Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giặc cỏ đánh vào

Tiểu thuyết gốc · 1417 chữ

Môn phái Tiểu Kiếm Có Độc.

Trên Đài Quan Sát.

Bạch Phi Tuyết cùng một tên đệ tử có tên là Long Nhai phụ trách canh gác.

Long Nhai là tên đệ tử thứ 45, thuộc nhóm đệ tử đời đầu của môn phái tiếp nhận Hệ Thống Tu Luyện, ngoài ba mươi, đã đạt cấp 42.

Bản thân Bạch Phi Tuyết đã đạt cấp 49, dù Bạch Phi Tuyết gia nhập sau Long Nhai nhưng có điểm Tiềm Năng 4 cộng với kinh nghiệm luyện võ ở Thần Kiếm Sơn Trang, vượt cấp Long Nhai là chuyện bình thường.

Trước đó một canh giờ, Bùi Thiên Bách truyền về tin tức môn phái chiến thắng đồng thời đạt được danh hiệu Đệ Nhất Môn Phái. Phần thưởng chính là lãnh địa Tiêu Dương Phái cùng 100 vạn lượng bạc.

Lúc đó, Bạch Phi Tuyết mới biết được vì sao phía dưới Tính Danh có thêm [Danh Hiệu: Đệ Nhất Môn Phái], toàn thuộc tính +20. Không ảnh hướng cấp bậc nhưng thực lực tăng vọt.

Bùi Thiên Bách còn báo về tin tức Tiêu Dương Phái có ý đồ xấu, dự định sẽ gây bất lợi đối với môn phái. Bùi Thiên Bách nhắc nhở Bạch Phi Tuyết cẩn thận đề phòng.

Về phần chưởng môn ở lại kinh thành vài ngày lưu tại La Tràng sơn để bố trí một thứ gọi là Hệ Thống Dịch Chuyển Tức Thời. Sau khi sắp xếp ổn thoả mới trở về.

Long Nhai nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của sư muội liền vỗ ngực đề nghị.

“Sư muội nghỉ ngơi một lúc đi, nơi này giao cho sư huynh!”

Bạch Phi Tuyết xua tay từ chối, bản thân nàng biết nhiệm vụ ở lại trấn thủ môn phái là nàng tự đưa ra. Chủ yếu là vì trách nhiệm nhận thanh kiếm mà Võ Vô Địch giao trước đó.

Kiếm của Bạch Họa Họa là Tử Lân, còn kiếm nàng tên là Thanh Loan. Chính là Tử Thanh Song Kiếm, cặp song kiếm có lai lịch không tầm thường.

Cho nên, đã nhận đồ người ta thì phải có trách nhiệm.

Ít nhất phải trả một cái giá xứng đáng với thanh kiếm này.

Đúng lúc này, phía chân trời thình lình xuất hiện một bầy chim lạc. Bọn chúng như đụng phải thứ gì đó liền bay tứ tán.

Bạch Phi Tuyết nhanh chóng dùng ống kính quan sát thì phát hiện cách môn phái mười lăm dặm xuất hiện một làn sương mù.

Đây chính là một dấu hiệu lạ.

Theo như kinh nghiệm nàng còn ở Thần Kiếm Sơn Trang thì đây chính là Mù Sương, một loại khói do người tạo ra có tác dụng tiêu diệt côn trùng, hoặc các sinh vật có tính lây nhiễm cao.

Có thể nói đây là một loại độc khí, có sát thương trên diện rộng.

Bạch Phi Tuyết phát hiện không ổn liền chộp lấy cây gõ bên cạnh rồi gõ một hồi chuông - một loại chuông báo hiệu được bố trí phía trên Đài Quan Sát.

Theo như cảnh báo, rất nhanh toàn bộ đệ tử đã tập hợp đông đủ ở Hội Trường.

Bạch Phi Tuyết cùng Long Nhai cưỡi Tật Phong Lang nhanh chóng phóng lên Lôi Đài. Đứng trước toàn thể đệ tử có mặt, số lượng đệ tử có mặt ở môn phái lúc này là 809 đệ tử. Trong đó đệ tử cấp 30 trở lên là 674, cấp 40 thì có 126 đệ tử, cấp 45 thì có 8 đệ tử.

Bạch Phi Tuyết không vòng vo liền thông báo.

“Theo như các vị sư huynh đệ đồng môn đã nhận được thông báo từ đại sư huynh Bùi Thiên Bách. Chúng ta đạt được vị trí thứ nhất, cho nên, chắc chắn kẻ thù cụ thể là Tiêu Dương Phái sẽ đến gây khó dễ”

“Trước mắt địch nhân đã có động tĩnh, đồng thời bọn chúng dùng đến Mù Sương có xuất xứ từ Ngũ Độc Môn. Các vị phải tuyệt đối cẩn thận!”

“Tiếp theo, bảy mươi vị sư huynh đệ có sở trường cung tên, đạn nổ tập trung trên Hàng Rào Kiên Cố. Hai mươi người khác thay phiên trấn giữ Nỏ Liên Xạ. Tám sư huynh có cấp bậc 45 thì đóng vai trò ứng phó với cao thủ cấp bậc Tông Sư. Số còn lại thì chủ động chia ra làm mười nhóm, bảo vệ những khu vực trọng yếu!”

Bạch Phi Tuyết nói xong, liền rút Thanh Loan Kiếm ra giơ lên cao, đồng thời lớn tiếng tuyên bố.

“Các vị, chia nhau hành động!”

Toàn bộ đệ tử nhận lệnh rồi chia nhau ra hành động.

Bạch Phi Tuyết từng ở Thần Kiếm Sơn Trang cùng lão cha Bạch Diệp Phi lăn lộn giang hồ cho nên đối với tình huống lập ra kế hoạch tác chiến vô cùng thuần phục.

Cùng lúc đó, cách môn phái Tiểu Kiếm Có Độc mười hai dặm.

Trong làn sương mù xuất hiện một đội quân hơn hai ngàn người.

Dẫn đầu là ba tên đầu lĩnh cưỡi chiến mã.

Một người là tam trưởng lão Tiêu Dương Phái Tiêu Thăng tầm bốn mươi cấp bậc Tông Sư, đứng giữa hai người còn lại. Người này chính là mấu chốt của kế hoạch lần này.

Người thứ hai là phó chưởng môn Hoàng Hà Phái Lãnh Diệm Sầu, cấp bậc Tông Sư. Người này thân phận ẩn còn là một trong mười hai đường chủ của tổ chức ám sát Đại Ma Đầu.

Người thứ ba là phó tướng quân Thạch Chiến Thiên mang mặt nạ hài tử, thân phận ẩn là một trong mười hai đường chủ tổ chức ám sát Đại Ma Đầu, ngoài ra còn là một trong năm thành viên Bàn Tròn phụng sự cho thập nhị hoàng tử.

Trong hai ngàn thuộc hạ thì có ba trăm tên đều là tướng lĩnh mặc chiến giáp, vai đeo Thiết Mâu, tay cầm khiên sắt bảo hộ, trang bị phòng hộ chắc chắn của chiến sĩ. Loại trang bị này dùng để tiên phong dẫn đầu, phá hủy tuyến phòng thủ đầu của địch nhân.

Tiếp theo, năm trăm thành viên khác là đệ tử Tiêu Dương Phái mặc y phục thảo khấu, mang cung tên, mục đích chính là che mắt thiên hạ.

Những tên lâu la còn lại đều là đệ tử Hoàng Hà Phái và các thế lực thảo khấu dưới quyền Hoàng Hà Phái. Có thể nói, trận này Hoàng Hà Phái bỏ công nhiều nhất, với ý định là lấy lòng cao tầng Tiêu Dương Phái.

Các thế lực nhỏ lân cận môn phái Tiểu Kiếm Có Độc biết được lần tấn công này nhưng không một ai dám ra mặt. Nguyên Nhân là vì trong đội quân đánh lên Vân Tiêu Sơn còn có thế lực triều đình, có thế lực Tiêu Dương Phái cộng thêm Hoàng Hà Phái. Tất cả đều là đỉnh tiêm trong giang hồ, bọn họ gà yếu nghĩ cũng không dám nghĩ.

Bọn họ chỉ có thể lặng lẽ quan sát.

Bọn họ biết, lần này môn phái Tiểu Kiếm Có Độc gặp rắc rối lớn.

Lúc này, tam trưởng lão Tiêu Dương Phái nhìn đội hình một lần rồi căn dặn.

“Chúng ta chỉ có cơ hội một lần, cho nên đánh nhanh thắng nhanh!”

Ý của tam trưởng lão Tiêu Dương Phái chính là bố cục Quân Uy Chiến mà bọn họ thiết kế mục đích chính là đánh vào chiếm lấy Vân Tiêu Sơn. Đây là cơ hội khiến các thế lực võ lâm xao lãng, mất đi cảnh giác.

Dù có diệt môn, chiếm lĩnh Vân Tiêu Sơn thì chuyện cũng đã rồi. Dù thế lực Long Vệ Quân hay minh chủ võ lâm có quan tâm cũng đã trễ, dù sao môn phái nhỏ ngoài rìa võ lâm không đáng nhắc tới.

Phó trưởng môn Hoàng Hà Phái Lãnh Diệm Sầu không có ý kiến.

Phó tướng quân Thạch Chiến Thiên phất tay một cái ra hiệu cho toàn bộ ba trăm quân tiên phong dẫn đầu dò đường. Những người còn lại chia làm hai nhánh tấn công hai bên.

Bọn họ ba người thống lĩnh chầm chậm cưỡi ngựa theo sau.

Phía sau làn sương mù, môn phái Tiểu Kiếm Có Độc dần dần hiện ra trong mắt bọn họ.

Bạn đang đọc Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái sáng tác bởi hkzero2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hkzero2
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.