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc xuất hiện bên cạnh Đường Tam giường bệnh.

"Phàm ca, ngươi như thế nào lại..." Đường Tam còn chưa nói hết câu liền bị Cổ Phàm ngắt lời: "Hai ngày nay ba đi vào một cái đặc thù bí cảnh, nên tốc độ thời gian trôi qua khác biệt."

"Bên trong 1 năm bằng với thế giới hiện thực 1 ngày." Cổ Phàm chậm rãi đáp.

Sử Lai Khắc đám người khiếp sợ không thôi, không nghĩ trên thế giới lại tồn tại loại này đặc thù bí cảnh.

"Không nói chuyện của ta." Cổ Phàm lập tức nói sang chủ đề khác, nhìn Đường Tam hỏi: "Nên nói ngươi tình huống, cũng quá thảm a, tiểu tam."

Đường Tam nghe được như vậy liền á khẩu không biết nói gì, Tiểu Vũ đầu thì cúi xuống càng thấp.

Cổ Phàm ánh mắt lấp lóe nhìn Đường Tam cùng Tiểu Vũ một mắt, lại nhìn sang xung quanh đám người, liền hỏi: "Các ngươi đều biết?"

Nghe được vậy, Đường Tam cười khổ gật đầu xác nhận nói: "Một ngày trước, tại Tiểu Vũ định rời đi liền bị Vinh Vinh phát hiện, sau đó chúng ta mới cùng nhau ngồi xuống trò chuyện."

Nói xong, hắn nhìn về phía Cổ Phàm hỏi: "Phàm ca, ngươi từ lúc nào đã biết Tiểu Vũ là Hồn Thú hóa hình?"

Tiểu Vũ nghe được vậy cũng ngẩng đầu tò mò, chăm chú lắng nghe.

"Đương nhiên là từ lần đầu nhìn thấy nàng liền biết được, cũng không phải khó khăn gì." Cổ Phàm bình thản đáp.

"Phàm ca quá xấu rồi, đã ngươi biết thân phận của ta tại sao không nói cho tiểu tam?" Tiểu Vũ lập tức phồng má kháng nghị hỏi.

"Đây là chuyện của hai ngươi thì nên để hai ngươi tự giải quyết, dù sao ta không thích xen vào người khác việc riêng tư." Cổ Phàm lắc đầu tiếp đó ngữ khí liền trịnh trọng nói:

"Vả lại còn có một nguyên nhân cực kỳ đặc biệt cùng quan trọng khác..."

Sử Lai Khắc Thất Quái nhìn thấy Cổ Phàm biểu hiện như vậy, cả đám đều lộ vẻ nghiêm túc lắng nghe, Đường Tam cùng Tiểu Vũ thì càng đặc biệt khẩn trương.

"Thỏ kỵ sĩ cần người tiếp nhận truyền thừa."

Tiểu Vũ: "......"

Đường Tam: "......"

Bốn người khác: "......"

Phàm ca, cầu ngươi làm người!

Như thế nào nghiêm túc vấn đề lại đột nhiên biến vị a!

Đám người trong lòng không khỏi gào thét.

Cổ Phàm trong bụng vui vẻ vụng trộm cười lấy, nhìn thấy không khí đã phần nào hòa hoãn liền nói: "Tiểu tam, ngươi muốn mọc lại cánh tay sao?"

"Có thể sao Phàm ca?" Đường Tam nghe được như vậy phảng phất lấy được hi vọng, nhìn Cổ Phàm chờ hắn nói tiếp.

"Đương nhiên có thể, chỉ cần ta bỏ mộ chút tích phân là có thể."

"Tích phân?" Ở đây đám người đều đã được Đường Tam phổ cập một chút Luân Hồi Không Gian sự tình, nên đều biết rõ tích phân tồn tại.

"Phàm ca, ngươi lúc trước không phải nói ta cần đột phá 30 cấp Hồn Tôn liền có thể mở ra tích phân hối đoái sao?" Đường Tam lúc này nhớ đến lúc trước sau sân bãi sự tình liền hỏi.

"Đúng vậy, đây là của ngươi lệnh bài, ngươi hiện tại có khoảng 800 tích phân, dùng hồn lực kích phát liền có thể thấy được danh sách hối đoái."

"Còn nữa, uống vào cái này, cánh tay ngươi liền mọc ra."

Cổ Phàm ném cho Đường Tam hai thứ, một cái lọ thủy tinh bên trong chứa bàng bạc sinh mệnh lực xanh lục chất lỏng, cái còn lại thì là một cái khoa huyễn thiết bị, là một cái điện thoại không sai.

Chỉ là cái này điện thoại được điều chỉnh một chút, bên trong chỉ có một cái danh sách hối đoái app.

Đường Tam trước hết mở ra lọ thủy tinh không do dự uống vào, hắn tin tưởng Phàm ca sẽ không hại hắn.

Quả nhiên, ngay tại giọt cuối cùng chất lỏng vào miệng sau, Đường Tam cảm nhận được trống không bả vai khối thịt vậy mà dần chuyển động.

Rất nhanh, một cái màu trắng nõn cánh tay từ Đường Tam vai trái mọc ra, tại mọi người khiếp sợ ánh mặt bên trong, Đường Tam thử cử động một chút tay trái.

Hắn không cảm thấy khó khắn hay trì hoãn gì, hoàn toàn như trước, chỉ khác là hai cánh tay màu da có chút khác biệt, còn lại như cơ bắp hay lực lượng đều cân đối.

"Thật thần kỳ a!" Sử Lai Khắc đám người không khỏi cảm thán, đặc biệt là Tiểu Vũ lập tức liền đi đến hiếu kỳ sờ lấy cánh tay, phảng phất như nhìn thấy mới lạ đồ vật tựa như.

"Còn có ngươi cánh tay trái này, ngươi muốn xử lý như thế nào?" Cổ Phàm đi đến cầm lấy gần đó Đường Tam cánh tay cũ, chăm chú hỏi.

"Ta cũng không rõ, Phàm ca ngươi có gợi ý gì?" Đường Tam rời giường hoạt động một chút cơ thể, lắc đầu hỏi lại.

"Ta có thể giúp ngươi luyện chế nó thành một thanh dao găm hoặc là kiểu nhỏ trang sức, sử dụng thời gian dài sẽ sinh ra thêm thân cận với ngươi tình cảm."

"Nhưng đa số người sẽ không chịu mang lên, dù sao đây cũng là làm từ cánh tay đồ vật."

Cổ Phàm sờ cằm đánh giá trên tay cánh tay một lúc liền cho ra lời khuyên.

"Như vậy thì làm thành đồ trang sức a, ta muốn tạo thành một đôi nhẫn cho ta cùng Tiểu Vũ, có thể chứ Tiểu Vũ?" Đường Tam nhìn bên cạnh Tiểu Vũ hỏi.

"Ta không có vấn đề, dù sao là của tam ca đồ vật ta đều ưa thích." Tiểu Vũ lập tức đồng ý.

Trẻ tuổi thật hảo a~

"Tiểu tam ngươi đây không phải là biến tướng cầu hôn sao?" Cổ Phàm lúc này sắc mặt cổ quái chen vào hỏi.

Tiểu tam như thế nào miệng lại dẻo như vậy?

Cái kia trong nguyên tác mười phần tiểu bạch Đường Tam đâu rồi?

Đường Tam nghe vậy sắc mặt liền đỏ lên vì ngượng ngùng, Tiểu Vũ bên cạnh cũng lúng túng, ánh mắt không khỏi trừng lấy trách cứ Cổ Phàm.

Phàm ca ngươi đây cũng biết phá hỏng tình huống!

Cổ Phàm lập tức dùng một chút điểm tích phân, trên tay hắn cánh tay đột nhiên phát sáng sau liền áp súc chuyển hóa thành hai cái giống nhau chiếc nhẫn.

Đặc hiệu MAX!

Bức cách MAX!

Có lẽ là vì Đường Tam trên tay còn lưu lại thiểu số Lam Ngân Hoàng huyết mạch, nên hai chiếc nhẫn màu sắc liền giống như Đường Tam mái tóc vậy, đều là màu xanh.

"Của các ngươi, đừng làm mất." Cổ Phàm tinh chuẩn ném cho hai người đồ vật liền nhìn sang Tiểu Vũ hỏi: "Ngươi có chuyện gì muốn hỏi ta sao?"

Tiểu Vũ tựa như thỏ con bị túm lấy đuôi nhỏ vậy, muốn mở miệng hỏi nhưng chật vật không nói được ra lời.

"Phàm ca." Đường Tam lúc này mới mở miệng thay Tiểu Vũ hỏi: "Nhị Minh tình huống sẽ như thế nào?"

"Nhị Minh?" Cổ Phàm nhíu mày liền lập tức đáp: "Nếu ngươi nói là cái kia Thái Thản Cự Vượn thì nó vẫn chưa chết, chỉ ăn một chút đau khổ thôi."

"Nhị Minh... Nhị Minh xảy ra chuyện?" Tiểu Vũ nghe vậy lập tức xù lông lên hỏi.

Bạn đang đọc Từ Đấu La Bắt Đầu Vô Hạn Hệ Thống sáng tác bởi tuonglx1132
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tuonglx1132
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 353

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.