Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

TỪ YÊU PHI TRỞ THÀNH ĐỘC HẬU

Tiểu thuyết gốc · 608 chữ

TỪ YÊU PHI TRỞ THÀNH ĐỘC HẬU

Nước mưa thấm vào thân thể nàng, cảm giác lạnh buốt như muốn cắn nuốt lấy toàn bộ cơ thể. Nàng dãy dụa chống lại cái lạnh cắt da cắt thịt, khi thâm tâm đang dần chìm vào nổi tuyệt vọng, cuối cùng nàng cũng choàng mở mắt.

Xung quanh tối đen như mực lại tĩnh lặng không một tiếng động. Nàng khẽ nhíu mày

"Không phải mình đã chết sao? Không lẽ đây là đường đi xuống âm phủ."

Khi nàng còn đang thất thần suy nghĩ, xung quanh bỗng truyền tới một giọng nói. Giọng nói vô cùng lạnh lùng, vang vọng khắp nơi, không thể xác định là phát ra từ đâu.

"Đáng lẽ ngươi đã chết rồi nhưng chấp niệm của ngươi quá sâu, oán hận quá lớn, suy cho cùng cũng là một cô gái đáng thương. Trong lòng ngươi luôn mang theo oán niệm oán trách ông trời. Thiên Đế nhìn thấy, quyết định cho ngươi sống lại một lần để ngươi sửa lại sai lầm của mình. Nhưng để đổi lại, người kiếp trước thương yêu ngươi nhất kiếp này sẽ không có tình cảm gì với ngươi."

Thiếu nữ nghe vậy hơi ngẩn người, trong đầu nàng xuất hiện hình ảnh người con trai khoác hoàng bào, ánh mắt vô cùng dịu dàng, bàn tay đang nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của nàng, khẽ nói:" Trên đời này sẽ không có ai yêu nàng nhiều hơn ta".

Nhớ đến điều này lại làm cho nàng hoảng hốt

"Người ấy sẽ mãi mãi không yêu ta sao?" Giọng nói của nàng khẽ run rẩy.

"Người ấy có một lần nữa yêu ngươi hay không? Vậy phải xem bản lĩnh của ngươi rồi."

Nàng nghe vậy thì trong lòng an tâm không ít, vậy là vẫn còn hi vọng.

"Người là ai, người có thể dẫn ta ra khỏi chỗ này sao?"

Thiếu nữ lên tiếng nhưng không hề có ai đáp lại. Đúng lúc này phía trước có một luồng ánh sáng vô cùng chói mắt rọi tới, nàng đưa tay che đi đôi mắt của mình, trong đầu cứ ong ong một giọng nói, âm thanh như có người thúc giục, kêu gọi nàng: "Lạc Thiên, Lạc Thiên".

Nàng choàng mở mắt, xung quanh là khung cảnh vô cùng quen thuộc, đây là nơi ở tạm thời của nàng khi còn đi học. Trước mặt nàng là một thiếu nữ đang nở nụ cười tươi tắn:

"Sao vậy, sao lại ngẩn ra rồi."

Thấy được khuôn mặt quen thuộc, giọng nói ấm áp truyền tới, cơ thể nàng khẽ run lên, nàng ngồi phắt dậy ôm chầm lấy người thiếu nữ trước mặt, rồi bật tiếng gọi: "Ngọc Giao"

Người thiếu nữ khẽ mỉm cười "Sao vậy?"

Nàng không nói gì chỉ ngồi lặng ở đó, Ngọc Giao cũng không thúc giục nàng, một lúc sau nàng buông người thiếu nữ ra: "Không có gì."

"Cô nương của ta ơi, mau dậy đi thôi, sáng sớm lại làm nũng"

Lạc Thiên hơi đỏ mặt, "Ta không có"

"Ừ, ừ, không có" thiếu nữ trước mặt lại bật cười. Nụ cười ấy xoa dịu nỗi lo trong lòng nàng nhưng chợt nhớ một chuyện, cảm giác sợ hãi lại kéo tới trong nàng

"Hôm nay là ngày bao nhiêu rồi?"

"Ngày 5 tháng 3 năm X779"

Nghe câu trả lời, cơ thể thiếu nữ khẽ run lên. Nàng không thể nào quên ngày này được.

Cái ngày đã thay đổi cả cuộc đời nàng, ngày mà nàng gần như mất đi tất cả.

Bạn đang đọc Từ Hậu Cung Yêu Phi sáng tác bởi Maihoanh9xxza
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Maihoanh9xxza
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.