Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tịch Diệt Chỉ

Tiểu thuyết gốc · 1075 chữ

Phàm Thiên hai con ngươi lóe sáng chỉ thấy hắn dơ một đầu ngón tay sao đó quát.

-Tịch Diệt Chỉ

Thời gian như ngừng lại chỉ thấy đầu ngón tay ngưng tụ một sức mạnh hủy diệt như một đia chớp biến mất khi xuất hiện đã bắn xuyên mi tâm tên luyện khí bát giai, nhưng chưa dừng lại ở đó đạo sức mạnh hủy diệt đó vẫn còn 8 thành tiếp tục xuyên qua 4 tên luyện khí thất giai, lại yếu bớt 4 thành tiếp tục xuyên qua 4 tên luyện khí ngũ giai rồi biến mất, chỉ trong nháy mắt 10 người chỉ còn lại Chu Vân Hạo hắn giờ phút này không ngừng run rẩy 4 tên luyện khí ngũ giai gần hắn nhất nên hắn có thể cảm giác được sự tử vong, hắn là thiếu tông chủ thường ngày muốn gì được đó có khi nào lại rơi vào tình cảnh ngày hôm nay nên một sức phản kháng điều không có chỉ không ngừng cầu sinh tha thứ.

-Ác ma ngươi là ác ma...đừng giết ta...ngươi ngươi muốn gì ta liền đáp ứng...cầu cầu...A

Hắn còn chưa dức lời thì cảm giác một cảm giác đâu nhói nhìn xuống thì thấy một cánh tay xuyên trai tim mình Chu Vân Hạo trợn mắt rồi sinh cơ từ từ tiêu táng triệt để chết đi.

Phàm Thiên từ từ rút tay ra rồi than một tiến.

-Bộ thân thể này quá yếu, thôi đạo tàng niền này cũng không duy trì được bao lâu không bằng tiên nghi ngươi.

Sao đó Phàm Thiên đánh ra một đạo ấn quyết quát.

-Nhập.

Sao đó Phàm Thiên té siểu xuống đất.

Trong thức hải Ngư lão không ngừng run rẩy không biết do quá sợ hay phấn khích thật huyền diệu công pháp này cũng là đế cấp công pháp sao.

Độc Cô Tuyết thì không biết chuyện gì sảy ra chỉ thấy lần lược người ngã xuống đất rồi Phàm Thiên cũng ngã theo. Liền cấp tốc chạy tới đỡ hắn dậy.

-Phàm Thiên.

Xem xét thì chỉ ngất đi thì thở phào.

-Rốt cuộc chuyện gì sảy ra.

Độc Cô Tuyết một mặt không hiểu, thở dài rồi nhìn người nam nhân trước mắt cảm giác càn trở nên thần bí.

Huyền Vân tông.

Chu Vân Vũ cảm giác một cổ bất an nhưng không biết là gì chợt một người từ ngoài hốt hoảng chạy vào vẻ mặt hốt hoảng nói.

-Tông tông chủ mệnh bài thiếu tông chủ vở rồi.

Nghe được lời này Chủ Vân Vũ sắc mặt trắng bệch giận giữ quát.

-Ngươi nói cái gì ?

Chu Vân Vũ đập vỡ bàn đứng dậy, người kia một mặt khiếp đảm nói.

-Thiéu tông chủ mệnh bài nát.

Ầm...

Tên kia vừa nói xong thì ngã quắt xuống đất.

Chu Vân Vũ sắc mặc tái xanh giận dữ gầm thét.

-Đại trưởng lão.

Đại trưởng lão một mặc không hiểu chạy vào điện khó hiểu hỏi.

-Tông chủ chuyện gì sảy ra.

Chu Vân Vũ điền cuồng gầm thét.

-Tra tra cho ta ai giết Hạo nhi tra...

Đại trưởng lão giật mình lớn tiếng nói.

-Cái gì thiếu tông chỉ chết.

Trong lòng hắn nở hoa, chết tốt chết tốt.

...

Phàm Thiên tỉnh dậy thì cảm giác một cảm giác mỏi mệt truyền khấp toàn thân.

Á...

Hắn gầm thét ôm đầu một loạt trí nhớ như thủy triều tràng vào đầu.

Khi mở mắt ra Phàm Thiên hai con ngươi trở nên thâm thúy, hắn thấy hắn một ngón tay xuyên hư không đánh bể đại lục, chém giết vô số cường giả sưng bá vũ trụ, nhưng hắn trong lúc độ kiếp thành Thiên đế thì bị vô số cường giả vây công không còn cách nào nếu chiến thì sẽ thật chết nên cưỡng ép phá thiên kiếp tự bạo mượn nhờ đó phá hư không một sợi tàng hồn trốn đi. Hắn tự bạo lực lượng đáng sợ làm một mảnh thiên địa vặn vẹo vô số đại lục cường giả chết thảm.

Phàm Thiên hai mắt sát ý như muốn chém giết thế gian hết thẩy.

-Tốt rất tốt, các ngươi chờ đó cho ta.

-Phàm Thiên.

Một đạo âm thanh hốt hoảng chạy vào hang động một đạo thân ảnh nữ tử xuất hiện chạy vội vào hang động.

-Phàm Thiên ngươi tỉnh, thật tốt quá.

Độc Cô Tuyết vui mườn nép vào ngực Phàm Thiên, Phàm Thiên cũng không tránh ôn nhu nói.

-Tuyết nhi ta không sao.

Độc Cô Tuyệt ngẩn đầu nhìn Phàm Thiên thấp giộng hỏi.

-Phàm Thiên chuyện gì sảy ra.

Phàm Thiên cười nhạt nói.

-Cũng không có gì chỉ là giết máy tên rác rưởi thôi.

Như đã đoán trước nhưng Độc Cô Tuyết cũng không nhịn được khiếp sợ không thôi.

-Tuyết nhi công pháp ngươi tu luyện có chúc thấp ta truyên cho ngươi một bộ công pháp.

Nói rồi tay hắn điểm ngây mi tâm Độc Cô Tuyết rồi buôn ra.

-Đây là..

Độc Cô Tuyết các xem càng khiếp sợ không thôi, lại nhìn người nam nhân trước mắt sắc mặc phức tạp.

-Sao, thấy ta đẹp trai cũng không nhịn được mê luyến rồi.

Phàm Thiên thanh âm châm chọc vang lên, Độc Cô Tuyết mặc đỏ tới mang tai.

-Ai nhìn ngươi.

Rồi Quay người chạy ra hàng động.

Nhìn thân ảnh thước tha vội vàng chạy đi Phàm Thiên nở nụ cười.

-Ngư lão.

-Đại nhân ta tại.

Ngư lão âm thanh cung kính vang lên.

-Ngươi không cần gọi ta đại nhân, dù sao ta đã bái ngươi vi sư, đã vậy vẫn gọi như củ.

-Cái này...vâng đại không tiểu tử.

Ngư lão âm thanh do dự rồi cũng nói ra.

-Ngươi yên tâm đơi ta phi thăng tiên giới ta sẽ giúp ngươi tái tạo một bộ thân thể còn giờ thần hôn ngươi có thể tùy ý hấp thu ma khi trong thức hải của ta.

-Vâng

Ngư lão mừng như điên đáp, hắn tin tưởng Phàm Thiên nói được sẽ làm được dù sao người ta cảnh giới toàn thịnh còn cao hơn hắn không biết bao nhiêu lần.

Phàm Thiên cười nhạt lẩm bẩm nói.

-Thú vị Lão gia hỏa lại là cố nhân hậu duệ.

Phàm Thiên lẩm bẩm Ngư lão cũng không nghe được.

Bạn đang đọc Tu La Cuồng Đế sáng tác bởi An4655
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi An4655
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.