Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc ám thế giới, bảy người đoàn diệt

Tiểu thuyết gốc · 1498 chữ

【chào mừng đến hắc ám vị diện】

【đừng chết quá sớm a】

【tuyệt vọng hoan nghênh ngươi】

【...】

Lít nha lít nhít không có ý nghĩa lời nhắn, bảy người nhìn qua một lần liền mặc kệ mà tiến lên.

Dù sao bọn họ cũng là thiên tài, mà thiên tài thì có chính mình ngạo khí, nhưng văn tự này căn bản không ảnh hưởng gì.

Rất nhanh, bảy liền gặp thứ nhất tiểu quái, một người quần áo lam lũ cầm kiếm, khuôn mặt dữ tợn người gác mộ hoạt thi hướng Mã Hồng Tuấn nhào tới.

Mã Hồng Tuấn hoảng sợ vội dùng Võ Hồn phụ thể một quyền đánh chết cái này tiểu quái.

Người gác mộ không sai biệt lắm bị miểu sát!

"Làm ta giật cả mình!" Mã Hồng Tuấn sắc mặt có chút khó coi, đến đá cái này hoạt thi thi thể hai cái liền tiến đến nhặt trên mặt đất đồ vật, đây là một thanh gỉ sét trường kiếm.

"Mập mạp đưa cho ta a, dù sao ta có thể dùng làm tài liệu." Đường Tam tiến đến hỏi, hắn dù sao sắp thành lập Đường Môn cần nhiều đoán tạo tài liệu, thanh này trường kiếm xem như miễn cưỡng có thể, nung lại liền có thể dùng.

Ngoài ra, chờ ra ngoài tìm hiểu một chút xem có khác biệt hay không, ai biết đâu có niềm vui ngoài ý muốn.

"Cho ngươi!" Mã Hồng Tuấn vui vẻ đưa nó cho Đường Tam, tiếp tục hướng phía trước đi đến.

Đường Tam nhận lấy trường kiếm bỏ vào trữ vật vòng tay liền theo sau, cái này vòng tay hắn hối đoái không ít tích phân, bên trong không gian rất lớn, đủ để chứa đựng đồ vật.

Không người nào nhận ra từ thi thể tuôn ra không rõ màu trắng vật chất hướng Mã Hồng Tuấn thân thể nhập vào.

Đám người đi không lâu, tại một cái chỗ ngã ba, thấy bên trên viết một cái tin tức.

【quay về a】

Mã Hồng Tuấn có chút buồn bực: "Cái này nói là phía trước có cường địch sao? Đây là cố lộng huyền hư, vẫn là lời nói thật?"

Không trách hắn phản ứng như vậy, bởi vì trên đường bọn họ gặp hai cái hoạt thi, đều rất gân gà nên đám người không coi trọng.

"Đi xem một chút đi, hẳn cũng không khó khăn mấy."

Mã Hồng Tuấn đối với bản thân có lòng tin, cộng thêm bảy người hiện tại nội tâm có chút bành trướng nên gật đầu chọn một con đường đi qua.

Một đường tiến lên, bảy người phát hiện dọc theo con đường này trên cơ bản cũng không có tiểu quái, lại lội qua một mảnh dòng nước sau đó, bọn hắn thấy được phía trước trên mặt đất nhô ra không thiếu cao lớn tinh thể, mà tại thinh thể gần đó, giống như có một cái phi thường to lớn sinh vật.

"Cái này, đây là thứ gì? Mập mạp, mau lùi lại!"

Đường Tam cảm nhận được từ quái vật trên thân khí tức nguy hiểm, vội vàng lùi lại nói.

Không biết là do Đường Tam âm thanh hay là Mã Hồng Tuấn bước vào lãnh địa phạm vi, cái kia sinh vật vậy mà đột nhiên đứng dậy, hướng bọn hắn phát ra một tiếng gào thét!

"Rống!!!"

Lúc này Đường Tam mấy người mới nhìn rõ ràng cái quái vật này toàn cảnh, đây là một cái cực lớn giống thằn lằn sinh vật, toàn thân đều mọc đầy lấy màu sáng trắng tinh thể gai nhọn.

Cái này chỉ tinh thể thằn lằn khi nhìn đến bảy người sau, vậy mà nhanh chóng hướng về đi qua, sau đó hơi ngửa đầu, phun ra một ngụm lạnh thấu xương hàn khí!

Đường Tam sớm phản ứng, hai tay kết ấn, một đạo tường đất chắn ở bọn họ trước mặt.

Thổ độn𑁋Thổ Trận Bích!

Hàn khí va chạm vào tường đất rất nhanh liền biến mất, mà tường đất cũng hóa thành băng điêu vỡ vụn.

Đám người nhìn thấy như vậy một màn, không khỏi nuốt nước bọt, dù sao Đường Tam Thổ Trận Bích đến hiện tại Đái Mộc Bạch đều khó có thể một chiêu phá hủy như vậy, đủ thấy cái kia hàn băng thổ tức mạnh mẽ cỡ nào.

Đây là một cái sở hữu vạn năm Hồn Thú chiến lực quái vật!

Bảy người không hẹn cùng nhau nghĩ đến!

"Mập mạp mau lùi lại, mọi người vào trận hình-..." Không đợi đám người kịp hình thành trận hình, quái vật đã nhảy lên thật cao, bốn cái cự trảo hướng về phía Tiểu Vũ lăng không đánh tới, trực tiếp đem nàng phun máu đập vào trên mặt đất!

Tiểu Vũ không thể thuấn phát Hồn Kỹ, hầu hết hồn sư trên Đấu La Đại Lục không thể, nên cần bị trễ khoảng 0.5 đến 1 giây mới có thể sớm nhất dùng hồn kỹ.

"Tiểu Vũ!!" Mắt thấy Tiểu Vũ gặp nguy hiểm, sáu người lập tức bạo phát ra mạnh nhất công kích hướng tinh thể thằn lằn đánh tới.

Đường Tam thừa dịp nó sự chú ý bị tập trung, độn thổ cứu ra Tiểu Vũ.

"Tiểu Vũ, ngươi không sao chứ!?" Đường Tam ngồi xuống kiểm tra một chút, lo lắng hỏi.

"Tam ca... Ta không sao... Chỉ là có chút buồn ngủ..." Tiểu Vũ hư nhược đáp.

"Không, không, ngươi đừng ngủ, cố giữ tỉnh táo!!" Đường Tam ngữ khí có chút hoảng hốt nói.

"Tam ca... Cẩn thận!!" Tiểu Vũ nhìn thấy hướng về phía này hàn băng công kích, bạo phát ra cuối cùng sức lực đẩy ra Đường Tam.

Tiểu Vũ trực tiếp biến thành băng điêu, ngã xuống vỡ vụn chết đi.

"Tiểu Vũ!! Không!!" Đường Tam đi tới bên cạnh Tiểu Vũ mảnh vụn, lại nhìn bên kia đã chết đồng bạn, đỏ mắt tức giận hét lớn.

Chiến đấu là không được phân tâm, tại không có người chỉ huy cùng thiếu đi khống chế, tinh thể thằn lằn đi qua mỗi người kích gần như miểu sát, chỉ riêng Đái Mộc Bạch vẫn còn thoi thóp, nhưng cả người hắn đầy máu, xương cốt cũng đã vỡ vụn.

Không biết có phải nguyên nhân do Võ Hồn hay không, Ninh Vinh Vinh bị tinh thể thằn lằn cắn đứt ra nửa người, cái trước cái sau lần lượt nuốt vào, trên người nó tinh thể cũng theo đó phát sinh tiến hóa.

"A!!! Vinh Vinh!! Không!!!

Mã Hồng Tuấn thì cũng không kém, mỗi bên một băng một hỏa không ngừng giằng co, hắn Võ Hồn tà hỏa đang cố gắng triệt tiêu hàn băng ăn mòn.

Nhưng tinh thể thằn lằn cũng sẽ không đứng yên nhìn, chỉ thấy nó một trảo đập xuống, nằm gần đó bất tỉnh Oscar trực tiếp thành thịt vụn.

Tiếp đó, nó cả người run rẩy một cái, trên lưng bắn ra vô số kết tinh hướng còn lại ba người lao nhanh qua.

Đái Mộc Bạch bị xuyên tim, cả người cũng cắm lít nha lít nhít tinh thể gai nhọn nằm trên mặt đất chết đi.

Mà Chu Trúc Tranh bị tinh thể gai nhọn xuyên qua ngực, trùng kích vẫn còn khiến nàng cơ thể theo quán tính bay theo, cắm vào vách đá tắt thở.

Mã Hồng Tuấn do chứng kiến đồng bạn cái chết mà thất thần, hàn băng liền thôn phệ cả người hắn hóa thành băng điêu, cộng thêm tinh thể gai nhọn cả đầu đều vỡ vụn.

"Ta giết ngươi!!!" Đường Tam lúc này đã triệt để điên cuồng, không quan tâm gì hết mà gọi ra Hạo Thiên Chùy hướng quái vật vung qua.

"Oành!!" Hạo Thiên Chùy đập vào cự thú trên thân khiến nó thân thể lảo đảo, không tự chủ được xê dịch vài bước.

Mà trên đất lại tán loạn rơi xuống từ người nó kết tinh, những thứ này tinh thể xem như chịu tổn thương mà rơi xuống.

Đường Tam tiếp tục liều mạng sử dụng Loạn Phi Phong Chùy Pháp đánh nó khó chịu, mắt thấy trên người nó tinh thể đã gần cạn kiệt, Đường Tam mặc kệ trôi đi hồn lực mà lại một chùy nữa vung ra.

Tinh thể thằn lằn nhảy vọt về phía sau né tránh được công kích, tại Đường Tam hơi mờ tầm mắt bên trong, chỉ thấy nó đến gần đó tinh thể khoáng một ngụm cắn xuống nhai nuốt, trên lưng nó tinh thể rất nhanh liền được bổ sung lại.

Nhìn thấy như vậy một màn, đã cạn kiệt hồn lực cùng vượt quá cơ thể chịu tải Đường Tam có chút tuyệt vọng thoát lực ngã xuống.

Sử Lai Khắc Thất Quái, đoàn diệt!!

Bạn đang đọc Từ Đấu La Bắt Đầu Vô Hạn Hệ Thống sáng tác bởi tuonglx1132
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tuonglx1132
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 199

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.