Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phức tạp nhân tâm, không có phương pháp dành cho kẻ yếu

Tiểu thuyết gốc · 1495 chữ

Cổ Phàm rời đi sau, đám người liền đi vào trong học viện, đến được phía sau học viện, khu rừng bên cạnh căn nhà gỗ nhỏ chờ đợi lấy Đường Tam Hồn Thú.

Bảy người tâm tình có chút phức tạp, hiển nhiên đang nghĩ về Cổ Phàm câu hỏi, bọn họ nghĩ mãi không tìm được phương pháp khác.

Mà lúc này Oscar đột nhiên hỏi gần đó Triệu Vô Cực: "Triệu lão sư, không có phương pháp khác sao?"

Triệu Vô Cực cũng không nghĩ ra sẽ được hỏi, liền có chút bất ngờ, liền lắc đầu đáp: "Không có cách khác, dựa theo Cổ Phàm nói, nếu các ngươi không trảm thảo trừ căn, thiệt thòi là các ngươi người xung quanh."

"Đúng vậy, tuy tiểu phàm hơi thẳng tính nhưng hắn nói không sai, ngoài ra không nói với các ngươi toàn bộ." Liễu Nhị Long xoa đầu Tiểu Vũ an ủi, hiển nhiên đã có ý định nhận nàng làm con nuôi, một bên nói.

Nghe được như vậy đám người liền nhìn qua, dù sao mọi người đều biết cả hai quan hệ, Liễu Nhị Long hẳn hiểu được một chút về việc này.

"Tiểu phàm từng nói với ta liên quan đến phương diện này..." Liễu Nhị Long nhìn bảy người sắc mặt, thở dài nói tiếp: "Lấy trường hợp của tiểu tam, thông minh kẻ địch chỉ cần một câu nói có thể khiến Thánh Hồn Thôn nguy hiểm."

"Chỉ một câu nói? Khoa trương như vậy?" Đám người không khỏi kinh ngạc, chờ đợi Liễu Nhị Long đáp.

"Kẻ thù chỉ cần tung ra tin tức có bảo vật xuất thế hoặc là Hồn Cốt xuất hiện tại Thánh Hồn Thôn liền có thể."

"Bảo vật xuất thế? Hồn Cốt?" Đám người có chút bất ngờ, nhưng nghĩ nghĩ lại, nếu như vậy Thánh Hồn Thôn có thể gặp nguy hiểm.

"Dân làng chỉ cần nói không có nhìn thấy liền có thể a..." Mã Hồng Tuấn có chút ngu ngốc nhịn không được nói.

"Không phải như vậy, mập mạp." Đường Tam đi theo Cổ Phàm lâu như vậy, phương thức tư duy cũng phần nào mang hiện đại tư tưởng.

"Nếu như bọn họ phủ nhận, tìm kiếm đám người sẽ có một bộ phận bỏ cuộc, một bộ phận là không tin tưởng, tính tình táo bạo như Titan có thể động thủ ép hỏi, như vậy xem như tổn thương đến Thánh Hồn Thôn."

Đường Tam sắc mặt không dễ nhìn, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy mình lại bất lực như vậy.

"A, nếu như chúng ta biết được tin tức, ta có thể nhờ cha ta chạy đến Thánh Hồn Thôn thông báo là không có bảo vật sao?" Ninh Vinh Vinh lúc này nghĩ đến, ánh mắt sáng lên lập tức đáp.

"Đúng vậy a, chỉ cần như vậy..." Đám người nghe được như vậy, hoàn toàn đồng ý, riêng chỉ có Đường Tam cảm nhận được không ổn, nhưng vẫn không nghĩ ra được chỗ nào không ổn, liền phải nhìn về phía Liễu Nhị Long.

"Ài..." Liễu Nhị Long nhịn không được thở dài nói: "Ta lúc đầu cũng trả lời tương tự như vậy, kết quả càng hỏng bét thêm, Thánh Hồn Thôn có thể liền xuất hiện thương vong."

Nhìn thấy đám người nghi hoặc, Liễu Nhị Long một bên kiên nhẫn giải thích: "Các ngươi chỉ muốn tìm phương pháp giải quyết, nhưng không nghĩ đến nó mang đến ảnh hưởng."

Đám người: "Mang đến ảnh hưởng?"

"Đúng vậy..." Liễu Nhị Long gật đầu nói: "Mọi chuyện sẽ không quá phức tạp nếu như Vinh Vinh không làm vậy..."

"Các ngươi thử nghĩ xem, một cái thông thường không rõ bảo vật tin tức, đột nhiên xuất hiện đỉnh cấp thế lực như Thất Bảo Lưu Ly Tông tham dự vào, người khác sẽ phản ứng như thế nào?"

"Bọn họ sẽ nghĩ là Thất Bảo Lưu Ly Tông muốn nuốt một mình bảo vật nên sẽ lập tức bất mãn, tuy bọn họ không thể gây nhưng đỉnh cấp thế lực khác cũng sẽ không cho Thất Bảo Lưu Ly Tông đạt được bảo vật mà tham gia."

"Tiếp đó có thể sẽ dẫn đến Lam Điện Bá Vương Tông, Võ Hồn Điện, thậm chí cả Thiên Đấu Đế Quốc đều tham gia."

"Nhưng căn bản là không có cái gì bảo vật a!" Ninh Vinh Vinh tức giận lập tức phản bác.

"Đúng là như vậy, nhưng các ngươi cũng không có chứng cứ, nếu các ngươi càng giải thích, càng làm cho người khác nghĩ ra các ngươi cố độc chiếm đồ vật." Liễu Nhị Long bình tĩnh đáp.

"Nếu như Thất Bảo Lưu Ly Tông lấy ra một cái vạn năm Hồn Cốt xem như đánh lạc hướng thì như thế nào?" Đường Tam lúc này hỏi.

"Tiểu tử ngươi ý nghĩ không tệ, nhưng ngươi nghĩ Thất Bảo Lưu Ly Tông sẽ dễ dàng bỏ ra Hồn Cốt sao? Kẻ địch có thể tung ra tin tức bảo vật kia giá trị đến nỗi Thất Bảo Lưu Ly Tông phải bỏ ra vạn năm Hồn Cốt để hi sinh, người nghĩ xem sẽ xảy ra chuyện gì?" Liễu Nhị Long hỏi

"Như vậy tình huống sẽ càng thêm thăng cấp, mà thua thiệt có thể là bên lấy ra đồ vật trước."

Đường Tam sắc mặt liền không dễ nhìn, đáp: "Chúng ta có thể chờ đợi một thời gian, tin tức lắng xuống, các thế lực sẽ rút lui."

"Tiểu tam, ngươi quên một thứ sao?" Đái Mộc Bạch lúc này lên tiếng hỏi.

"Quên cái gì?" Đường Tam nghĩ nghĩ nhưng vẫn không biết được mình bỏ qua cái gì.

"Mặt mũi, đỉnh cấp thế lực bài diện." Đái Mộc Bạch đáp.

"Mặt mũi?" Đám người đột nhiên nghĩ đến Titan sau liền nhìn sang Liễu Nhị Long.

Mà Liễu Nhị Long cũng gật đầu nói: "Mộc Bạch không sai, làm các thế lực bỏ phí nhiều như vậy thời gian cùng nhân lực, Thánh Hồn Thôn tuy vô tội nhưng vẫn sẽ bị nhằm vào xem như giữ cho bọn họ mặt mũi."

"Có thể sẽ không giết bọn họ nhưng bọn họ thông thường cuộc sống sẽ bị nhằm vào, tiền bạc, lương thực những thứ này rất dễ dàng bị cướp mất, chất lượng cuộc sống giảm xuống là đủ đạt được mục đích."

Nói đến đây, Liễu Nhị Long liền cười an ủi nói: "Các ngươi yên tâm, tiểu phàm từng nói với ta, trên Đấu La Đại Lục không có ai có nghĩ ra như vậy kế hoạch ngoại trừ Luân Hồi Không Gian, mà bên trong có một đầu ẩn tàng quy định đó là trừ khi bị trêu chọc, không thể vô lý mà sát hại bình dân."

"Nhưng mà không có cách khác sao?" Đường Tam cũng không muốn như vậy, lập tức hỏi.

"Trừ khi các ngươi đủ mạnh, như vậy thì không có cách nào khác, tốt nhất là trảm thảo trừ căn kẻ địch." Liễu Nhị Long lắc đầu nói.

"Nhân tâm là như vậy phức tạp, chúng ta những gia hỏa này so sánh với Cổ Phàm liền lộ ra non nớt quá nhiều, ta từng nghĩ nếu như ta cùng tiểu phàm là kẻ địch, hắn có thể không cần động thủ mà đùa bỡn chết ta."

"Titan bên kia..." Đường Tam như nhớ đến chuyện gì.

"Titan bên kia không có chuyện gì." Cổ Phàm âm thanh lúc này đột nhiên vang lên bọn họ bên tai: "Nếu hắn dám lôi người vô tội vào, ta có thể trực tiếp động thủ."

"Phàm ca, ngươi trở về!" Nhìn thấy Cổ Phàm, đám người liền tiến đến vấn an.

"A, Phàm ca, tiểu tam Hồn Thú đâu?" Tiểu Vũ lúc này tiến đến hỏi.

"Ta bây giờ liền ném nó ra." Nói xong, Cổ Phàm phất tay một cái, một đầu khổng lồ nhện Hồn Thú xuất hiện tại đám người bên cạnh.

"Là 1 vạn năm Địa Huyệt Ma Chu!" Ngọc Tiểu Cương lập tức nhận ra cái này Hồn Thú, khiếp sợ nói.

Mà Cổ Phàm đã truyền tống đám người ra xa, một bên hướng Đường Tam nói: "Tiểu tam, ngươi muốn dùng toàn lực, nếu ngươi chết ta cũng không cứu được ngươi."

"Nghĩ đến Tiểu Vũ, nghĩ đến bạn bè, đạo sư, thôn dân, gia đình, nếu ngươi chết, tất cả sẽ là hắc ám, vì vậy cố mà sống sót a!"

Cổ Phàm nói xong, Địa Huyệt Ma Chu công kích đã hướng Đường Tam lao đến.

"Ta sẽ không thua!" Đường Tam tiến vào Võ Hồn phụ thể, ánh mắt kiên định, lấy ra chính mình ám khí, nồng nặc chiến ý cùng sát ý nhìn trước mặt Địa Huyệt Ma Chu.

Bạn đang đọc Từ Đấu La Bắt Đầu Vô Hạn Hệ Thống sáng tác bởi tuonglx1132
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tuonglx1132
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 206

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.